551-555

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 551: Anh Nếu Tàn Phế Em Chịu Trách Nhiệm?


Hạnh Hoa Thôn.

Hạ Úc Huân vừa về đến nhà liền nhìn thấy Âu Minh Hiên vô cùng tự nhiên mà ngồi trên sô pha phòng khách nhà cô, hai chân gác bàn trà, trong lòng ngực ôm gối ôm hellokitty hồng nhạt của cô, vui vẻ thoải mái mà vừa dùng di động chơi trò chơi vừa gặm táo......

Trong miệng còn ồn ào: "Tiểu nguyệt nha, mang lên cho tôi ấm trà!"

Bộ dáng kia, khỏi phái nói có bao nhiêu đáng đánh đòn.

Hạ Úc Huân thay đổi dép đi vào phòng, một chân đá vung lên đá vào eo anh, nói: "Lần trước đã cảnh cáo anh còn dám tái phạm! Sai ai vậy hả! Tiểu nguyệt nha là anh có thể gọi sao? Anh thật đúng là đem nhà người ta xem như nhà mình có phải hay không?"

"Ngao, nha đầu chết tiệt kia! Em đá hướng nào đó hả! Em có biết eo đối với một người đàn ông có bao nhiêu quan trọng không hả?" Âu Minh Hiên khẩn trương không thôi mà xoa eo, thấy Hoa Thủy Nguyệt bưng trà đi tới, ngao ngao kêu: "Thuốc thuốc thuốc! Tiểu nguyệt nha, mau lấy thuốc tiêu sưng tới cho anh!"

"Chị Nguyệt, chị cứ làm việc của chị đi! Đừng bận tâm đến anh ấy!" Hạ Úc Huân đem Tần Mộng Oanh đẩy mạnh vào bếp, cùng cô nháy mắt, xác định chưa bị lộ mới an tâm đi ra.

"Hạ Úc Huân, anh nếu tàn phế em chịu trách nhiệm?" Âu Minh Hiên còn đang gào lên.

Hạ Úc Huân vẻ mặt khinh thường nhìn dáng vẻ khẩn trương của anh, nói: "Phế đi cũng là do bản thân anh cả ngày túng dục quá độ mới phế, đừng ăn vạ trên người em!"

"Anh......" Âu Minh Hiên bị nghẹn đến một chữ đều nói không nên lời.

Túng dục quá độ! Nha đầu chết tiệt kia thật đúng là rắc muối ngay miệng vết thương anh!

"Về sau không cho phép chạy đến nơi này của em! Em cùng anh nói chuyện, anh có nghe hay không? Chị Nguyệt của em không phải người hầu của anh!"

"Có thể hầu hạ anh là phúc phận của cô ấy, bên cạnh anh mỹ nữ như mây, anh còn không cho bọn họ có cái cơ hội kia nữa là!" Âu Minh Hiên rung chân nói.

"Anh cũng biết bên cạnh anh mỹ nữ như mây, mấy năm nay chơi chưa đủ vui sao? Làm gì một hai phải bắt lấy một cô gái từng có con không buông, Âu Minh Hiên anh có phải có bệnh hay không?" Hạ Úc Huân vẻ mặt vô ngữ, ngay sau đó hỏi dò: "Hay là...... Lạc Lạc thật sự là con gái anh?"

"Em quản nhiều như vậy làm cái gì! Dù sao anh có lý do cần phải tìm được cô gái kia! Hạ Úc Huân anh lại cảnh cáo em một lần nữa, nếu như bị anh phát hiện em gạt anh, tình bạn giữa hai chúng ta liền chấm dứt!"

Nhìn vẻ mặt Âu Minh Hiên, tuyệt đối là nghiêm túc.

Hạ Úc Huân khóe miệng khẽ giật, thật không biết lỡ như người này người này biết Hoa Thủy Nguyệt chính là Tần Mộng Oanh sẽ nháo thành dạng gì......

Mặc kệ, dù sao lừa đều lừa, lừa đến cùng!

