831-835

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ai, chuyện này ầm ĩ rồi!

“Bảo bối này, con nghe lầm rồi, mẹ không phải ý tứ kia, không phải không cần con! Con ngàn vạn lần đừng nghĩ bậy nha!” Hạ Úc Huân lười cùng Âu Minh Hiên tán dóc, nghe vậy vội vàng đi theo Tiểu Bạch giải thích, đồng thời nổi giận đùng đùng mà trừng mắt nhìn Lãnh Tư Thần một cái, đều do anh ta!

Cậu nhóc phỏng chừng thật sự bị dọa sợ rồi, tất cả khoai lang đỏ trong tay đều ném bỏ, gắt gao ôm cổ cô không buông.

Hạ Úc Huân quả thực đau lòng muốn chết, tâm can bảo bối mà ôm cậu nhóc vào nhà.

Sau khi hai mẹ con vào nhà, Âu Minh Hiên tò mò nhiều chuyện mà thò lại gần, nói: “Hắc hắc, tôi thấy anh mới sáng sớm đã đăng Weibo chào buổi sáng, hai người các người sao lại thế này chứ, sau khi xuân tiêu một lần không phải là quan hệ sẽ ấm lên à? Sao lại ầm hơn thế?”

“Giúp tôi lưu ý cô ấy và Nghiêm Tử Hoa.” Lãnh Tư Thần lạnh lùng nói một câu. Với tính tình nha đầu kia, dưới loại tình huống này căn bản sẽ không nhớ tới việc uống thuốc, khẳng định là có người nhắc nhở cô.

Đáng chết, anh ngàn phòng vạn phòng, cư nhiên đã quên một người quan trọng nhất!

Âu Minh Hiên vừa nghe lập tức không vui, nói: “Mẹ nó, Lãnh Tư Thần, anh lại cho tôi nhiệm vụ gian khổ như vậy, nha đầu kia lần trước đều đã bắt đầu hoài nghi, tôi cũng không dám lại loạn mà hỏi thăm nữa, lại nói trong khoảng thời gian này tôi giúp anh nhiều như vậy, anh đến bây giờ chỉ cho tôi một manh mối nho nhỏ, tôi cũng quá thiệt thòi đi! Tôi phát hiện tôi căn bản chính là bị anh âm, bán mạng không công vì anh!”

“Cậu đây là muốn bội ước?” Lãnh Tư Thần hai tròng mắt híp lại.

“Tôi bội ước thì thế nào, vốn dĩ chính là hiệp ước không bình đẳng! Tôi nói cho anh biết, tiểu gia không làm!”

Âu Minh Hiên nói xong xoay người muốn đi, đột nhiên nghe được Lãnh Tư Thần phía sau chậm rãi nói một câu: “Âu Minh Hiên, tối hôm qua trong phòng khách ở sơn trang nghỉ dưỡng……”

“Trong phòng khách! Tôi ở trong phòng khách làm sao vậy? Tôi cái gì cũng chưa làm, anh đừng hòng áp chế tôi!” Âu Minh Hiên lập tức đầy mặt cảnh giác.

Lãnh Tư Thần dùng nắp nhẹ nhàng vén vén lá trà giữa ly, không nhanh không chậm nói: “Tôi đương nhiên biết cậu cái gì cũng chưa làm, nhưng vừa lúc chính là, cậu cư nhiên cái gì cũng chưa làm.”

Âu Minh Hiên trong lòng lộp bộp một chút, cố nén hoảng hốt loạn nói: “Mẹ kiếp! Anh đây là cái logic gì, tôi cái gì cũng chưa làm còn thành tôi sai rồi sao? Chẳng lẽ anh hy vọng tôi làm cái gì à?”

