Chap 3: Sự thật động trời về bản thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại khu vực bãi đất trống phía sau nhà.

"Chị có biết chút kiến thức gì về ma pháp không, chị Masami?"

Tôi lắc đầu, vì mới chỉ nghe qua cũng như... đã từng được trải nghiệm 1 lần chứ có biết "ma pháp" là cái gì đâu chứ!

À! Nói về người sẽ đảm nhiệm việc chỉ dạy ma pháp cho tôi lần này. Cô bé là Erina, con gái của chị Lyciar và 2 mẹ con họ cũng chính là những người đã cưu mang tôi khỏi lũ sói vừa qua. Tôi tự hỏi rằng cha của cô bé ở đâu mà... không sinh sống chung với họ, nhỉ?

Về ngoại hình, cô bé trông như bảo sao hoàn hảo của chị Lyciar với mái tóc màu xanh lá vô cùng bóng bẩy, làn da trắng hơi ngả xanh lục cùng đôi tai nhọn đặc trưng của người Elf. Ngoài ra, Erina còn sở hữu gương mặt tròn trĩnh dễ thương với đôi mắt màu lục lấp lánh như ngọc lục bảo cùng đôi môi hồng hào, đẹp không thể chê vào đâu được.

Không như người mẹ Lyciar, Erina là một bán Elf (mang nửa dòng máu Elf trong người) và do đó ngoại hình và tuổi tác của cô bé từa tựa như một con người bình thường (khoảng 8 - 9 tuổi, trong khi chị Lyciar năm nay đã 196 tuổi).

"Không sao đâu, chị Masami!" Erina an ủi. "Bởi không phải ai cũng có thể thi triển ma pháp được, ngay cả mẹ em cũng thế."

Theo chia sẻ của cô bé, việc một người có khả năng thi triển được ma pháp hay không phụ thuộc rất nhiều vào ma lực, một loại năng lượng sống đặc biệt chỉ tồn tại trên thế giới này. Càng có nhiều ma lực trong người thì càng có thể thi triển nhiều ma pháp hoặc một ma pháp mạnh mẽ, và ngược lại.

À! Còn về cây gậy gắn đá ma pháp thì Erina nói rằng đó là quyền trượng, một trong những vật phẩm hỗ trợ cực kì đắc lực của các pháp sư trong việc thi triển ma pháp. Té ra... từ đầu tới giờ tôi đã dùng thứ đó sai cách!

"Để thi triển được ma pháp thực sự không phải là điều quá khó khăn gì, chị Masami. Nhưng trước tiên..." Erina tiến tới nắm lấy 2 tay tôi và nói. "Em sẽ làm phép kiểm tra trữ lượng ma lực trong người chị. Phiền chị hãy nhắm mắt lại và cảm nhận ạ."

Nhắm mắt để cảm nhận à? Nghe giống hệt cái lần vị Giáo hoàng làm phép thức tỉnh Anh hùng cho tôi rồi... bị dịch chuyển đến cái khu rừng khỉ ho cò gáy này. Mong rằng... Erina đừng lặp lại cái sai lầm tai hại kia mà vị Giáo hoàng từng làm.

Sau khi nhắm mắt, thứ tôi cảm nhận đầu tiên không gì khác ngoài dòng sông năng lượng như hôm nào. Nhưng khác biệt ở chỗ dòng sông này trông vô cùng tĩnh lặng, không chảy một cách ào ạt hay khiến tôi bị kéo dãn và ép dẹp như trước nữa.

"Wah! Ma lực này của chị...!" Chưa kể, tôi còn có thể nghe được tiếng nói của Erina trong tiềm thức nữa.

Sau đó, cô bé kể ra một loạt thông tin gây chấn động sau khi kiểm tra ma lực của tôi. Nào là... ma lực này có thể thi triển được tất cả các ma pháp của toàn bộ chức nghiệp thuộc nhóm Ma pháp sư (Erina sẽ giải thích chủ đề này sau), có thể thi triển được nhiều ma pháp khác nhau cùng một lúc, và thậm chí... không cần đến quyền trượng thì ma lực này còn có thể thi triển ra một loại ma pháp vô cùng đặc biệt, độc nhất vô nhị mà đến ngay cả những Pháp sư tối thượng còn không thể làm được.

Nghe đến đây, tôi... đi từ bất ngờ này đến ngạc nhiên khác về bản thân mình. Không biết tôi có đắc tội với thánh thần (cụ thể là vị Giáo Hoàng) hay không mà... ngài ấy lại ban cho tôi sức mạnh quá kinh khủng đến thế?

"Một người sở hữu ma lực mạnh mẽ như chị mà lại không biết gì về ma pháp thì... đúng là khó hiểu thật đấy!", Erina gãi đầu

Hừm... tôi cũng nghĩ như vậy.

