đóa mẫu đơn của chúa quỷ - r18 (p2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: chúa quỷ dâm đãng x yêu hoa mẫu đơn lăng loàn, tam quan lệch lạc, semi-ntr.

°°°

Màn đêm bao phủ khắp quỷ giới. Trên cao là vầng trăng tròn vành vạnh phản chiếu thứ ánh sáng yếu ớt mà lạnh lẽo. Vương Nhất Bác không nghi ngờ vì sao tay và hơi thở Tiêu Chiến cũng mang nhiệt độ thấp như vậy. Quả nhiên là quỷ hợp với cảnh. Có điều cậu cũng chẳng có được bao nhiêu tỉnh táo và thời gian để nghĩ thêm được về thân nhiệt của hắn.

Bởi vì lúc này đây, yêu hoa mẫu đơn đang bị chúa quỷ từng chút từng chút lột đi quần áo.

Cậu điên mất thôi.

Lúc về lại căn phòng xa hoa mà Vương Nhất Bác đã ngủ được một giấc lúc trước, Tiêu Chiến đưa tới cho cậu một ly rượu đỏ óng ánh. Hắn cười cười, nói, "Thử không? Sau đó em sẽ lại được trải qua cảm giác ngất ngây nhất". Mỗi chữ của hắn được nhấn nhá có chọn lọc, khiến cho thiếu niên vừa mê mẩn vừa xấu hổ. Hình ảnh dâm mỹ trong dòng suối kia lại tràn về, vành tai cậu đỏ thấu như sắp nhỏ máu.

Vương Nhất Bác biết rõ chúa quỷ lại muốn làm chuyện ấy cùng mình. Nhưng ngoài điều đó, cậu không nắm được bao nhiêu ý định phía sau của hắn. Chúa quỷ lại vì một yêu tinh mà hưng phấn sao? Ham của lạ? Cũng không đúng lắm. Khi Vương Nhất Bác thành thật nói về lý do mình tới đây, sau khi cười ngất, Tiêu Chiến còn nói hắn quen vài yêu tinh, trong đó có cả con cáo chín đuôi kia. Có thể nói, một yêu hoa như Vương Nhất Bác không có gì đặc biệt hơn so với hiểu biết của hắn. 

Ấy thế mà cậu vẫn cầm lấy ly rượu kia, nâng lên uống cạn, bất chấp Tiêu Chiến còn muốn gì nhiều hơn.

Yêu hoa mẫu đơn không thấy choáng váng hay mất sức sau khi uống rượu. Cậu chỉ cảm giác người mình như nhẹ đi, và rồi từ từ bứt rứt. Người trước mặt Vương Nhất Bác lại cười, và thiếu niên biết mình cần hắn đến gần mình hơn. Cậu muốn nhìn cho kỹ đôi môi ngạo nghễ đó, muốn có được hơi thở lạnh lẽo của hắn để xua đi cái nóng từ từ lan dần khắp cơ thể mình. Cậu muốn hắn dùng đôi tay thon dài ôm ấp và sờ soạng thân mình.

Vương Nhất Bác nhào vào lòng Tiêu Chiến, rướn cổ lên hôn môi hắn.

Chúa quỷ hài lòng không thôi. Vật nhỏ trong tay chấp nhận ly rượu đã khiến hắn ngạc nghiên biết bao nhiêu. Tiêu Chiến không tin thiếu niên lại cố tình không hiểu lời mình. Mà hắn lại còn là kẻ cưỡng đoạt cậu. Và bây giờ Vương Nhất Bác đã tự mình dâng lên đôi môi ngọt như mật cho chúa quỷ.

Chẳng mấy chốc mà hai sinh vật khác loại lại giao hòa. Dương vật to lớn của chúa quỷ mải miết ra vào bên trong yêu hoa mẫu đơn. Thiếu niên dưới thân nức nở vì tình dục, lại cũng ra sức siết chặt lấy thân cương hung hăng càn quấy mình. Kẻ bên trên thỏa mãn nhìn đóa hoa xinh đẹp động lòng người tham lam quấn riết mình, càng mãnh liệt nắc tới điểm nhạy cảm bên trong lỗ nhỏ. 