Lãnh Tư Thần cũng không cùng anh biện luận, trực tiếp trật tự rõ ràng mà bắt đầu nói: “Ngay lúc đó phun sương mù, phần lớn là bị Tiểu Huân hít vào, nhưng cậu ở trong phòng kín lâu như vậy, nhiều ít cũng hít vào một ít. Cái thứ này, cho dù chỉ hít vào một chút đều sẽ sinh ra ảo giác cùng xúc động mãnh liệt. Đừng nói với tôi cậu là đối với bác sĩ Tần toàn tâm toàn ý, cho nên ngồi trong lòng vẫn không loạn. Dưới loại tình huống này, thánh nhân đều sẽ biến thành dã thú, cậu nhịn được không có làm chuyện không nên làm có thể hiểu được, nhưng……”

“Nhưng…… Nhưng cái gì? Anh rốt cuộc muốn nói cái gì?” Âu Minh Hiên phát điên.

“Cậu không có cứng.” Lãnh Tư Thần rốt cuộc nói ra bốn chữ. Cho nên, không phải anh nhịn phản ứng sinh lý, mà anh căn bản là không có phản ứng sinh lý.

Trong phút chốc, bốn chữ này giống như bom nguyên tử tạc vào đỉnh đầu Âu Minh Hiên……

“Mẹ kiếp! Lãnh Tư Thần anh quá biến thái! Cái loại tình huống này, anh không đi bà xã mình thế nào, anh anh anh…… Anh cư nhiên xem tôi……” Cả người Âu Minh Hiên đều đã điên rồi, kiểu tóc luôn luôn được anh để ý nhất lại bị anh vò cho không ra bộ dạng gì.

So với bộ dáng Âu Minh Hiên bùng nổ, Lãnh Tư Thần vẫn phong khinh vân đạm mà nhấp ngụm trà, đáp: “Hiện tại, còn muốn bội ước chứ?”

“Lãnh Tư Thần! Anh chính là cầm thú a cầm thú!!!”

Mình rốt cuộc tạo nghiệt gì, thật là leo lên thuyền giặc muốn xuống cũng không được.

Lần này anh đang êm đẹp bị người ta thiết kế đã đủ thảm, như thế nào cũng không nghĩ tới, bó mật bản thân cất giấu lâu như vậy, dễ dàng như vậy mà liền lộ ra sơ hở, bị tên kia gắt gao nắm chặt trong lòng bàn tay.

Hiện tại nào còn là liên minh, nào còn là hiệp ước bất bình đẳng, quả thực chính là anh đơn phương bị nô dịch!

Anh đã có thể tưởng tượng đến tương lai sẽ là những ngày không thấy ánh mặt trời như thế nào……

Trong lòng thật mệt mỏi……

-

Đêm khuya, vân gian thủy trang.

Lãnh Tư Thần khoanh tay đứng trước cửa sổ sát đất to, Lương Khiêm và Uất Trì Phi sóng vai đứng ở phía sau.

“Thế nào?” Lãnh Tư Thần hỏi.

“BOSS, đã điều tra ra, Giang Mỹ Vân kia là Lâm Tuyết sai khiến.” Lương Khiêm trả lời.

“Lâm Tuyết?” Ngữ khí Lãnh Tư Thần không có gì lên xuống, tựa hồ cũng không kinh ngạc với đáp án này.

“Đúng vậy, Giang Mỹ Vân trước đó là một nhân vật nhỏ từng diễn kịch của cô ta, hẳn là quen biết lúc đó.” Lương Khiêm giải thích nói. Hơn nữa Lâm Tuyết này cũng có động cơ.

“Chuyện này không đơn giản như vậy, Uất Trì, cậu tiếp tục tra cho tôi. Thời điểm tất yếu, cậu có thể vận dụng một ít thủ đoạn đặc thù.”

Ý này của BOSS là muốn đem chuyện này chuyển giao cho Uất Trì xử lý?

Lương Khiêm nghe vậy thần sắc kinh ngạc, hiển nhiên là không nghĩ tới Lãnh Tư Thần sẽ coi trọng chuyện này như vậy, anh và Uất Trì Phi một người ngoài sáng, một kẻ trong tối, không phải tình huống đặc biệt nghiêm trọng, dường như đều do anh xử lý, sẽ không dùng đến Uất Trì Phi.