Kế đó, Erina bắt đầu giảng dạy cho tôi hiểu về khái niệm cơ bản, ví dụ cụ thể cũng như phương pháp để thi triển ma pháp hiệu quả nhất. Hóa ra... không phải quá phức tạp hay cao siêu gì, mà tưởng tượng chính là thứ "công cụ" hữu hiệu nhất để "vẽ" ra bất kì ma pháp gì mà mình thích.

"Chị thấy cái cây cô đơn gần đó chứ?" Erina chỉ tay. "Hãy dùng ma pháp đốt trụi nó đi, chị Masami!"

Ể? Một người Elf như cô bé sao lại muốn tôi đi phá rừng thế nhỉ? Không sợ sự trừng phạt của chủng tộc à? Cơ mà... vì đây không phải khu rừng thiêng của người Elf nên 2 mẹ con họ có thể làm bất kì điều gì tùy thích, miễn đừng gây ra bất kì thảm họa nào lên khu rừng là được.

Trở lại chủ đề. Sau khi xác định mục tiêu, tôi liền nhắm mắt lại, thầm nghĩ trong đầu về hình ảnh một quả cầu lửa theo sự hướng dẫn của Erina. Lát sau, một quả cầu lửa to bằng quả banh bỗng dưng xuất hiện trên lòng bàn tay tôi làm tôi... phát hoảng.

"Á! Nóng nóng nóng!"

"Bình tĩnh đi, chị ơi!" Erina trấn an. "Quả cầu trông vậy nhưng nó không ảnh hưởng gì đến chị đâu, chị Masami."

À, ừ nhỉ? Than nóng cho có lệ thôi chứ... đúng là tôi chẳng cảm nhận thấy bất kì sức nóng gì của quả cầu lửa này. Cơ mà thấy kích cỡ quả cầu trông có vẻ hơi to, sợ uy lực của nó đủ gây họa cho cả khu rừng nên... tôi đã làm phép thu nhỏ nó lại, cố gắng giảm thiểu thiệt hại nhất có thể.

Sau đó, tôi chưởng quả cầu thẳng vào cái cây mục tiêu. Thế nhưng, điều khiến tôi và ngay cả Erina cũng không ngờ tới là dù đã tinh giảm kích cỡ quả cầu xuống chỉ còn trông như viên bi, song uy lực của nó vẫn rất bá đạo đến độ...

BÙM...!

"Ối!", tôi kêu lên

Một vụ nổ kinh thiên động địa, hệt như một quả bom ném xuống làm... nổ tan xác cái cây mục tiêu. Những cây cối ở xung quanh dù ít bị ảnh hưởng trực tiếp song vẫn không thoát khỏi cảnh bị rụng hết lá, chỉ còn trơ khung vì chấn động từ vụ nổ.

"Uy... uy lực quá... quá khủng khiếp!", Erina nhận xét

Chắc có lẽ... sau chuyện này, tôi nên kiềm chế bớt ma lực thi triển một chút.

Sau bài tập làm quen với ma pháp, Erina xin mẹ Lyciar cho tôi ra con thác gần nhà để... tắm táp, làm sạch cơ thể các kiểu. Tôi nghe mà... muốn đỏ hết cả mặt vì từ trước khi được triệu hồi, tôi... chỉ tắm chung với Ken và vài tên đàn ông con trai lạ trong nhà tắm công cộng.

"Ồ, Masami đỏ mặt rồi kìa!" Bỗng, vẻ ngượng ngùng của tôi bị chị Lyciar chú ý đến. "Có vẻ cô bé khá mệt sau khi luyện tập ma pháp rồi! Con hãy dẫn chị ra con thác tắm đi, Erina!"

"Dạ!", cô bé gật đầu

Té ra... chị Lyciar chỉ nghĩ tôi bị mệt vì luyện ma pháp thay vì đỏ mặt ngại ngùng. Thật may quá đi!

— — — — —

Một lát sau.

"Chúng ta tới nơi rồi!", Erina kêu lên

Trước mặt chúng tôi đây là một con thác lớn với cột nước trắng xóa đổ dài xuống con vực đến một hồ nước bên dưới, tiếng nước ầm ầm dội vào ghềnh đá, lòng hồ sôi sùng sục, bọt nước bắn tung tóe khắp nơi, hơi nước tỏa mù mịt khắp cánh rừng. Cảnh tượng hùng vĩ này làm tôi liên tưởng sâu sắc tới dòng sông năng lượng trong tiềm thức của tôi.

Erina đi đến gần hồ nước, lấy tay vuốt nhẹ mặt nước trong vắt rồi sau đó làm một hành động mà tôi... không dám nhìn thẳng vào: cởi hết quần áo trên người. Chưa dừng lại ở đó, sau khi để đồ lên một hòn đá to gần đó, cô bé còn giục tôi chóng cởi đồ để tắm táp cho tiện.