Dược hiệu trong rượu của Tiêu Chiến thực ra không kéo dài lâu. Vương Nhất Bác từ lúc được Tiêu Chiến khuếch trương cửa mình đã tỉnh táo lại không ít. So với lần đầu nếm trải tình dục, thiếu niên bây giờ có phần điềm tĩnh hơn. Cậu có thể tập trung một chút tinh thần và thấy rõ được chúa quỷ đang dùng loại ánh mắt gì hướng về mình. 

Chúa quỷ thế mà nhìn cậu hết sức dịu dàng. Vẫn còn đó dục vọng rõ ràng, song cũng chất chứa sự cẩn trọng, quan tâm. 

Trong một tích tắc, Vương Nhất Bác tưởng như mình sẽ chết đi vì ánh mắt này, cam tâm tình nguyện. Cậu sẵn sàng trao cả linh hồn cho Tiêu Chiến.

Yêu hoa mẫu đơn mở rộng chân ra hơn để chúa quỷ dễ dàng đưa đẩy ba ngón tay, còn có ưỡn người lên hôn hắn. 

Tiêu Chiến vừa hôn vừa giở hết chiêu trò nơi ngón tay đang cắm bên trong thân thể yêu hoa mẫu đơn. Đứa nhỏ này mới đó mà đã học hư, chủ động nộp mình cho hắn. Vương Nhất Bác nên sinh ra làm dâm quỷ thì đúng hơn. Nhưng chậc, dâm quỷ cũng chưa có ai vừa đẹp vừa thơm như cậu cả. 

Vương Nhất Bác bị tay Tiêu Chiến khuấy đảo tới xuất tinh. 

Hắn ở bên tai thiếu niên, liếm xong lại hỏi, "Còn muốn không?"

Chúa quỷ muốn gì được nấy, tính tình quyết liệt, bây giờ còn giở cái giọng thăm dò, thực quá mức khó tin. Nhưng Vương Nhất Bác gặp Tiêu Chiến còn chưa được một ngày, nào biết bản chất hắn ra sao. Cậu lại bị mấy lời ngon ngọt của chúa quỷ dụ dỗ.

"Muốn", Vương Nhất Bác đáp. "Muốn sướng như lúc ở suối. Muốn chúa quỷ yêu thương em".

Chúa quỷ ngẩn ra rồi bật cười. Tiêu Chiến cảm thấy mình có chút thiên vị Vương Nhất Bác. Câu trả lời của cậu có gì đặc biệt đâu mà sao hắn lại thích đến thế chứ. Có phải là vật nhỏ này len lén ếm bùa lên hắn rồi hay chăng?

Vương Nhất Bác chờ lâu, tiếp tục nỉ non, "Tiêu Chiến..."

Chưa có một ai dám gọi tên hắn trống không như vậy kể từ khi hắn nắm quyền tại quỷ giới. 

Tiêu Chiến lập tức chen mình vào giữa hai chân Vương Nhất Bác, không nói trước tiếng nào lập tức đâm dương vật vào lỗ nhỏ ướt nước của thiếu niên. Cậu thét tên hắn, và hai cuống cuồng ôm lấy vai cổ hắn. 

Ánh sáng đến từ mặt trăng và những cây nến soi bóng hai thân thể trần trụi dính lấy nhau lên tường. Một đêm này, không khí trong phòng nóng tới cực điểm.

Kể từ ngày đó, Vương Nhất Bác thả mình vào trong sự chiều chuộng đầy hư hỏng của Tiêu Chiến. Ban ngày hắn dẫn cậu đi chơi đây đó trong quỷ giới, đêm về cùng cậu lăn lộn đến khi cả người như ướt đẫm vì mồ hôi lẫn tinh dịch. Cũng có khi, lúc mặt trời còn chưa khuất bóng, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đã lao vào nhau vui vẻ một phen. Địa điểm có khi là trong phòng kín, đôi lúc lại là mấy nơi rất dễ bị phát hiện. Cậu không biết là hắn dẫn dắt giỏi, hay là mình còn chưa biết mùi đời, nhưng cậu biết mình sướng và yêu thích chúa quỷ. Thô tục hay là tầm thường, yêu hoa mẫu đơn không nghĩ nhiều tới vậy. 

