hoán đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Tên互换

* Tác giả: AMOROSoso

* Link: https://suzy885839.lofter.com/post/31949230_2b56350be

Bản edit chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi đâu




Haro không đúng lắm. Vào buổi sáng thứ ba kể từ khi Haro xuất hiện hành vi kì lạ, Furuya Rei đưa ra kết luận này.

Tất cả chuyện này phải bắt đầu nói từ bữa sáng ba ngày trước.



《 Furuya Rei —— Nhật ký quan sát Haro 》

Ngày quan sát đầu tiên

Mỗi sáng sớm tập thể dục xong đều về đến nhà đúng lúc Haro thức dậy, anh công an sau khi về đến nhà thì trước tiên sẽ chuẩn bị xong xuôi bữa sáng cho Haro rồi mới đi tắm rửa. Bữa sáng hôm nay của Haro, nếu không có gì ngoài ý muốn, sẽ có rau cần mà anh công an thích nhất. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chờ anh công an tắm rửa xong, trong bát của Haro sẽ chỉ còn lại rau cần mà Haro ghét nhất.

"Haro, hôm nay mày không đúng lắm, cơ thể không thoải mái sao?" Thấy rau cần trong bát Haro đã được giải quyết hết sạch, chỉ còn để thừa lại....... thịt, Furuya Rei nghi ngờ Haro của mình bị đánh tráo, nhưng anh lại không thể tìm thấy bất kì chứng cứ có thể chứng minh trước mắt không phải là Haro. Furuya Rei tuy không hiểu vì sao nhưng vẫn không quên bản thân phải chiến đấu với ba phần công việc, cho dù lòng đầy nghi hoặc cũng không thể không nhanh chóng giải quyết xong bữa sáng của mình rồi đi làm. Dĩ nhiên, việc mang Haro đi bệnh viện thú y kiểm tra thân thể thuận tiện rơi xuống đầu vị công an chuyên gánh nồi bậc nhất Nhật Bản —— Kazami Yuya.


< Quán cà phê Poirot >

Chuyển thành anh thám tử Amuro Tooru đeo tạp dề, anh tuy trong lòng vẫn luôn lo lắng tình trạng của Haro nhưng vẫn phải trưng ra khuôn mặt tươi cười, tận chức tận trách hoàn thành công việc ở quán cà phê. Ba giờ chiều là lúc trường tiểu học Teitan tan học, tiến sĩ Agasa cùng Conan và ba đứa nhóc Đội Thám tử nhí đẩy cửa quán cà phê.

"Anh Amuro, buổi chiều tốt lành!" Ba đứa nhóc nhiệt tình vẫy tay chào Amuro.

"Buổi chiều tốt lành", Trên mặt Amuro Tooru nở một nụ cười không ai bắt lỗi được, nhìn về phía Conan, "Conan mấy đứa đã tan học rồi à? Hôm nay cũng là bốn người cùng nhau đến."

"Vốn là định đến cùng cả Ai-kun, nhưng hôm nay con bé......" Tiến sĩ Agasa nghĩ đến dáng vẻ khác thường của Haibara hôm nay, vô thức nhíu mày.

"Aaaaa, cái đó! Haibara cậu ấy ốm rồi. Cậu ấy lo lắng sẽ lây bệnh cho bọn em nên nghỉ ngơi ở nhà rồi." Conan vội vàng cắt ngang lời tiến sĩ Agasa, sau khi nói xong còn dùng tay gãi gãi cái gáy.

"À —— vậy thì —— Ai-chan ở nhà một mình không làm sao chứ? Bằng không anh chuẩn bị một ít sandwich cùng sữa bò mang đến, tiện thế xem em ấy thế nào nhé? Có được không, Conan?"

"Không cần đâu! Lúc bọn em về em sẽ đến nhà tiến sĩ thăm cậu ấy, hơn nữa Haibara sợ người lạ, không quen gặp người không thân thiết, hơn nữa công việc của anh Amuro cũng không đi được đâu nhỉ. Không cần phiền anh Amuro, haha......"

