P1.[R18] (Nam Dĩ Nhan Dụ) Trương Nhan Tề x Châu Chấn Nam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

THU HÚT
Warning!!! BDSM.
Sẽ ra sao nếu em bé là slave đây ^^
———————————————
Thời điểm Trương Nhan Tề kết thúc buổi quay chụp thì đã là đêm khuya, hắn vội vàng trở về khách sạn, trên mặt vẫn còn mang theo lớp trang điểm và còn đang mặc bộ vest của buổi quay lúc nãy.

Hắn ngồi trên xe muốn chợp mắt một chút liền bị tiếng điện thoại đánh thức, khó chịu cầm điện thoại lên thì thấy là tin nhắn Châu Chấn Nam gửi đến.

Nam Nam: Xong rồi?

Nam Nam: Trở về đến phòng em một chuyến.

Nam Nam: Em có chuyện muốn nói với anh.

Trương Nhan Tề nắm chặt điện thoại, ấn mở bàn phím mấy lần, cuối cùng chỉ đáp lại một câu: Nam Nam, có gì rảnh rồi nói sau nha, ngày mai em còn có lịch trình, nghỉ ngơi sớm đi.

Châu Chấn Nam nhanh chóng đáp lại: Nếu anh không tới, đêm nay em sẽ không ngủ.

Nhìn thấy bộ dáng đe doạ của Châu Chấn Nam, sợ nhất là cậu sẽ đem thân thể mình ra đùa giỡn như vậy, về đến dưới lầu mới liền ấp a ấp úng để Diêu Sâm trở về phòng trước, hắn thì đi về phía phòng của Châu Chấn Nam.

Mấy ngày nay bọn họ vẫn luôn chiến tranh lạnh, Trương Nhan Tề trong lòng loạn như ma, không biết phải đối mặt với Châu Chấn Nam như thế nào, bởi hắn không ngờ rằng bí mật nghiện tình dục của mình lại bị Châu Chấn Nam phát hiện. Bạn bè trong giới của hắn gửi đến mấy bức ảnh, lúc đó, Châu Chấn Nam đang ôm điện thoại hắn chơi, liền doạ cho cậu đến quăng điện thoại xuống đất, màn hình vỡ tan tành.

Vốn dĩ chỉ là vài bóng người mang chút tình sắc dưới ánh đèn tối, còn có mặt nạ che chắn, vẫn còn giải thích được, ai ngờ đâu bên kia còn gửi sang một câu: Quyến rũ a, cậu thực sự không suy xét quay trở lại sao, mấy tiểu Sub trong giới sắp nghẹn chết rồi.

Nghiện tình dục hoàn toàn là do bẩm sinh, thời điểm dậy thì Trương Nhan Tề đã nhận thức được bản thân chính là loại 'không bình thường' này, vào giới cũng rất sớm, mà hắn còn là bên khống chế, người cũng cấm dục, trong giới BDSM đâu đâu cũng toàn là bên chịu đựng, loại này giống như hắn kiên trì vô tình dạy dỗ quả thật chính là trân bảo quý hiếm. Một năm trước khi hắn tuyên bố lui vòng không biết đã làm bao nhiêu tiểu Sub rơi nước mắt.

Từ khi quyết định đi con đường này, tất nhiên là muốn từ bỏ, hắn vốn định chôn vùi chuyện này vĩnh viễn, về sau cũng không có ý định nói với Châu Chấn Nam, rốt cuộc thì loại chuyện này không phải ai cũng có thể chấp nhận được, nhưng hắn chính là không nghĩ tới cứ như vậy không kịp phòng ngừa liền bị Châu Chấn Nam phát hiện.

Sau ngày hôm đó, hắn đã tận lực giải thích với Châu Chấn Nam, nhưng cậu chỉ trầm mặc, khiến Trương Nhan Tề càng cảm thấy không thể đối mặt với cậu, vì thế hắn đề nghị cả hai nên bình tĩnh một chút, nếu Châu Chấn Nam thực sự không thể chấp nhận được, bọn họ chỉ có thể tách ra, kết quả một lần bình tĩnh chính là nửa tháng, hôm nay là lần đầu tiên Châu Chấn Nam chủ động tìm hắn.

