Chương 544: Mượn tính mạng cô dùng một lát (Đầu)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Đào Tử

___________________________

Cố Vận từng gặp chú hai bốc hỏa như thế bao giờ đâu?

Cho dù là chú hai tái phát bệnh gia tộc dẫn đến thân thể khó chịu, y cũng sẽ khắc chế tính tình không giận chó đánh mèo sang người bên cạnh.

Hôm nay...

Lửa giận có chút lớn.

Cố Vận ngỡ ngàng không khỏi hồi tưởng gần đây mình làm cái gì, có phải bị chú hai biết tâm tư của mình hay không...

"... Chú, chú hai... Con, con không dám!"

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt khiến hai đầu gối Cố Vận mềm nhũn, suýt nữa quỳ xuống nhận tội với chú hai.

Hắn cường thế trước mặt vệ sĩ áo đen, lúc này lại co rúm trước mặt chú hai nhà mình.

Cố Vận thực sự sợ chú hai Cố Thánh.

Làm gì còn nhớ tới Dương đại tiểu thư, Liễu đại tiểu thư?

Cố Thánh lạnh lùng: "Con biết mình sai ở chỗ nào?"

Cố Vận khẽ giật mình.

Trời mới biết hắn sai ở đâu á?

Trước kia từng có lần dùng vũ lực uy hiếp vệ sĩ của Cố Thánh rồi, nhưng lần nào chú hai cũng chỉ trách cứ vài câu liền bỏ qua.

Cố Vận cũng có chừng mực, cho hắn mười lá gan cũng không dám ra tay với thân tín khi thế lực Cố Thánh còn thịnh, mỗi lần chỉ hù dọa cho hả giận, giới hạn tại đây. Bởi vậy, khi Cố Thánh trực tiếp hỏi hắn sai ở đâu, Cố Vận hoàn toàn sững sờ.

"... Chú, chú hai... Con sai đã không tuân lời trưởng bối..."

Sắc mặt Cố Thánh không ấm lại, ánh mắt nhìn chằm chằm hắn còn lạnh thêm mấy độ.

"Ồ, chỉ có vậy?"

Cố Vận cúi thấp đầu nắm chặt thành quyền, nội tâm giãy dụa do dự.

Chẳng lẽ bảo hắn khom người xin lỗi một con chó bên cạnh Cố Thánh sao?

Cố Thánh thấy Cố Vận không có lên tiếng, lạnh lùng cười nói: "Không biết thì trở về ngẫm cho tốt, ai cho con quyền lợi mang một nhóm người đến đây diễu võ giương oai muốn dùng vũ lực? Cố Vận, con nhớ kỹ -- Chú vẫn chưa chết đâu! Chuyện lớn chuyện nhỏ của Cố gia tạm thời chưa tới lượt con toàn quyền làm chủ! Chú răn bảo nhiều lần để con khắc chế suy xét lại, cấm võ học lễ, thu lại những tính xấu trên thân, con xem lời chú như gió thoảng qua tai?"

Sắc mặt Cố Vận tái xanh.

Không ngờ Cố Thánh lại ở trước mặt mọi người quát lớn mình như thế.

"Chú hai..."

Giọng Cố Thánh lạnh lùng nói: "Hiện tại, mang người của con cút về ngay lập tức, đừng gây sự làm mất mặt!"

Cố Vận không cam lòng cũng chỉ đành nuốt cục nghẹn vào bụng.

Hơi cúi đầu với Cố Thánh, như chó nhà có tang cụp đuôi xám xịt mang vệ sĩ của mình rời đi.

Bước chân hắn nhanh chóng, cứ như sau lưng có chó ba đầu của địa ngục nhìn chằm chằm sau lưng hắn, chuẩn bị nuốt chửng hắn vào bụng.

Nhưng hôm nay hiển nhiên sẽ không an tĩnh.

Cố Vận còn chưa đi xa, thậm chí chưa đi ra khỏi cửa khách sạn Azshara, trên lầu liền bộc phát ra chuỗi động tĩnh kịch liệt, ngay cả lầu một cũng có thể cảm nhận được rung động rõ ràng. Thủy tinh vỡ vụn cùng chất lỏng trong suốt từ trên tầng tám mươi mốt rơi xuống, rầm rầm đập xuống đất, theo cùng còn có mấy thi thể vũ trang đầy đủ. Có số đầu rơi xuống đất, vỡ thành vũng máu thịt mềm mềm.

Vệ sĩ của Cố Vận nhanh tay bảo vệ hắn, tránh bị văng mẩu thủy tinh cùng nước máu đến người.

Cố Thánh ngẩng đầu nhìn trần nhà, vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt anh tuấn như sông băng.

Y lãnh đạm dò hỏi: "Trên lầu là thế lực nào phát động tập kích, tra được chưa?"

Vệ sĩ tâm phúc nói: "Hồi bẩm Nhị gia, tạm thời vẫn chưa tra được."

Cố Thánh vẫn bình tĩnh.

Hệt như những người ở tầng lầu phía trên không phải đang đánh nhau đao thật súng thật mà là đang tụ hội quẩy bar.

"Tra được bao nhiêu người?"

Vệ sĩ thân tín xấu hổ nói: "Có tra được, nhưng chỉ có hai người."

"Hai người?" Cố Thánh lạnh lùng chế giễu nói, "Hai người liền đánh đám người lão Dương cho con gái ông ta thành gấu chó, thật mất mặt."

Nhóm vệ sĩ thân tín: "..."

Đích thật là rất mất mặt.