Ở trong chăn ấm nệm êm, Vương Nhất Bác khỏa thân, chờ đợi chúa quỷ trở về cùng mình hoan lạc. Và không ngoài dự đoán, Tiêu Chiến làm bộ rón rén lên giường, lén lút sờ soạng thân thể cậu. Vương Nhất Bác cũng chẳng làm bộ đoan chính gì cho cam, vặn vẹo rồi rên rỉ, đón nhận hết thảy những hành vi dâm đãng của chúa quỷ. 

Tiêu Chiến lật đi tấm chăn mỏng che hờ lên thân dưới thiếu niên. Hắn tách hai chân cậu ra, lấy chỗ cho mình chen vào. Vương Nhất Bác vẫn nhắm mắt, chúa quỷ liền cùng cậu chơi trò dâm tặc nửa đêm vào nhà cưỡng gian dân lành đang say giấc. Hai tay hắn ôm đùi cậu, đầu cúi thấp xuống, và ngậm lấy dương vật đã sớm cương lên nọ. Vương Nhất Bác được chăm sóc, bắt đầu ngọ nguậy nhiều hơn. Cậu ưỡn hông lên hòng đưa thân cương vào sâu trong cổ họng chúa quỷ. Kỹ năng điêu luyện và hơi thở lạnh lẽo của hắn đang làm cậu cực kỳ hưng phấn.

Chúa quỷ lại không dễ dàng thỏa mãn vật nhỏ. Hắn nhả dương vật cậu ra, để nó tủi thân run rẩy trong không khí. Vương Nhất Bác khó chịu, đành "tỉnh lại", rướn người lên nhìn hắn cầu xin, "Tiêu Chiến, làm tiếp cho em đi mà".

Đôi mắt tròn xoe ươn ướt trở nên tràn đầy dâm ý. Chúa quỷ nhìn bao nhiêu lần vẫn là say mê như cũ. Hắn cười cười, rồi lần nữa cúi đầu.

Ừ thì hắn làm tiếp, nhưng mục tiêu lần này là cửa mình bên dưới dương vật.

"Ôi chao", Tiêu Chiến thốt lên. "Chỗ này hôm nay đã làm mấy lần rồi đây?". Hỏi xong chúa quỷ thè lưỡi ra, quét một vòng quanh mép thịt hơi ửng đỏ so với bình thường.

Vương Nhất Bác rít lên một tiếng, người cũng mất thăng bằng mà ngả lại xuống đệm. Cậu lấy hai tay che mặt, cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Chúa quỷ vẫn chưa buông tha, tiếp tục liếm. "Thế nào? Trả lời chúa quỷ của em đi chứ! Mấy lần, hả mẫu đơn trắng Vương Nhất Bác?"

Thiếu niên biết mình không đáp không xong, nghẹn ngào hai chữ "Ba lần".

"Hay đấy nhỉ? Sắp kết hôn với chúa quỷ rồi mà em vẫn còn ra ngoài tìm của lạ?", Tiêu Chiến thấp giọng tra vấn.

Vương Nhất Bác vẫn còn che mặt, lắc đầu, "Em không có ra ngoài mà". Âm thanh cuối hơi kéo dài nghe tội nghiệp làm sao.

"Thế tức là ở ngay trong lâu đài của ta?"

Thiếu niên run rẩy gật đầu.

"Ai?", Tiêu Chiến hỏi khi ấn một ngón tay vào trong người Vương Nhất Bác. 

"Quản gia...", thiếu niên đáp.

"Ở đâu?

"Nhà tắm".

"Làm thế nào?"

Vương Nhất Bác cứng người. Sao Tiêu Chiến lại còn muốn biết rõ chứ. Không phải hắn chỉ cần trừng phạt cậu là được hay sao?

Tiêu Chiến tàn nhẫn cắn một nhát lên má đùi trong yêu hoa mẫu đơn, bức cậu phải kể lại rành mạch.

Trưa nay Tiêu Chiến ra ngoài công chuyện, Vương Nhất Bác đang tắm một mình thì quản gia vào. Gã nói chúa quỷ dặn dò mình chăm sóc cho thiếu niên cẩn thận, nên sẽ hầu cậu tắm. Vương Nhất Bác cũng dễ dàng gật đầu đồng ý. Quản gia chà lưng, còn có xoa bóp cho cậu nữa.  Vương Nhất Bác đều rất thoải mái đến nỗi gật gà gật gù. Có điều, bàn tay gã từ lúc nào đã mò mẫm đến trước ngực yêu hoa mẫu đơn, vân vê hai đầu vú. Chỗ này của thiếu niên cực kỳ mẫn cảm, bị đụng chạm một chút là toàn thân tê lên rồi. Dương vật bên dưới từ từ ngẩng cao đầu.

