1 ngày tồi tệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dấu "" là đang nói chuyện trên đt nha còn - là nói chuyện ở ngoài

Sanzu : cậu
Rindou: em
Ran: hắn


Hôm nay hắn ngủ say, Rinrin dậy từ sớm lén đi ra ngoài, em điện cho sanzu rủ đi chơi 1 tí vì lâu rồi em không được đi ra ngoài phố
"Này San mày ra chỗ quán cafe Royal Tea đón tao nha"
"Rồi rồi đợi tí tao qua"
Em và sanzu là bạn thân với nhau, em đã quen cậu trong lúc em bỏ nhà lên tokyo sinh sống
Em biết rõ kết cục khi trốn đi chơi không nói hắn sẽ như thế nào nhưng em vẫn liều một phen vì ở nhà rất chán mà hắn lại toàn nói mấy câu sến súa càng chán thêm
Ôi em ơi, hắn đã dặn kĩ em lần trước rồi nhưng em lại liều mạng như thế này thì khác gì em rước họa vào thân
*Tiếng bước chân*
- Hey San cắn thuốc tao bên này nè
Em vừa nói vừa vẫy tay
- Cắn thuốc bà nou mày, tin tao nhét nguyên bao thuốc vào mồm mày không?
- Lâu ngày không gặp mà mày cục súc ghê.
2 người cứ trò chuyện với nhau mà chả biết có sự hiện diện của hắn
1 ánh mắt hình viên đạn nhìn sanzu
*Ha nay dám bỏ tôi đi hú hí với thằng ất ơ này à, gan em to thật đấy rin-chan~*_hắn nghĩ
- Ể thôi đi chơi tí đi!!
Theo thói quen em nắm lấy tay cậu dắt đi mà không biết rằng điều này làm hắn ta tức điên lên muốn bằm sanzu ra làm trăm mảnh
- Đi đâu tao chở đi?
- Công viên điii
- Mày cứ như trẻ con ấy nhờ
Em quạo lên nắm lấy đuôi tóc hồng của cậu giật mạnh
- Đuma thả ra coi thằng này!!
Đây chỉ là những hành động đùa giỡn bình thường của bạn bè. Nhưng trong mắt hắn thì không khác gì em đang ngoại tình bỏ hắn. Hắn gần tới giới hạn rồi!

Tới nơi thì em chạy lại chỗ trò ly xoay ( hem biết nói trò đó là dì nữa thông cẻm)
Em lỡ chỉnh cỡ xoay cao nên nó xoay rất nhanh làm em chả kịp định hình nên đã ngã vô người sanzu
Hắn ta đã tận mắt chứng kiến tất cả, tới giới hạn rồi, hắn không nhịn được nữa, phóng như bay tới rồi kéo em ra thật mạnh
- Ơ ..R-ran
- Ơ cái gì mà ơ? Em định rời bỏ tôi một lần nữa à!!?
-Không không..anh hiểu lầm rồi, hãy nghe em giải t-thic
*CHÁT*
Chưa kịp nói xong câu thì em đã bị ăn 1 cái tát đau điếng
- Này mày là ai mà tát thằng rin
Cậu thẳng thắn tra hỏi
- Câu này phải để tao hỏi mày, thằng khốn
- Rin! Giờ em chịu về nhà không?
- Không..em không muốn bị giam cầm trong nhà nữa đâu, chán lắm..
-Ha, chán nhà hay chán tôi cơ? Tôi biết em có ý định rời bỏ tôi theo thằng chó này!

*Chỉa súng vào đầu sanzu*
- Này Rann, bình tĩnh lại, đây chỉ là bạn em...cậu ấy không có lỗi gì cả tha cho cậu ấy đi...
- 1 là theo tôi về nhà! 2 là thằng này chết!
- e-em...
-NHANH!!
-Em sẽ theo anh về nhà!
- Ngoan..về rồi biết tôi xử em thế nào~
- Lần này tao tha cho mày đấy thằng chó, khôn hồn thì cút nhanh trước khi tao đổi ý.
- Còn em theo tôi về!
Nắm chặt tay em kéo đi về phía xe ô tô của hắn
Ngồi trên xe chả ai nói ai lời nào
Bầu không khí căng thẳng yên ắng đến đáng sợ. Em có thể cảm nhận rõ được sự giận dữ của hắn dân trào.
- R-ran..em...em xin lỗi..em hứa sẽ không có lần sau nữa đâu.
-HỨA HỨA SUỐT NGÀY HỨA HỨA, EM NÓI CÓ BAO GIỜ EM LÀM ĐÂU? NGAY CẢ LÚC XƯA
Hắn nạt em xong liếc 1 cái làm em ớn lạnh
Tới nhà hắn lại bế sốc em lên đi vô nhà nhưng lần này lại vứt xuống đất
- Không lẽ bây giờ tôi bẻ chân em để em không thể đi đâu được nữa ~?
-Hức...Hức không...không..đừng m-ma
- Aaaaa hic đau quá
Hắn nói là làm liền, cầm 1 chân em lên bẻ cái * rộp*
Hắn đá vô bụng em 1 cái thật đau làm em ho ra ít máu
- Khụ khụ..
-Như này chưa đủ với em nhỉ ~
Cầm tiếp 1 chân nữa bẻ
- hức..tha..e-em..đi mà
Em nấc từng câu cầu xin hắn
- Tôi yêu thương em mà..sao em lại có ý định bỏ tôi chứ, tôi buồn đó..
- hức hức hức
Em nằm dưới sàn ôm cặp chân khóc sướt mướt
-Em nên nhớ, em của một mình tôi thôi, chỉ một mình tôi ~ HAHAHAHA
Hắn cười to, 1 nụ cười của sự chết chóc
- Nào ~ sao im rồi, nói tiếp đi ! Cầu xin tôi đi baoboi~ -Hức ...a-anh..hức..hiểu..nhầm..hức..rồ
-Hãy ...nghe..hic..em..giải..hức..thích
-Đây ~ tôi sẽ kiên nhẫn nghe e lần này!
Mặt hắn trông khá thỏa mãn, không kém phần kinh dị
- Em t-thấy..chán..hức..chỉ..muốn đi..chơi một..chút, không phải.em.hức..ngoại..tình..hay rời..bỏ..hức..anh
- Làm..ơn..hãy nghe..em..chỉ lần này..thôi
Nhìn em như này hắn xót lắm chứ nhưng là do em rõ biết cái kết nhưng vẫn đâm đầu nên hắn phải phạt thôi
-Ha Ha Ha! Tôi ở đây, em không nói tôi dẫn đi mà lại rủ rê thằng khốn kia?
- E-em ..sợ phiền anh
Nói xong em liền ngất đi
* Thôi kệ coi như lần này bỏ qua cho em ấy vậy, sẽ không có lần sau!Em đừng hòng thoát khỏi vòng tay tôi~*
Hắn bế e lên thay đồ cho em rồi băng bó chân cho em

Hazz hết ý tưởng ời, để mình nghĩ thêm, đọc đỡ đi nhoa:( 1032 từ :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net