Hắn đoán rằng bạn trai nhỏ có lẽ là muốn đối với hắn đưa ra tuyên án cuối cùng, cho nên hắn không muốn đến gặp cậu, hắn sợ rằng qua tối nay, Châu Chấn Nam sẽ không còn là bạn trai nhỏ của hắn nữa.

Trương Nhan Tề đi đến trước cửa, định đưa tay lên gõ liền phát hiện cửa không đóng chặt, hắn thử đẩy ra đi vào lại thấy gian ngoài không có ai.

"Nam Nam?" Trương Nhan Tề đóng kỹ cửa, không rõ nguyên do đi vào phòng, dạo qua một vòng cũng không thấy thân ảnh Châu Chấn Nam đâu, đành phải đi đến cửa phòng ngủ đang đóng chặt, "Nam Nam, ở bên trong sao? Anh vào đấy."

Cánh cửa phòng ngủ từ từ mở ra, ngay lập tức đập vào mắt chính là hình ảnh khiến Trương Nhan Tề huyết mạch phun trào.

Bạn trai nhỏ mặc lên áo sơ mi trắng của hắn, đang quỳ thẳng tắp trên tấm thảm trước giường, trên mắt bị tấm vải lụa bịt kín, hai tay bị còng ra sau, nửa thân dưới để trần, vạt áo quá khổ vừa vặn che khuất bộ vị khiến người ta mơ màng suy nghĩ kia.

Trương Nhan Tề kiềm nén dục vọng muốn xông đến đè cậu xuống tử hình ngay tại chỗ, tuỳ tay cầm lấy áo choàng tắm đến khoác lên người cậu, cúi người bế cậu lên, "Em muốn làm gì! Dưới đất lạnh, mau đứng dậy đi."

"Không cần." Châu Chấn Nam cự tuyệt, hất tay Trương Nhan Tề ra, áo choàng tắm cũng theo đó mà trượt xuống.

Trương Nhan Tề cũng không có biện pháp, ngồi xổm xuống đưa tay muốn tháo bịt mắt của Châu Chấn Nam, lại bị cậu mang theo nức nở quát bảo ngừng lại, "Không được tháo, anh dám tháo xuống hai ta đều xong rồi, cả đời này liền xong rồi."

"Được, được, được, không tháo, không tháo." Trương Nhan Tề vội vàng thu tay lại, dỗ dành, "Không được khóc, anh không động vào em, em nói em muốn như thế nào, anh đều theo em, được không?"

"Anh không phải thích loại chuyện này sao, em, em cũng có thể..... anh không cần phải đi chạm người khác." Châu Chấn Nam uỷ khuất cắn môi, hít hít mũi.

Trương Nhan Tề không biết chính mình nên khóc hay nên cười, đau lòng đem bạn trai nhỏ của hắn ôm vào trong ngực, nhìn đống dụng cụ chuyên nghiệp rải rác xung quanh, mặt ủ mày chau nói, "Ai yu Nam ca, anh không chơi cái này, thật sự không chơi, chỗ nào có khả năng đi chạm người khác chứ, đừng náo loạn nữa, chìa khoá còng tay đâu, anh giúp em cởi."

"Không được." Châu Chấn Nam ở trong lòng ngực Trương Nhan Tề vặn vẹo, "Em không cần anh chịu đựng, anh có thể cùng người khác chơi, vì cái gì không thể cùng em chơi, anh, anh ghét bỏ em!"

"Nam Nam, này không đơn giản là trò chơi, nếu hai bên đều không đạt được khoái cảm thì trò chơi này cũng không nhất thiết phải tồn tại, anh không thể đối với một người không thích mấy loại đồ vật này mà xuống tay, anh là thật lòng yêu em, sẽ không làm như vậy với em, cũng luyến tiếc làm như vậy với em."