"Như vậy sao, Conan vất vả rồi, quan hệ hai đứa thật là tốt. Hy vọng Ai-chan khỏe lên sớm một chút." 'Cô bé tóc màu trà kia quả nhiên vẫn trốn tránh mình.'

"Vâng! Cậu ấy sẽ khỏe lại sớm thôi!" 'Sao có thể để anh vào nhà tiến sĩ Agasa được.'


< Trong nhà Furuya Rei >

"Cho nên, anh không mang Haro đi kiểm tra cơ thể mà lại cùng nó phá banh cái nhà lên, ý anh là vậy sao? Kazami?" Furuya Rei nhìn căn phòng khách lộn xộn trước mắt với Haro đang nằm ườn trên sô pha, dò hỏi người cấp dưới xui xẻo bên kia đầu điện thoại xem hôm nay đã xảy ra chuyện gì.

"Tôi...... Thật ra...... Cái đó...... Thật ra tôi cảm thấy trông Haro không giống như cơ thể khó chịu." Người làm công Kazami trường kỳ bị cấp trên áp bức, ở nơi anh công an không thấy được lặng lẽ xoa xoa mồ hôi lạnh không tồn tại trên trán, "Lúc tôi định mang Haro đi bệnh viện, Haro giống như biết tôi định làm gì, chạy trốn rất nhanh, tung tăng nhảy nhót."

"Còn có...... Đạp đổ thùng rác và bình hoa ở phòng khách thật sự không phải tôi làm! Haro nó...... Nó có chút hiếu động quá mức, quần áo của tôi cũng bị Haro làm bẩn." Kazami ủy khuất, Kazami muốn nói.

Furuya Rei làm một cấp trên ba tốt nên sẽ không làm khó dễ cấp dưới, anh bất đắc dĩ thở dài, "Được, đã biết, tôi sẽ xử lý tốt, hôm nay anh vất vả rồi."

Cúp điện thoại, Furuya Rei tiến gần về phía Haro, nói: "Haro, trên người mày dính bẩn, chúng ta tắm rửa một chút được không?" Vừa nói, Furuya Rei đã nhanh tay nhanh mắt ôm lấy Haro, đi về hướng phòng tắm.

Khi giúp Haro tắm rửa sạch sẽ, cảm giác không đúng lắm trong Furuya Rei lại xuất hiện. Haro ngày thường khi tắm rửa rõ ràng rất vui vẻ, hôm nay lại không ngừng giãy giụa, thậm chí còn cào xước Furuya Rei.


< Trong phòng >

Furuya Rei nằm trên giường, nâng lên tay phải đặt lên trước mắt, trên mu bàn tay có một vết thương rất rõ, tuy rằng miệng vết thương không sâu nhưng ngày mai vẫn cần đi bệnh viện xử lý một chút.

'Xem ra ngày mai lại phải xin nghỉ với chủ quán, còn phải lắp một cái camera ở nhà.' nghĩ đến chuyện quán cà phê Poirot và bệnh viên, suy nghĩ của Furuya bay tới cuộc đối thoại chiều nay với Conan, 'Cũng không biết cô bé kia giờ có khỏe không?'


< Nhà tiến sĩ Agasa • Tầng hầm ngầm >

Nếu Furuya Rei hỏi thẳng mặt Haibara Ai rằng cô bé giờ có khỏe không, Haibara Ai nhất định sẽ tặng cho Furuya Rei một cái nhìn khinh bỉ rồi kêu than: "Không khỏe, vô cùng không khỏe, anh bị ngốc à! Sao mà khỏe được!"

Cho dù Haibara Ai cho người khác ấn tượng trầm ổn, đáng tin cậy, nhưng, nếu Haibara Ai nói mình bị biến thành một con cún thì sẽ chẳng có bất ai tin, đương nhiên cũng sẽ không có ai biết hôm nay cô bé đã trải qua cái gì.