Vệ sĩ của dòng chính bảy đại gia tộc từng người đều là tinh nhuệ đập tiền huấn luyện ra, được cải tạo bởi kỹ thuật cải tạo sinh học mạnh nhất đương thời.

Không nói lấy một địch trăm, nhưng tuyệt đối được xưng tụng đao nhọn!

Kết quả lại ở chỗ này bị người ta đánh cho không tìm thấy nam bắc, còn bị vứt xuống từ tầng tám mươi mốt.

Miễn cưỡng giữ được một bộ toàn thây.

"Nhị gia, chúng ta có cần đi lên hay không... Giúp một chút?"

Thứ hạng của Dương gia trong bảy đại gia tộc không cao, nhưng cũng là thế lực lâu năm cùng được truyền thừa qua nhiều thế hệ, tổ tiên kết thông gia, quan hệ máu mủ rắc rối phức tạp. Nói theo một nghĩa nào đó, bảy đại gia tộc chính là một khối liền kề. Dương đại tiểu thư xảy ra chuyện, khoanh tay đứng nhìn không tốt.

Cố Thánh hừ lạnh nắm chặt áo khoác trên đầu vai, không chút lưu tình nói: "Giúp cái gì mà giúp? Bản thân tạo ra cục diện rối rắm thì tự mình giải quyết, mất mạng cũng đáng đời. Báo cho lão Dương tới giải quyết mớ hỗn độn con gái cưng gây ra, tôi không có con gái lớn như vậy!"

Dứt lời, Cố Thánh trực tiếp đi.

Trước khi đi còn nói với Phó Miểu.

"Nơi này đã không an toàn, tầng tám mươi mốt có thế lực không rõ đánh lén, sớm đã hỗn loạn nháo nhào. Khách mời có thể trốn đều chạy trốn xuống dưới, hai người bạn của cậu hẳn cũng vậy. Cậu mau rời đi đi, trở về chờ tin tức, tránh vô duyên vô cớ mất mạng."

Phó Miểu hơi cúi đầu, không dám đối mặt với Cố Thánh.

Hắn cảm thấy --

Người đại náo tầng tám mươi mốt, quá nửa chính là bạn của hắn.

Nói đi phải nói lại, quan hệ bên trong bảy đại gia tộc không hài hòa như bên ngoài lầm tưởng nha.

Cố Thánh là người chưởng quản Cố gia, đối đãi với dòng chính Dương gia đúng là không chút khách khí.

Đưa mắt nhìn Cố Thánh dưới sự bảo hộ của vệ sĩ lên xe.

Phó Miểu rướn cổ lên nhìn, xác định xe đã đi xa, lập tức thừa dịp hỗn loạn đi.

Hắn cởi ngụy trang chạy đi trợ giúp Bùi Diệp, lại không biết Cố Thánh cũng không rời đi thật, ngược lại bảo người lái xe lượn quanh một vòng lớn trở về.

Xe ngừng lại gần khách sạn Azshara.

Cố Thánh ngồi ghế sau xế hộp, cửa sổ xe hạ xuống, y có thể nhìn thấy rõ tầng cao khách sạn thỉnh thoảng toát ra ánh lửa.

"Tôi có việc đi một chút, các người ở đây chờ."

"Vâng, Nhị gia."

Mở cửa xe, Cố Thánh bước vào bóng tối trong ánh mắt cung kính của tâm phúc.

Cố Thiều thật sự hối hận xanh ruột.

Anh ta vốn định tới làm phông nền cho Bùi Diệp thôi, ai biết tình thế mất khống chế, anh ta thành tay chân miễn phí.

Tầng tám mươi mốt trải qua hỗn chiến thành đống đổ nát.

Phần lớn khách mời bình thường chạy trốn, chỉ có một số nhỏ không may chết.

Lúc này, Cố Thiều mới biết vì sao Phó Miểu nói Bùi Diệp đáng sợ.

Không chỉ có thể xưng vương xưng bá trong tù, ra ngoài cũng thành lão đại nghênh ngang.

Vệ sĩ mũi nhọn tinh nhuệ nhất của bảy đại gia tộc ở trước mũi chân cô giống như giấy, phần lớn chẳng kịp phản ứng đã bị vặn gãy cổ, đánh nát vỏ giáp máy móc, xương ngực vỡ thành từng mảnh... Cô còn thành thạo điêu luyện, không thấy chút vẻ kiệt sức.

Cố Thiều tưởng rằng tinh nhuệ bảy đại gia tộc không còn như trước, trộn lẫn hàng kém chất lượng...

Chân chính giao đấu mới biết nhỏ Bùi Diệp này bật hack.

"Tiếp tục như vậy không phải biện pháp, sắp lớn chuyện hơn, bọn họ sẽ vận dụng vũ khí tính sát thương to lớn."

Đến lúc đó đừng nói một tầng tám mươi mốt, ngay cả khách sạn Azshara người ta cũng có thể san thành bình địa.

"Tôi biết, bọn họ sẽ quyết tâm cho nổ khách sạn, nhưng tuyệt đối không phải hiện tại."

Lòng Bùi Diệp biết rõ.

Địch nhân không ngại cho nổ tung khách sạn, cũng sẽ không để tính mạng khách trong khách sạn vào mắt, sở dĩ không làm như thế, chỉ bởi vì đại tiểu thư Dương gia còn ở khách sạn chưa rút lui. Những người này sợ ném chuột vỡ bình, không phải vì gì khác.

Cho nên --

Cô phải mượn của Dương đại tiểu thư một thứ.

Mượn tính mạng cô ta dùng một lát!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net