Trương Nhan Tề ở trong vòng, thủ đoạn tuyệt không tính là ôn nhu, nhóm tiểu Sub đối với hắn chính là vừa yêu vừa sợ, mấy loại thủ đoạn này sử dụng lên người không thích, tuyệt đối chịu không nổi, huống chi bạn trai nhỏ của hắn lại là một tiểu búp bê sứ phấn trác ngọc khí, hắn mỗi ngày đều cưng chiều, trên giường cũng không dám hung ác, thực nghe lời, chỉ sợ làm người kia đau một chút, sao có thể đem mấy thủ đoạn hung tàn đó đến trên người hắn để trong lòng đây.

"Em chưa thử, làm sao biết em có thích hay không? Hôm nay em muốn thử một lần." Châu Chấn Nam cố chấp nói.

Trương Nhan Tề biết hôm nay không cho cậu ăn chút đau khổ cậu sẽ không từ bỏ loại ý niệm này, ngữ khí nâng lên trầm giọng nói: "Được thôi, chúng ta thử xem, nếu em không thể từ trong trò chơi đạt được khoái cảm, chúng ta sẽ không bao giờ chạm vào loại đồ vật này nữa, chuyện này liền bỏ qua, được không?"

"Ừm." Châu Chấn Nam gật gật đầu xem như đồng ý.

"Trước khi bắt đầu, chúng ta phải nói rõ ràng đây chỉ là một trò chơi. Em có thể hiểu là anh đang nhập vai. Anh là chủ nhân của em và em là nô lệ của anh, một khi đã nhập vai, em phải hoàn toàn phục tùng anh, không thể chần chờ, không thể cự tuyệt, anh sẽ đối với em nói một số lời mà người bình thường khó có thể tiếp thu, em phải làm tốt chuẩn bị tâm lý." Trương Nhan Tề vừa nói vừa nhìn quanh bốn phía, một phen tìm được chìa khóa, mở còng tay của Châu Chấn Nam ra.

"Vậy, từ an toàn...." Châu Chấn Nam bất an nắm chặt góc áo.

Trương Nhan Tề kéo ghế ngồi xuống cách Châu Chấn Nam vài bước, "Hiểu được cũng rất nhiều. Thời điểm giao hẹn với bọn họ xác thực là có từ an toàn, nhưng nếu làm tư nô của anh thì không. Mọi thứ về nô lệ sẽ nghe theo sự kiểm soát của anh, có thể làm đến mức độ nào đều dựa vào anh phán đoán, không có quyền lựa chọn dừng lại. Nam Nam muốn làm kiểu nào?"

"Anh còn có tư nô!" Châu Chấn Nam tức giận, thiếu chút nữa đứng lên.

"Không có," Trương Nhan Tề nhìn bộ dáng ăn sai trọng điểm của cậu liền cười rộ lên, "Nô lệ không được phép lớn tiếng ồn ào với chủ nhân. Sau khi bắt đầu mà còn như vậy sẽ bị phạt đấy."

"Vậy, vậy không cần từ an toàn...." Châu Chấn Nam thẹn thùng nói không nên lời, chỉ có thể nói đến như vậy, "Có thể bắt đầu rồi."

"Có rất nhiều quy tắc dành cho nô lệ. Điều thứ nhất, sau khi bắt đầu, nếu không có mệnh lệnh của chủ nhân, chỉ có thể khỏa thân, hiện tại, em có 30 giây để cởi áo sơ mi 'của ta' xuống."

Trương Nhan Tề cố ý nhấn mạnh hai chữ 'của ta', khuôn mặt bạn trai nhỏ kia liền lập tức đỏ ửng lên, hắn biết cái tiểu tâm tư của Châu Chấn Nam, rất ngại ngùng, lại muốn câu dẫn người ta, áo sơ mi của chính mình thì quá ngắn mới cố ý mặc vào áo của hắn.

