Chương 233: Lạc Giữa Bầy Sói 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi Huyên Huyên được ông Hàn đưa về Hàn gia, thì ông lập tức đưa bác sĩ tâm lý lẫn chuyên môn về khám cho con gái bảo bối của mình.

Ông Hàn không thể tin vào bệnh án, cái mà ông đang cầm. Trong bệnh án ghi rất rõ.

“Là bị xâm phạm tình dục, tử cung trầy xước. Lên đỉnh nhiều lần dẫn tới mất sức.”

Ông Hàn vẫn không dám nói cho vợ biết. Ông sợ vợ ông không chịu đựng nổi cú sốc này.

Lúc này Huyên Huyên vì quá mệt mỏi, nên đã thiếp đi từ lúc nào. Ông Hàn đau lòng nhìn con gái, ông âm thầm nhớ rõ từng tên cầm thú gây tổn thương con gái bảo bối của mình.

Ông lấy điện thoại ra gọi liên tục vào các dãy số quan trọng. Đầu giây bên kia đổ chuông mấy lần. Sau đó giọng trầm đục vang lên.

“Hàn lão tử, cơn gió nào khiến ông gọi cho người bạn già này đây?”

Ông Hàn nắm chặt điện thoại, ép cơn nộ khí của mình xuống. Ngực phập phồng, hít thở lấy lại bình tĩnh.

“Tiêu lão đầu, ông có đứa con cũng thật tài giỏi!

“Hửm! lão Hàn, không lẽ ông gọi chỉ để khen thằng con trai của tôi???”

Ông Hàn nhịn không được mà quát lớn, nhưng rất nhanh phải kiềm giọng lại sợ con gái bảo bối thức dậy.

“Lão Tiêu ông nên hỏi con trai ông, đã gây ra những chuyện gì với con gái của tôi. Tôi vẫn xem ông là bạn già.”

“Ông vẫn nên về nước dạy dỗ lại thằng con trai quý tử của mình.”

Nghe thấy vậy, người đầu giây bên kia có vẻ như hốt hoảng. Ngữ điệu bắt đầu trầm trọng hơn.

” Lão Hàn, có chuyện gì ông nói cho rõ. Dù sau chúng ta cũng đã làm bạn 30 năm nay rồi… Lão Hàn.. alô.. ông đừng cúp ngang..”

“Hừ! Dạy dỗ tốt con ông, rồi hãy tiếp tục nói chuyện với tôi..”

Nói xong, ông Hàn cúp máy. Ngón tay nhanh chóng bấm tiếp dãy số cho thư kí.

“Alô Hàn Tổng, ngài có gì dặn dò?”

Âm thanh nghiêm chỉnh, cung kính của thư kí vang lên. Ông Hàn rốt cuộc nhịn không được xoa xoa mi tâm, nhưng ánh mắt lại nhìn con gái nhợt nhạt ngủ trên giường.

Dường như ông đã quyết định, vì con gái bảo bối đánh mất cả gia sản cũng không sao. Chỉ cần lấy lại được công bằng cho con gái.

“Bắt đầu từ hôm nay, giá xăng dầu sẽ tăng lên gấp 3 lần. Mua hết chứng khoán Tôn thị, Hà thị, kể cả Ngọc gia.”

“Lập tức, tôi không cần biết cô làm cách nào. Cần bao nhiêu tiền cứ nói với tôi..”

“Tất cả hợp đồng của Tôn thị lẫn Hà thị đều hủy bỏ. Không kí.”

“Đã rõ thưa Hàn tổng.” Thư kí cúp máy, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Vì Sao Hàn tổng lại tuyệt tình tới vậy?

Giá xăng dầu tăng gấp 3, sẽ tạo bên cơn khủng hoảng kinh tế rất lớn. Không lẽ Hàn Tổng muốn thâu tóm toàn bộ kinh tế???

Sắp xếp xong mọi chuyện, ông Hàn ôn nhu xoa lên mái tóc của Huyên Huyên. Ông lẩm bẩm rất nhỏ.

“Con gái tội nghiệp, ba sẽ bắt tất cả bọn họ phải trả giá.”

Dứt lời, ông nhẹ nhàng rời khỏi căn phòng. Đợi khi ông thật sự khuất bóng, Huyên Huyên mới mở mắt ra, môi nhỏ nở nụ cười xinh đẹp.

“Hừ, mấy tên cầm thú các ngươi. Đợi hậu quả đi.”

[…] Ký chủ, nhiệm vụ của cô tới đây là thực hiện nguyện vọng của nam chủ. Chứ không phải muốn cô đá ngã nam chủ…

Huyên Huyên: “….”

“Bổn cô nương đợi mấy tên đó nghèo nàn, rồi ta ra tay giúp đỡ. Không phải lúc đó bọn hắn sẽ rất biết ơn bổn cô nương sao?”

[…] Ký chủ nghĩ thật đơn giản, không lẽ nam chủ không biết là Hàn gia ra tay hãm hại???

[…] Ta không cần biết, nam chủ nào chết thì ký chủ chuẩn bị tinh thần nhận hình phạt đi.

Huyên Huyên: “….”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net