Quản gia liều mạng chui vào bồn tắm, kiềm kẹp yêu hoa mẫu đơn bằng hai tay hai chân từ phía sau cậu. Vương Nhất Bác không ngờ rằng một kẻ nhìn qua cao gầy lại có sức lực vô cùng lớn. Gã khống chế hết thảy vùng vẫy của cậu. Càng quá đáng hơn, quản gia tóm lấy vật yếu hại giữa hai chân cậu mà dọa dẫm. 

Yêu hoa mẫu đơn cứ thế bị quản gia cắm bắn. Gã lại còn vừa càn quấy bên trong Vương Nhất Bác vừa thì thầm những lời dâm đãng, rằng gã muốn cậu từ lâu, luôn nghĩ tới thân thể yêu hoa mỗi khi đêm xuống. Âm thanh trầm thấp, hơi thở lành lạnh và những khiêu khích của quản gia làm cậu tê dại. Rồi được đà, gã xỏ xuyên thiếu niên bằng dương vật trướng tới phát đau của mình.

Vách thịt non mềm mà quản gia khao khát mút chặt lấy thân cương gã. Vương Nhất Bác rên rỉ, cựa tới cựa lui bởi vì kẻ nọ không động đậy. Cậu ngứa ngáy cả người, phải tự thân vận động. Quản gia sau một lúc ngơ người lấy lại thế thượng phong, bắt đầu mãnh liệt nắc. 

"Chậc", Tiêu Chiến chép miệng. Rồi hắn lạnh lùng hỏi, "Thế quản gia có hầu hạ em sướng không?"

Vương Nhất Bác lí nhí, "Sướng".

Thế là một cái bạt tai rơi ngay lên bờ mông trắng nõn. 

"Em giỏi lắm. Còn ai nữa?", Tiêu Chiến gằn giọng. Hắn giơ tay lên cao, toan đánh thêm cái nữa.

Yêu hoa mẫu đơn cuống cuồng, "Đừng đánh. Em nói. Còn em họ".

Em họ được Tiêu Chiến giới thiệu là họ hàng xa của hắn. Kẻ này thích đi ngao du đây đó, hiếm khi đến lâu đài chơi. So với Tiêu Chiến thích bắn cung, đấu kiếm, sở thích của em họ văn nhã hơn, là vẽ tranh. 

Sau một hồi vật lộn với quản gia, Vương Nhất Bác cảm thấy nên ra vườn dạo một chút. Quản gia làm cậu ngượng chết đi được, không ở trong phòng nổi. Đi loanh quanh một hồi, thiếu niên nhác thấy bóng em họ trong đình nghỉ với một tấm bảng vẽ, bèn tò mò bước tới. Y có vẻ tập trung lắm, không nghe ra tiếng bước chân của Vương Nhất Bác. Cậu tưởng y đang chuyên chú tô màu, kết quả khi tới nơi lại chỉ thấy một tấm toan gần như trắng tinh, chỉ có vài nét chì. Mà vị họa sĩ nọ một tay cầm cọ, một tay cầm bảng màu, trân trối nhìn bản phác họa.

"Xin chào...", cậu khẽ gọi.

Y giật mình quay lại, không giấu được đôi mắt đỏ bừng. 

Thì ra người em họ này gần đây bị mất cảm hứng, cứ hễ đụng đến màu vẽ là lại bối rối như thể chưa từng biết đến hội họa là gì. Lần này cũng vậy. Y đã phác thảo khá ổn mẫu tĩnh vật đẹp mắt, nhưng lại không thể pha màu. Chiếc palette của y hỗn độn như bùn nhão.

Em họ run rẩy ôm lấy Vương Nhất Bác như một niềm an ủi. Nước mắt trào ra thấm ướt cả vai áo cậu. Y khao khát thứ gì đó khiến mình có thể cảm nhận được sự sống, để trí óc và đôi tay không còn tê liệt. 

