Bạn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một đứa cứ mở miệng ra nói là tôi bạn thân nó.
Thân quá thân đến mức đó đi nói tôi này nọ lọ chai tôi chả tin.
Đến khi nghe một người quen cho xem tât cả những gì nó nói
Buồn thì không mà thấy khinh khinh, nực cười.

Rồi tôi bảo "Biết cũng biết rồi, nghe cũng nghe rồi. Mình ngưng đi"
Thì lại nổi điên quay sang cắn tôi mấy cái.
Tóm lại ý. "Bạn cũng chỉ là một người dưng qua đường với tôi thôi bạn muốn nói gì cũng được don't care".
Im lặng luôn là đỉnh cao của sự khinh bỉ. Chứ chả phải tôi hiền hay đuối lí.
Tôi sống không đụng chạm đến ai thì để yên cho tôi sống. Chó căn bậy đến lúc cũng bị người ta đập.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net