😚Chap 22😚

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này Hopemin main nha...
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
Vào 1 buổi chiều quang đãng, gió hiu hiu mát mẻ cực kì. Lớp 12A1 có tiết thể dục, nên sau khi chuông vang lên, cả lớp sắp xếp xách vở để vào balo rồi di chuyển ra sân thể dục. Ông thầy cho cả lớp khởi động rồi bảo cả lớp chia nhóm ra tập bóng chuyền rồi đi đâu mất tiêu, và tất nhiên là chẳng có ai nghe theo lời ông thầy, bọn họ tản ra thành từng nhóm nhỏ, mỗi nhóm 1 góc ngồi tám xuyên lục địa. Nhóm 4 người bọn hắn cũng không ngoại lệ, cả 4 chọn vị trí ở góc cây cổ thụ to chà bá làm địa điểm nghỉ ngơi. Jung Kook gối đầu lên đùi hắn ăn bim bim, Jimin ngồi sát bên ăn ké, Hoseok ngồi cạnh hắn nhắm mắt hưởng thụ làn gió mát.
-Jung Kook: khát nước ghê...
-Taehyung: khát sao? Ngồi đây anh đi mua nước cho em...
-Jung Kook: em đi cùng anh...
-Taehyung: cũng được...em muốn uống gì?
-Jung Kook: hm~sữa chuối đi...
-Taehyung: được...chúng ta đi...
-Jung Kook: uhm~
Rất mau lẹ, hắn và cậu tay trong tay đi mua nước uống, bây giờ chỉ còn lại Hoseok với Jimin, cả 2 vẫn giữ nguyên trạng thái ban đầu, chỉ thay mỗi gói bim bim thành gói kẹo dẻo.
-này Min lùn...đột nhiên anh lên tiếng phá vỡ sự yên lặng.
-giề? Cậu nhìn hắn với vẻ mặt khó chịu.
-cậu đã từng thích ai bao giờ chưa?
-chưa...còn cậu?
-tôi đang thích 1 người...
-ohhh...ai mà xấu số thế?😁
-cậu ấy hơi hung dữ, lúc nào cũng chỉ thích ăn...nhưng tôi lại thấy những tính cách đó của cậu ấy lại rất đáng yêu...anh vẫn nhắm mắt, nói với 1 giọng điệu ngọt ngào chưa bao giờ có.
-chà...gu cậu cũng lạ nhỉ?
-cậu thực sự chưa thích ai bao giờ sao?
-chưa...
-bây giờ cũng vậy?
-ừ...
-phải rồi...cậu suốt ngày chỉ toàn ăn uống với ngủ thì biết thích ai...hèn chi lùn mãi...
-YAH...tôi chưa động chạm gì cậu nhá tên thối tha kia...đang ăn kẹo ngon lành, nghe thấy câu nói của anh cậu liền nổi đóa, để gói kẹo xuống, đứng bật dậy chống nạnh tức giận nhìn anh. Anh cũng mở mắt ra, từ tốn đứng dậy, môi hơi hơi cong
-đồ...heo...lùn...quăng ra 3 từ, anh lặp tức chạy 1 cái vèo đi.
-cái...gì?😡YAH...JUNG MẶT ĐẦN...TÔI GIẾT CHẾT CẬU...ĐỒ KHỐN...Cậu sau khi tiêu hóa được câu nói của hắn, ngọn lửa của cơn tức chính thức phun trào, cậu liền đuổi theo anh.
-được thì bắt đi...anh chạy đằng xa tự tin thách thức cậu bắt được mình rồi tiếp tục chạy.
-CÓ ĐỨNG LẠI KHÔNG THÌ BẢO HẢ TÊN ĐIÊN KIA??
-cậu có bao giờ thấy ai kêu đứng lại là người ta đứng không? Đồ heo ngốc...
-đáng ghét...ĐỪNG ĐỂ TÔI BẮT ĐƯỢC CẬU...NẾU KHÔNG THÌ CẬU ĐỪNG MONG SỐNG SÓT...
-tất nhiên là như thế rồi...haha...
-CƯỜI CÁI CON LƯỜI NƯỚNG MUỐI ỚT...CÂM MIỆNG NGAY CHO TÔI...
-đến chửi mà cũng lôi đồ ăn vào...đúng là heo háo ăn...
-Grrr....JUNG MẶT THỐI...TÔI NGUYỀN RỦA CẬU...😡
-há há...lêu lêu...
