Say - 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Elsa! Chị đang ở đâu? Từ sau bữa tiệc hoàng gia em không tìm thấy Anna đâu cả. Em đã nhờ sự trợ giúp của người dân trong thành nhưng vẫn không thấy đâu, em rất lo cho cô ấy. Em gửi tin cho Gale sớm nhất có thể, chị thử tìm quanh khu rừng nhé, em nghĩ cô ấy đang ở gần đó."

Elsa đọc từng dòng tin nhắn của Kristoff mà tim không ngừng nhảy ra khỏi lồng ngực. Anna mất tích một cách bí ẩn mà không để lại bất kì lời nhắn nào, điều đó thực sự không giống em ấy chút nào. Elsa lập tức triệu gọi Nokk, Gale và cả Bruni để chia nhau tìm nhưng sau hơn cả giờ đồng hồ tìm kiếm vẫn chẳng có chút tin tức nào. Elsa bắt đầu tưởng tượng ra những dự cảm không lành có thể xảy đến cho Anna, em ấy có thể đã bị một ai đó bắt cóc? Hoặc Hans quay lại để trả thù? Hoặc tên xấu xa ác độc nào đó với bộ răng nanh dài chạm đất đang làm hại em ấy?

KHÔNG!

Elsa gạt phăng ý nghĩ khi thấy mặt đất xung quanh mình đang từ từ đóng băng, tiếng vó ngựa của Nokk vang lên khắp nơi, nó đang bị sự hoảng loạn của Elsa làm cho sợ hãi, còn Gale và Bruni thì đã trốn mất ở đâu đó rồi. Cô vội chạy lại và gì dây cương Nokk vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve tinh linh nước như cách cô an ủi bản thân mình.

Đừng hoảng loạn, tập trung!

Cô càng chao đảo bao nhiêu, cô càng mất kiểm soát sức mạnh bấy nhiêu.

Sau một lúc vỗ về, Nokk đã từ từ bình tĩnh trở lại, Elsa thủ thỉ vài lời vào tai chú ngựa yêu trước khi cậu ta hí vang trời và ngoan ngoãn trở về phía đáy hồ. Elsa không thể để những tinh linh ở kế bên mình trong lúc này, sự mất kiểm soát của cô có thể làm họ tổn thương, ai biết được điều gì sẽ xảy ra với tộc người Northuldra nếu các tinh linh tổn thương chứ? Họ tin tưởng cô, cô phải làm mọi thứ để bảo vệ họ, như cách cô chăm sóc người dân Arendelle vậy.

Elsa thở dài, cô nhìn lên mảng đen tuyền trên đầu mình - những bông tuyết đang từ từ rơi - Đêm nay có thể sẽ có bão tuyết. Elsa thấy tay mình bắt đầu lạnh đi, nhưng vẫn phải ráng trấn an mình bằng những lời hoa mỹ rằng Anna sẽ không sao để cô có thể lấy tiếp can đảm để đi tìm con bé.

Cô không mạnh mẽ như Anna. Luôn là vậy.

Lúc cô nghe Anna kể về việc khi em ấy tưởng cô đã... "Không còn", em đã liều như thế nào để phá nát con đập, Elsa thở hắt vài lần. Elsa ấy hả, nếu đổi vị trí với Anna lúc đó, cô tin chắc mình không đủ dũng khí để làm chuyện đó. Nếu không có Anna, có lẽ Elsa đã gục ngã ngay khi tìm ra sự thật trên con tàu của ba mẹ cô. Ai có thể bẻ suy nghĩ của Elsa ngoại trừ Anna chứ? Và nếu không có Anna... Cô còn lại gì ngoài sự cô độc vĩnh hằng? Cô không cần phép thuật, cô không cần làm tinh linh thứ năm, cô cần Anna.

Elsa quay trở lại căn lều của mình trong làng của người Northuldra để có thể tìm cho mình chiếc áo lông đủ dày để sống sót qua cơn bão này. Mặc dù cô có sức mạnh của tuyết, nhưng nhiêu đó chẳng là gì so với sức mạnh của mẹ thiên nhiên cả, và Elsa biết mình đủ thông minh để không đánh cược sinh mạng mình.

