Chương 675 - Ngộ Cẩm Trình Tường (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : Sa Nhi - Shadowysady
========================

Sơ Tranh ngáp một cái đi ra khỏi thang máy, còn chưa ngáp xong đã lại nhanh chóng nuốt trở về.

Cô nhìn thời gian.

Mười giờ tối.

Rất tốt.

Vương Bát Đản mỗi lần đều đổi mới tam quan của cô.

Lúc này mà bảo cô đi phá sản, nó cmn có bệnh à!!

Thời gian này là phải đi ngủ!

Sơ Tranh hung hăng đi ra khỏi khách sạn, vừa lấy xe ra đã nhìn thấy một mình Ngôn Ngộ đang đứng bên ngoài khách sạn.

Hắn đứng trong bóng tối, cả người cơ hồ đều sắp bị hắc ám thôn phệ, tịch liêu tiêu điều.

Cơ hội tốt!

Đánh ngất xỉu rồi hốt về nhốt lại!

Sơ Tranh lái xe qua mà Ngôn Ngộ cũng không ngẩng đầu, chỉ tiếp tục nhìn chằm chằm mặt đất.

"Pháp y Ngôn."

Sơ Tranh kêu một tiếng, lúc này Ngôn Ngộ mới ngước mắt, ánh mắt u ám nhìn về phía Sơ Tranh, nghi hoặc dò xét.

Bóng đêm tĩnh lặng như tờ.

Nửa ngày sau Ngôn Ngộ mới lên tiếng: "Cô là?"

Bóng đêm phác họa dáng hình mơ hồ của hắn.

"Sơ Tranh."

Ánh mắt Ngôn Ngộ như chìm sâu hơn.

"Cô biết tôi?"

"Hiện tại quen biết."

"........" Đại khái là chưa từng gặp qua cô gái nào vừa mặt dày lại còn vừa nói cứ như đúng rồi như thế. Ngôn Ngộ ngừng một chút: "Cho nên cô tìm tôi có chuyện gì?"

Sơ Tranh nghiêm khuôn mặt nhỏ: "Tôi có manh mối của vụ án mạng trong khách sạn, anh có muốn nghe không?"

Cô có đống vỏ là manh mối, lát nữa bịa thêm ra một ít, lừa gạt giai lên xe đã rồi nói.

"Ồ?" Âm cuối của Ngôn Ngộ hơi giương lên, chỉ như tản mạn tùy ý: "Cung cấp manh mối của án mạng thì nên tìm đội trưởng đội hình sự, tôi chỉ là một pháp y, cô tìm nhầm người rồi."

"Tôi chỉ nói cho anh." Sơ Tranh nói: "Anh thật sự không có hứng thú sao?"

Ánh mắt Ngôn Ngộ như thẫm lại, ngón tay thon dài của hắn đặt trên cánh cửa xe, nhẹ nhàng kéo ra, lên xe ngồi xuống.

Sơ Tranh nổ máy xe, Ngôn Ngộ cũng tự giác thắt dây an toàn.

"Cô có đầu mối gì?"

Sơ Tranh: "........."

Sơ Tranh cẩn thận hồi tưởng lại những người và những chuyện cô gặp phải trong mấy ngày ở khách sạn.

Trước đó cô vốn chỉ cho khai qua loa cho có lệ, căn bản chưa hề nhớ lại tí nào.

Bây giờ nghĩ kỹ......

"Cô căn bản không có manh mối đúng không." Ngôn Ngộ dùng giọng điệu chắc nịch khẳng định: "Cô lấy cớ chỉ vì muốn bắt chuyện với tôi?"

Sơ Tranh: ".........."

Bắt chuyện?

Còn khướt nhá.

Cô chỉ muốn trói hắn rồi nhốt lại mà thôi.

【.......... Chị gái nhỏ xin nhớ kỹ, nhiệm vụ của chị là làm một người tốt! 】 Trói với nhốt lại là kiểu người tốt quái quỷ gì hả!

Sơ Tranh chặn Vương bát đản lại luôn.

"Ngày 14, tôi nhìn thấy có người tiến vào gian phòng đối diện."