Âu Minh Hiên trên dưới đánh giá cách hóa trang của cô một cái, mặt lộ vẻ khinh thường, nói: "Mặc thành như vậy, em cho rằng em đang diễn Charlie 's Angels sao? Lãnh Tư Thần kia bắt ba ba trong rọ liền chờ em đưa tới cửa a! Anh nói lần sau trước khi làm việc gì em có thể nói trước cho anh một tiếng, đừng không đầu không đuôi mà liền xằng bậy như vậy được hay không a?"

"Nói cho anh làm gì? Chỉ số thông minh của anh nói không chừng còn chưa bằng em đâu!" Hạ Úc Huân nhỏ giọng nói thầm.

"Em nói cái gì?" Âu Minh Hiên vểnh tai.

"Không có gì, anh nói hẹn luật sư cho em, hẹn được chưa?"

"Anh làm việc em còn không yên tâm sao? Hẹn rồi, tối nay 8 giờ tại nhà hàng Pháp Senna. Tư liệu của em anh đã gửi qua cho anh ta xem, em đi trực tiếp cùng anh ta nói chuyện là được." Âu Minh Hiên nói xong vỗ vỗ mông đứng lên: "Thôi, biết em ghét bỏ anh, anh liền đi!"

"A, đúng rồi!" Mới vừa đi được vài bước lại đứng lại, nói: "Hạ Úc Huân, anh lại cảnh cáo em một lần nữa...... Ngao ngao ngao......"

Lời còn chưa dứt trực tiếp bị Hạ Úc Huân không thể nhịn được nữa một đường đá ra khỏi cửa.

Nhìn người kia ở nơi xa không ngừng phủi dấu chân trên mông, Hạ Úc Huân vô ngữ mà gõ nhẹ cửa.

"Úc huân, làm khó em rồi." Tần Mộng Oanh xin lỗi nói.

"Không có việc gì, tên này chính là ngứa da, đánh hai lần liền yên tĩnh!" Chương 552: Thủ Đoạn Đặc Thù


Buổi tối, Hạ Úc Huân tới nhà hàng trước mười lăm phút.

Khoảng 8 giờ kém 5 phút, luật sư hẹn liền tới rồi.

"Thật ngại quá Hạ tiểu thư, để cô đợi lâu. Đây là danh thiếp của tôi."






"Đâu có, tôi cũng vừa đến!" Hạ Úc Huân tiếp nhận danh thiếp, nhìn trên danh thiếp viết hội sự vụ Lợi Đạt, luật sư Triệu Tu Viễn.

"Triệu luật sư mời ngồi! Có phải từ giờ trở đi bắt đầu tính giờ hay không?"

Triệu Tu Viễn cười cười, nói: "Không cần, tôi và Âu tổng là bạn học cũ, cậu ấy giúp tôi không ít lần, coi như là trả lại cậu ấy một món nợ ân tình."

Hạ Úc Huân cười khổ, đáp: "Ân tình này...... Cũng không nhỏ......"

"Ha ha, rốt cuộc ai cũng không muốn đắc tội với nhân vật như Lãnh Tư Thần, nếu không phải Âu tổng mở miệng, ai đến vụ án này tôi cũng không thể nhận!" Triệu Tu Viễn cho cô một ánh mắt " Cô hiểu mà".

"Lần này thật sự là phiền ngài rồi!" Hạ Úc Huân xin lỗi nói.

"Hạ tiểu thư đừng có gánh nặng tâm lý, phúc họa tương y, nếu vụ án này thắng, tôi cũng coi như là nhất chiến thành danh." Triệu Tu Viễn cũng không nhiều lời vô nghĩa, đem văn kiện trong túi ra, nói: "Như vậy, bây giờ chúng ta liền bắt đầu đi!"

"Được."

Hai người khẩn trương thảo luận, thời gian từ từ trôi qua, sắc mặt Hạ Úc Huân càng ngày càng nặng nề.

"Nói nhiều như vậy...... Cũng chỉ có ba phần thắng......" Hạ Úc Huân đột nhiên có chút nhụt chí.

