Chương 38: Lần này là tách thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không sao chứ?" Kenaf lo lắng hỏi.

Bạch Tử Thạch xoa nhẹ chỗ bị đẩy, cảm giác đau đớn kịch liệt làm chân mày cậu nhíu chặt, nhịn đau cử động thử, may là chưa bị gãy xương, rồi mới nhẹ nhàng lắc đầu: "Không sao. Kenaf, cậu biết gã là ai không?"

Kenaf nhìn thoáng qua á thú nhân tóc tím kia, đối phương cũng đang dùng ánh mắt không có thiện ý nhìn về phía này, nói: "Bethe Toland, nghe đồn anh nhỏ của gã thích Allan."

Vậy à? Hóa ra là giận chó đánh mèo? Đi đâu cũng gặp chuyện này.

Bạch Tử Thạch đi đến giữa sân rồi tự nhủ, việc này không thể cứ thế bỏ qua được, không chỉ vì cậu tức giận do vô cớ bị vạ lây, mà quan trọng hơn, nếu lần này cậu không tỏ thái độ, vậy lần tới việc bắt nạt sẽ không đơn giản vậy nữa. Dù sao thì một người bị bắt nạt mà không dám phản kháng sẽ chỉ làm kẻ khác muốn bắt nạt hơn mà thôi.

Trước khi Allan giải quyết chuyện này, cậu phải tự bảo vệ bản thân! Không phải cậu không thể để Allan giải quyết, mà vì sống ở đây một thời gian, Bạch Tử Thạch đã hiểu quy tắc của đại lục này. Nơi này vẫn còn xem trọng thực lực cá nhân, nếu muốn sống ở đây, cậu không thể nhờ người khác giúp mãi được.

Nghĩ vậy, Bạch Tử Thạch đi thẳng đến chỗ Bethe Toland, đối phương trông hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó lập tức nở nụ cười khinh thường. Gã chẳng thèm quan tâm đến hành động của Bạch Tử Thạch, anh nhỏ của gã đã tra được, á thú nhân tên Bạch Tử Thạch này chỉ là một đứa không cha không mẹ, một tên nhà quê không biết chui ra từ chốn khỉ ho cò gáy nào, chẳng biết dùng thủ đoạn gì mà có thể bám lấy Bác gia Taylor! Nhà Toland vốn là hậu duệ của á thú nhân từng đi theo Nhã gia Olivan David, chẳng lẽ không trị được á thú nhân này hay sao?

Bạch Tử Thạch đến gần Bethe Toland, nhìn á thú nhân tóc nâu bên cạnh gã, rồi chỉ vào một máy tách đá nằm xéo phía sau, nhẹ giọng hỏi: "Tôi đổi chỗ với cậu được không?" Cậu vừa nhìn đã biết á thú nhân này cùng một giuộc với Bethe Toland.

Đối phương hiển nhiên không ngờ Bạch Tử Thạch lại đưa ra yêu cầu như thế, y nhìn Bethe Toland. Gã thầm cười khinh, để xem mày muốn giở trò gì, vỗ vai á thú nhân: "Ai, đổi chỗ với nó đi."

Á thú nhân kia gật đầu, nhìn Bạch Tử Thạch với ánh mắt thương hại, sau đó xoay người đi qua chỗ cậu chỉ.

Bạch Tử Thạch vừa ổn định vị trí, giám khảo đã đẩy xe nguyên thạch đến: "Mỗi ô vuông tương ứng với một mã số học sinh, các em kiểm tra kĩ rồi nhận nguyên thạch của mình, đừng lấy nhầm."

Bạch Tử Thạch đi đến, xe có tổng cộng ba tầng, mỗi tầng có ba hàng, mỗi hàng có chín ô vuông, bên cạnh có gắn thẻ đánh số, Bạch Tử Thạch chớp mắt đã tìm thấy nguyên thạch của mình, còn có nguyên thạch số 350 của Bethe Toland.

Cậu làm bộ vô tình chạm tay vào nguyên thạch số 350, sau đó cầm nguyên thạch của mình lên. Trong nguyên thạch số 350 thật sự có phỉ thúy, lực cảm ứng cũng rất mạnh, tiếc là cao lắm cũng chỉ đạt đến chủng băng.

Nếu vậy cậu chẳng thèm nể nang gì nữa, loại người kiêu ngạo thế kia, gặp phải người mình vừa ghét vừa khinh thường, ắt hẳn sẽ không biết nhẫn nhịn đâu nhỉ? Bạch Tử Thạch mỉm cười, trong đôi mắt đen cong lên, thoáng hiện một tia lạnh lùng.