Lâm Tuyết bất quá chỉ là nhân vật nhỏ mà thôi, anh không nghĩ tới Lãnh Tư Thần lần này cư nhiên sẽ để Uất Trì Phi ra mặt.

Uất Trì Phi và Lương Khiêm nhìn nhau một cái, hiển nhiên trong lòng có nghi vẫn giống nhau.

“Lão đại, cô gái kia khó giải quyết như vậy sao?” Uất Trì Phi nhịn không được hỏi ra.

Lãnh Tư Thần cúi đầu sửa sang lại cổ tay áo, ngón tay khẽ chạm vào khuy măng séc bằng đá đen trên cổ tay áo, không nhanh không chậm nói: “Có thể để Lương Khiêm tra xét một ngày một đêm mới điều tra ra, cậu cho rằng không khó giải quyết?”

Lời nói vừa ra, Uất Trì Phi cùng Lương Khiêm lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ.

Lâm Tuyết bất quá là một con riêng nhỏ, có bản lĩnh gì đem chuyện này làm hoàn mỹ như vậy, ngay cả thủ hạ đắc lực của Lãnh Tư Thần cũng phải lâu như vậy mới có thể tra ra kết quả, phía sau màn tất là có thế lực khác can thiệp.

“Có thể là tên Dư Hoằng Thu kia hay không?” Lương Khiêm hồ nghi hỏi, nhưng rất nhanh chính mình lại lật đổ kết quả này: “Dư hoằng thu tên thư sinh kia cũng không có khả năng có thủ đoạn như vậy……”

“Trước tra bên phía tập đoàn Thiên Lâm kia đi.” Lãnh Tư Thần trầm ngâm nói.

“Ngài là nói hùng đổng và Lâm Na?”

“Chỉ mong là bên kia……” Lãnh Tư Thần lẩm bẩm, con ngươi thâm thúy so với bóng đêm còn đen trầm hơn.

Lương Khiêm cùng Uất Trì Phi đồng thời lộ ra vẻ khó hiểu, cái gì gọi là chỉ mong bên kia?

Đang hồ nghi, đột nhiên nghe được Lãnh Tư Thần mở miệng nói: “Ngày mai tôi phải đi Indonesia một chuyến, công ty bên này các cậu để ý chút.”

“Cái gì? Lão đại anh đi Indonesia làm cái gì?” Uất Trì Phi đầy mặt kinh ngạc.

Từ sau khi rời khỏi tổ chức, lão đại đã 5 năm chưa từng đặt chân về nơi đó, hiện tại lại đột nhiên muốn đi, khó tránh khỏi không khiến hắn nghĩ nhiều……

Lãnh Tư Thần vẫy vẫy tay ý bảo bọn họ rời đi, hiển nhiên không muốn nhiều lời.

Vì thế hai người đành phải lui ra ngoài.

Ra cửa.

Lương Khiêm thấy Uất Trì Phi sắc mặt không vui, thở dài an ủi nói: “Tính tình lão đại như vậy, không phải nhằm vào anh, cố ý không nói với anh……”

Uất Trì Phi lắc lắc đầu, đầy mặt chua xót, đáp: “Trước kia lão đại mặc kệ chuyện gì đều sẽ nói với tôi, cùng tôi thương lượng……”

Sự tin tưởng giống như một tờ giấy, cho dù vuốt phẳng, chung quy cũng sẽ có nếp nhăn.

Huấn luyện viên, quá khó khăn rồi

Hạ Úc Huân trong quá trình tiếp quản tập đoàn Thiên Lâm, mặc dù có không ít gập ghềnh, nhưng dưới sự trợ giúp của Nghiêm Tử Hoa, dựa vào chút thông minh cùng chút vận khí cũng bắt được vài dự án không nhỏ, tạo được danh tiếng nhất định, cuối cùng cũng có thể thở nhẹ nhõm một chút, cũng có thời gian làm chút chuyện của bản thân.

Chuyện võ quán tiến hành rất thuận lợi, không đến một tháng cũng đã chính thức bắt đầu kinh doanh.

