Chap 1: Người đầu tiên làm tôi cười là con trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Min Yoongi tổng tài tập đoàn Min Thị đứng đầu thế giới , một tổng tài nổi tiếng lạnh lùng , it nói , chuẩn mực bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền , anh rất vô cảm với mọi thưa. Gái bên anh vô số mà anh chẳng thèm nhìn tới vì biết ả theo anh chỉ vì tiền . Anh ko muốn yêu đương chỉ muốn làm việc , công việc là trên hết . Ngoài làm một tổng tài anh còn sánh tác nhạc , anh rất giỏi sánh tác nhạc nó cũng giúp anh kiếm đc một số tiền
Bây giờ anh vừa hoàn thành hộp đồng với công ty N ở Busan và đang trên đường về Seoul sao một ngày làm vất vả
- Tài xế Lin chạy nhanh đi , tôi muốn về nhà thật nhanh _ Yoongi nói với chất giọng trầm của mình
- Vâng thưa cậu chủ ! Tại trời đang mưa tôi sợ chạy nhanh sẽ gây nguy hiểm nên tôi giảm tốc độ lại , giờ tôi sẽ chạy nhanh hơn _ Tài xế trả lời anh
Anh có phải vô tâm với cuộc đời quá ko nếu tài xế không nói chắc có lẽ anh không nhận ra trời đang mưa
- " Mưa rồi sao?? " _ anh hơi ngã đầu vào cửa kính xe ngắm những hạt mưa lăn trên cửa
Bao nhiêu mệt mỏi của anh cũng bớt đi phần nào , trôi theo những dòng nước đem theo nổi cô đơn sự trống rỗng bao năm anh đã mang trong người . Nó vẫn bình yên như vậy nếu anh không vô tình nhìn thấy một câu con trai dáng người nhỏ nhắn , chân tay gầy trơ xương đang ôm mình chịu đòn của những kẻ côn đồ
Anh ko hiểu sao lại muốn cứu cậu bé đó , anh quay người lên tài xế
- Dừng...dừng xe lại ! _ anh ra lệnh cho tài xế dừng xe rồi mở cửa chạy lại chỗ đó
- Chết đi này đồ quê mùa , dơ bẩn _ một tên lấy chân đá vào bụng cậu
- Đồ mồ coi mẹ , cha phạm tội , em trai bị điên _ đạp vào đầu cậu
- Thứ như mày ko đáng ở đây biến đi hahaha _ nắm tóc cậu giực ra sao
Khuôn mặt cậu tái xanh , đôi mắt đẫm lệ sưng lên mép miệng còn chảy ra máu, toàn thân bầm dập
- Tôi xin mấy người...đừng sỉ vả gia đình tôi...họ ko có lỗi _ cậu nói - Họ là...là gia đình của...của tôi mà...nên mấy...
- Không có lỗi ? Vậy mày có lỗi vì là con của họ nên tao đánh mày _ hắn tát vào mặt cậu thì có một bàn tay chặn lại đánh ngược lại hắn
Hai tên kia nhìn bạn mình té rồi lại ngước nhìn người đàn ông kia , mặt anh lạnh tanh , tay vo nắm đấm
- Thích đánh nhau ? _ anh bẻ cỗ tay mình
- Mày là thằng....thằng nào...nào mà sen ...sen chuyện của tụi tao _ hắn vừa nói vừa run
- Min Yoongi !! _ anh vừa nói xong thì hai tên đó cũng xong đời với anh - Yếu đuối đi đánh yếu đuối ? _ anh cười khinh bọn chúng
Còn cậu đang nằm dưới đất mắt của cậu do khóc cộng với trời mưa nên ko nhìn rõ ai là ai , chỉ biết rằng có người bế cậu lên cho cậu cảm giác ấm áp
Seoul - 8:30 - Đêm
MIN GIA
- Ưm...đây...đây là đâu mình _ cậu gượng dậy _ mình đang ở đâu đây??
Câu lơ ngơ nhìn xung quanh căn phòng nó rộng lắm , rộng gấp mấy lần phòng cậu , nó đẹp nữa. Cậu nghĩ mình đã chết khi bị bọn chúng đánh rồi chứ .
- Cậu dậy rồi à ? Nếu rồi thì ăn đi nhìn cậu ốm yếu quá rồi đấy chàng trai _ một người đàn khoảng 56 tuổi bước vào cầm trên tay khay đồ ăn
- Ônh là ai ? Sao cháu lại ở đây? _ cậu hỏi
- Ta là quản gia thôi còn đây là Min gia biệt thự của Min tổng _ ông đặt đồ ăn xuống rồi nói tiếp - cậu ăn đi ! Tôi xin phép đi trước _ người ông lui đi
Cậu vẫn còn ngơ ngác lắm tại sao đưa cậu vệ đây ? Tính đánh đập hay hành hạ cậu? Hay sẽ mổ bụng lấy gan phèo phổi tim nội tạng cậu ra ?? Hay là...là aaaaaa đầu cậu muốn nổ tung. Cậu sợ hãi , cậu từng bị cha mình đánh nên cậu sợ lắm , trong lúc khoảng loạn cậu lỡ làm đổ tô cháo xuống sàn
- Ấy chết _ cậu vội đi xuống mà dọn- mình ăn hại thiệt mà
Cậu vừa chạm chân xuống thì đã choáng ván mà ngã , sức cậu yếu lắm , tay chân thì đau . Nhưng cậu vẫn cố dọn nó
* Cạnh * cánh cửa ra và đóng vào nhẹ nhàng , cậu tưởng mà quản gia
- Ông ơi cháu _ ngước mặt dậy - anh là....