Ngôn Ngộ hơi liếc mắt qua, ánh đèn đường bốn phía đảo qua khuôn mặt hắn, làm nổi bật dung nhan tuấn mỹ kia thêm rõ ràng.

"Cô trông thấy?" Ngôn Ngộ kéo khóe miệng xuống, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào cô: "Vậy vì sao trước đó không nói?"

"Chưa nhớ ra được." Sơ Tranh nói rất hợp lý.

"Vậy sao bây giờ lại nhớ ra được?"

"Trông thấy anh." Không cố gắng ngẫm lại thì làm sao lừa lên anh xe!

"Ý của cô là dung mạo của tôi rất giống nghi phạm?" Ngữ điệu của Ngôn Ngộ chợt hơi cổ quái.

"Tôi không nói như vậy."

Trong xe đột nhiên an tĩnh.

Quang ảnh hai bên đường cấp tốc lướt qua, xe chạy trên một đoạn đường cái trống vắng, phương xa là lối vào đường hầm, giống như một con quái thú đang há to miệng, chờ bọn họ tự đưa mình vào miệng.

Tia sáng bỗng nhiên tối sầm.

Sơ Tranh đột nhiên có một loại cảm giác lạnh lẽo.

Mà cỗ cảm giác kia, lại đến từ người bên cạnh.

Hắn đang nghĩ gì?

Phía trước chính là lối ra, Sơ Tranh tăng nhanh tốc độ, ánh sáng lần nữa bao phủ quanh xe, cỗ cảm giác kia đã biến mất không còn thấy gì nữa.

Người đàn ông vẫn đặt hai tay trước người, mắt nhìn thẳng về phía trước, cũng không có cử động dị thường nào cả.

"Cẩm tiểu thư nhìn thấy người nào tiến vào phòng?" Hắn lại hỏi.

Ánh mắt Sơ Tranh liếc qua hắn một chút, nói: "Rạng sáng ngày 14, tôi nhìn thấy một chiếc xe đẩy dọn vệ sinh dừng lại ở gian phòng đối diện."

"Cô không nhìn thấy người?"

"Không có." Chỉ nhìn thấy một chiếc xe đẩy.

Xe đẩy cũng không có gì là lạ, có thể là khách trong phòng có nhu cầu dọn vệ sinh thì sao, cho nên cô cũng không quá chú ý.

Ngôn Ngộ trầm mặc vài giây, hỏi lại: "Chỉ nhìn thấy như thế?"

"Thế vẫn chưa đủ?"

Còn muốn bổn cô nương bắt hung thủ lại giùm nữa chắc?!

Ngôn Ngộ lấy điện thoại di động ra, soạn một tin nhắn gửi đi.

"Cảm ơn Cẩm tiểu thư đã cung cấp manh mối, cho tôi xuống phía trước là được rồi." Ngôn Ngộ qua cầu rút ván phi thường trôi chảy.

Sơ Tranh không có ý tứ dừng xe, giọng điệu bình tĩnh nói: "Pháp y Ngôn, hình như tôi chưa nói với anh, tôi họ gì."

Ánh mắt Ngôn Ngộ rơi trên chồng văn kiện bên cạnh: "Cẩm tiểu thư, trên thẻ công tác của cô có viết."

Sơ Tranh nhìn sang theo.

Khi tan tầm cô đã tiện tay ném thẻ nhân viên trên xe, phía trên còn có tên và ảnh chụp của cô.

Nhưng.......

Sơ Tranh vẫn cảm thấy không đúng.

Cứ cảm thấy, ngay từ lần đầu tiên hắn gọi cô là Cẩm tiểu thư, thì hắn vẫn chưa trông thấy tấm thẻ công tác này.

Vương Giả nãy giờ vẫn gầm gừ nói, dù nó có phải bỏ qua các quyền hạn chế cũng muốn ngăn cản hành vi phát rồ của cô, Sơ Tranh đành phải bực bội thả Ngôn Ngộ xuống ven đường.

Coi như vận khí hắn tốt đi.

Mà Ngôn Ngộ vừa xuống xe kia, lúc này ý nghĩ trong nội tâm của hắn cũng không khác Sơ Tranh là bao.