Chuyện duy nhất không quá tầm thường là, trong khoảng thời gian này Lãnh Tư Thần như bốc hơi khỏi nhân gian.

Cô thật sự là càng nghĩ càng kỳ quái, Lãnh Tư Thần thằng nhãi này thật sự như có mắt bên người cô, cô bên này tạm dừng xem mắt, anh bên kia lập tức cũng không có động tĩnh, trước đó ba ngày hai bữa đều có thể nhìn thấy anh, lúc này đây, lập tức biến mất một tháng, hơn nữa biến mất vô cùng triệt để, một tin tức đều không có, trên Weibo cũng an an tĩnh tĩnh, cũng không biết rốt cuộc làm gì rồi.

Sau khi tan tầm, Hạ Úc Huân đánh xe chạy về “Tinh võ quán” mới khai trương, bắt đầu dạy khóa thứ nhất sau 5 năm.

Hôm nay vừa lúc là cuối tuần, dựa theo kế hoạch của cô ngay từ đầu, mỗi cuối tuần cô sẽ tự mình dạy một lớp.

Không có ai biết cô là chủ của võ quán này, cô đến dạy chỉ là lấy thân phận huấn luyện viên bình thường, quán trưởng trên danh nghĩa là tiểu sư đệ của cô - Hàn phong.

Thông qua lần trước liền có thể nhìn ra công phu của đứa nhỏ này mấy năm nay cũng không sa sút, vì thế Hạ Úc Huân liền mời hắn tới làm huấn luyện viên.

“Sư tỷ, chị tới rồi!” Hàn Phong đang dạy học viên nhìn thấy Hạ Úc Huân, cộc lốc cười, mồ hôi đầy đầu mà tiến lên nghênh đón.

“Tiểu Phong Tử, gần đây võ quán thế nào?” Hạ Úc Huân thuận miệng hỏi một câu.

Mỗi lần nghe cô xưng hô kiểu quen thuộc, Hàn Phong đều cảm thấy trong lòng ấm áp, lau mồ hôi nói: “Khá tốt, vừa mới bắt đầu tương đối vắng vẻ, sau khi làm chút tuyên truyền, hiện tại khá hơn nhiều, sinh nguyên càng ngày càng nhiều, huấn luyện viên không đủ dùng, ngày hôm qua em lại tuyển thêm ba người nữa.”

Hạ Úc Huân vừa lòng gật gật đầu, đáp: “Cám ơn, mấy ngày này vất vả cậu rồi!”

Cô ngày thường thời gian không nhiều lắm, tinh võ quán cơ hồ đều là hắn xử lý. Tuy rằng hiện tại thân phận cô thay đổi, nhưng Hàn Phong không vì như vậy mà xa cách với cô, điểm này khiến cô thực an ủi.

“Sư tỷ, em mới phải cảm ơn chị! Nếu không phải chị hỗ trợ tìm luật sư, khắp nơi chuẩn bị, anh em làm không tốt hiện tại còn ở trong tù đợi, em còn ở ngoài công trường dọn gạch a!” Hàn Phong nói hốc mắt lại bắt đầu phiếm hồng.

Hạ Úc Huân vỗ vỗ bờ vai hắn hai ba cái, nói: “Hai ta ai với ai, cậu còn khách khí như vậy với chị nữa! Nói nữa, chị cũng là nhìn trúng năng lực của cậu mới mời cậu tới! Thời gian dạy sắp tới rồi phải không? Chị đi thay quần áo!”

“Được, sư tỷ em trước kiểm tra thiết bị tập thê rhifnh vừa mới đến!”

“Đi thôi.”

-

Hạ Úc Huân thay quần áo xong đi vào phòng huấn luyện, mới vừa đẩy mở cửa, liếc mắt một cái liền nhìn thấy người nào đó đã nhiều ngày không gặp.

Người kia cho dù cũng mặc đạo phục như những người khác, cho dù trầm mặc an tĩnh mà ngồi trong một góc, cho dù đeo khẩu trang che khuất mặt, cũng luôn là người có thể làm cho người khác liếc mắt chú ý tới.