Anh bước vào khuôn mặt vẫn vậy vẫn lạnh lùng đên phát sợ đi lại cậu , cậu theo phản xạ mà lùi lại
- Anh là ai?? Tính làm gì tui vậy?? Tôi ko cố ý đừng , đừng đánh tôi mà , tôi xin
- Hậu đậu !! _ anh buông thẳng một câu chặn đường nói của cậu
Cậu đứng dậy chưa tới 5 giây là ngã , anh đưa tay đỡ cậu lại
- Phiền phức !_ bế cậu đặt lên giường
- Tui xin lỗi _ cúi đầu
- Quản gia đâu ?? _ anh gọi lớn
- Dạ cậu chủ _ chạy vào thì thấy tô cháo đổ ông liền biết phải làm gì
Sao khi dọn xong thì ông đi ra ngoài , anh ngồi lên giường nhìn cậu bằng đôi mắt ko cảm xúc
- Anh đừng nhìn tui như thế...đáng sợ lắm như sói vậy , tui sợ lắm _ cậu nói mà chỉ dám nhìn lén lút anh
- Lại đây _ anh nói
Cậu làm theo anh tiến lại ko thì chắc anh ăn tươi cậu luôn quá, lại gần anh làm cậu run lên sợ hãi , xung quanh lại lạnh lẽo đến °0
Anh nắm lại cổ áo cậu tháo từng nút áo ra , cậu hét lên lấy tay đẩy anh ra
- Anh...anh tính làm...làm gì tui , tuy tui yếu về sức nhưng mạnh về miệng đấy tôi cắn anh giờ _ cậu nói mà ko nghĩ đến khi nhận ra mặt anh đã gắt lên
- Nếu cậu muốn sống tròn 60 năm thì ngồi yên !! Không thì... _ anh cầm cái đèn trên bàn quăng vào tường vỡ nát
Cậu gật bắn người nhìn cái đèn rồi nhìn người đàn ông đó nước mắt cậu vô thức rơi lã tả
- Hức anh làm...hức tui..hức sợ _ cậu khóc òa lên
Anh ko biểu lộ cảm xúc gì , nghiêm đầu nhìn cậu rồi nắm tay cậu lại
- Aaaa đừng đánh tui mà...hức đừng mà...tôi ngoai mà...tôi....tôi
Sức cậu yếu mà còn khóc làm cậu ngất đi , anh đỡ cậu nằm xuống rồi nhẹ nhàng mở áo cậu ra làng da trắng nõn , mềm mại , đập vào mắt anh  khiến anh hơi bất ngờ sao con trai lại trắng đến vậy
Anh nhìn câu mê mẩn , tuy ko nói gì ko biểu hiện khuôn mặt nhưng tâm lại nghĩ
- " Nếu là nữ chắc sẽ là một mỹ nhân ,mà mình làm cậu ta sợ đến vậy sao " _ anh lấy khăn lau sơ người cậu rồi vệ sinh vết thương cho cậu
Anh sờ lên gò má gầy đó rồi đôi môi ko cần son vẫn hồng , rồi đến mái tóc đen ướt ướt của cậu
- " Chắc cậu đã chịu nhiều sự đau khổ lắm đúng ko ?? Tình cờ gặp cậu dưới mưa mà khiến tôi liền mình cứu , đó gọi mà gì nhỉ ? Định mệnh ?"
Anh mặc lại áo cho cậu , đắp chăn lên người cậu ,, vuốt ve mái tóc đó
- " Nam nhân này rất đẹp , đẹp hơn nữ nhân mình thấy nhiều , tuyệt thế nam nhân à ?? " _ anh cười nhẹ - " Người đầu tiên làm tôi cười là con trai "

Hết chap 1
Cre ảnh là : Pinterest
___________________






P/s : mới lần đầu viết chuyện nên còn nhiều sai sót về nhiều thứ , nội dung chuyện là mình nghĩ ra ko lấy của một chuyện nào ! Văn mình rất dở ,chính tả cũng thế có thể sẽ gây nhàm chán nên mọi người bỏ qua 🙏🙏  chuyện rất nhạt ko có gì thú vị nên mong mọi người đừng chửi . Mình sẽ cố viết hay hơn nữa trong tương lai ạ
Xin trân hành cảm ơn ! 😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net