Vào buổi sáng, khi cô bé vừa mở to mắt thức dậy thì phát hiện đồ đạc với cách bày trí trong nhà hoàn toàn xa lạ, chính bản thân mình cũng thấy là lạ. Haibara Ai lần đầu tiên nghĩ tới những tác hại của việc thức đêm, chẳng hạn như gây ra ảo giác. 'Đây hẳn là một giấc mơ.' Nhưng tiếng bước chân bên ngoài phòng phá vỡ kế hoạch ngủ tiếp của Haibara Ai. Thấy Furuya Rei tiến vào trong phòng, thấy trước mặt mình nhiều thêm một cái bát đựng rau cần cùng thịt xương, Haibara Ai nghĩ, 'Hẳn là do tên công an da ngăm lòng dạ hiểm độc này giở trò.' Miễn cưỡng ứng phó xong bữa sáng, tiễn Furuya Rei đi, chào đón cô bé lại là một chuyện rất phiền toái. Để không bị tên đàn ông thoạt nhìn kì quái, mặt như đưa đám kia đưa đi bệnh viện, Haibara Ai lần đầu tiên thấy được thì ra bốn cái chân chạy bộ linh hoạt hơn rất nhiều so với hai cái đùi. Vốn tưởng rằng tránh được bệnh viện là có thể bình an không có việc gì, không nghĩ tới còn có việc tắm rửa đang chờ cô bé. Nếu không phải cấu tạo cơ thể không cho phép, Haibara Ai cũng không ngại làm một con cún có thể tự tắm rửa, trở thành một trong bảy kì quan thế giới. Nhưng Haibara Ai thì làm được gì đây? Cô bé hiện tại chỉ là một con cún con mà thôi, phản kháng lớn nhất cô bé có thể làm ra là khi tắm liều mình giãy giụa, còn cào xước Furuya Rei.

Bây giờ là 0 giờ ngày hôm sau, nằm trên giường ở tầng hầm ngầm nhà tiến sĩ Agasa chính là Haibara với thân thể và ý thức vừa hợp lại làm một. Cô bé nằm trên giường, đặt tay phải lên mắt, cơ thể vẫn không nhúc nhích nhưng trong đầu đã bắt đầu tự hỏi về lượng tử cơ học.

Chẳng cần biết chuyện trao đổi linh hồn với một con cún nghe kì dị đến mức nào thì nó cũng thực sự đã xảy ra, vị trí đồ dùng trong phòng xê dịch, trên người mình lại còn nhiều thêm mấy vết bầm khiến Haibara Ai không thể không nhận thức được rõ sự thật này. May mà vì mình bởi phát ốm nên đã xin nghỉ với trường học, cơ thể rất khó nhúc nhích, cũng gần như không thể phát ra tiếng, không cần lo Haro ở cơ thể của mình sẽ làm ra chuyện gì không thể cứu vãn. 'Nhưng ngày mai có còn hoán đổi nữa không? Sẽ tiếp diễn cho đến bao giờ? Thời gian hoán đổi mỗi ngày đều cố định sao?' Một đống lớn những nỗi băn khoăn làm Haibara Ai bối rối.


"Haibara, cậu có vẻ không đúng lắm, cho dù phát ôm cậu cũng không nên ngoan ngoãn như vậy." Conan từ sáng sớm đã chạy đến nhà tiến sĩ Agasa làm việc, lúc ấy đang ngồi bên cạnh Haibara Ai, một phần để ăn chực bữa sáng, một phần để móc mỉa. Haibara Ai vừa hợp nhất cơ thể, cho dù bây giờ không thoải mái cũng vẫn có đủ sức lực vứt cho vị thám tử mặt dày bên cạnh này một con mắt hình viên đạn, nhưng đáng tiếc kẻ mà vị này đang cố gắng ganh đua lại là Haro. Tuy vậy cũng không thể trách vị đại thám tử cảm thấy Haibara trước mắt quá mức ngoan ngoãn, dù sao đứng đối diện bàn ăn còn có một vị đầu bếp FBI vĩnh viễn không hé nổi mắt.