Tên ày sao lại giống như chuột trong hang, luôn là đột nhiên xuất hiện, một chút điềm báo đều không có.

Đối tầm mắt nóng rực không chút nào che lấp của người kia, Hạ Úc Huân cho anh một ánh mắt cảnh cáo.

Hôm nay là ngày đầu tiên cô dạy, nếu như bị anh phá hỏng, cô tuyệt đối không để yên cho anh!

Nói anh vì cái gì phải đeo khẩu trang? Bất quá, cũng may mắn là đeo khẩu trang, bằng không lớp này cô cũng không cách nào dạy nổi! Lớp của cô nữ chiếm hơn phân nửa!

Giờ phút này, Hạ Úc Huân mặc đạo phục rộng thùng thình màu trắng, đai lưng màu đen, sau đầu tóc cột đuôi ngựa, sau khi bỏ lớp trang điểm có vẻ trẻ tuổi hơn chút, làn da trong trắng lộ hồng, chỉ có ánh mắt thêm vài phần quyến rũ thuộc về phụ nữ trưởng thành, tổng thể nhìn vẫn như một sinh viên nhìn đời chưa sâu, thế cho nên tuy rằng cô đã hết sức bày ra tư thái nghiêm túc, vẫn rước lấy chút khinh mạn của học viên nào đó phía dưới, cô đia qua tới, thanh âm học viên nói chuyện phiếm vẫn không ngừng.

Bộ dáng Hạ Úc Huân lúc mới vừa đẩy cửa đi vào, Lãnh Tư Thần lập tức liền sáng ngời trước mắt, nhìn cô dáng vẻ tự nhiên thoải mái thanh tân, dường như lại trở về rất nhiều năm trước kia, khiến anh có chút hoảng hốt.

Cô gái nhỏ kia sau khi nhìn thấy anh có vẻ rất kinh ngạc, cho anh một ánh mắt cảnh cáo liền dời tầm mắt. A, cách lớp khẩu trang cũng có thể liếc mắt một cái nhận ra anh, rất tốt.

Bởi vì võ quán mới vừa tổ chức không bao lâu, học viên vẫn chưa thể phân lớp dựa theo tuổi giới tính, cho nên trước mắt chỉ dựa theo trình độ học tập mà phân chia, cô mang đến một đám hai mươi học viên tất cả đều là người mới học, phần lớn là người trẻ tuổi, nữ chiếm mười ba người.

Trong đó tương đối đặc biệt, trừ bỏ tên Lãnh Tư Thần vừa qua khỏi tới hôm nay, còn có một người đàn ông.

Sau khi dời tầm mắt từ trên người Lãnh Tư Thần, cô liền liếc mắt một cái chú ý tới người nọ, không chỉ là bởi vì người này tướng mạo xuất sắc, mà bởi vì, hắn là người duy nhất không mặc đạo phục.

Không chỉ như thế, còn mặc áo sơmi hoa bảnh bao, trước ngực cởi bỏ ba viên cúc áo, một bộ hoa hoa công tử đang hút thuốc, sau đó lại bị cô gái phía sau ngăn lại, mới không cam nguyện mà tắt thuốc.

Hạ Úc Huân đầu tiên là nhìn tư liệu khảo sát bọn họ một chút, bước đầu hiểu biết mục đích học tập của bọn họ.

Sau khi lật đến một tờ ký tên Cung Hiền Lãng, ngón tay cô dừng một chút.

Chỉ thấy mục đích học tập như rồng bay phượng múa mà điền: Mẹ tôi bảo tôi tới giết thời gian với cô.

Mẹ nó! Cái tên biến thái nào?

Hạ Úc Huân nhớ tới người đàn ông áo sơmi hoa kia, có chút hoài nghi mà ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía hắn, hẳn không phải là hắn chứ?

Nhận thấy ánh mắt của cô, người đàn ông kia lập tức đá lông nheo qua.

Không cần phải nói, khẳng định đúng rồi.