Thế là cả 2 lại bắt đầu công cuộc đuổi bắt nhau, anh vẫn cứ chạy, cậu vẫn cứ rượt theo. Xem ra lần này Jimin quyết tâm bắt cho bằng được Hoseok nên đã dùng toàn bộ tốc lực của mình mà đuổi theo anh. Bỗng...
"Bốp" "Bịch" từ đâu 1 nam sinh chạy nhanh ngang qua cậu, vì tốc độ chạy của cậu quá nhanh nên dẫn đến 1 cuộc va chạm mạnh, chân nam sinh đó vấp vào chân cậu làm cậu mất thăng bằng té nhào xuống đất lăn 1 vòng dài ra xa, còn nam sinh đó ngã nhẹ.
Anh đang hí hửng chạy, định quay ra sau xem cậu chạy đến đâu thì thấy cậu nằm bất động trên mặt đất. Nụ cười trên môi tắt lịm đi, anh nhanh chân chạy đến chỗ cậu, đỡ cậu dậy thì thấy mắt cậu nhắm nghiền.
-Jimin, Park Jimin...cậu không sao chứ? Mau tỉnh lại đi...
-....
Đáp lại anh là sự yên lặng, không nghĩ ngợi nhiều, anh lặp tức bế cậu chạy xuống phòng y tế, Jung Kook và hắn từ xa đi tới thấy anh bế Jimin liền chạy nhanh đến xem tình hình.
-Jung Kook: có chuyện gì vậy? Sao Min Min lại thành ra thế này?

-Hoseok: tôi sẽ nói sau, phải đem cậu ấy đến phòng y tế trước...
-Jung Kook: được...
Thế là anh bế Jimin xuống phòng y tế, TaeKook chạy theo sau.
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
Phòng Y Tế.
Anh nhẹ nhàng đặt Jimin nằm xuống giường, rồi định kêu y tá lại khám thì phát hiện không có y tá trong đây.
-Hoseok: y tá đâu rồi?
Anh vừa dứt câu thì cô y tá liền xuất hiện. Cô ta đút 2 tay vào túi áo ung dung đi vào
-Jung thiếu...sao cậu lại ở đây? Oh...còn đây có phải là Kim thiếu mới về trường không?
-Taehyung: sao?
-công nhận cậu đẹp trai thật đó nha...
-có tin ngày mai cô không cần đến đây làm nữa không hả? Thấy cô y tá nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ, chẳng quan tâm gì đến người nằm trên giường, Hoseok tức giận đe dọa đuổi việc cô ta.
Lúc này cô ta mới để ý, lặp tức đi lại kiểm tra cho Jimin. Cô ta xem xét vết thương trên khuỷ tay phải của cậu, mày hơi nhíu.
-vết thương khá nặng đấy, phải mất 2,3 tuần mới lành được...do bị shock nên cậu ấy bị ngất, 1 lát sẽ tỉnh lại thôi...nói rồi đến tủ thuốc thấy bông băng thuốc đổ rửa vết thương, rồi nhẹ nhàng băng bó lại. Sau đó lấy băng keo cá nhân dán chỗ trày xước trên trán và bàn tay trái.
Chuông trường bất ngờ reo lên, thông báo hết tiết học.
-2 cậu về lớp trước đi, tớ ở đây trông chừng cậu ấy là được rồi...Hoseok nói với Taekook, mắt vẫn nhìn chăm chăm Jimin.
-nhưng...Jung Kook dường như không muốn đi.
-được rồi Kookie, chúng ta lên lớp, tí xuống xem cậu ấy sau...
-thôi được, vậy lát tôi xuống...
-uhm...
Thế là TaeKook trở về lớp, anh cũng kêu y tá đi ra ngoài.
-đồ ngốc, tôi xin lỗi...anh nắm lấy tay cậu, trong lòng thầm tự trách mình đã để cậu ra nông nỗi này.
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
Một lúc sau.
-ư...ưm...Jimin mơ màng tỉnh lại, nhìn 1 lượt xung quanh, rồi gắng gượng ngồi dậy-a...nhưng vết thương ở tay làm cậu thấy đau nên không thể ngồi dậy. Cậu nhăn mặt nhìn chỗ vết thương đã được băng bó.
"Cạch" cánh cửa phòng y tế mở ra, Hoseok trên tay xách 1 túi thức ăn với nước, thấy cậu đã tỉnh, anh mừng rỡ chạy lại.