Kenaf đứng phía sau, vẫn luôn chú ý bên này nhanh chóng phát hiện ánh mắt của Bạch Tử Thạch, sau khi sửng sốt, cậu ta khoanh tay nghiền ngẫm, coi bộ nhóc đáng yêu này không dễ chọc rồi.

Sigma luôn để mắt đến Bạch Tử Thạch đương nhiên cũng thấy cảnh Bethe Toland cố ý va vào Bạch Tử Thạch, sắc mặt ông lập tức trầm xuống, nhưng đang trong giờ thi nên ông cũng không nói gì, chỉ cảm thấy, á thú nhân được Vincent coi trọng thái độ không tệ. Bạch Tử Thạch sau khi  bị gây khó dễ, vẫn bình tĩnh nhẫn nhịn như cũ, điều này làm ông vô cùng hài lòng, lúc cậu đi đến bên cạnh Bethe Toland, ông cũng tò mò muốn biết Bạch Tử Thạch định làm gì.

Làm gì à? Bạch Tử Thạch nở nụ cười ôn hoà: "Vừa rồi, cậu cố ý à?"

Bethe Toland hừ một tiếng, dùng khoé mắt liếc cậu một cái: "Đúng thì sao? Mày làm được gì?"

"Đúng là được rồi." Bạch Tử Thạch phẩy tay, bình thản nói: "Vậy tôi đứng cạnh cậu là đúng."

Bethe Toland dù khinh thường, nhưng vẫn không nhịn được hỏi: "Sao mày muốn đứng cạnh tao?"

"Không đứng cạnh thì làm sao tôi thấy được gương mặt ghen tức, thất bại của cậu khi phỉ thúy tách được không tốt bằng của tôi đây?" Đôi mắt đen xinh đẹp híp lại trên gương mặt nhỏ nhắn của á thú nhân, nụ cười tủm tỉm rất đáng yêu, nhưng lời nói ra lại làm người bên cạnh tức đến xì khói.

"Nguyên thạch tao chọn không bằng mày?" Giọng nói của Bethe Toland xen lẫn giận dữ và nực cười, nếu trong trường hợp khác, có lẽ gã còn cẩn thận suy xét lại, nhưng lần này không giống.

Sau khi nhà gã nghe tin Nhã gia Sigma muốn đứng lớp, đã bỏ rất nhiều công sức nghe ngóng tin tức, biết được có một khối nguyên thạch do học viện cố ý mời đổ thạch sư cấp 7 Justin Locker của hiệp hội đổ thạch sư chọn, gã đã sớm thuộc lòng mã số của khối nguyên thạch đó! Từ lúc bắt đầu, gã đã biết mình sẽ là thủ khoa đợt này! Dù sao thời trẻ chính Nhã gia Locker đã từng tuyên bố, không bao giờ chọn nguyên thạch dưới chủng băng! Tuy có vài lần thất bại, nhưng xác suất vẫn rất đáng sợ, đúng 7 trên 10.

Là chủng băng đấy, trong một đống nguyên thạch biểu hiện bình thường, có thể chọn ra một khối băng đã giỏi lắm rồi, khối tốt nhất trong 300 khối nguyên thạch vừa nãy cũng chỉ đến được thủy nhu, mình lại từ băng đổ lên, vị trí số một không chạy đi đâu được.

Nghĩ vậy, Bethe Toland bỗng nảy ra một ý định, gã cười ha hả: "Nếu mày có niềm tin vào nguyên thạch của mình như vậy thì dám cược không?"

Cược à? Bạch Tử Thạch cười lạnh, coi chừng mày nói trước bước không qua đấy. Cậu nghĩ vậy, nhưng lại nhíu mày: "Cược à? Nếu cậu thua thì không hay lắm đâu!"

Bethe Toland thấy bộ dạng cậu như vậy thì cho rằng cậu sợ nên quýnh quáng, lên tiếng nói khích: "Mày sợ thua à? Không phải bảo muốn thấy gương mặt ghen tức vì thua của tao sao? Hóa ra chỉ là nói suôn."

Biểu cảm Bạch Tử Thạch trở nên lạnh lùng, bày ra dáng vẻ kích động: "Cược thì cược, nếu cậu thua, thì phải đứng trước mặt tất cả giáo viên và học sinh xin lỗi tôi, sau này gặp tôi phải đi đường vòng!"

Bethe Toland sảng khoái đồng ý, sau đó đưa ra điều kiện đã suy nghĩ từ lâu: "Nếu mày thua, vậy sau này không được bám lấy Bác gia Taylor nữa!"