Không khí trong nhà tiến sĩ Agasa bên đây thật vi diệu và yên ắng, mà bên kia trong nhà Furuya Rei lại hoà thuận vui vẻ hơn nhiều.



《 Furuya Rei —— Nhật ký quan sát Haro 》

Quan sát của ngày hôm sau

Trải qua quan sát ngày hôm qua, Furuya Rei cho rằng đó là do thời gian mình làm bạn với Haro quá ít mới khiến Haro xa cách mình, vì thế Furuya Rei cố ý xin nghỉ ở quán cà phê Poirot và Sở Công an Đô thị, dự định đưa Haro ra ngoài dạo chơi. Cùng Furuya Rei ra ngoài dạo chơi vẫn luôn là việc mà Haro thích nhất, nhưng Haro lại.... Khi Furuya Rei lấy ra đĩa ném định ném cho Haro, Haro thậm chí còn nhe răng về phía Furuya Rei.

"Đến cả đĩa bay cũng không thích sao, Haro." Furuya Rei bất đắc dĩ thở dài, ôm Haro vào trong ngực, ngồi nhẹ lên nắp trước của xe. Furuya Rei một lòng cho rằng là do mình chăm sóc không chu đóa, khẽ vuốt xuôi phần long trên lưng Haro, tay kia cào nhè cằm được Haro. Có lẽ là bởi vì Furuya Rei phục vụ tận tâm, Haro cũng thoả mãn nằm tròng lồng ngực Furuya Rei. Một người một cún, dưới ánh mặt trời và những cánh hoa anh đào, nam nhân điển trai ánh mắt ôn nhu, cún con đáng yêu ngoan ngoạn, ấy là hình ảnh hài hòa tốt đẹp đến cỡ nào cơ chứ.

"Ngao~" Chẳng biết là do lúc trước chưa từng được vuốt lông như vậy hay là do bản năng của động vật, Haro khẽ run một chút, khó có thể miêu tả xúc cảm từ cằm truyền đến toàn thân, vô thức nheo mắt lại, phát ra một tiếng kêu sung sướng.

"Haro, có phải thoải mái lắm không ——" nụ cười nơi khóe miệng Furuya còn chưa biến mất thì đã thấy Haro giống như bị dọa sợ, nhảy ra khỏi lồng ngực mình, chổng lưng vào mặt mình, vùi đầu xuống dưới đuôi,

"Hả? Làm sao vậy?"

Nhưng Haro dù thế nào đi nữa đều không muốn lại gần Furuya Rei thêm nữa. Từ sau khi tiếng "Ngao" phát ra, Haibara Ai trong cơ thể Haro đột nhiên tỉnh táo lại, 'Mình đang làm gì thế này?' Nhận ra rồi, Haibara Ai nghiến răng nghiến lợi, 'Tên công an da ngăm, hôm nay tôi với anh thể nào cũng phải có một người chết!'

Tâm trạng vừa xấu hổ vừa giận dữ, Haro kế tiếp cả buổi chiều đều kiên quyết không thèm nhìn Furuya Rei, kế hoạch thất bại khiến anh công an phải miễn cưỡng kết thúc chuyến đi, trở về tiếp tục làm việc. Cuối cùng đến tối, một người một cún đổi về lại cơ thể.

Tối về đến nhà, Furuya Rei vui mừng nhận ra Haro lại chịu thân thiết với mình, vì thế đêm đến ôm Haro lên giường, dự tính cùng Haro chữa lành tình cha con. Bên kia, tâm trang của Haibara Ai lại không tốt lắm, tuy rằng hôm nay Haro thoạt nhìn không gây ra phiền phức gì, nhưng cơ thể sắp khỏe lại mà cô bé vẫn hoàn toàn không biết kết thúc tất cả chuyện này như thế nào. Một khi cơ thể hoàn toàn khỏe hẳn, chuyện trao đổi linh hồn hẳn sẽ không giấu nổi.