Ngay khi mở cánh cửa lều ra, Elsa nghe thấy tiếng ngáy quen thuộc -"Khò... Khò..." - Vang lên đều đặn từng nhịp. Elsa cười. Cười như thể cơ bụng sắp trồi lên khỏi cái bụng phẳng lì của cô, nhưng cô phải cười không thành tiếng để tránh đánh thức ai kia. Lạy chúa cứu rỗi, cô mém chết vì sặc nước bọt.

Elsa bước đến bên cạnh giường, ánh sáng bên ngoài hắt vào màu tóc nâu đỏ như lá thu rừng của em, ánh sáng soi nhẹ lên trên nước da trắng ngần của em, tiếp đến là bờ vai nõn nà, và cuối cùng là xương quai xanh gợi cảm. Nuốt một ngụm khí để lấy can đảm. Cô cúi người xuống định gọi Anna dậy nhưng đôi môi em phảng phất hương rượu nho nhè nhẹ khiến cô không khỏi một phen cau mày choáng váng. Elsa nhớ Kristoff bảo Anna đã tham gia bữa tiệc hoàng gia trước khi em ấy biến mất, chà, cô đoán được chuyện gì đã xảy ra rồi. Anna say. Elsa khá ghét những bữa tiệc hoàng gia vì đó là lúc cô gặp rất nhiều người bên ngoài vương quốc, những kẻ quyền cao chức trọng đầy mưu tính, và trên hết, cô phải uống rất nhiều trong những bữa tiệc ấy những phải luôn tỏ ra là mình ổn. Lần đầu, cô đã say đến mức quên cả phòng mình và đi nhầm vào phòng Anna ngủ.

Elsa nhẹ kéo tấm chăn mỏng lên cho Anna, cô sợ con bé sẽ bị nhiễm lạnh. Nhìn con bé ngủ mà cô cảm thấy ấm áp biết bao, Elsa nguyện làm việc này hằng ngày nếu thượng đế cho phép. Cũng không quên nhờ Gale gửi một bức thư về cho Kristoff bảo anh ta rằng Anna đang ở chỗ cô và con bé vẫn ổn. Elsa ngắm Anna một lúc lâu sau nữa trước khi quyết định sẽ ghé nhờ lều của Honeymaren để ngủ qua đêm, cô ngắm con bé đủ lâu để cảm nhận rằng mặt mình cũng dần đỏ ửng giống như gò má của người đối diện vậy.

Nhưng khi cô toan bước đi, một lực kéo vô hình nơi cổ tay đã kéo ngược cô lại nằm lên người Anna. Con bé nhanh chóng đưa tay vòng qua eo Elsa, ôm cô chặt vào trong lòng. Elsa ngạc nhiên quá đỗi.

"Chị chỉ định bỏ đi sau khi ngắm em vậy thôi sao?" - Anna thỏ thẻ vào tai cô từng lời như một đứa trẻ ngây thơ vô số tội.

"Chị... Chị..." - Elsa ngượng chín mặt, hơi thở của Anna nhẹ nhàng phả vào vành tai vốn lạnh của cô khiến nó ửng hồng lên. Thân nhiệt ấm như ánh lò sưởi em ấy từ từ bao lấy cơ thể cô khiến cô ngay cả động cũng không dám.

"Chị nhé, không bao giờ thành thật với lòng mình chút nào!" - Anna hôn nhẹ lên trán Elsa, hương rượu nho phảng phất trong không khí, hòa lẫn vào chất giọng dịu dàng của Anna tạo nên một bảng tình ca da diết.

"Chị... Chị... Con khỉ leo cây..."

"Hả?" - Anna ngạc nhiên.

"Ý chị là... Em đang làm gì đấy?"

"Ôm chị, chị không thấy à?" - Anna siết chặt vòng tay hơn nữa.

"Chị thấy" - Mặt Elsa dần chuyển thành quả cà chua chín - "Ý chị là..."

"Em nhớ chị lắm, Elsa." - Anna thủ thỉ. Giọng nức nở. Nước mắt con bé thấm ướt vạt áo cô.