Hai người đã yêu nhau được một thời gian và việc nhìn thấy cơ thể nhau cũng không có gì lạ, nhưng Châu Chấn Nam trước kia chính là cùng Trương Nhan Tề làm cũng là phải được người hống đến thoải mái mới chịu hạ mình phối hợp, hiện tại tình thế nghịch chuyển, đột nhiên muốn chính cậu tự mình cởi áo tháo thắt lưng, cho dù trong lòng đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ vẫn là khó có thể động thủ, cọ tới cọ lui một hồi mới cởi cúc áo sơ mi, chậm rãi mở ra, tuỳ tay vứt sang một bên.

"45 giây." Trương Nhan Tề nhìn đồng hồ, tiện tay cầm lấy một cây vỗ hình bàn tay trên mặt đất, đứng dậy đi tới bên cạnh Châu Chấn Nam, dùng cây vỗ vỗ lên cánh mông tròn trịa của cậu, "Quá 15 giây, đối với quần áo chủ nhân của em thật không tôn trọng. Đêm nay mông nhỏ của em là muốn nở hoa rồi. Xem ngày mai em còn có lịch trình, hôm nay lại còn là lần đầu, ta coi như sẽ nhẹ nhàng một chút."

Châu Chấn Nam vẫn còn mang theo bịt mắt, bị tướt đoạt thị giác càng làm cho cơ thể cậu trở nên rất mẫn cảm đối với những đụng chạm từ bên ngoài, phản ứng càng thêm mãnh liệt, thậm chí còn run lên một chút, vật bên dưới cũng có xu hướng hơi ngẩng cao đầu.

"Nô lệ, ta hy vọng em hiểu rõ, đây không giống với cái tình thú lúc làm tình bình thường của chúng ta, trừng phạt chính là trừng phạt, tuyệt đối sẽ không có khoái cảm, mông nhỏ của em sẽ xanh tím, ngồi xuống sẽ đau. Đương nhiên đánh em sẽ là cái cây vỗ này, ta sẽ không dùng tay chạm vào em, em hiện tại còn chưa có đủ tư cách để chạm vào bất cứ bộ phận nào của ta, cho dù là tay cũng không được."

"Tay cũng không chạm vào em như nào có thể...."Châu Chấn Nam thẹn thùng cúi đầu.

Trương Nhan Tề dùng cây vỗ nâng cằm cậu lên, "Nô lệ, nếu thân thể của em thật sự thích những thứ này, ta có cả trăm loại phương pháp không chạm vào em cũng có thể đưa em tới cao trào." Cây vỗ hình bàn tay đen tuyền theo độ cung xinh đẹp của chiếc cổ hơi ngẩng lên của cậu chậm rãi trượt xuống, xẹt qua hạt đậu đỏ trước ngực không biết đã đứng thẳng lên từ khi nào, xẹt qua phần bụng trắng nõn mềm mại, cuối cùng dừng ở bộ vị đã hơi nhếch lên kia của Châu Chấn Nam.

Nơi đó mẫn cảm mà giật giật hai cái.

"Xem ra tiểu nô lệ của ta vẫn là rất thích." Trương Nhan Tề hài lòng thu tay lại, "Đúng rồi, trước khi nói nhớ phải gọi chủ nhân, chết tiệt, huấn luyện người mới thật phiền phức, ta hi vọng em học nhanh một chút, với việc này ta không có đủ kiên nhẫn đâu."

Ngữ khí không kiên nhẫn của Trương Nhan Tề khiến cho trái tim Châu Chấn Nam run lên, sợ bị ghét bỏ mà nói, "Vâng, chủ, chủ nhân."

"Agh"

Trên đùi không kịp phòng ngừa liền ăn một phát đánh, Trương Nhan Tề xuống tay lưu loát, mười phần tàn nhẫn làm Châu Chấn Nam đau đến hét lên.