-Jimin...cậu tỉnh rồi...
-Jung đần...sao...tôi lại ở đây? Có chuyện gì xảy ra với tôi vậy?
-lúc nảy cậu chạy vô tình đụng vào 1 người nên...anh ngập ngừng nhìn vết thương của cậu.
-hừ...tất cả đều tại cậu...tại sao cậu cứ trêu chọc tôi vậy chứ?
-được...được...đều tại tôi, là tôi sai...bây giờ cậu ăn chút cháo đi, rồi nghỉ ngơi...chiều tôi đưa cậu về...
Anh vừa nói vừa lấy từ túi ra 1 ly cháo bò nóng hổi. Vừa ngửi thấy mùi thơm từ ly cháo, cậu không kìm được mà nuốt cái ực, đôi mắt lấp lánh nhìn nó, anh nhìn hành động đó của cậu không khỏi bật cười.
"Cạch" cánh cửa 1 lần nữa được mở ra, 1 người con trai với dáng vóc cao ráo, khuôn mặt ưa nhìn đi vào. Anh với cậu nhìn cậu ta với ánh mắt khó hiểu.
-Hoseok: cậu là ai vậy?
-à...tôi là người lúc nãy đụng trúng cậu bạn này...
-Jimin: à...
-Hoseok: tôi còn tưởng cậu là người không có trách nhiệm chứ...không ngờ cũng đến...
-Jung thiếu...tôi chỉ là đang có chuyện rất gấp nên mới như vậy...sau khi xong việc lập tức chạy đến đây...
-Jimin: cậu là...
-tôi là Jun Sang bên lớp 12A6...thật xin lỗi vì đã làm cậu bị thương nặng như vậy...
-Jimin: à...tôi không sao, vài ngày là lành lại thôi...cũng không phải là lỗi của cậu...*lườm Hoseok*nên cũng không cần phải đến đây để xin lỗi...😄
-Hoseok: được rồi...không còn chuyện gì nữa thì cậu trở về lớp đi...thấy cậu cứ cười với tên Jun Sang kia, anh không kìm được liền tìm cách đuổi Jun Sang đi. Anh ghét cậu cười với người khác trừ TaeKook.
-à...ờ...vậy khi nào rãnh tôi sẽ mời cậu 1 bữa xem như chuộc lỗi nha...cậu tên là...
-Jimin: Jimin is my name...cũng không nhất thiết như vậy...tôi thật sự không sao...
-nếu không làm như thế tôi thấy rất áy náy, hẹn gặp lại nha Jimin...tôi xin phép, Jung thiếu...nói rồi cậu ta lặp tức rời đi khi bắt gặp cái lườm như muốn ăn tươi nuốt sống của Hoseok. Anh bắt đầu ghim cậu ta rồi đấy.
-cậu ấy cũng được ấy chứ nhỉ...
-được ở cái chỗ nào? *lườm cậu*
-thì là...
-ăn nhanh đi...cháo nguội rồi...không để cậu nói thêm câu nào, anh nhanh tay đút cháo cho cậu, mặt hầm hầm. Cậu biểu môi nhìn anh.
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
5h00 p.m
Chuông vừa vang lên, Jung Kook lặp tức chạy xuống phòng y tế, chẳng buồn xách balo, hắn thấy cậu chạy nhanh như thế liền lo lắng, lật đật xách 2 cái balo chạy theo.
-Kook...chạy từ từ thôi...
Phòng y tế.
Lúc này Hoseok cũng đang chuẩn bị đưa Jimin về kí túc, nhưng hình như sức lực còn hơi yếu nên cậu không thể đứng vững, anh thấy thế liền ngồi xuống, cậu nhìn anh khó hiểu
-cậu làm gì vậy?
-lên đi...*vỗ vỗ lưng*
-cậu cõng tôi á?
-ừ...lên nhanh đi...
-thôi...tôi sợ tôi nặng, cậu cõng không nỗi...rồi 2 đứa té sấp mặt...eww...
-cậu không có nặng...mau lên đi...
-sao?? Cậu...vừa nói...tôi không nặng sao? Cậu bất ngờ bởi cậu nói của anh, con người này, hôm nay lạ ghê.
-ừ...nhanh lên, trời sắp tối rồi...
-vậy thì được...nặng đừng có la đó nha...
-ừ...