"Được!" Bạch Tử Thạch cũng thoải mái đồng ý, dù sao thì cậu cũng đâu có bám Allan, Allan chỉ là bạn bè mà thôi.

"Để tôi làm chứng cho." Tiếng cười tủm tỉm của Kenaf vang lên phía sau, Bethe Toland nhìn thấy cậu ta, khẽ nhíu mày rồi thôi. Kenaf Toronto? Có nhà Toronto làm chứng thì tốt, không sợ tên quê mùa này quỵt nợ: "Được thôi."

Bạch Tử Thạch và Bethe Toland đập tay với nhau, sau đó nắm tay đập vào ngực mình, đây được xem là nghi thức cá cược, tuyên bố cả hai đã giao ước, không được đổi ý.

Tiếng vỗ tay vang vọng hấp dẫn ánh mắt của một vài người, mọi người xung quanh đã vùi đầu vào tách đá, nên ba người đứng yên không nhúc nhích rất dễ thấy, lại thêm tiếng vỗ tay cá cược vang lên, thu hút sự chú ý của không ít người. Những á thú nhân tách hụt cảm thấy hết hy vọng đã dứt khoát ném nguyên thạch của mình qua một bên, đi đến hóng hớt.

Sau khi hoàn thành nghi thức, Bethe Toland nheo mắt nhìn Bạch Tử Thạch, hừ lạnh, rồi ngồi xổm xuống, bắt đầu quan sát nguyên thạch của mình, thân là á thú nhân miễn dịch với u tháp từ lúc sinh ra, Bethe Toland đã được dạy khá nhiều kiến thức cược ngọc khi còn ở nhà, bộ dạng gã quan sát nguyên thạch rất nghiêm túc và chăm chú, trông cứ như thật.

Bạch Tử Thạch cũng ngồi xổm xuống, chống cằm nhưng không vội ra ta. Thứ nhất, tuy khối nguyên thạch này chắc chắn có phỉ thúy chủng thủy tinh, nhưng không thể xác định được phỉ thúy nằm ở đâu. Thứ hai, cậu đang chờ sau khi Bethe Toland giải xong mới ra tay.

Nghĩ nghĩ, Bạch Tử Thạch quyết định cảm nhận từng vị trí khác nhau trên nguyên thạch, muốn cảm nhận nguyên thạch cũng cần thời gian, thời gian cảm nhận được dài ngắn hẳn sẽ đại diện cho vị trí của phỉ thúy. Nghĩ là làm, Bạch Tử Thạch lật qua lật lại khối nguyên thạch, rốt cuộc cảm nhận được cách biệt thời gian rất nhỏ, chỗ nào mất một lúc lâu mới cảm nhận được nghĩa là lớp vỏ ở đó dày, cậu quyết định bắt đầu cắt từ chỗ đó.

Cậu kéo máy cắt đá, bắt đầu cắt từ chỗ được phác thảo, đương nhiên là chẳng có gì cả, Bạch Tử Thạch chẳng hề để bụng. Nhưng trước khi nhát dao thứ hai hạ xuống, bên cạnh đã vang lên tiếng hô.

"Phỉ thúy! Có phỉ thúy rồi!" Cậu ngẩng đầu nhìn qua, hóa ra những á thú nhân khác đã đứng thành một vòng quanh họ từ bao giờ, mà lúc này đây, bên cạnh Bethe Toland vang lên tiếng hô trúng, những á thú nhân xoay quanh cậu đồng loạt dồn qua bên đó.

Bạch Tử Thạch nghĩ một lát, dứt khoát đặt nguyên thạch của mình xuống, chen qua bên cạnh nhìn thử, có lẽ do chuyện cả hai người cá cược đã truyền đi, nên mọi người thấy Bạch Tử Thạch liền chủ động né ra cho cậu vào.

Bạch Tử Thạch cũng chẳng hề khách khí, cậu đi thẳng qua chỗ Bethe Toland, nhìn khối nguyên thạch đã bị cắt ra làm đôi. Ở một nửa mặt cắt, Bạch Tử Thạch dễ dàng thấy được dấu hiệu cược trúng, thật sự có phỉ thúy, thế nước cũng không tệ, đại khái sẽ đạt đến chủng thủy nhu, màu xanh lộ ra một mảnh nhỏ long lanh, mơn mởn rung động lòng người. Nguyên thạch phỉ thúy thường càng đến gần tâm đá, màu của phỉ thúy sẽ càng đẹp, đương nhiên cũng có những trường hợp ngoại lệ. Nhưng Bạch Tử Thạch biết, phỉ thúy bên trong hẳn sẽ đạt đến chủng băng, nếu may mắn thì có khi còn cao hơn cả thế.