"Nô lệ, tư thế quá xấu, tư thế quỳ là cơ bản nhất, thắt lưng phải thẳng, vai mở ra, hai tay giao sau lưng, hai bàn chân đan vào nhau, đùi mở ra, không được kẹp lại. Một nô lệ thời khắc nào cũng muốn phô bày thân thể mình, mọi thứ của em đều thuộc về chủ nhân, có cái gì mà ngại ngùng?" Mỗi một chỗ Trương Nhan Tề nhắc tới đều dùng cây vỗ hung hăng quất xuống, trên làn da kiều nộn mỏng manh của Châu Chấn Nam đã điểm lên vết đỏ. "Còn có, không có ta cho phép, em không được phép phát ra âm thanh, ngậm chặt miệng, nếu còn lại phát ra tiếng, đêm nay trừng phạt gấp bội."

Thanh âm Trương Nhan Tề lạnh khốc lại khinh miệt, ngữ khí đó Châu Chấn Nam chưa từng nghe qua bao giờ, cậu thậm chí còn tưởng tượng không ra đôi mắt luôn tràn đầy thâm tình kia của của Trương Nhan Tề lúc này đây đang lộ ra vẻ gì, cậu không dám lên tiếng nữa, nhưng lại thật sự khó nhịn, không khỏi cắn môi dưới nhíu nhíu mày.

"Em có vẻ không dụng tâm nghe lời ta nói." Tiến vào trạng thái dạy dỗ Trương Nhan Tề chính là vô cùng nghiêm khắc, hắn không vui đem cây vỗ điểm lên giữa mày Châu Chấn Nam, "Vì sao nhíu mày, em có gì bất mãn với yêu cầu của ta sao? Trả lời."

"Không có, chủ nhân...." Châu Chấn Nam vội vàng phủ nhận.

"Nam Nam, anh đã nói anh không muốn ép buộc người khác, nếu em cảm thấy khó có thể tiếp thu, cảm thấy anh đang xúc phạm em, chúng ta hiện tại liền có thể kết thúc trò chơi này...."

"Không, không cần, chủ nhân, em có thể chấp nhận nó, em còn có thể tiếp tục." Châu Chấn Nam ngắt lời Trương Nhan Tề.

Kỳ thực cậu cũng không cảm thấy khó chấp nhận, thậm chí còn có chút hưng phấn nhàn nhạt, có một loại lễ giáo cùng đạo lý nào đó thoát ra khỏi xiềng xích, liền có được khoái cảm phóng thích.

Cậu nhìn quen bộ dáng đại cẩu cẩu này cụp mi rũ mắt ôn nhu, lại đột nhiên phát hiện một mặt khác hung ác như vậy của hắn càng khiến người ta mê muội hơn.

Trương Nhan Tề vốn định ném cây vỗ trong tay đi để kết thúc trận dạy dỗ hoang đường này, nhưng khi nhìn Châu Chấn nam ngửa đầu, bộ dáng nổ lực đón ý nói hùa hắn, lại đột nhiên luyến tiếc.

Bỏ qua góc nhìn của bạn trai mà chỉ đơn giản nhìn ở góc độ của một Dom, bạn trai nhỏ hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của hắn. Thân hình mảnh khảnh như vậy nên bị dây thừng thô bạo buộc chặt, làn da mềm mại trắng nõn như vậy nên lưu lại vết roi đỏ đan xen, không gì có thể so được đôi môi no đủ như thạch trái cây này phun ra hai chữ chủ nhân, càng làm cho hắn muốn cương đến chịu không nổi.

Hắn không nhịn được bắt đầu ảo tưởng, nếu Châu Chấn Nam thật sự chịu làm Sub của hắn thì sẽ như thế nào, không thể nghi ngờ, đó đều là mộng tưởng của mỗi một Dom. Một thân thể ngây ngô chưa từng được khai phá như vậy, một tâm hồn trong sáng vô tri như vậy, như một tờ giấy trắng đang chờ hắn vẽ lên từng nét một, hắn sẽ biến một đứa trẻ đến quỳ cũng quỳ không xong này dạy dỗ trở thành một nô lệ đủ tư cách, chỉ cần một ánh mắt liền biết sẽ phải làm gì, hắn thậm chí sẽ biến cậu trở thành một tiểu dâm oa không có mệnh lệnh của hắn sẽ không thể đạt đến cao trào.