"Ba phần là còn nhiều, tuy rằng loại tình huống này toà án có khuynh hướng phán nghiêng về phía người mẹ, nhưng xem tình huống tinh thần cô xác thật là vấn đề lớn, nếu thưa kiện, luật sư của đối phương khẳng định sẽ bắt lấy điểm này không buông.

Hơn nữa Lãnh Tư Thần đặc biệt biết ứng xử, toà án đối với Thiên Úc ấn tượng luôn luôn rất tố.Tuy rằng tội trùng hôn xác thật là nhược điểm không tồi, nhưng, tình huống của anh ta nhiều lắm chri xem như trùng hôn chưa thành, lại còn dưới tình huống đang cho rằng cô đã chết.

Về phần phương diện sinh hoạt cá nhân, Lãnh Tư Thần quả thực sạch sẽ đến mức paparazzi chuyên nghiệp nhất cũng không moi được chút tin tức nào trên người anh ta, duy nhất tai tiếng một lần năm trước anh ta cùng con riêng Lâm gia kia cũng là bắt gió bắt bóng, ở toà án căn bản không có biện pháp dùng!" Triệu Tu Viễn cũng thực bất đắc dĩ.

"Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?" Hạ Úc Huân vội vàng hỏi.

Triệu Tu Viễn nhìn cô một cái, tựa hồ muốn nói gì đó lại thôi, sau một lúc lâu thử thăm dò mở miệng nói: "Thứ lỗi cho tôi hỏi một câu, Hạ tiểu thư không ngại dùng một ít thủ đoạn đặc thù chứ?"

"Thủ đoạn đặc thù?" Hạ Úc Huân khó hiểu.

"Vì dụ như, tới toà án, có thể nói là anh ta cưỡng gian cô." Triệu Tu Viễn nói.

Hạ Úc Huân biến sắc: "Nhưng chúng tôi hiện tại là vợ chồng hợp pháp!"

"Nhưng lần đó cô mang thai Tiểu Bạch, hẳn là trước khi kết hôn." Triệu Tu Viễn nhìn tư liệu, Âu Minh Hiên viết trên tư liệu là năm sinh thực sự của Tiểu Bạch.

"Hơn nữa điểm này, khả năng thắng kiện của chúng ta......"

"Không được!" Hạ Úc Huân có chút kích động đến cắt ngang anh nói, hiển nhiên không thể tiếp thu "Thủ đoạn đặc thù" như vậy.

"Được rồi, chúng ta nghĩ cách khác vậy."

Triệu Tu Viễn cũng biết đột nhiên đưa ra biện pháp này khả năng cô đồng ý không lớn, cũng không ép cô, tiếp tục nói: "Âu tổng cho tôi những thứ này là tư liệu bên ngoài, rất nhiều chuyện tôi cũng không rõ ràng, đối với tôi như vậy ảnh hưởng vẫn là khá lớn, không biết Hạ tiểu thư có thể cho tôi thêm một chút tin tức hay không?

Ví dụ như, Lãnh Tư Thần người đàn ông điều kiện như vậy, cô vì sao nhất định phải ly hôn, ẩn tình trong đó, có thể lợi dụng một chút hay không?"


 Chương 553: Lại Đây Cùng Anh Uống Rượu
"Điểm này cho dù đến toà án, thẩm phán chắc chắn cũng phải hỏi cô, cô nếu trả lời lý do tình cảm tan vỡ, đối với bên phía chúng ta chỉ sợ không có bất cứ trợ giúp gì cả."

"......" Nghe Triệu Tu Viễn nói, sắc mặt Hạ Úc Huân âm trầm, một chữ đều nói không nên lời.

Cô có thể nói cái gì?

Chẳng lẽ muốn cô trước tòa cùng mọi người nói ra chuyện năm đó sao?


Nói ba cô bị thủ hạ của Lãnh Tư Thần ám sát!


Vì cái gì thủ hạ Lãnh Tư Thần phải ám sát ba cô?