Được rồi, để tránh tai họa thương sinh, cô đại phát từ bi không đi xem mắt, cư nhiên còn có người tìm tới cửa chịu chết! Hơn nữa họng súng mang khẩu trang ngụy trang này, liền ở ngay sau góc hắn a!

3 Tuyệt Kỹ Võ Công Có Thật Trong Thực Tế

Cung Hiền Lãng……

Tên này sao lại nghe có chút quen thuộc thế nhỉ……

Về phần Lãnh Tư Thần……

Anh ta rốt cuộc vì cái gì sẽ xuất hiện ở chỗ này? Chẳng lẽ Hàn Phong cũng không biết sao? Vì cái gì đều không nói với cô?

Hạ Úc Huân tiếp tục lật ra sau, lúc lật đến tờ cuối cùng, rốt cuộc nhìn thấy một cái tên vừa xa lạ lại vừa quen thuộc —— “Lãnh Tương Nhu”.

Thằng nhãi này cư nhiên dùng tên giả!

Cô tiếp tục nhìn trang tư liệu kia, chỉ thấy phần mục đích học tập viết hai chữ khiên cô đỏ mặt —— nhớ em.

Hạ Úc Huân vừa biến sắc lại biến sắc, cuối cùng hít sâu một hơi chịu đựng không phát tác trước mặt học viên, chuẩn bị tìm cơ hội thích hợp lại cùng anh tính sổ.

“Các bạn học, hoan nghênh mọi người đến tinh võ quán, tôi là huấn luyện viên của các bạn Hạ Như Hoa, phụ trách chương trình học của các bạn mỗi tuần vào lúc 2h đến 5h chiều. Hiện tại mời các bạn im lặng một chút, tôi bắt đầu điểm danh!”

Đám người vẫn ríu rít, Hạ Úc Huân cũng không vội vã quản kỷ luật, điểm danh nói: “Trương hiểu quyên!”

“Có!”

“Ngưu giai giai!”

“Có!”

“Cung Hiền Lãng.”

“Mỹ nữ, ở đây!” Nhấc tay quả nhiên là tên áo sơ mi hoa kia.

Khoảnh khắc người đàn ông mở miệng, mấy tiểu cô nương vừa kết bạn lại lập tức châu đầu ghé tai khe khẽ nói nhỏ, trong khoảng thời gian ngắn, phòng huấn luyện càng ầm ĩ.

Rốt cuộc đọc tới cái tên cuối cùng ——

“Lãnh tương nhu.”

“Có.” Người đàn ông nghiêm trang mà giơ tay một chút, nhưng thật ra rất phối hợp.

Thanh âm ầm ĩ đột nhiên thấp một chút, châu đầu ghé tai mà cẩn thận nhìn vào trong góc.

Cho dù nhìn không thấy mặt Lãnh Tư Thần, nhưng với khí thế của người này, xuất hiện ở lớp học sơ cấp cũng quá đột ngột.

Sau khi điểm danh xong, Hạ Úc Huân ngẩng đầu, mỉm cười nói: “Bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên học của các bạn, cho nên có thể nhẹ nhàng một chút, trước hết tôi sẽ cùng các bạn giảng giải một chút kiến thức có liên quan đến Tae Kwon Do, sau đó dạy các bạn cách làm thế nào để thắt đai lưng chính xác……”

Hạ Úc Huân lời còn chưa dứt, Cung Hiền Lãng mặc áo sơmi hoa kia liền vẻ mặt châm chọc giương giọng nói: “Thắt đai lưng? Cô gái, cô là đang nói giỡn sao? Cô xác định đây là võ quán mà không phải tiệm giặt quần áo?”

Trong đám người truyền đến một trận cười vang.

Nhất là Lãnh Tư Thần trong một góc ánh mắt sắc bén liếc xéo cái tên học viên có vẻ có chút đột ngột như anh……

Vừa rồi lúc điểm danh, tựa hồ nghe tên tiểu tử này là…… Cung Hiền Lãng!?

Chẳng lẽ là Cung Hiền Lãng mà anh biết kia? Tiểu tử này sao lại xuất hiện ở chỗ này?