Như vậy Châu Chấn Nam rốt cuộc sẽ không thể rời đi Trương Nhan Tề, dục vọng đánh bại lý trí, hắn nắm chặt cây vỗ trong tay.

Miếng da mềm nhỏ ở đầu bàn tay của cây vỗ từ giữa mày Châu Chấn Nam chậm rãi trượt xuống, xẹt qua chóp mũi tinh xảo, cuối cùng đáp xuống đôi môi sáng bóng như thạch của cậu, không nhẹ không nặng mà đánh xuống một cái.

Châu Chấn Nam nhớ rất lâu, tuy rằng trên môi nóng rát, nhưng cũng không hừ ra một tiếng, lại chỉ nghe Trương Nhan Tề nói, "Mở miệng ra."

Châu Chấn Nam không rõ nguyên do, chỉ hơi hơi mở ra một chút, bàn tay mềm mại bằng da trên đầu cây vỗ liền theo khe hở chui vào trong miệng, khiêu khích môi lưỡi cậu, khiêu lên tiếng nước dâm mỹ, thanh âm lạnh lùng quỷ dị lại truyền đến, "Giữ lấy."

Trương Nhan Tề giống như vẫn không vừa lòng với loại trêu đùa đơn thuần này, đem cây vỗ càng tiếng sâu hơn vào trong yết hầu Châu Chấn Nam, cậu biết đây là khảo nghiệm, cố nén trụ cảm giác muốn nôn, tuỳ ý để cho dị vật ở sâu trong khoang miệng mà va chạm, nước bọt không chỗ để đi theo khoé miệng chậm rãi chảy ra, dính ướt cằm cậu, Trương Nhan Tề lúc này mới vừa lòng đem cây vỗ rút ra, kéo theo một sợi chỉ bạc dâm mỹ.

"Khụ khụ, khụ khụ ..." Châu Chấn Nam kịch liệt ho khan hai tiếng, gương mặt cũng đỏ hết cả lên, ngực kịch liệt phập phồng.

Trương Nhan Tề cũng không thương hại, chỉ là đem bàn tay vỗ bị nước bọt của cậu làm dơ cọ cọ lên hai khoa thù du trước ngực cậu, phảng phất như cơ thể cậu chỉ là một miếng giẻ lau bị người tuỳ tay vứt bỏ.

"Đây chỉ là một hình phạt nhỏ, nô lệ, em có biết mình sai ở đâu không?" Trương Nhan Tề hỏi.

Châu Chấn Nam dần bình phục trở lại, thở hổn hển đáp: "Thực xin lỗi, chủ nhân.... Em, không biết."

"Xem ra em không có nghiêm túc tự hỏi. Nếu là trước kia, ta nhất định sẽ đánh tới cho em nhớ ra mới thôi, nhưng vừa rồi em biểu hiện không tệ, lần này ta sẽ cho một chút nhắc nhở." Bàn tay vỗ lại vuốt ve đôi môi có chút sưng của Châu Chấn Nam, "Ta đã nói, mọi thứ của em là thuộc về ta, trên người em chỉ có thể lưu lại dấu vết ta gây ra cho em, chỉ ta có thể khống chế em, làm đau em, ngoại trừ ta, chính em cũng không thể. Hiện tại biết mình sai ở đâu chưa?"

"Em.... cắn môi?" Châu Chấn Nam ngập ngừng hỏi.

"Thật là một bé ngoan thông minh, làm cho ta lát nữa cũng không có nhiều lý do để đánh em thêm vài roi."

Châu Chấn Nam nghe thấy được Trương Nhan Tề cười khẽ, sau đó liền cảm thấy đồ vật vừa nãy làm loạn trong miệng mình đang vuốt ve bên dưới hạ bộ, bề mặt bằng da không tính là quá mềm mại đang ở trên đỉnh dương vật cậu mà cọ cọ, cậu biết, từ lúc bắt đầu đến bây giờ thứ đó chưa bao giờ mềm xuống mà càng lúc càng cứng hơn.