Bởi vì người mà thủ hạ của Lãnh Tư Thần vốn dĩ muốn ám sát là mình!

Bọn họ lại hỏi vì cái gì muốn ám sát mình?

Bởi vì Lãnh Tư Thần buôn bán trái pháp luật, bởi vì cô mà muốn giải tán tổ chức, cho nên cô bị một bộ phận thành viên phái cấp tiến của tổ chức giận chó đánh mèo trả thù!

Những điều này, cô sao có thể nói ra!!!

Lãnh Tư Thần thật vất vả mới đi đến ngày hôm nay, thật vất vả mới có thể một lần nữa đứng dưới ánh mặt trời, tất cả tiền của anh cũng đều quyên góp ra ngoài......

Hạ Úc Huân gắt gao nắm chặt ngón tay, thân thể run nhè nhẹ, sau một lúc lâu, chỉ nói ra một câu: "Thực xin lỗi......"

Thấy Hạ Úc Huân cảm xúc không đúng, Triệu Tu Viễn đúng lúc ngưng đề tài, an ủi nói: "Hạ tiểu thư đừng quá khẩn trương, chúng ta vẫn còn cơ hội, cô nên về nhà suy nghĩ kỹ một chút, chủ yếu vẫn là tôn trọng ý kiến cá nhân cô."

"Mặt khác, kỳ thật phương pháp tốt nhất vẫn là ngươi có thể cùng hắn hảo hảo nói nói chuyện, tranh thủ trong lén lút giải hòa." Triệu Tu Viễn cố ý lại bổ sung một câu.

"Tôi đã biết, cám ơn anh, Triệu luật sư."

"Đừng khách khí, hôm nay tới đây thôi, tôi đi trước."

"Được."

Sau khi Triệu Tu Viễn rời đi, Hạ Úc Huân rã rời ngồi trên ghế, khắp mặt đều là mỏi mệt.

Ngồi suốt hơn hai giờ, thẳng đến khi người phục vụ lại đây dò hỏi, cô mới thất thần mà thanh toán tiền rời đi.

Đi xuống lầu, đang hồn vía lên mây mà đứng ở đường gọi xe, di động cô đột nhiên vang lên.

Nhìn dãy số trên màn hình di động, ánh mắt Hạ Úc Huân bỗng dưng căng thẳng.

Dãy số này cô không lưu trong máy, lại quen thuộc đến đời này đều không thể quên được.

Đây là số năm đó Lãnh Tư Thần dùng, không nghĩ tới cư nhiên đến bây giờ đều không thay đổi.

"Alo?" Không biết có phải chuyện có liên quan đến Tiểu Bạch không, Hạ Úc Huân do dự mà nhận.

"Lại đây cùng anh uống rượu."

Hạ Úc Huân: "......"

Di động bên kia quả nhiên truyền đến thanh âm Lãnh Tư Thần, nhưng nói ra lại khiến cô thiếu chút nữa đem điện thoại cúp ngay lập tức.

Tôi bồi an hem gái anh! Người này chỉ một câu mình là ai đều không nói, trực tiếp chỉ là một câu như vậy, xem cô là cái gì?

"Anh là ai a? Bệnh tâm thần!"

"Anh biết em biết anh là ai."

"......" Khẩu lệnh này là sao đây......

"Lại đây bồi anh." Ngữ khí ra lệnh.

"Tôi đã ngủ rồi." Hạ Úc Huân lạnh lùng nói.

Lãnh Tư Thần cười nhẹ một tiếng, nói: "A, ngủ ở trên đường sao?"

"Anh có ý gì?" Hạ Úc Huân lập tức cảnh giác mà nhìn bốn phía.

"Ngẩng đầu, hướng 9 giờ."

Hạ Úc Huân xoay nửa vòng, di động lại truyền đến tiếng cười khẽ của người đàn ông: "Em quay ngược rồi."

Hạ Úc Huân đen mặt quay lại một lần nữa, sau đó liền nhìn cửa sổ lầu hai bên đối diện, bóng dáng Lãnh Tư Thần mê hoặc lòng người dưới ánh đèn......