Gương mặt Bethe đỏ ửng vì hưng phấn, gã cầm ấm xối chút nước lên, khiến cho màu xanh kia càng thêm kiều diễm và ướt át, gã nhịn không được vươn tay sờ vài cái, ngẩng đầu miệt thị Bạch Tử Thạch: "Mày thua chắc rồi!" Không chỉ gã, mà những người xung quanh ai cũng nghĩ vậy. 

Chỉ mới lớp ngoài đã là thủy nhu, màu xanh lục còn là màu lục chính dương khá đậm, nhìn hướng đi của sắc xanh, mơ hồ có thể thấy nó ăn sâu vào trong, vậy nhất định tính chất của phỉ thúy bên trong sẽ không thấp. Lúc này, đã có người dùng ánh mắt thương hại nhìn Bạch Tử Thạch, ai cũng biết thứ đem ra đặt cược là Bác gia Taylor, là Bác gia Taylor đấy!

Bạch Tử Thạch chẳng hề chán nản, chỉ nhún vai: "Tách ra xong rồi tính."

Không biết tại sao nhìn bộ dạng Bạch Tử Thạch, Bethe Toland bỗng cảm thấy bất an, gã lờ đi cảm giác khó hiểu, hừ lạnh: "Mày cứ giả vờ đi, chờ lát nữa rồi khóc." Sau khi nói xong, gã cũng chẳng thèm để ý Bạch Tử Thạch, cầm máy mài đá bắt đầu mài theo hướng đi của sắc xanh.

Nguyên thạch học viện chọn cũng không quá lớn, chưa đến hai mươi phút, một khối phỉ thúy hoàn chỉnh đã được lấy ra, nặng tầm 4 - 4.5 ký, sáng bóng cao cấp, phần giữa phỉ thúy thông thấu, trong trẻo như băng, là chủng băng cao cấp, màu sắc lại trong, đậm và đều. Bethe Toland hưng phấn, cẩn thận ôm khối phỉ thúy, hô hấp gấp gáp hơn, khối phỉ thúy này còn tốt hơn tưởng tượng của gã! Phỉ thúy phẩm chất cao như thế làm giám khảo cũng đứng ngồi không yên, sôi nổi đi xuống.

"Không tệ không tệ, thế mà có đến 2.5-3 ký băng cao cấp, đây chính là khối phỉ thúy tốt nhất thời điểm hiện tại!"

"Độ sáng bóng mượt, màu sắc thuần, loại tốt. Số 350, tốt, ghi lại đi. May mắn thật đấy."

Những lời khen ngợi của giám khảo càng làm Bethe Toland lâng lâng như đi trên mây, gã cẩn thận đưa phỉ thúy cho giám khảo, sau đó xoay người đối mặt với Bạch Tử Thạch, rất có cảm giác từ trên nhìn xuống, mở miệng châm chọc: "Phỉ thúy của mày đâu? Hay mày không có gì hết..."

Bạch Tử Thạch chẳng hề để tâm đến thái độ khiêu khích của đối phương, bình tĩnh nói: "Muốn xem thì qua đây."

Cậu tách khỏi đám người, đi đến cạnh nguyên thạch của mình, mở máy cắt đá, bắt đầu cắt nhát thứ hai, lớp vỏ dày khoảng hai đốt ngón tay rơi xuống, bên trong vẫn trắng bóc. Bethe Toland bật ra tiếng cười trào phúng, Bạch Tử Thạch vẫn mắt điếc tai ngơ, tiếp tục cắt nhát thứ ba, vẫn không có gì như cũ. Trong nhóm người vây xem đã vang lên tiếng tiếc hận.

Sigma cũng đi đến bên cạnh Bạch Tử Thạch, cẩn thận quan sát nhóc á thú nhân được Vincent chọn. Lúc này Bạch Tử Thạch đã cắt đến nhát thứ năm, nguyên thạch đã bị cắt còn một khoảng nhỏ, nhưng vẫn chẳng có gì. Tiếng kêu hụt rồi vang lên không dứt bên tai, đến cả Sigma cũng cảm thấy khả năng ra được khối phỉ thúy tốt hơn băng là rất thấp, nhưng những chuyện này không hề ảnh hưởng đến Bạch Tử Thạch, một tay cậu sờ lên nguyên thạch, lòng chợt rung lên, máy cắt đá cắt rớt ba phần lớp vỏ ngoài.

Sigma vẫn luôn quan sát khối nguyên thạch này, đồng tử bỗng nhiên co lại, lập tức quát: "Ngừng!"

