#1 ksh x jhs

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với Hoseok, hôm nay thực sự là một ngày mệt mỏi.
Anh thiết nghĩ rằng anh sẽ về căn nhà của cô. Jung Hoseok vừa mới trở về căn hộ liền thấy cô bạn gái Kim Seo Hee ngồi trên ghế sofa.... Hoseok cởi giày và nói bằng giọng nói mệt mỏi.

Hoseok: Anh về rồi đây.

Đáp lại anh là một không gian yên tĩnh.... Hoseok thấy rất lạ, bình thường khi về nhà là cô lại chạy tới ôm hoặc nói "anh về rồi" , nhưng hôm nay Seo Hee không có bất kì hành động quan tâm hay hỏi han gì cả. Bước lại phía sofa và chậm rãi ngồi xuống.
Thấy cô vẫn nhìn vào màn hình điện thoại mà không đoái hoài gì đến anh. Hoseok mới cất giọng hỏi.

Hoseok: Seo Hee à... anh về rồi đây.

Seo Hee: Ừ.

Hoseok: Hôm nay em sao vậy?.... Anh làm gì sai khiến em giận à.

Cô liếc nhìn anh rồi cười khẩy."Anh chẳng làm gì sai cả... Em mệt rồi... đi ngủ đi". Anh nhíu mày nhìn Seo Hee đầy nghi hoặc khi cô đang quay lưng tiến vào phòng ngủ. Hoseok đứng dậy kéo tay cô lại và để cô ngồi xuống sofa.

Hoseok: Rốt cuộc anh đã làm gì sai mà em lại lạnh lùng với anh như vậy ?

Anh thật sự rất muốn biết lí do vì sao hôm nay Seo Hee lại lạnh nhạt với anh như vậy. Nhưng đáp lại Hoseok chỉ là bộ mặt thờ ơ cũng cái lắc đầu của cô.....
Seo Hee: Anh muốn biết tại sao đúng không....vậy thì trả lời câu hỏi của em đi....

Cô bắt đầu tra hỏi cô đủ kiểu như là chiều nay anh đã đi đâu, hôm nay anh làm gì và với anh, sau khi trả lời hết những câu hỏi đó..... Cuối cùng anh cũng biết được rằng chiều nay cô thấy anh và một người con gái khác vào khách sạn trong lúc Seo Hee đi chơi với bạn, nên cô mới cư xử với anh như thế.

Seo Hee: Chính mắt em đã thấy... có phải do anh chán em nên mới làm như vậy không..?

Hoseok: Không... không phải như em nghĩ đâu... cô gái đó chỉ là em họ của anh thôi....

Seo Hee: Em họ của anh ? Tại sao em chưa thấy bao giờ...?

Hoseok: Vì cô ấy mới từ quê lên đây chơi, vì chưa có nơi ở nên anh mới dắt cô ấy đi tìm chỗ ở...

Anh cố gắng biện minh rằng mình trong sạch nhưng không thành công. Cuối cùng anh đành gọi điện nhờ mẹ và em họ của mình là cô gái kia..... Sau khi nói nói chuyện với 2 người kia xong cô mới chịu tin anh.
Dựa đầu vào vai Hoseok, hai tay ôm lấy anh.... Hoseok cũng thuận đà mà kéo Seo Hee lại ôm chặt vào lòng như thể sợ mất cô....

Seo Hee: Em tin anh rồi...em xin lỗi đã nghi ngờ anh, nhưng lần sau có làm gì thì nhớ báo em một tiếng nhé !

Hoseok: Anh biết rồi... Seo Hee à... anh yêu em ♡

Seo Hee: Được rồi, em cũng yêu anh... Giờ thì đi ngủ nha ? Em thấy anh mệt lắm rồi.

Cả hai cùng nhau vào phòng ngủ. Vscn xong Hoseok chui vào trong chăn ôm chặt cô... vùi đầu vào hõm cổ mà hít hà mùi hương của cô....

Hoseok: Anh yêu em nhiều lắm đó... anh có thể cho em tất cả của anh trừ một thứ.

Cô bĩu môi. "Anh không thể cho em thứ gì chứ, thứ đó quan trọng với anh lắm à?" Seo Hee nũng nịu nói. Thấy vậy Hoseok mới luyến tiết rời khỏi vùng cổ trắng nõn của cô. Anh ngước mặt lên,tươi cười và nhẹ giọng trả lời cô.

Hoseok: Anh sẽ cho em mượn bờ vai để em gục đầu khóc, mượn đôi tai để lắng nghe, đôi tay để em siết chặt, đôi chân để cõng và đi cùng em đi cả thế gian, anh có thể cho tất cả..... Nhưng anh không thể cho em trái tim này vì nó đã thuộc về em từ ngày đầu chúng ta gặp mặt rồi.

Vừa nói anh vừa lấy tay bạn kéo lên lồng ngực trái của anh... Cô suýt nữa bị nhưng lời ngọt ngào ấy của anh làm cho xúc động muốn khóc...

Seo Hee: Jung Hoseok đúng là đồ đáng yêu.... ♡

Tình yêu của Hoseok và Seo Hee có vị như Chocolate đen. Chocolate càng nguyên chất càng đắng, tình yêu càng đậm thì càng phải trải qua nhiều nỗi đau.

Tình yêu.... là cảm giác đắng khi vừa đưa chocolate vào miệng, nhưng càng để lâu lại càng ngọt ngào hai hương vị đó hòa quyện lại cứ khiến người ta mê đắm nó

Chocolate ngọt thường dễ khiến người ta ngấy, tình yêu lớn lên từ những lời đường mật cũng chỉ khiến người ta đắng thêm khi ảo vọng tan vỡ mà thôi.

Cũng giống như Hoseok và Seo Hee.... cả hai đều có cảm giác hạnh phúc sau những đắng cay, chứ không phải chiều chuộng mình trong mật ngọt mà bỏ qua những thử thách.

Anh và cô cùng nhau trải qua bao nhiêu niềm vui tưởng chừng nhỏ bé như mỗi sáng thức dậy thấy người kia đang bận rộn làm thức ăn cho cả hai, đi dạo quanh sông hàn cùng nhau vào mỗi tối,.... Và có những lúc hai người xảy ra mâu thuẫn lớn đến mức tưởng chừng như có thể đổ vỡ, nhưng sau đó lại càng yêu nhau nhiều hơn....

Tình yêu... là câu chuyện hai trái trưởng thành chọn chocolate đắng, chứ không phải một đứa trẻ con chỉ chọn viên kẹo bọc đường. Tình yêu trưởng thành là vì cần có nhau nên mới yêu nhau.
#writter: Ji💄
#beta: Nie 👑
============================
Trả request cho bạn @Hendeptrai ạ. Xin lỗi đã ngâm quá lâu ạ ;;___;; .Tớ mong cậu thích và hãy ủng hộ Team tớ nhé ^^ (Ji)
Xin lỗi cậu vì chúng tớ chưa viết được H, chúng tớ sẽ cố gắng lần sau nhé! Mong rằng cậu thông cảm! ^~^ (Nie)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net