Yêu hoa mẫu đơn mủi lòng trước những buồn tủi của em họ, cho y hôn lên cùng khắp mặt mình. Nhưng thế vẫn là chưa đủ. Y di chuyển môi mình tới cổ, vai, rồi ngực thiếu niên. Em họ gạt đi mẫu tĩnh vật trên bàn, đè Vương Nhất Bác nằm lên đó. Bản chất là quỷ, y càng lúc càng không khống chế được dục vọng. 

Vương Nhất Bác vừa mới bị quản gia gian dâm, người lúc này vẫn mẫn cảm. Tác động của em họ rất nhanh làm cậu nổi lên khoái cảm. Bây giờ cậu giữa ban ngày ở ngoài trời bị lột đi quần áo, kích thích càng lớn hơn. Mà đã có lần một thì sẽ có lần hai, Vương Nhất Bác mặc nhiên cho phép em họ phóng túng trên người mình.

Tiêu Chiến lại cắn đùi Vương Nhất Bác thêm một cái nữa. Dấu răng của quỷ in lại rõ ràng trên là da trắng nõn càng khiến hắn nóng máu. Mấy ngón tay hắn càng thêm xảo quyệt.

"Em họ và quản gia, kẻ nào làm em thích hơn?" Giọng chúa quỷ như con dao khoét vào sâu trong linh hồn, dọa cho người khác sợ hãi.

Vương Nhất Bác vì đau lẫn sướng mà nặng nề thở. Cậu dường như không đủ sức, chỉ bật ra được một tiếng, "Em họ".

Họa sĩ đối với thiếu niên hết sức cẩn trọng, nhẹ nhàng. Mỗi động tác của y đều tỉ mỉ, chu đáo, tựa như sợ cậu đau, sợ cậu khó chịu mà khước từ mình. Y chậm rãi hôn, chậm rãi đong đưa rồi mới tăng dần tốc độ thúc đẩy. So với gã quản gia chỉ biết hùng hục đâm rút, người em họ này để tâm đến trạng thái của Vương Nhất Bác hơn. 

Yêu hoa mẫu đơn miêu tả lại hành vi của em họ bằng giọng nói thấm đượm đê mê. 

Tiêu Chiến cười gằn, "Em mơ đến kẻ khác khi cùng chồng sắp cưới lên giường được sao? Khá khen!"

Vương Nhất Bác lắc đầu nguầy nguậy, "Không có mà".

"Kẻ thứ ba là ai?", Tiêu Chiến đột ngột đổi chủ đề.

Thời điểm chúa quỷ bước vào phòng, mùi vị tình dục vẫn chưa tiêu tán hết. Điều đó chứng tỏ kẻ mới ngủ với Vương Nhất Bác rời đi chưa lâu. 

Vương Nhất Bác lại thành thật khai báo, "Một dâm quỷ bị thương".

Tiêu Chiến nhếch mép cười.

Dâm quỷ bị thương thì chỉ có nước quan hệ xác thịt với ai đó thì mới khôi phục nhanh chóng được. 

Gã quỷ nọ từ đâu xuất hiện té nhào vào phòng Vương Nhất Bác khiến cậu hết hồn. Quyền năng suy giảm, gã hiện ra là một thanh niên đẹp mã mà yếu ớt. Chỉ có đôi cánh như của loài dơi và hoa văn đặc trưng trên bắp tay là còn nguyên nên Vương Nhất Bác dễ dàng đoán được loài của gã. Dâm quỷ giương lên đôi mắt đỏ ngầu nhìn thiếu niên xinh đẹp trước mặt. Gã túm lấy cổ tay cậu, cầu khẩn, "Làm ơn cứu ta".

Vương Nhất Bác từng nghe được đâu đó rằng "thấy kẻ mắc nạn thì nên tương trợ". Cậu cũng chưa từng gặp qua ai khó khăn cho tới hôm nay. Nhìn đối phương run rẩy, mặt mũi tái nhợt, cậu cũng mủi lòng. Cậu hỏi, "Giúp ngươi thế nào?"

Dâm quỷ nghe được giọng nói dịu dàng, đôi mắt sáng quắc lên. Gã không ngại mà nói, "Cho ta ngủ với người".