Bạch Tử Thạch hơi hoảng, vội vàng nâng máy cắt lên.

Sigma ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát mặt cắt của nguyên thạch, nói: "Có sương mù! Hơn nữa bên trong giống như có sắc xanh... Ừ, là phỉ thúy, khối nguyên thạch này trúng rồi!" Trong sương mù có sắc xanh, bên trong có phỉ thúy gần như là chuyện ván đã đóng thuyền.

Nhã gia Sigma đã lên tiếng thì không ai nghi ngờ nữa, tiếng kêu cược trúngg vang lên. Sắc mặt Bethe Toland hơi cứng đờ: "Có phỉ thúy thì sao? Không phải thủy tinh thì cũng vô ích."

Bạch Tử Thạch không thèm nhìn gã, bỏ máy cắt đá xuống, khởi động máy mài bắt đầu mài từ lớp vỏ ngoài màu vàng của nguyên thạch. Cậu không tập trung mài một chỗ, mà muốn mài hết lớp vỏ vàng bên cạnh ánh xanh. Khối nguyên thạch dư lại cũng chẳng còn bao nhiêu, nên hơn mười phút sau, lớp vỏ đá màu vàng đã bị mài mất, để lộ chút tinh thể màu trắng hơi xám.

Lúc này Bạch Tử Thạch mới mài dọc theo sắc xanh mơ hồ trên đá, ước chừng sau khi mài đi 3 - 4 cm, một tầng tinh thể "sương mù" hơi mỏng lại hiện ra, lần này cậu không đổi chỗ nữa, thay vào đó mài thẳng vào trong, mài hết chừng 1 cm tinh thể, một sắc xanh đậm và trong trẻo chợt hiện ra, màu xanh trong suốt như băng ánh lên trong mắt mọi người. Cả sân rơi vào im lặng, một phút sau, có giọng nói vang lên khe khẽ:

"Là băng..."

Tựa như viên đá lớn ném xuống mặt hồ tĩnh lặng, tiếng bàn luận thi nhau vang lên: "Thế mà lại là chủng băng! Ở vành ngoài đã là băng! Nếu sắc xanh ăn vào trong thì còn đạt đến tính chất nào nữa!!!"

"Chắc là thủy tinh! Nhất định là thủy tinh!"

"Chà, quả nhiên núi cao còn có núi cao hơn, tớ còn nghĩ nhóc á thú nhân này thua rồi chứ!"

Bạch Tử Thạch nghe mọi người thảo luận, mặt thoáng hiện nét cười, Bethe Toland đứng ngơ một chỗ, nhìn chằm chằm mảng màu xanh lục kia, vẻ mặt không thể tin được, liên tục lẩm bẩm: "Tính chất bên trong nhất định không bằng bên ngoài, đúng, nhất định không bằng!"

Sigma ngồi bên cạnh, quan sát hướng đi của sương mù và sắc xanh, bỗng gật đầu với Bạch Tử Thạch: "Tiếp theo, để ta giúp con?"

"Vâng ạ." Bạch Tử Thạch vội đưa máy mài đá cho ông, nói thật, cậu phải cố lắm mới sử dụng được máy móc ở đây, kỹ thuật tách đá của cậu cũng không hẳn là tốt, Sigma nói muốn giúp, cậu cầu còn không được.

Vị giám khảo tóc màu xanh lục thấy Sigma tiếp nhận công việc tách đá, đầu tiên là lắp bắp kinh hãi, sau đó hưng phấn nói: "Có thể khiến Nhã gia ra tay, khối nguyên thạch này không tầm thường!"

Bethe Toland nghe được lời này, nhất thời như bị sét đánh, ngây ra như phỗng.

------

* Phỉ thúy chủng băng: sáng bóng, trong trẻo như băng. Phỉ thúy Bethe giải ra là chủng băng cao cấp bán trong suốt, chủng băng trong như băng thỉnh thoảng xuất hiện tinh thể. Nếu vân tinh thể màu lam thì gọi là lam hoa băng.

** Phỉ thúy chủng thủy tinh: trong suốt, thông thuần không tỳ vết. Màu nồng và đều, tinh thể rất nhỏ khó mà thấy được. Ánh sáng chiếu vào sẽ thấu vào rất sâu và rộng, độ phản quang lớn. Đây là chủng phỉ thúy cao nhất.

*** Sương mù: lớp phong hóa màu trắng. Nếu cắt đá mà xuất hiện sương mù thì rất có thể có phỉ thúy. Hơi khó nhìn, nhưng chỗ trắng trắng được khoanh chính là sương mù, hay còn gọi là sương trắng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net