Thánh phẩm tầng thứ mặt nạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cứ như thế , Khởi đi về phía nội thành , Triệu Thị Trinh chạy theo sau .

Mọi người không khỏi nhìn theo cảnh tượng này .

" Hừm ....... ngưu tầm ngưu, mã tầm mã ...... cùng một dạng với nhau phế vật mới hợp với nhau . Còn cái gì trở lên mạnh mẽ , hức........ liền ngươi ta xem được bao nhiêu hôm cái kia phế vật cũng bỏ ngươi " ________ tên trưởng lão của Bàn hổ phái cười lạnh trong lòng .

Vào nội thành được một lúc , Khởi cùng Triệu Thị Trinh ghé vào một nhà trọ bên đường .
Đây là một cái nhà trọ rất to , có bốn tầng rộng rãi , ba tầng trọ , một tầng ăn , từng tầng đều được trang trí bắt mắt , nội thất cũng thuộc dạng không phải gỗ thông thường lấy làm . Nhìn qua cũng đủ biết nơi đây , là dành cho người có tiền .

Lúc này , trong quán rất tấp lập người , đại đa phần là võ giả các môn phái , nơi này , đối với phàm nhân mà nói , đích thực xa hoa , nhưng với võ giả mà nói , cũng không phải là không bỏ ra được .

Khởi dẫn theo Triệu Thị Trinh lên lầu bốn ăn uống , gọi ra một bàn đầy thịt cá , cùng một vò rượu thượng hạng của quán , từ từ thưởng thức .

Triệu Thị Trinh lại chỉ đứng đó nhìn Khởi .

Khởi nhìn bộ dáng khéo lép này của Triệu Thị Trinh , không khỏi bật cười :

" Ngươi còn không ngồi ăn , đứng đó nhìn ra là sao . Nhìn bộ dáng của ngươi , có lẽ , phải hai, ba hôm không ăn rồi .
" có câu . Có thực mới vực được đạo . Ngươi liền bản thân đều không bảo đảm được , lại lấy cái gì tu luyện , lấy cái gì có thể mạnh lên ? " .

" Đệ tử ...... Đệ tử ..... không dám ngồi cùng chưởng môn "______ Triệu Thị Trinh yếu ớt nói .
Nàng lúc này xác thực rất đói , mấy ngày nay , một mực chốn chạy , liền thời gian nghỉ ngơi cũng không có , bây giờ lại nhìn trên bàn biết bao món như vậy , nàng cũng chỉ biết chịu đựng nhìn xem .

" Ngồi đi ......" ______ Khởi phất tay nói .

"Vâng......" Triệu Thị Trinh , vốn muốn từ chối , bất quá nhìn Khởi nói , lại muốn từ chối sẽ có một chút thất kính , dù sao trước mặt nàng chính là chưởng môn .

Nàng từ từ kéo ghế ngồi xuống , tay cầm bát nhỏ , gắp một chút thức ăn bỏ vào miệng . Hương vị từ món ăn phát ra khiến nàng không khỏi cảm thấy thư thái , đã bao lâu rồi , nàng mới lại có được cảm giác như vậy .
Bất chợt , từ khoé mắt nàng lại chảy xuống đôi dòng lệ , Triệu Thị Trinh cúi đầu xuống lấy tay , ghạt đi nước mắt .

Khởi nhìn thấy , không khỏi nhẹ lắc đầu mỉm cười .
Nhân sinh chính là như vậy , đã từng rất vui vẻ an bình , đã từng rất tuyệt vọng , khổ đau. Nay lại có được những cảm giác an bình ngày xưa , đó là một niềm hạnh phúc lớn vô bờ .
Khởi cũng không có nói gì. Chỉ lặng yên rót rượu tự uống .

Vừa định rót cho mình chén rượu. Đã nghe thấy tiếng của Triệu Thị Trinh vâng lên :

" Chưởng môn , nhưng cho phép đệ tử được rót rượu cho ngài ....." ______ Triệu Thị Trinh lúc này đã đặt chén cơm xuống , đưa tay đỡ bình rượu nói .

" haha......." _____ Khởi nở nụ cười , bỏ tay ra khỏi bình rượu .

Triệu Thị Trinh cũng cười , đôi mắt dẫu có chút đỏ hoe , nhưng khuôn mặt trở lên rạng rỡ hơn nhiều .

Hai người cứ như vậy trong một khoảng thời gian . Khởi nhận ra vị đại đệ tử của mình , hình như có lời muốn nói , hắn không khỏi cười hỏi :

" Ngươi.... nhưng có lời gì muốn nói với ta , đừng lên khép lép như vậy , ta trông rất nghiêm túc người sao ...... hahaha...." .

" Đệ tử xác thực có điều muốn hỏi chưởng môn .....? ??" . _____ Triệu Thị Trinh ngập ngừng nói .

" Ngươi muốn biết tại sao , bổn tọa lại thu nhận ngươi ? " . ____Khởi hỏi .

" vâng... chưởng môn . "
" Ta chỉ là một cái người bình thường người , không có khả năng tu luyện , khuôn mặt lại xấu xí ........ Tại sao...... Chưởng môn vẫn muốn thu nhận ta " . Triệu Thị Trinh ngập ngừng nói .