Vương Nhất Bác đảo mắt. Dẫu biết gã là dâm quỷ, cậu cũng không ngờ lại nghe được một đáp án thẳng thừng như vậy. Càng đáng buồn cười hơn là, tự yêu hoa mẫu đơn hỏi ra một câu ngớ ngẩn. Ở quỷ giới cũng đã lâu, Vương Nhất Bác lẽ nào còn không biết đặc tính của mỗi loài quỷ được. Càng nghĩ càng thấy cậu vẽ chuyện.

Cậu nhìn đối phương, gật đầu đồng ý.

Dâm quỷ bỗng lấy từ đâu ra sức, bổ nhào vào người Vương Nhất Bác. Cả hai nằm lăn ra sàn nhà được trải thảm nhung mềm. Móng vuốt sắc bén của dâm quỷ xoẹt qua vài cái, quần áo Vương Nhất Bác lập tức tơi tả. Yêu hoa mẫu đơn quả như lời đồn đãi, đẹp không cách gì tả xiết. Khuôn mặt có chút ngây thơ nhưng ánh mắt đã nhiễm đẫm sắc tình. Khuôn ngực trắng nõn còn lưu đầy dấu vết tình ái. Đôi chân thon dài cũng mang tình trạng tương tự. Dâm quỷ nhìn đến hoa mắt, cổ họng cũng khô khốc.

Gã không chần chừ cắn xuống đầu vú tươi đẹp hiện ra rồi ra sức mút lấy như thể trong đó có sữa làm dịu đi cơn khát của mình. Vương Nhất Bác càng là ưỡn ngực lên, muốn được dâm quỷ chăm sóc đều đặn hai bên ngực. Gã cũng không nề hà mà đáp ứng ý muốn của thiếu niên. Đồng thời, gã thu lại móng vuốt, bắt đầu làm rộng lỗ nhỏ bên dưới của yêu hoa mẫu đơn. 

"Mẹ kiếp!", dâm quỷ chửi thề. "Mềm như vậy!?"

Vương Nhất Bác nào có nghe được gã nói gì, chỉ tập trung vào khoái cảm đang chiếm lấy tâm trí mình. 

Sau đó, dâm quỷ được thỏa ý nguyện mà ra sức nắc vào cửa mình yêu hoa mẫu đơn. Gã vừa thúc hông vừa gặm cắn yếu hầu đối phương. Cái cần cổ nghểnh cao lên đó trông mới ngon mắt làm sao. Vương Nhất Bác tựa như rất thích hành động của dâm quỷ, tiếng rên phát ra càng ngọt ngào hơn. Gã hưng phấn mà nhấn răng, cũng vùi sâu dương vật to lớn tới điểm nhạy cảm nhất của Vương Nhất Bác.

Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác vừa thuật lại vừa tự xoa vuốt đầu vú và cổ mình, mắt hắn hối sầm.

"Yêu nghiệt!", hắn nghiến răng. Liền sau đó không khoan nhượng trực tiếp cắm dương vật đi vào.

"Tiêu Chiến!", yêu hoa mẫu đơn thét lên.

"Sướng lắm sao? Thích lắm sao?", chúa quỷ gầm gừ, thế nhưng trong giọng nói lại không nghe ra được chút tức giận nào, trái lại có chút thích thú.

Yêu hoa mẫu đơn vặn vẹo thân mình vì tình dục tràn trề, nỉ non "Rất thích! Tiêu Chiến yêu em sướng lắm!"

"Mẹ nó, chơi cả ngày từ trưa tới tối vẫn còn khít thế này!". Chúa quỷ say sưa thúc hông, vừa nói vừa đánh cái mông dâm đãng nộn thịt. 

Vương Nhất Bác ăn đau, hít một hơi. Cậu cố gắng điều hòa hô hấp hòng gom về chút sức lực và tỉnh táo. Và tích tắc sau, cậu lật mình, ngồi lên thân Tiêu Chiến. Thiếu niên vừa nhấp vừa nhếch mép cười.

"Chúa quỷ của em không phải cũng dai sức sao? Em như vậy Tiêu Chiến có thích không?". Yêu hoa mẫu đơn chống một tay xuống ngực Tiêu Chiến, lùa tay còn lại vào mái tóc dài của mình rồi hất ra sau.

Tiêu Chiến thích, thích đến phát điên. Vương Nhất Bác hùa vào trò chơi giả trang của hắn, bày ra đủ loại dâm thái hết sức động lòng. Chúa quỷ yêu chết cái dạng đó của cậu. Dù có làm cách nào Tiêu Chiến cũng thấy không đủ, mỗi ngày chỉ hận không thể chơi cậu đến rối tinh rối mù. Chỉ vừa nâng niu Vương Nhất Bác một chút là Tiêu Chiến lại liền nghĩ tới chuyện giày vò cậu. Đóa mẫu đơn trắng thơm ngào ngạt này từng chút từng chút đắm chìm vào trong dục vọng của chúa quỷ, mềm ngoan không tưởng nổi. Mỗi phút giây ở bên Vương Nhất Bác là Tiêu Chiến vui vẻ khôn xiết. Đời chúa quỷ cũng chỉ được đến thế mà thôi.

Đôi tay hắn vần vò rồi bấu chặt mông cậu. Thân dưới cũng phối hợp động tác của thiếu niên, thúc lên mãnh liệt. Yêu tinh nhỏ trong cơn hứng tình lại bộc phát mùi thơm vốn có của hoa mẫu đơn. Không khí trở nên đặc quánh trong đủ loại hương vị, càng là dâm đãng kinh người. 

Tựa như hai con thú đói lâu ngày, chúa quỷ và yêu hoa mẫu đơn mải miết truy đuổi nhau trong tình dục. Rõ ràng là đã dính nhau môt ngày dài, nhưng đêm ở quỷ giới không khác gì tình dược khiến Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác luôn không thấy đủ. Với loại dâm tính này, nếu là người thường đã sớm chịu không nổi. Song hai kẻ này dường như là sinh ra dành cho nhau, còn có thể đi ngược lại quy luật, càng thân mật càng giàu sinh khí. 

Quá nửa đêm, cuộc hoan ái mới ngừng lại. Vương Nhất Bác rã rời, nằm nghiêng một bên. Huyệt nhỏ mấp máy nhỏ ra tinh dịch, cả đùi đều ướt sũng. Chúa quỷ lưu manh đưa tay tới cửa mình ửng đỏ đó đâm tới đâm lui.

Vương Nhất Bác oán hận nhìn, Tiêu Chiến lại coi như không có gì mà cười cười, nhưng cũng thôi trêu chọc cậu. Dù sao cũng sắp kết hôn rồi, không nên chọc giận chồng nhỏ. Hắn vẫn còn nhớ một lần lỡ lời, cuối cùng bị cậu cự tuyệt một tuần liền. Chúa quỷ sức mạnh đầy mình, muốn là có thể hung hăng đè cậu xuống cưỡng đoạt, lại không đành lòng làm vậy. Ai mà biết được có ngày Tiêu Chiến lại xuống nước với một yêu hoa cơ chứ.

Chúa quỷ ôm ngang người thiếu niên lên, đưa vào nhà tắm tẩy rửa. Nhìn làn da mềm mịn, trắng nõn của Vương Nhất Bác, hắn chậc lưỡi. Cậu cũng biết cách chơi đi. Rõ ràng với năng lực của một yêu hoa tu luyện mấy trăm năm, cậu hoàn toàn có thể xóa đi những hôn ấn trên thân mình. Ấy thế mà hôm nay thiếu niên cố tình lưu lại, chọc cho hắn tự ghen với chính mình.

Dù sao Tiêu Chiến cũng hết cách với yêu tinh nhỏ này rồi, chỉ có thể ra sức cung phụng, hầu hạ cậu mà thôi.

Hai tuần sau, quỷ giới có lễ cưới lớn.

Cáo chín đuôi của yêu giới có tái sinh kiếp nữa cũng không đoán được đóa hoa mẫu đơn trắng mà mình yêu thích lại đi lấy cái tên chúa quỷ cục súc kia. Nhưng biết sao được, trông cậu rất vui vẻ. Nghĩ nghĩ một hồi, cáo chín đuôi quyết định đem tặng vài thứ đồ chơi tình ái hay ho cho đôi nọ làm quà cưới.

Từ đó về sau, chúa quỷ lâu lâu lại ghé đến chỗ cáo chín đuôi, xin xỏ vài món này nọ.

°°°

Đóa mẫu đơn của chúa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net