Người đàn ông trẻ tuổi tuấn mỹ lẳng lặng đứng ở ven đường, ánh mắt thâm u nhìn chiếc xe dần đi xa.

Một con dao giải phẫu trong ống tay áo hắn trượt xuống, hàn quang lạnh thấu xương lóe lên trong đôi mắt của hắn.

-

Vụ án giết người ở khách sạn được phá, hung thủ đã bị sa lưới.

Tin tức buổi sáng vừa  bắt đầu đã phát ra tin này.

Hung thủ là nhân viên công tác của khách sạn, giới tính nữ.

Người chết và hung thủ không hề quen biết.

Nhưng bạn trai của hung thủ và người chết có quan hệ không minh bạch.

Hung thủ vạch trần quan hệ của hai người, khi tranh chấp với người chết thì lỡ tay sát hại.

Cô ta không lựa chọn vứt xác, mà lại lựa chọn đưa người chết đến gian phòng cô ta từng bắt quả tang người chết và bạn trai mình gian díu, còn đem giấu dưới gầm giường.

Trong bản tin không công bố quá nhiều chi tiết, nhưng Sơ Tranh cảm thấy thi thể có khả năng từng bị phá hoại.

Dù sao cô ta đã mạo hiểm đến  vậy chỉ để đưa thi thể đến tận khách sạn, vậy lòng trả thù chắc chắn rất cao.

Thời gian chân chính mà nạn nhân tử vong là ngày 11.

Ngày 12 hung thủ đem thi thể cất giấu.

Ngày 13 hung thủ biết sẽ có một đoàn khách du lịch khá lớn đến khác sạn, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người vào ở.

Hung thủ mặc quần áo người chết vào, còn thêm hóa trang, chiều cao và hình thể cơ hồ không có gì chênh lệch, hung thủ còn bắt chước cả dáng dấp lúc đi của người chết, nơi nào có camera cũng đều cẩn thận không để lộ mặt, làm lẫn lộn tầm mắt của cảnh sát.

Sau khi làm tốt mọi chuyện, thi thể vẫn chưa được đưa tới gian phòng.

Để phòng ngừa bị người trông thấy, rạng sáng ngày 14, hung thủ dùng chiếc xe đẩy dọn vệ sinh kia vận chuyển thi thể đến gian phòng.

Khi Sơ Tranh trông thấy, hẳn là lúc hung thủ đang đem thi thể vào phòng.

Hung thủ yêu cầu khách sạn không cần quét dọn phòng này, thế nên khi ngày 18 đến mà gian phòng vẫn chưa được trả lại, nhân viên vệ sinh mới phát hiện ra thi thể.

Trong lúc đó hung thủ còn mở cả điều hoà không khí, làm tăng mức độ phân hủy của thi thể lên.

Vụ án này thật ra không khó, chỉ là thời gian người chết vào ở và camera giám sát lại bị phá hủy đã gây nên sự rối  lọan nhất định cho quá trình phá án.

Cho dù Sơ Tranh không nói thì cảnh sát cũng có thể thông qua việc loại bỏ những người có quan hệ với người chết, đến cuối cùng là có thể tìm ra hung thủ.

"Người phụ nữ này là đồ biến thái à, giết người rồi lại còn giấu vào trong khách sạn."

"Trong tin tức nói căn phòng kia  chính là phòng mà người chết và bạn trai hung thủ từng vụng trộm yêu đương đấy........."

"Đúng là quá độc ác."

"Vì một thằng tra nam mà hủy đi cả nửa đời sau của mình, cũng quá thiệt thòi rồi."

"Đổi thành tôi thì tôi mới không thèm làm đâu, tôi muốn tìm một người tốt hơn tên cặn bã kia."

=====================

#dành tặng @huyetmai001  (灬ºωº灬)♡(灬ºωº灬)♡

#thẻ người tốt có độc :3 

#có ai nhận ra điều này nữa hem :3 
Ngộ = gặp, nhưng cũng là tên nam 9 nữa đó :3 
Tên vị diện của Đại Đại nhiều khi cũng nhiều ẩn ý lắm :p 
từ từ bóc tách hiểu rõ cũng thiệt vui :3 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net