Cậu cười hì hì, hí hửng leo lên lưng anh, anh từ tốn đứng lên, theo phản xạ cậu ôm lấy cổ anh. Sau đó cả 2 đi ra khỏi phòng y tế, đi được 1 đoạn thì thấy bóng dáng Jung Kook từ đằng xa chạy tới, phía sau còn có hắn.
-MIN MIN...
-Kookie?
Jung Kook chạy nhanh như chớp đến, tóc tai rối bù, thở lấy thở để.
-MinMin...cậu không sao chứ? Có đau không?
-tớ không sao...hì hì...
-cười gì mà cười...cậu làm tớ lo lắm đó biết không hả?
-tớ xin lỗi mà...
-được rồi, có gì về kí túc nói tiếp...Hoseok cắt ngang cuộc trò chuyện của MinKook, cỗng Jimin đi trước, TaeKook đi theo sau.
-Tae Tae...anh xem...nhìn hạnh phúc nhỉ....Jung Kook nhìn cặp đôi suốt ngày chí chóe với nhau giờ tự nhiên hòa thuận ở phía trước mà nhe răng cười, rồi quay sang thì thầm với hắn.
-uhm...hắn nhếch mép nhìn 2 người bọn họ.
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
Dạo gần đây, Jimin rất hay đi chơi cùng   Jun Sang, bỏ bê 3 người kia. Bọn họ chỉ gặp mặt Jimin trong buổi học, ngoài giờ cậu đều đi mất tiêu. Và điều này đã làm Jung Kook rất không vui, à còn có 1 người nữa...chính là Hoseok, mặt cả 2 mấy ngày nay cứ hầm hầm, chẳng cười vui như lúc trước, mấy người trong lớp chẳng ai dám đến gần. Mỗi lần thấy bóng dáng Jun Sang ở ngoài cửa lớp, cả 2 đều lườm cậu ta đến mức da thịt như muốn cháy, có lần Jung Kook bẻ gãy luôn cây bút chì chỉ bằng 1 tay khi thấy Jimin từ chối đi chơi cùng chỉ để đi chơi cùng cái cậu Jun Sang kia.
Rồi đến 1 ngày nọ, Hoseok phải sang Úc 3 ngày để giải quyết công việc. Anh thực chẳng muốn đi tẹo nào, nhưng đây là đích thân Jung baba ra lệnh nên anh không thể không đi. Thế là Hoseok xách vali ra sân bay với vẻ mặt ai oán, trong đầu chỉ toàn hình ảnh của Jimin với Jun Sang, a...thật tức chết mà. Nhân viên kiểm soát nhìn thấy vẻ mặt của anh liền run run sợ sợ không dám lại gần để kiểm tra.
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
BigHit School.
Lúc này Jimin đang cùng Jung Kook từ thư viện trở về, trên tay cả 2 là 4,5 cuốn tiểu thuyết trinh thám, với 1 vài cuốn viết về lịch sử thởi xưa.
-này Jimin....
-sao thế Kookie?
-dạo này cậu có vẻ thân với cái người tên  Jun Sang kia nhỉ...
-Jun Sang í hả? Cậu ấy khá dễ thương mà...đi chơi với cậu ấy vui lắm...
-vui hơn cả khi đi chơi với tớ sao?
-hả? À...không có...làm sao có thể vui hơn lúc đi chơi với cậu được chứ...hề hề...
-thôi đi...không vui hơn thì sao lại đi với cậu ta nhiều hơn bọn tớ chứ...
-thôi mà...chúng ta bỏ qua chuyện này đi ha...đi ăn không? Tớ bao...
-đi liền...
-oh...Jimin...
Nụ cười trên môi Jung Kook chưa trụ được bao lâu thì lặp tức tắt đi khi nghe thấy 1 giọng nói mà cậu cực kì ghét mấy ngày qua.
-Jimin: oh...Jun Sang...
'Đáng ghét' Jung Kook POV.
-Jun Sang: cậu đi mượn sách sao?
-Jimin: uhm...tớ mượn vài cuốn tiểu thuyết về đọc...
-Jun Sang: oh...giờ cậu rãnh không? Chúng ta đi ăn đi, tớ mời...
-đ...à mà...chắc không được rồi...Jimin định đồng ý lời mời thì cảm thấy có 1 luồng khí lạnh tỏa ra, cậu quay sang nhìn thì thấy Jung Kook đang lườm mình, nên lặp tức từ chối lời mời của cậu ta.