Tim Elsa như chết lặng đi, cô chẳng biết làm gì trong thời khắc này, vì chính cô cũng là người muốn nói câu đó hàng vạn lần. Anna làm nữ hoàng của Arendelle, Elsa thì ở tít tận làng của người Northuldra. Chà, mặc dù mỗi tuần cô đều có thể về thăm Anna vào "ngày dành cho gia đình", nhưng nhiêu đó không bao giờ đủ. Chưa kể đến việc nếu chỉ có mình cô mới dễ dàng đến gặp Anna, còn nếu muốn Anna đến thăm cô thì phải mất đến gần nữa tuần đi ngựa liên tục mới có thể đến nơi. Nhưng dạo gần đây tộc người Northuldra gặp khá nhiều rắc rối về lương thực nên việc cô đến thăm Anna ngày càng bị thu hẹp, cả hai chỉ có thể trao nhau những dòng tin nhắn thông qua Gale.

Elsa vuốt nhẹ tóc Anna, cô để con bé khóc, vì chính cô cũng có tư cách gì để ngăn chặn con bé được cơ chứ? Cô đã đẩy Anna rời xa mình rất nhiều lần, nhưng con bé chưa một lần hờn trách cô, tuy nhiên cô vẫn luôn ân hận. Và quyết định cuối cùng của cô, là đẩy con bé về Arendelle một mình, một phần trong cô mách bảo rằng đó là điều đúng đắn, nhưng cô luôn biết rằng, nếu cô càng ở bên Anna, con bé sẽ càng gặp nguy hiểm vì những thức sức mạnh ma thuật cô mang theo.

Tiếng thút thít của cô gái tóc hạt dẻ dưới thân Anna ngày một nhỏ dần, Elsa nhẹ nhàng vuốt ve dọc sống mũi con bé bằng ngón út như cách mẹ cô hay làm khi cả hai còn nhỏ.

"Where the north wind meets the sea

There's a river full of memory

Sleep, my darling, safe and sound

For in this river all is found

All is found

When all is lost, all is found

In her waters, deep and true

Lay the answers and a path for you

Dive down deep into her sound

But not too far or you'll be drowned"

...

"Em yêu chị, Elsa" - Anna thỏ thẻ trước khi chìm sâu vào giấc ngủ.

"Chị cũng yêu em, Anna" - Elsa ôm con bé vào lòng, và khi chắc chắn người trong lòng đã yên giấc nồng, cô gục đầu vào hõm vai sâu hoắm của con bé và khóc như đứa trẻ.

Anna gầy đi nhiều quá.

Elsa vuốt dọc theo gò má con bé.

Xuống đến cằm.

Đến cổ.

Và xương quai xanh.

Elsa không dám dừng lại ở môi, vì cô biết nếu cô dừng ở đó quá lâu, có thể cô sẽ làm chuyện quá phận của một người chị.

Elsa cười, một nụ cười chua xót.

"Xin lỗi em, Anna. Chị xin lỗi em. Sau đêm nay thôi, em sẽ trở lại làm Anna vui vẻ của mọi ngày. Sẽ lại là ánh nắng cho toàn bộ thần dân của Arendelle. Sẽ lại là mặt trời của chị."

Elsa nhẹ đưa người lên hôn lấy đôi môi Anna.

"Chị chỉ sẽ tham lam lần này thôi, chị hứa, và đây sẽ là bí mật của riêng chị thôi."

Vị nho dại ngọt ngào vươn trên đôi môi mềm của Elsa khiến cô có chút lưu luyến không thôi.

Đêm nay sẽ là một đêm thực dài.

Elsa ôm chặt Anna vào lòng, cô chìm sâu vào trong giấc ngủ khi hình ảnh Anna đã chiếm trọn tâm trí cô.

----------------End -------------

Lâu quá không viết đoản nên viết nó cũng ngáo hơn phần nào, nhưng không sao cả, được dẩy thuyền là toi vui rồi <3

Cảm ơn vì đã đọc.

Mình sẽ rất cảm kích nếu các cậu để lại cmt nhận xét bên dưới.

Cảm ơn nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net