-31-

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên phía của Tất Vũ và Bảo Khang không mấy khả quan khi hai người vẫn còn nằm im trên xe,nhưng thực tế thì Tất Vũ anh không ngất vì lượng thuốc mê đó không đủ làm anh ngất lâu anh đã tỉnh nhưng vẫn giả vờ ngất

Nghe tiếng xe dừng lại anh thực sự cảm giác sợ hãi vì anh không thể mở mắt chỉ có thể cảm giác có một người cõng mình anh hí nhẹ mắt thì cảnh tượng trước mắt làm anh muốn run người, anh đang ở BSSrv anh cảm giác lành lạnh sống lưng.Vũ quay đầu một cách nhẹ nhàng để không gây sự chú ý thấy Khang vẫn còn bất tỉnh xung quanh toàn là người mặt vest đen anh cảm thấy bản thân mình trong họ

Sau khoảng 15p trên lưng tên kia thì anh cũng được thả xuống một chiếc ghế nhanh chóng anh bị trói tay lại anh gục mặt xuống tiếp tục giả vờ ngất, anh nghe một tông giọng trầm rất quen thuộc nhưng không tài nào nhớ được là ai giọng không hẳn là trầm nó cứ thanh thanh như thế nào đấy

" Ái chà chà Trần Tất Vũ cũng có ngày này sao " Người kia vỗ tay bốp bốp

" Còn 7 đứa kia mày nghĩ chúng có tới cứu hai đứa này không? " Người kia hỏi Trấn Thành

" Tôi không biết ạ..." Trấn Thành khá cúi mình trước người này, anh đoán đây có thể là ông trùm

" Bọn đó thì ngu làm sao hiểu được kế hoạch của tao, thằng Karik dễ gì vào đây còn mấy đứa kia thì không rành địa hình " Căn phòng yên ắng chỉ có giọng người đó và tiếng xì xào của gió

Người đó cứ bàn về RV03 của anh, anh tức lắm tức chứ người đó hiểu rõ RV03 vì có anh Thành cung cấp thông tin suốt 10 năm qua.Hắn ta cứ nói khoảng 30p sau thì hắn bỗng đi ra ngoài anh biết vì nghe tiếng bước chân.Anh bây giờ mới có thể mở mắt ra nhìn xung quanh

Hiện tại anh đang ở một căn phòng có một tên cận vệ ở ngoài cửa anh nhìn kỉ lại thì đó là....Rhymastic ôi trời bạn của anh ,Đức Thiện sao nó giờ lại ở đây đang hoang mang tột độ thì anh để ý thấy tay rhym đang gõ vào cạnh của cửa anh nghĩ một hồi thì đó là mã morse nhìn nối lại thì dịch ra được rằng

" Tao biết mày đang hoang mang khi gặp tao "

Anh nhanh chóng đáp lại bằng cách gõ vào miếng sắt dưới ghế tạo ra tiếng động hai người nhanh chóng giao tiếp bằng cách đó hơi nhức đầu nhưng vẫn đỡ sợ bị phát hiện.Anh nhanh chóng trả lời lại câu nói kia

" Sao mày ở đây"

" Để giúp mày"

" Hả"

" Tao sẽ giúp mày ra ngoài"

" Khi nào"

" Bây giờ"

Sau khi gõ xong thì Rhym nhanh như cắt phóng vào chỗ anh nhưng anh thì đã cởi được dây trói từ lâu, anh dơ dây thừng lên cười nói

" Tao tự mở được rồi"

" Má mày, cứu thằng Khang đi rồi đi ra " Rhym muốn đấm cho anh một phát tội trêu mình, nói xong Rhym đưa cho anh một khẩu súng để tự vệ

Cả hai cởi dây trói ra cho Khang mà nó vẫn chưa tỉnh nên anh đành cõng nó anh thầm nghĩ thằng này ăn cái quần què gì mà nặng vãi ,chắc là tác dụng phụ sau 6 năm ăn trộm bánh của Tuấn Duy , cả hai tính trốn ra trong âm thầm nhưng không rành địa hình nên nhanh chóng bị phát hiện

Bị rượt đuổi,vòng quanh tòa nhà vì cõng thêm Khang nên anh nhanh chóng bị đuối sức thở hổn hển đang dòm ngó xung quang thì, bỗng một tiếng súng vang lên Big quay lại thì thấy Bảo Khang đang cầm một khẩu súng bắn một tên cận vệ phía sau lưng Rhym

Anh và Rhym trợn mắt nhìn Khang anh không nghĩ là Khang lại biết dùng súng đang đờ đẫn thì Khang bỗng cất lời

" Á anh ơi chạy điiii" Khang tự nhiên thấy xác chết thì la làng, bị đa nhân cách hả ta