" Đối với bổn toạ , ngươi có linh căn hay không , lại có quan trọng , ngươi xấu xí hay đẹp đẽ với ta, lại mang ý nghĩa gì ."
" Ta chỉ muốn nói với ngươi , kể từ lúc ngươi bái nhập vào Chí Mình phái ta , cuộc đời của ngươi đã được định trước là sẽ thay đổi "
.
" Hôm nay những người chê cười ngươi , có sự đồ xấu với ngươi , thậm trí những cái kẻ tự cho là thiên tài tu luyện nhìn ngươi bằng ánh mắt khinh thường , sau này lại làm sao có tư cách nhìn ngươi "

" Triệu Thị Trinh , bổn tọa chỉ yêu cầu ngươi , ở Chí Minh phái nỗ lực tu hành , rồi sớm muộn một ngày , người sẽ hoá Phượng hoàng , chao lượn Cửu thiên, mà những người kia chỉ có thể ở dưới mặt đất ngước nhìn với ánh mắt kính sợ " .

Triệu Thị Trinh cả người như có luồng điện xoẹt qua đầu , thân thể cứng dần , hơi thở dồn dập . Từng câu nói của chưởng môn như thiên kim , vạn ngọc dán vào người nàng . Đôi mắt lại tiếp tục không thể ngăn được những giọt lệ tuôn rơi. Nàng đứng lên, lùi lại rồi quỳ xuống hét lớn :

" Đệ tử tất không phụ chưởng môn coi trọng , nhất định sẽ nỗ lực tu hành , vì chưởng môn hiệu lực, xây dựng môn phái " .

" Đứg lên đi... ta nhìn ngươi biểu hiện . " Khởi cười nói.

Tối đấy, sau khi ăn uống xong xuôi , Khởi dùng linh thạch thuê hai gian phòng thượng hạng tại đó . Mỗi người một gian phòng.
Xong xuôi tất cả , Khởi bước vào , nhẹ ngồi lên giường , ngẫm nghĩ .

"Hahahaa...... vị đệ tử đầu tiên đã xuất hiện rồi , không biết ngày mai , lại có thể thu đến dạng để tử nào, vẫn là không thu được đây ......"_______ Khởi cười nghĩ trong lòng .

Ngày thứ hai của đại hội chiêu đồ cũng đã trở lại , hôm nay số lượng võ giả xuất hiện nhiều hơn , vì từ nhiều nơi xa hơn đổ về tìm môn phái tu hành .

Mãi đến gần trưa , Khởi mới xuất hiện tại khu vực chiêu đồ . Đi đến chỗ ngồi , Khởi đưa cho Triệu Thị Trinh tâm chiếu hôm qua cùng cuốn sách trải ra. Sau đó lại ngồi xuống nhắm mắt lại . Mà Triệu Thị Trinh lặng lẽ đứng đằng sau .

So với cái môn phái bên cạnh , chật nít người đứng khảo nghiệm nhập môn thể hiện tài năng , lại nhìn vào khu vực của Khởi , quả lộ ra có chút vắng vẻ .

Lúc này Bàn Hổ phái vị kia trưởng lão , dù đang quan sát môn phái thu đồ , cũng không khỏi nhìn một chút về phía Khởi, đúng hơn là vị đứng sau Khởi , đó là Triệu Thị Trinh .

Triệu Thị Trinh hôm nay mặc trên người một bộ váy màu trắng , từng đường nét trang trí , đến chất liệu vải , đều là loại đắt tiền , làm toát lên một sự quý phái , không quá màu mè nhưng luôn có sự lộng lẫy riêng biệt . Trên mặt nàng bây giờ lại mang theo một cái bán diện mặt quỷ , chiếc mặt nạ này che dy bên trái của Triệu Thị Trinh làm cho nàng có một cảm giác thần bí không khỏi để người khác tò mò .

" Hừm........ phế vật vẫn là phế vật , dù có trát lên người ngọc ngà , lụa tốt , vẫn không thể che đi có sự thật phế vật của ngươi ...... Hừm.... " _______ tên trưởng lão của Bàn Hổ phái hung hăng nghĩ trong lòng .

" liền xem hôm nay , ngươi lại tiếp tục có thể chiêu đến dạng phế vật gì đồ đệ .... " . Lão tiếp tục nói nhỏ .

Khởi và Triệu Thị Trinh lúc này cũng không để ý những môn phái khác thái độ , Triệu Thị Trinh ăn mặc như vậy chính là do Khởi đơn giản muốn mua cho đệ tử của mình một bộ quần áo mới , còn về chiếc mặt nạ thì là Triệu Thị Trinh tự ý muốn xin Khởi mua cho . Ban đầu , Khởi nói không cần thiết vì hắn thực sự nghĩ như vậy . Nhưng Triệu Thị Trinh lại không muốn chưởng môn mất mặt lên nhất quyết cầu xin . Khởi lắc đầu , bất lực cười rồi tạo ra một cái mặt nạ cho đại đệ tử của mình .

Chiếc mặt nạ được Khởi lấy từ một số khoáng thạch cao cấp , đạt đến Thánh phẩm tầng thứ . Nhưng được Khởi phong ấn lại lực lượng về phàm phẩm . Nhưng theo thực lục mạnh lên mà phong ấn cũng dần biến mất .

Để cho mọi người biết chiếc mặt nạ này là Thánh phẩm tầng thứ , chắc chắn sẽ diễn ra một hồi mưa máu trên đại lục .

" Thánh " . Chính là dưới " Đại Đế " tồn tại chiến lực . Bất cứ đồ gì liên quan đến chữ " Thánh " , đều là đại sự . Khiến đại lục xôi trào .

Mà giờ lúc này , đứng sau Khởi  , Triệu Thị Trinh vẫn thi thoảng xoa xoa chiếc mặt nạ này . Đây chính là đồ vật mà tự tay chưởng môn làm cho nàng , sao có thể không cảm động được . Nếu như để nàng biết giá trị của chiếc mặt này , lại không biết nàng lại có cảm tưởng gì ? .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net