Quả thực là bóng dáng sát!

Tên kia đang dựa vào ghế, trong tay nâng một ly rượu, hướng cô hơi nâng nâng.

"Anh theo dõi tôi?" Cô không nghĩ tới Lãnh Tư Thần ở ngay đối diện nhà hàng cô vừa ăn.

"Trùng hợp, đây là vận mệnh."

Hạ Úc Huân, "......"

Người này là uống say rồi sao?

Bất quá cô vẫn tin tưởng xác thật là trùng hợp, nếu thật sự là anh làm, người này tuyệt đối sẽ thừa nhận, vẫn là các loại đương nhiên quang minh chính mà thừa nhận.

Hạ Úc Huân nghĩ đến trước đó cùng Triệu Tu Viễn nói chuyện, do dự một lát sau liền đi về phía đối diện.

 Chương 554: Tiểu Huân, Rất Nhớ Em


Ánh đèn mờ ảo.

Mặt Lãnh Tư Thần so với ngày thường tà tứ cùng mị hoặc hơn một phần, thoạt nhìn cũng càng thêm nguy hiểm.

Hạ Úc Huân còn cách hơn mười bước liền dừng lại, có chút không dám tiến lên.

"Lại đây."

Cô không nghe rõ tiếng anh, nhưng nhìn khẩu hình anh liền hiểu.

Hít sâu một hơi, "Tháp tháp tháp" đạp giày cao gót đi qua.

Đang muốn ngồi xuống ở vị trí đối diện anh, cánh tay đột nhiên bị một lực mạnh lôi kéo qua, giây tiếp theo, cô liền ngã trên đầu gối ấm áp người đàn ông......

"Anh......"

"Tiểu Huân, rất nhớ em......" Lãnh Tư Thần nhẹ nhàng ôm eo cô, đầu chon vào cổ cô, trên người mang theo mùi rượu thuần túy.

Ngữ khí kia, thật giống như đã qua mấy đời chưa gặp cô.

Hạ Úc Huân cơ hồ ngẩn ra, người này thật sự là uống say sao?

Cũng đủ nhàn hạ thoải mái, một mình ngồi ở chỗ này uống rượu, vừa rồi cô nhìn thấy rượu vang đỏ trong tầm tay anh hình như đã không còn hơn nửa chai.

Noi đông người cứ như vậy ôm vào trong ngực, Hạ Úc Huân đang xấu hổ suy nghĩ muốn giãy giụa, lại đột nhiên phát hiện toàn bộ nhà ăn trống rỗng, ngoại trừ bọn họ, một người đều không có, vừa rồi thất thần cư nhiên đều không có chú ý.

"Buông tôi ra!" Hạ Úc Huân vặn vẹo thân thể muốn rời đi.

"Không buông!" Lãnh Tư Thần hai tay giống như đúc bằng sắt, không chút sứt mẻ.

"Lãnh Tư Thần!" Hạ Úc Huân bực.

"Gọi anh A Thần."Anh không vui.

"Anh còn như vậy nữa tôi sẽ tức giận!""Em lại nhúc nhích nữa, anh sắp có phản ứng......" Thanh âm người đàn ông đặc biệt khàn khàn.

"......" Hạ Úc Huân nóng mặt, nhéo nhéo ấn đường, nói: "Lãnh Tư Thần, thả tôi xuống, chúng ta từ từ nói chuyện!"

Lãnh Tư Thần ôm cô, nhẹ ngửi hơi thở dễ chịu trên người cô, nói: "Hả? Nói chuyện gì? Ngoại trừ tình yêu, anh không có gì muốn nói với em."

Hạ Úc Huân: "......"

Cô thật là không cách nào cùng người này từ từ nói chuyện......

Hạ Úc Huân hít sâu một hơi, nói: "Buông tay, chờ anh tỉnh táo, tôi lại đến tìm anh."

Lãnh Tư Thần cắn răng, nói: "Anh rất tỉnh táo! Hạ Úc Huân, anh rất tỉnh táo! Em hôm nay tới gặp Triệu Tu Viễn, em tìm hắn làm cái gì?"

"Tôi......" Bởi vì chột dạ, cô cơ hồ đã quên chất vấn anh rõ ràng nói không theo dõi mình, vì cái gì biết cô cùng Triệu Tu Viễn gặp mặt.

"Hạ Úc Huân, em muốn ly hôn với anh! Em muốn ly hôn với anh có phải hay không?" Ngữ khí Lãnh Tư Thần lạnh như sắt, nói:"A, Triệu Tu Viễn chẳng lẽ không nói cho em biết, hy vọng em thắng kiện chưa được ba phần?"

Hạ Úc Huân cắn cắn môi không nói chuyện.

"Triệu Tu Viễn ra chủ ý gì cho em? Để anh đoán xem......" Khớp xương ngón tay Lãnh Tư Thần theo thói quen mà gõ mặt bàn, mặt đầy trào phúng nói: "Hắn bảo em ở trước tòa nói...... Là anh cưỡng bức em đúng hay không?"

Hạ Úc Huân sống lưng cứng đờ, sau một lúc lâu nhàn nhạt nói: "Anh ta nói như vậy, nhưng tôi không đồng ý."

"Sao? Lương tâm cắn rứt?" Lãnh Tư Thần cười lạnh, con ngươi lại cất giấu một tia hy vọng không dễ phát hiện.

Hạ Úc Huân cười khổ, đáp: "Vậy còn phải hỏi sao? Căn bản là sẽ không có người tin, nói tôi cường bức anh còn kém không nhiều lắm, ai sẽ tin tưởng Lãnh Tư Thần anh muốn có được một cô gái mà phải cưỡng bức cô ta."

"A, Hạ Úc Huân, vì sao em vẫn không chịu thừa nhận là em không đành lòng, là em luyến tiếc anh chứ?

Trong mắt người ngoài, 5 năm trước Lãnh Tư Thần bị đuổi ra khỏi Lãnh gia hai bàn tay trắng, hoàn toàn có thể làm ra chuyện như vậy!

A đúng rồi, em còn có thể nói là anh giết ba em, hoặc là trực tiếp cùng thẩm phán tố giác những chuyện năm đó anh đã làm, như vậy......"
 Chương 555: Anh Biết Em Yêu Anh
"Lãnh Tư Thần anh câm miệng cho tôi!!!"

Hạ Úc Huân rốt cuộc thật sự giận, hơn nửa ngày mới nhắm mắt bình tĩnh lại, nỗ lực thử cùng anh thương lượng, nói: "A Thần, cuộc hôn nhân này của chúng ta vốn dĩ chính là sai lầm!"

"Sai lầm...... Đối với em mà nói thì ra là sai lầm sao? Nhưng lại là quyết định chính xác nhất trong đời này của anh!" Lãnh Tư Thần đem cô ôm càng chặt hơn, cơ hồ muốn dùng sức đem cô dung nhập vào huyết nhục, nói: "Hạ Úc Huân, anh không tin em thật sự nhẫn tâm như vậy với anh!

Em yêu anh, anh biết em yêu anh!

Bởi vì em yêu anh, cho nên mới không đành lòng như vậy đối với anh; bởi vì em yêu anh, cho nên mới luôn cự tuyệt anh; bởi vì em yêu anh, cho nên mới sợ cùng anh ở bên nhau!"

Trái tim Hạ Úc Huân một trận co chặt, quay đầu đi, đôi môi khẽ run lên nói: "Hiện tại nói yêu hay không yêu còn có ý nghĩa gì?

Lãnh Tư Thần, có ý nghĩa sao? Tra tấn nhau như vậy là có ý nghĩa sao?

Vì sao anh không thể lui một bước ngẫm lại? Trong thiên hạ không phải tất cả người yêu nhau đều có thể thành gia đình, anh biết rõ chúng ta không có khả năng, làm bạn cũng có thể không phải sao?"