-Jun Sang: sao thế? Cậu bận rồi sao?
-Jimin: tớ có hẹn đi ăn với Kookie rồi...
-Jun Sang: vậy thì chúng ta cùng đi...dù sao 2 cậu cũng có ý định đi ăn mà...
-Jimin: vậy cũng đ...
-Jung Kook: không.thích...cậu thẳng thừng từ chối làm cho Jun Sang có chút ngỡ ngàng plus bối rối.
-Jun Sang: s...sao vậy? Cậu không thích sao?
-Jung Kook: đúng vậy...tôi cực kì không thích...thậm chí là ghét...cực kì ghét...đi mau Park Jimin...
-Jimin: đợi đã Kookie...
Nói xong cậu lôi Jimin đi để lại Jun Sang đứng đực ra kia, sau đó thì thở dài. Thực ra hôm nay cậu ta mời Jimin đi ăn là có chuyện muốn nói nhưng có vẻ không được rồi. Thôi thì để ngày mai nói luôn vậy, ngày sẽ rất quan trọng đấy.
🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜🔜
Hôm sau.
Hôm nay trường tổ chức lễ kỉ niệm 30 năm thành lập trường. Toàn học sinh được nghỉ học để đi dự lễ.
6h30' toàn trường có mặt đầy đủ ở hội trường để tham dự lễ kỉ niệm. 3 người hắn, Jung Kook và Jimin, ngoài ra còn có sự tham gia đặc biệt của Kim baba và Jung baba, cả 5 người đều ngồi ở hàng ghế VIP, kế bên là hàng ghế của các giáo viên và ban giám hiệu.
Mở đầu là buổi lễ khai mạc, tiếp đó là những đến lời phát biểu của ban giám hiệu từ hiệu phó đến hiệu trưởng, cuối cùng đến Kim baba và Jung baba. Sau khi phát biểu và tặng hoa xong, 2 baba đều có việc phải rời đi trước. Sau khi phát biểu xong thì đến những tiết mục văn nghệ bắt mắt, đặc sắc, và đến tiết mục cuối cùng, cả khán đài bỗng chốc yên ắng, bỗng...
"Bực" 1 bóng đèn ở giữa sân khấu sáng lên, xuất hiện 1 bóng dáng rất đỗi quen thuộc với Jimin, Jung Kook và hắn.
-oh...là Jun Sang kìa...cậu ấy cũng nằm trong đội văn nghệ của trường sao ta? Vừa thấy Jun Sang, Jimin liền thốt lên, cười thật tươi, nhưng trái ngược với Jimin, Jung Kook lại bị cái con người ghét phía trên sân khấu kia làm cho tuột mood.
-Jung Kook: sao mà ám hoài vậy trời...thật muốn cho cậu ta ăn cú đấm xuyên tường thần chưởng mà...grrr....
-Taehyung: bảo bối...bình tĩnh...hắn thấy Jung Kook có vẻ bực tức liền nắm lấy tay cậu, giúp cậu hạ hỏa.
-Jung Kook: hừ...
Nhạc bắt đầu vang lên, cậu ta từ tốn cất giọng hát bài hát mình chọn, hát đến gần hết bài thì bỗng dưng có người từ phía sau cánh gà chạy ra đưa cậu ta 1 bó hoa hồng lớn. Cậu ta nhận lấy bó hoa rồi từ tốn đi xuống sân khấu, hướng chỗ ngồi của cả 3 mà đi đến.
-Jung Kook: cậu ta định làm trò gì vậy?
Cậu ta bước đến trước mặt Jimin rồi đột nhiên quỳ 1 chân xuống.
-Jun Sang...hành động của cậu ta là Jimin và cả hội trường bất ngờ.
-Jiminie...khoảng thời gian qua, đi chơi với cậu tớ rất vui, rồi tớ chật nhận ra rằng...tớ thích cậu mất rồi...Minnie...là người yêu của tớ nhé?
-Jun...Sang...
-OHHHHH....
Cả hội trường ồ lên bởi lời tỏ tình của cậu ta, sau đó...
-đồng ý đi...đồng ý đi...đồng loạt thúc Jimin đồng ý lời tỏ tình của cậu ta. Lúc này Jimin thật sự bị làm cho bối rối, cậu không biết làm sao. Jung Kook tức giận định đứng dậy cho cậu ta 1 đấm thì...
-TÔI KHÔNG ĐỒNG Ý....
🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚🔚
End Chap 22.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net