"Một phần thưởng nhỏ, thân thể của em nói cho ta biết em rất thích."

Trương Nhan Tề nhìn tiểu gia hoả bên dưới đang không ngừng chảy nước, bạn trai nhỏ của hắn xem ra thật thích trò chơi này, ít ra cũng không có cảm xúc chán ghét nào.

"Chủ nhân, em.... thích."

Bộ dáng bạn trai nhỏ thế này thốt ra lời thổ lộ một cách trần trụi như vậy, quá phạm quy rồi.

Giày da đạp lên trên sàn nhà trầm đục lại lần nữa nhắc nhở Châu Chấn Nam, sau đó cậu cảm nhận được bàn tay của Trương Nhan Tề nắm lấy hai cổ tay đang chắp lại sau lưng mình, có thứ gì đó bắt đầu quấn lấy nơi tiếp giáp của hai cổ tay, cảm giác như tơ lụa.

"Khi chưa hỏi, không cần phải mở miệng." Trương Nhan Tề buộc chặt thứ trên cổ tay Châu Chấn Nam, "Nhưng làm hài lòng chủ nhân là ưu tiên hàng đầu của nô lệ, ta phải thừa nhận điều em vừa nói làm ta hài lòng. Cho nên, đây là cả hai, là trừng phạt nhưng cũng là phần thưởng. Buộc lấy em, là cà vạt của ta."

Châu Chấn Nam lúc này mới giảm bớt chút cảm giác căng thẳng, toàn tâm hoà nhập vào trò chơi, nâng khuôn mặt nhỏ lên mỉm cười ngọt ngào, "Cảm ơn chủ nhân."

"Miệng ngọt ngào!" Trương Nhan Tề không nhịn được cười.

Ngay sau đó Châu Chấn Nam lại cảm thấy cổ họng mình căng thẳng, có thứ gì đó lại được buộc ở cổ cậu.

"Lắc đầu." Trương Nhan Tề ra lệnh.

Châu Chấn Nam lắc lắc đầu, một hồi tiếng lục lạc vui tai vang lên.

Châu Chấn Nam muốn cùng đi tới một bước này với Trương Nhan Tề có thể nói là nhất thời xúc động, vẫn là thật sự muốn nếm thử, cũng có thể do đáy lòng vốn có khát vọng, cậu lúc đó tâm trí rối bời, thời điểm đi tra tư liệu, không thể hiểu được liền mua một đống đồ vật mà trên mạng nói sẽ cần dùng đến khi dạy dỗ, trong đó có một cái vòng cổ mang theo lục lạc, vốn là cùng một đống đồ khác vứt rải rác trên sàn nhà.

Hiện tại nghĩ đến đã treo trên cổ cậu rồi.

Cậu nhớ rõ trên vòng cổ vẫn còn một sợi dây dài, lúc này đầu dây còn lại sẽ nằm trong tay Trương Nhan Tề chứ?

Câu trả lời đương nhiên là có. Cậu nghe tiếng Trương Nhan Tề dần dần đi ra xa, sau đó lại nghe thấy âm thanh vải vóc cọ xát với ghế sofa, cậu nhớ ở góc nào đó có một cái ghế như vậy, Trương Nhan Tề chính là ngồi lên nó.

Tiếp theo liền có một cỗ lực lượng kéo cậu nghiêng về phía trước, hai tay bị trói, cơ thể khó có thể giữ được thăng bằng, suýt chút nữa là ngã sấp xuống.

Trương Nhan Tề lười biếng dựa vào ghế sofa, cuộn sợi dây nắm trong tay một vòng, dùng giọng điệu ngả ngớn như đối với thú cưng mà nói với Châu Chấn Nam đang quỳ cách đó không xa, "Nô lệ, lại đây."

————————————


Xin lũi mn, tui biết là rất macdai khi chia fic ra làm hai, nhưng vì ham hố mà lại phải chạy deadline sml, lấp không hết cái hố. Hẹn mn cuối tháng T.T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net