Đêm và anh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hanbin về nhà đã được 2 ngày rồi. Nicho không nghĩ rằng cậu đang dần mất kiểm soát vì nhớ anh. Cứ nghĩ rằng vài ba cuộc gọi hay nhắn tin sẽ làm cậu nguôi ngoai nỗi nhớ ấy. Haiz cậu sai rồi.

Dạo này cậu mất ăn mất ngủ. Sáng dậy thì cho mèo ăn rồi đem đi đâu đấy chơi. Tối về thì nấu nướng, chạy mấy cái của nợ, tắm rửa rồi leo lên giường ngủ. Nhưng vì không ôm anh ngủ nên cậu cứ gặp ác mộng, chốc chốc lại bật dậy, người nhễ nhại mồ hôi.

Mỗi lúc như thế cậu lại ra ban công hóng gió, tay cầm cốc trà chill chill.

Cậu nhớ anh quá. Không biết anh ăn gì chưa? Ngủ chưa? Có gặp lại các đồng đội trong team nhảy chưa? Quá nhiều câu hỏi ập đến khiến cậu càng bâng khuân.

"Meo?" Deva, con mèo mà Bin nuôi đã lâu, bỗng chợt thức dậy.

Cậu chầm chậm xoa đầu nó. Càng nhìn càng nhớ papa của nó thôi. Nó dụi đầu vào tay cậu mà gầm gừ vài tiếng. Nó cũng nhớ anh bé lắm. Sẵn đây cậu khó ngủ, hay ôm nó vào phòng ôm cho dễ ngủ nhỉ?

Hì, Nicholas nghĩ gì làm nấy, ngay lập tức bồng Deva vào phòng ôm trong lòng.

"Grừ..." nó cứ cố đẩy cậu ra thôi. Nhưng cậu nhất quyết ôm nó cho dù bị cào đau đến mấy. Vật lộn một hồi thì Deva cũng mệt, chịu chui vào lòng Nicho mà ngủ.

Ngắm mèo một hồi bỗng nhớ đến hồi trước cậu hay về nhà chơi, cũng được anh bé ôm ôm mình mấy cái. Cậu chợt chạnh lòng. Có lần cậu đi lâu lắm, Hanbin ở nhà chắc vừa nhớ cậu vừa buồn. Sao cậu vô tâm thế?

"Ting!" Tiếng gì vậy? Tin nhắn sao?

Anh bé Bin
"Em ngủ chưa?"

Em lớn Nicho
"Hanbin? Sao anh chưa ngủ?"

Anh bé Bin
"Tại anh nhớ em quá 🥺"

Em lớn Nicho
"Em cũng nh-

Nicho định nói nhớ anh đấy. Nhưng phải làm giá lên. Nói toẹt ra nhỡ người ta lại ghẹo >:(( cậu vội xóa đi viết lại.

Em lớn Nicho
"Có nhớ em thì cũng phải ngủ. Lỡ sáng anh ngủ dậy trễ rồi bỏ bữa sao😠"

Anh bé Bin
"Thì anh xem thử em ngủ chưa rồi mới ngủ. Không có em anh ngủ không được :("

Tới đây thì Nicholas không kiềm lòng nỗi nữa rồi.

Em lớn Nicho
"Em cũng khó ngủ lắm. Deva và đám mèo cũng nhớ anh"

Anh bé Bin
"Ơ? không được gọi là đám mèo phải là con anh chứ

Em lớn Nicho
"...thì con anh cũng nhớ anh lắm. Anh ơi anh ngủ đi. Khuya lắm rồi"

Anh bé Bin
"Anh sẽ ngủ nếu mà em hát cho anh nghe"

Hát hả? Ừ thì em hát cũng không hay lắm đâu. Anh thích thì em chiều.

Bật video call lên vì anh nói anh muốn thấy cậu. Anh bé em lớn. Người này thì hát, người kia thì ngắm. Cứ như vậy Hanbin dần thiếp đi. Nicholas yên tâm tắt máy đi ngủ. Trước đó còn không quên nói nhỏ "anh ngủ ngon".

Anh và em, thật xa mà cũng thật gần. Thương nhớ của em ơi. Ngủ ngon nhé!

Deva nằm trong lòng Tường mà hứng hết cả rổ tim hồng. Hừ! Sao hai người quá đáng thế >:((.

•••

Tối muộn cùng chút cẩu lương. Chúc mọi người ngủ ngon💖

From Red de Umber with luv.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net