"Ha! Bạn bè......" Lãnh Tư Thần run rẩy bả vai cười nhẹ, ngay sau đó bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô, gằn từng chữ một nói: "Hạ Úc Huân, em thật sự biết ý nghĩa của hai chữ bạn bè chứ?

Ý nghĩa là về sau em sẽ cùng người đàn ông khác ở bên nhau, em sẽ kêu hắn là ông xã, Tiểu Bạch sẽ gọi hắn là ba, em sẽ cùng hắn nắm tay, ôm, làm tình, sinh con cho hắn!

Ngày nào đó, ở trên phố gặp được, em một tay dắt con trai, một tay nắm tay người đàn ông kia, hướng anh nói một tiếng, thật trùng hợp Lãnh tiên sinh......

Đây là bạn bè!

Hạ Úc Huân, đây là bạn bè!

****** em cư nhiên nói muốn cùng anh làm bạn bè! Đi ****** bẹn bè! Hạ Úc Huân, em là người phụ nữ của anh, là bà xã anh, là vợ anh! Là của anh! Là của anh......"

Hạ Úc Huân rốt cuộc dùng sức tránh thoát anh, kích động nói: "Như vậy có cái gì không đúng? Tôi sẽ nỗ lực quên quá khứ, một lần nữa bắt đầu, anh cũng có thể thử tiếp thu người khác! Không thử sao biết không khả năng? Vì cái gì anh nhất định phải cố chấp như vậy! Nhất định phải làm cho lưỡng bại câu thương!"

Cô gào thét lớn, nói cho anh nghe, càng như là nói cho chính mình nghe.

"Thử tiếp thu người khác......" Lãnh Tư Thần khóe miệng vô cùng chua xót.

Còn có cái gì đau khổ hơn so với việc cô gái mình thương yêu đẩy mình cho một cô gái khác.Vì cái gì?

Bởi vì anh yêu em, bởi vì anh yêu em a!

Hạ Úc Huân...... Em cô gái không lương tâm này......

"Hạ Úc Huân, chắc chắn muốn cùng anh ly hôn phải không?" Sau một lúc lâu, trong bầu không khí yên tĩnh truyền đến thanh âm không chút độ ấm của Lãnh Tư Thần.

"Đúng." Cô nghe được tự mình máy móc mà trả lời.

"Được, anh sẽ thử, nếu thành công, anh liền thả em đi."

......

Thẳng đến lúc đã xuống dưới lầu, Hạ Úc Huân còn có chút thẫn thờ.

Đàm phán này, xem như thành công sao?

Nhưng, chỉ là nói thử xem mà thôi, ai biết phải thử bao lâu? Cuối cùng kết quả như thế nào?

Lời này giống như là ngân phiếu khống......

Cô cùng Lãnh Tư Thần cùng nhau xuống lầu.

Ven đường dừng lại chiếc Maybach quen thuộc của Lãnh Tư Thần, Lương Khiêm ân cần mà chạy tới giúp nâng xe lăn của Lãnh Tư Thần lên, sau đó có chút không biết làm sao nhìn Hạ Úc Huân, không biết cô có cùng nhau đi hay không.

Nhưng BOSS cũng khuôn mặt lạnh lùng không nói lời nào, Lương Khiêm đành phải phỏng đoán thánh ý, căng da đầu đi đến trước mặt Hạ Úc Huân, nói: "Hạ tiểu thư, trễ rồi, đừng gọi xe nữa, tôi đưa cô trở về?"

"Không tiện đường, tôi vẫn là gọi taxi đi thôi, có thể dùng phần mềm gọi, rất nhanh." Hạ Úc Huân khéo léo cự tuyệt.

"Vậy......" Lương Khiêm vẻ mặt khó xử mà nhìn lén BOSS nhà mình, quả nhiên, sắc mặt càng đáng sợ.

Ngay lúc Hạ Úc Huân cúi đầu dùng di động mở phần mềm gọi xe, cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng phụ nữ thét chói tai......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net