Mọi sự xảy ra đều có lý do.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm tỉnh dậy , mặt mũi bơ phờ , còn chưa định hình được chuyện gì thì đã nghe tiếng vọng õng ẹo. Thề cái giọng này chỉ có Khánh Linh!

- dậy đi chị. tranh thủ đi thử áo cưới với em.

'thử áo cưới'? mới ngày hôm qua biết chuyện , hôm nay thử áo cưới rồi mai định đăng ký kết hôn luôn sao? mọi chuyện cứ như chong chóng , cô là con rối àh? tỉnh dậy , bật người hẳn lên ,kéo cánh tay sờ mó lung tung của con người kia ra khỏi tay mình. Hằn giọng , khuôn mặt không mấy thiện cảm. Cô ta đến thì chỉ toàn điều không lành.

- em đi mà thử một mình. tôi chưa đồng ý cưới thì thử thử cái gì hả? đừng có tự tiện quyết định.

Kế hoạch bắt ép Quỳnh cưới Khánh Linh cũng đều là do sự sắp xếp mưu tính của bố con họ. Nghe tin con mồi sập bẫy mà Linh vui mừng hẳn lên. Liền chạy qua nhà Quỳnh sáng nay, cố làm mọi thứ tiến triển nhanh gọn hơn , có chị ấy bên cạnh sớm ngày nào hay ngày đấy. Cô cũng báo tin cho Thùy Dung , lợi cả đôi đường. Có gì Dung sẽ giữ chân Tú , khỏi mà lén phén với Quỳnh nữa. Giờ lại không đồng ý cưới? Tưởng dễ dàng sao?.. Khó thoát khỏi tay tôi lắm.

- Chị không có quyền quyết định đâu. Chị mà cứ như này thì bác trai sẽ mất hết mọi thứ đó. Chị không thương bố mình àh?- Linh biết điểm yếu của Quỳnh là gia đình nên cứ đem chuyện bố cô ra nói.

- Tôi thừa biết nhà mấy người đã hãm hại bố tôi. Bắt tôi phải như thế này. Nghĩ tôi ngu ngốc sao? ..

- Nực cười! Thế thì để tôi xem bố chị sống sao trong những ngày tháng còn lại. Chắc có khi mẹ con chị phải vô tù mà thăm.

Linh hơi quê và ấm ức liền bỏ về. Trước khi về còn tỏ thái độ không mấy lễ phép còn liếc ngang liếc dọc với bố mẹ Quỳnh. Bác trai vì cảm thấy có lỗi nên không dám nói gì với đứa con gái này nữa. Chỉ có bác gái .. không thể để mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng xấu như này.

Bác gái tiến vào phòng và quỳ xuống chân Quỳnh. Xem như là cách cuối cùng .. mong là đứa bướng bỉnh cứng đầu kia chịu nghe lời.

- Mẹ biết đây là lỗi của bố con. Thật quá đáng khi bắt con phải chấp nhận cưới con bé Linh. Chuyện tình cảm là chuyện một đời , mẹ hiểu chứ. Nhưng vô cái tình thế này thì làm khác được hả Quỳnh? Thương nhà này một lần thôi , một lần thôi .. ( nước mắt giàn dụa nhìn mà đau lòng )

Có đứa con nào muốn nhìn bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt mà van xin mình giúp họ? Chấp nhận chứ còn đường nào khác đâu.

- Con biết rồi. Cho con hai ngày! Hai ngày để thu xếp ổn thỏa. Con sẽ cưới Khánh Linh. Còn giờ hãy để con yên.

Nói xong bà quay mặt rời phòng. Cũng không biết phải đối diện nhìn mặt Quỳnh ra sao nữa. Trách thì phải trách lòng người hiểm ác , sống sao cho vừa lòng họ?

---------

- Em hẹn chị ra gấp làm gì thế? - Đang chuẩn bị đi siêu thị mua đồ ăn nấu cho Quỳnh vài món ăn tối , chưa gì đã hẹn ra rồi.

Quỳnh cứ đứng chằm chằm nhìn người phụ nữ mình yêu thương nhất trên đời này. Phải bắt đầu từ đâu khi sau hôm nay em đã phải làm 'chồng' người ta mà không phải là với chị.

- Ê ê , em sao vậy? - Tú thắc mắc , kêu ra mà sao không nói năng gì.

- Tú , mình chia tay đi chị.- Nói xong mà ngay cả việc nhìn thẳng vào mắt chị cũng không thể làm được. Đơn giản vì đây là lời nói dối đau lòng nhất mà em phải nói.

