tagegừng; dành mọi điều cho em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

gửi em, chàng thơ của vũ tuấn huy, lê trọng hoàng long.

ngày thứ bảy mươi sau khi em chia tay.

mọi thứ vẫn vậy, chỉ là, radio không còn phát lên bản nhạc em và gã người yêu cũ thường nghe vào ban mai.
hay, quán ăn sáng cạnh nhà không còn bóng dáng hai người lui tới.
tệ hơn, em thiếu đi tình yêu của gã.

chàng thơ, anh đã quá hiểu em, phải, và anh cảm thấy thật tệ vì điều này. ôi trời, nếu như đây là một phần vinh dự mà chúa đã ban cho anh, thì hãy lấy đi, lấy lại hết đi. hoàng long thương mến của anh ơi? anh mệt rồi.

hụt hẫng,

em đánh đổi hai năm xuân xanh của mình cho một tình yêu trăng hoa.

em viết nên câu chuyện tình lãng mạn của bản thân. để rồi em buồn, buồn vì cốt truyện không được như em từng mong ước.

em khóc, em bảo "chẳng ai tốt được như anh, tuấn huy à, cuối cùng, em cần anh hơn hết thảy"

nhưng,

em à.

em luôn nhắc đến tên gã mỗi khi ở cạnh anh.
vì sao vậy?
vì em còn yêu gã.

đấy.

vẽ cho em một tình yêu. để rồi nhận được gì? nhận được một sự thật đắng cay rằng, anh chỉ là người thay thế.

em nhỉ?

thật buồn cười, kẻ tổn thương lại muốn tổn thương người khác.

không sao cả,

vì em còn sống, em còn trẻ, nên hãy cứ làm những gì em thích.

em của anh (hay nay mai thành của người khác), anh không biết nữa. nhưng chỉ cần là hoàng long, tuấn huy sẽ hạnh phúc.

từ tuấn huy, hay tage, người thương em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net