" Mày mới bắn đó nó " Bigdaddy cốc vào đầu Khang

" Ủa vậy là em bây giờ là Hurrykng không phải Bảo Khang nữa" Khang xoa đầu nối lại chuỗi sự kiện xảy ra

" Là sao nữa" Rhym nhăn mặt nhìn hai người

" Thôi tí em kể sau giờ thoát thân trước đã" Hurrykng xua tay

đang trò chuyện thì đen bỗng chợp tắt Hurrykng nở nụ cười man rợ cầm cây súng thong dong đi lên phía trước, thấy một tên cận vệ cậu không nghĩ nhiều lập tức nổ đạn thẳng vào đầu đối phương xong cười lớn như kẻ mất trí ,một màn đó làm Big với Rhym hết hồn

Cả ba vừa đi đi vừa nả đạn đùng đùng vào mấy tên nhãi cản đường, ra được tới sảnh chính thì rất đông sát thủ vây bắt họ nhưng đèn đã vụt tắt khu họ vừa bước xuống giết người trong bóng đêm là trải nghiệm rất tuyệt bọn người kia không thấy đường tự nả đạn vào nhau Hurrykng thở dài

" Bọn này ngu vãi lồn"

Bắn một hồi thấy hơi chán nên cậu quăng mẹ cây súng đi đấm bằng tay không hạ cú nào đo ván cú đó đang hăn say đấm bốc thì thấy đau tay nên câu lấy dao của một thằng mới bị cậu đấm, cầm dao cậu trở thành Tử Thần đi xiên từng thằng một cậu cười vang cả một khoảng trời làm đối thủ rén vcl ra

Đang tàn sát xung quanh thì con dao cậu dừng trước một người cậu cười lớn nói

" ái chà chà anh Thành này" Cậu dơ con dao lên lướt nhẹ qua mặt anh Thành

Rhym và Big thì đã giải quyết xong nghe cậu nói cũng lùi lại vài bước đúng thằng Khang nó điên rồi cả hai chưa làm quen được Phạm Bảo Khang phiên bản mới này, còn phía cậu và anh Thành đang rất căng thẳng cậu cứ lướt con dao qua lại trên mặt Trấn Thành làm hắn đổ mồ hôi hột vì đèn đang tắt tối thui không ai thấy được ai chỉ có một mình HURRYKNG làm chủ cuộc chơi

Sau một hồi day dưa thì bỗng một cái súng di thẳng vào đầu cậu lúc đó đèn vừa sáng lại RV03 cũng vừa ập vào cảnh tượng trước mắt làm họ hoang mang tới giải cứu mà địch chết hết còn quân ta đang ngồi nhâm nhi cà phế chính xác là Rhym và Big không biết lấy đâu được hai cốc cà phê ngồi trên cầu thang 

Lúc đèn vừa lên Hurrykng không ngần ngại cầm thẳng cây súng dí thẳng vào trán mình người cầm súng không ai khác là anh Thành cậu cầm súng để thẳng vào đâu không chút sợ hãi mà thay vào đó là nở nụ cười thích thú

" Bắn đi anh bắn đi mà em muốn thấy máu chảy ra" Hurrykng nói rồi cười lớn, mọi người bị lời cậu nói làm cho đơ người

" Có phải thằng Khang không vậy chị" Bray khều khều Suboi đang đứng cạnh mình

"Giao diện thì thằng Khang mà hệ điều hành hơi lạ" Suboi cũng ngơ ngác trước sự việc trước mắt

" Giao diện Phạm Bảo Khang hệ điều hành Hurrykng " Karik dí mặt vào

" Hai cái là một mà " Justatee khó hiểu nhìn Karik

" Như Bray với Thanh Bảo là một đó ngốc quá" Karik cốc nhẹ vào đầu Jtee

" Bây xàm lồn quá à" Andree tức muốn bốc hỏa

Còn phía bên kia vẫn còn căng thẳng lắm anh Thành nào dám bóp cò mặt kệ cho những lời thách thức đó Big thấy hơi lâu nên cầm súng đi lại thẳng tay bóp cò vào cánh tay trái Trấn Thành đèn tắt một lần nữa và lần này không còn thấy anh Thành nữa trước khi biến mất thì anh ta cũng đã kịp bắn vào chân Big một phát

Mọi người nhanh chóng lao lại đỡ Big ra ngoài, Khang thì đã trở lại hệ điều hành bình thường hét toáng lên

" á trời ơi sao máu rồi xác không dậyyy"

Tất cả mọi người lắc đầu bảo anh Thái đánh ngất nó .Thái VG lên đánh một phát vào gáy Khang làm cậu bất tỉnh lần hai còn Thanh Tuấn vẫn còn đang mừng anh người yêu trở lại ôm ôm ấp ấp làm Suboi kì thị mạnh

Mọi người trở về lại trọ và cũng không còn thấy anh Thành sau cú bắn đó không biết anh ta sống chết ra sau nữa

End-31-



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net