- Em có biết em đang nói cái gì không? Đùa không vui gì cả. - Tưởng Quỳnh giỡn nên chị phồng má lên dỗi hờn , còn đánh yêu vào người Quỳnh mấy cái.

- Em không giỡn. Mình chia tay nhau đi , em với chị hợp nhau ở điểm gì đâu? Toàn làm phiền đối phương. - Sao chủ động chia tay mà nước mắt mình lại rơi đầu tiên thế này?

- Em .. em có chuyện gì hả? - Vẫn cứ đinh ninh là Quỳnh giỡn , Quỳnh giỡn với chị quài.

- Tháng sau , em với Khánh Linh sẽ cưới nhau. Chúng ta .. chia tay đi.- Chắc nói cái lý do này thì chị sẽ không níu kéo hay tưởng mình giỡn nữa. Thôi thì ..

*Bộp* - Nghe xong câu chữ Quỳnh nói ra , chị như bị hút cạn sinh lực sống. Cả người cứ bủn rủn , cảm xúc rối loạn lên. Bao nhiêu tình cảm , bao nhiêu ngày tháng chỉ lại là trò đùa của em hả?

- Em coi tôi là cái hạng người gì hả. Em nghĩ tôi là đồ chơi hay là người yêu dự bị cho em? Tháng sau cưới Khánh Linh mà em còn đồng ý yêu thương tôi? Tôi là cái gì với em? - Tú hét lên , nước mắt chị vô thức mà làm nhòe cả hàng mi , cả khuôn mặt xinh đẹp của chị đi.

- Xin lỗi. Em không xứng đáng với chị đâu. Từ nay hãy quên em. - Không thể chịu đựng thêm cảnh nhìn chị khóc thét lên như thế mà đứng im được nữa. Chỉ có rời đi thì sẽ đỡ đau lòng hơn. Quỳnh quay lưng bước đi nhưng vẫn nghe kịp câu nói cuối cùng từ chị.

- Đồng Ánh Quỳnh từ nay đối với tôi em không còn tồn tại. - Lạch cạch tiếng của đôi cao gót , có vẻ chị đã bỏ đi. Bỏ đi với sự uất hận , không hiểu cái chuyện gì đang xảy ra. Sao lần nào yêu thương người khác cũng bị người ta giỡn cợt ?

Cứ để chị ghét mình như thế chắc sẽ tốt hơn. Người như mình thì xét cả tỉ phần cũng không xứng với chị.Nhưng mong chị sẽ hiểu , cả đời này người em yêu là chị. Dù ở bên ai , đang ở nơi nào , chị vẫn được đặc cánh là cô dâu xinh đẹp nhất trong lòng Ánh Quỳnh.

---------

- Chị ơi cái áo này hợp với em không?

- Chồng , còn cái này thì sao?

- Chồng ơi , vào mặc phụ em đi.

Khánh Linh cứ như tự độc thoại. Mà cũng đúng , cái đám cưới ép buộc này là do cô tự biên tự diễn mà? Thế thì cho cô tự làm hết , Quỳnh là bù nhìn thôi. Con rắn độc như Linh thì không chỉ dừng việc ép cưới. Cô còn thâm độc bày ra cả kế hoạch hoàn hảo để đẩy Tú vào đường cùng kìa. Chờ đi.

- Chồng! Em xin lỗi vì bắt chị phải đi thử đồ cưới sớm , chắc chị mệt mỏi lắm hả?

- Lấy người mình không yêu thì ngày nào đối với tôi cũng mệt mỏi cả Linh à. Không riêng hôm nay.

- Thế thì người chị yêu đang hẹn hò với người khác có làm chị mệt không? Chứ em mà vào tình huống thấy người mình yêu đi vào khách sạn với người khác chắc em mệt lắm. - Cách nói mỉa mai vốn quen thuộc của cô nàng xấu tính này.

- Em nói xàm cái gì thế?- Vốn biết câu nói của Linh đang ám chỉ tới Tú. Nói ai cũng được nhưng đừng đặt điều nói xấu chị ấy. Không ai có phép hạ thấp chị cả.

- Xàm hay không thì chị đợi đám cưới của tụi mình đi. Em sẽ cho chị thấy bộ mặt của một vài người mà chị cứ một mực bảo vệ yêu thương.

-----------------------------------------------------------
  Cuối cùng wattpat cũng cho mình đăng mà không báo lỗi :))) mừng muốn xĩu lên xĩu xuống đó trời.

Chắc cũng mất người đọc nhiều lắm nhưng thôi , tại cái wattpat nó điên mà :(

Chap sau hứa hẹn là cái đám cưới 'lạ lùng' nhất thế kỉ nha. Từ nay đến Tết hứa sẽ ra chap đều hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net