"À... à ok. Chị... chị cởi liền!", tôi ngại

Tôi tính nhìn qua ngó lại để xem có ai đang nhìn trộm chúng tôi không, cơ mà... trong khu rừng hẻo lánh này chắc chỉ có tôi với 2 mẹ con Elf cùng vài con sói bờm sư tử nên tôi cảm thấy yên tâm phần nào. Sau đó, tôi cũng... lột trần như nhộng giống Erina, để lộ ra một thân thể đồng hồ cát màu bánh mật trông rất chi là... quyến rũ và điệu đà, thu hút ánh nhìn.

"Chị có thân hình đẹp thật đấy, chị Masami!", cô bé khen

Dù tôi đã 22 tuổi, song khi nhìn từ góc độ này thì bản thân trông như... một cô gái tuổi mới lớn (tầm 15 - 16 tuổi) vậy, hèn gì chị Lyciar cứ luôn mồm gọi tôi là "cô bé" bất chấp tuổi thật của tôi.

Và khi tôi bước đến hồ nước, nhìn xuống hình ảnh phản chiếu tôi đến giờ này mới phát hiện ra... gương mặt tôi trông xinh gái hơn hẳn, cũng như mái tóc không biết từ khi nào lại trở nên dài đến cổ và có màu vàng kim trông óng ánh, lấp lánh và vô cùng mượt mà như vừa dùng dầu xả vậy. Nếu thế giới này mà có cuộc thi hoa hậu thì chắc tôi... ẵm luôn giải nhất mà khỏi cần thi thố gì mất!

"Quá nhiều thứ kì quái xảy ra trong cùng một ngày! Kì lạ thật!", tôi nói thầm

Đoạn, khi tôi vừa đặt chân xuống ngâm mình trong hồ nước mát lạnh cùng với Erina, từ đằng xa bỗng truyền đến tiếng tru rợn người của bầy sói bờm sư tử. Quái lạ là dù đang là giữa trưa, bọn sói này vẫn hoạt động một cách vô cùng nhộn nhịp không khác gì buổi đêm cả. Điều này làm tôi có hơi lo lắng, nhưng... Erina có lẽ đã quá quen với việc này.

"Giờ giấc của đàn sói sống trong khu rừng này thường không cố định. Có bầy đi săn vào buổi đêm như sói thường, cũng có bầy đi săn vào giữa ban ngày như chúng ta vừa nghe thấy.", cô bé giải thích

Hừm... Mong rằng lũ sói ban ngày không đánh hơi đến tận đây săn lùng chúng tôi!

Sau đó, cô bé đứng dậy, muốn dẫn tôi đi tới chỗ chân thác để tắm. Tôi gật đầu đồng ý, nhưng khi vừa đến dưới chân thác thì...

"Hyaaahhh! Có kẻ nhìn trộm!" Tôi hét toáng lên, nhanh chóng rụt người xuống hồ để che cơ thể.

Trước mặt tôi là 2 kẻ lạ mặt cầm gậy gỗ có ngoại hình... trông khá là kì quá với cái đầu to ngoại cỡ nhưng thân hình thì ốm nhom với cái bụng phệ trông xấu xí không thể tả. Trông thấy bọn chúng, Erina chẳng những không cảm thấy sợ hãi gì mà còn bình luận.

"À...! Đó là đám goblin, một chủng tộc sống hoang dã và săn mồi theo tập tính, bản năng. Bọn này trông vậy thôi chứ không thực sự quá nguy hiểm gì mấy, chị Masami."

Không nguy hiểm? Em hơi... dũng cảm quá mức rồi đấy! Bị mấy thể loại người không ra người này nhìn chằm chằm với ánh mắt thèm muốn như thể muốn ăn tươi nuốt sống này khiến tôi... sởn cả gai ốc hết cả lên rồi!

Hừm... Có vẻ lũ goblin này sợ nước hoặc là không biết bơi mà chỉ đứng dòm ngó chúng tôi từ xa chớ không hề tiến đến. Sau một lúc, bọn chúng chán nản bỏ đi, tôi mới yên tâm mà tiếp tục tắm táp được.

Mà thôi, có lẽ việc tắm rửa nên dừng lại tại đây thôi, kẻo... tắm lâu nữa bị cảm lạnh mất (ngoại trừ 2 mẹ con người Elf do tộc người này có hệ miễn dịch cực kì tốt, gần như không bao giờ bị bất kì bệnh lý gì)! Chúng tôi sau đó lên bờ, dùng ma pháp làm nóng cơ thể hong khô người rồi mặc lại quần áo, chuẩn bị quay trở về căn nhà gỗ.

Thế nhưng...

"Ồ! 2 bé con đi đâu đấy?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net