Đối mặt với sự khiêu khích của người đàn ông, Hạ Úc Huân ho nhẹ một tiếng mở miệng nói: “Cung Hiền Lãng phải không? Tôi đang muốn tìm cậu, xin hỏi, cậu vì cái gì không mặc đồng phục?”

Cung Hiền Lãng cười nhạt một tiếng, đáp: “Tôi vì cái gì phải mặc loại quần áo ngu ngốc đó?”

Video game độc quyền

Sự kiện lớn! Toàn team FAPtv gia nhập CubeTV với nhiều quà tặng khổng lồ🎮🎮🎉

Video game độc quyền

Cài đặt ngay

Thẻ steam miễn phí

Cài đặt ngay

Cài đặt ngay

Hạ Úc Huân nhẫn nại, tiếp tục nói: “Cậu nếu không phải thành tâm muốn học, hiện tại có thể rời đi.”

Nếu với tính tình mạnh mẽ trước đây của cô, loại người này sớm bị cô ném văng ra ngoài rồi.

“Thiết, cô cho rằng tôi muốn đến sao! Nếu không phải thấy cô có vài phần tư sắc, thiếu gia tôi sớm đã chạy lấy người! Yếu như vậy, tôi thấy một chiêu của tôi là có thể đem cô đánh ngã xuống đất, còn dạy thiếu gia tôi đánh nhau? Huấn luyện viên thân mến à, cô đừng khôi hài nữa được không?” Tầm mắt Cung Hiền Lãng vô cùng khinh bỉ nhìn từ trên xuống dưới cô. 

Nghe nói như thế, ánh mắt bọn học viên nhìn Hạ Úc Huân đều có chút ý vị thâm trường, cư nhiên còn đầy hứa hẹn vì theo đuổi huấn luyện viên mà lại đây báo danh, cái này chơi vui rồi!

Hạ Úc Huân xem như hiểu rõ, người này nào là tới giết thời gian với cô, rõ ràng là tới phá.

Đáng chết, chuyện cô ở đây mở võ quán không có vài người biết, tên này rốt cuộc là từ đâu biết đến, còn theo tới quấy rối.

Hạ Úc Huân nghe vậy không giận mà cười, đáp: “A? Một chiêu của cậu là có thể đem tôi đánh ngã? Vậy thử xem! Tôi thắng, cậu liền thành thật chút mà thay đạo phục học, nếu tôi thua……”

“Như thế nào?” Không dự đoán được Hạ Úc Huân cư nhiên muốn cùng một mình mình đấu, Cung Hiền Lãng vốn uể oải tức khắc tinh thần tỉnh táo, hơi có chút hưng phấn mà hỏi.

Hạ Úc Huân một lần nữa buộc lại dây cột tóc sau đầu, khóe miệng nhếch lên một đường cong không dễ phát hiện, đáp: “Nếu tôi thua, cậu muốn như thế nào thì sẽ làm như vậy.”

“Được! Đây chính là cô nói!” Không nghĩ tới thu phục cô gái này cư nhiên sẽ dễ dàng như vậy, Cung Hiền Lãng lập tức không chút do dự đi lên đài.

“Cô gái, tôi từ nhỏ đến lớn đánh nhau cũng chưa từng thua, cô cũng đừng hối hận!”

“Thật trùng hợp, tôi cũng chưa từng thua.”

“Hừ, dõng dạc!”

Trong một góc, Lãnh Tư Thần nhìn thấy loại tình huống này, sắc mặt tức khắc trở nên vô cùng khó coi.

Cung Hiền Lãng tên tiểu tử kia thoạt nhìn một bộ lưu manh, nhưng nghe nói lúc đánh lại đặc biệt tàn nhẫn, tuy rằng anh trước đó chưa bao giờ từng giao thoa với người này, nhưng anh không chỉ một lần nghe Cung Hiền Anh thổi phồng đứa em trai không học vấn không nghề nghiệp chỉ tích đánh nhau và đánh nhau là sở trường đặc biệt duy nhất này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net