'Xem ra phải đưa ra lựa chọn rồi.'



Furuya Rei bị Haro quậy cho tỉnh lại, nói đúng hơn là, là bị Haibara trong cơ thể Haro quậy cho tỉnh lại. Ngày mới tờ mờ sáng, Haro liền dẫm lên người Furuya Rei, nhảy nhót lung tung, dùng chân sau đè bả vai Furuya Rei, dùng chân trước đẩy đầu Furuya Rei, cuối cùng trực tiếp nhào một phát lên mặt Furuya Rei.

"Được rồi, được rồi! Haro—— đừng nghịch ngợm——" Furuya Rei cười khẽ, mở mắt ra, thấy mặt mình đối diện mặt Haro, duỗi tay xoa xoa đầu chú cún, "Giờ tao liền giúp mày chuẩn bị cơm sáng."

'Giờ không phải là thời gian ăn sáng! Đồ công an ngốc nghếch này!'

Haro nhảy xuống giường, dùng móng vuốt lay một chân Furuya Rei, đồng thời chạy về phía cửa.

Hai hôm trước thì yên lặng đến lạ, buổi sáng hôm nay thì lại quá hiếu động, tuy có thể chỉ là mình tưởng tượng quá mức nguyên nhân sau đó, Furuya Rei cũng không thể không bắt đầu hoài nghi Haro trước mắt có phải Haro của mình hay không. Vội vàng rửa mặt xong, một người một cún ra cửa. Bởi vì, cho dù trong thân thể Haro là một cô gái có chỉ số thông minh cao đến mức thiên tài thì nó cũng không thể mở miệng nói chuyện, Furuya Rei chỉ có thể đi theo bước chân Haro chạy đến nhà tiến sĩ Agasa.


< Nhà tiến sĩ Agasa • Cửa chính >

"Ô? Anh Amuro tại sao lại ở đây?" Conan đứng ở phía sau Furuya Rei, vẻ mặt tươi cười vô cùng hiền lành vô hại. Furuya Rei vốn tưởng rằng có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào nhà tiến sĩ, nhưng không nghĩ tới sáng sớm Conan cũng đi tới nhà tiến sĩ Agasa.

Không chờ Furuya Rei nghĩ ra lý do giảo biện thoái thác, Haro liền chui qua hai người vội vã phóng về hướng trong phòng. Furuya Rei cùng Conan đi theo Haro vào trong nhà tiến sĩ, không để ý tới tấm màn ở tầng hai nhà kế bên bị kéo ra một chút.

Thấy Haro trực tiếp xông vào phòng Haibara, bước chân Furuya Rei cùng Conan cùng chững lại, ngay sau đó theo sát tiến vào tầng hầm ngầm. Cả tiến sĩ Agasa cũng kinh ngạc chạy đến xem tình huống. "Conan, có chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?!" Tiến sĩ Agasa một bên cuống quít mặc vào áo khoác cùng dép lê, một bên đi theo hai người, đuổi về phía tầng hầm ngầm.

"Haibara! Haibara!" Hành động khác thường của Furuya Rei làm Conan lo lắng thật sự đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vừa chạy vừa lớn tiếng kêu tên Haibara, nhưng chạy vào phòng, thấy cảnh tượng trước mắt, Conan đột nhiên câm họng.

Haibara Ai mà mấy ngày vừa rồi vẫn ủ rũ bỗng nhào vào lồng ngực Furuya Rei, hào hứng kêu một tiếng, "Gâu!"

......

.......

Conan buông lỏng đồng hồ gây mê trên tay, FBI tầng hai nhà kế bên buông xuống súng ngắm đã lên nòng.

Furuya Rei ôm chặt cô bé tóc trà trong lồng ngực, cười vô cùng hiền lành vô hại với Conan, "Ái chà, xem ra Ai-chan cũng rất thích anh đấy, Conan-kun." Furuya Rei đã hiểu ra, anh đã hiểu ra tất cả, "Ai-chan, chúng ta về nhà thôi."



END


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net