Chap 6:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ad đã trở lại rồi đây. Chin nhỗi mn vì sự chậm trễ này. Thoy ko nói nhiều nữa, vô truyện thôi nèo (〃ω〃)
——————————————————

Ran: CONANNNNNNNNNNNNNNNN! EM ĐI ĐÂU TỪ SÁNG TỚI GIỜ MÀ KO TỚI LỚP HỌC THỂ HẢ?

Conan nhìn quanh phòng, cố tìm ra lí do hoặc 1 thứ gì đó để đánh trống lảng

Conan: Dạ....em....em.... sáng nay em cứ cảm thấy cứ ớn lạnh, chân tay bủn rủn và còn rất mệt mỏi nữa nên em đã nhờ Genta báo với cô giáo là nghỉ rồi ạ.

Ran nhướn lông mày, rõ ràng cô ko rất bực vì cậu bé này còn dám nói dối!!
Ran tức giận hỏi Conan

Ốm, sao còn ko về nhà mà còn đi lung tung tới chiều? - Ran nói

Conan toát mồ hôi. Rõ ràng Ran nói rất đúng.Ốm, tại sao ko về nhà mà còn đi lung tung? Việc này có khi đến cả 1 vị thám tử tài ba như Shinichi cũng chưa chắc giải thích được.

Conan, trả lời chị, thật sự là cả sáng hôm nay em đã đi đâu? Em có biết là nguy hiểm lắm ko hả?...

Việc Ran hỏi dồn dập như vậy cũng khiến Conan đủ run. Đã vậy, cô còn thúc giục cậu trả lời mãi.

Conan cuối cùng cũng mở miệng. Mặc dù biết là cậu sẽ phải bịa ra 1 lí do rất vớ vẩn nhưng ko trả lời thì cũng ko thể được.

Conan: Dạ chị... Sáng nay... em...

Ran! Ra giúp bố bê mấy thứ vào này!1 giọng nói vọng ra.

Ran cũng ko muốn truy ra thêm nữa nên đáp lại: Dạ! Con đến đây bố!

Conan thở phào nhẹ nhõm. Bác già cũng phiền phức thật nhưng những lúc này mà ko có bác ấy thì thực sự mình cũng ko biết xử lí ra sao. Xem ra lần này Ran rất giận vì mình trốn học hôm nay. May mà cô ấy ko hỏi tại sao trùng hợp hôm nay cả mình và Haibara đều ốm.

Ran: Conan ơi, rửa tay sạch sẽ rồi ăn tối nhé! Cả bố cũng vậy!

Ông Mori: Ừ, đợi ta. Nhóc con, chú mày đi trước đi, ta phải xem nốt chương trình này đã, có Yoko thần tượng của ta thì ta ko thể bỏ lỡ. Hí hí~ Yoko ơi~

Conan cũng đến chịu với bác Mori

Sau 1 lúc ko thấy Conan và bố đâu, Ran lại thúc giục. Nhưng lần này lại với 1 giọng điệu thật trẻ con, làm Shinichi cảm thấy nó rất đáng yêu và càng quyết tâm tìm được thuốc giải để quay trở về với cô ấy càng sớm càng tốt.

Conan đáp: Em tới liền...
_____________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC