Chương 379: Nữ Hoàng Tại Thượng: Nam Nhân Này Ta Muốn 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Huyên Huyên vừa bước vào, Kanji ngủ trong quan tài hơn 2000 năm qua liền thức giấc. Câu đầu tiên hắn nói là…

“Là vampires nhỏ đáng yêu, chỉ mới hơn 300 tuổi. Củng đủ dũng cảm bước vào gặp ta…”

“Khá khen…”

Huyên Huyên khẽ giật mình, cô căng thẳng nhìn vào nơi phát ra âm thanh. Một cánh tay mục nát vươn ra ngoài, cô hơi đề phòng lui về phía sau.

“Alicia, Nữ Hoàng đời thứ 4 xin ra mắt, Kanji đại nhân…”

“Ồ, ta đã ngủ bao nhiêu lâu rồi. Không ngờ đã trôi qua 4 đời gia chủ.”

Ông ta cất giọng khàn đục, hồi tưởng về ngày xưa. Huyên Huyên hơi ghét bỏ mùi ẩm mốc, lẫn cánh tay xấu xí kia. Lên tiếng nhắc nhở.

“Ngài đã ngủ 2000 năm.”

“Hèn gì, ta có chút đói…” Kanji lúc này hoàn toàn ngồi dậy từ trong quan tài. Hình dạng gớm giếc kinh dị, thành công dọa cho Huyên Huyên ghét bỏ.

Nội tâm Huyên Huyên: ‘Mẹ nó! Đây có thật là huyết tộc hay không vậy. Nhìn hắn không khác gì quỷ…’

[…] Ký chủ, đó xác thực là Huyết Tộc. Chẳng qua ngủ quá lâu, không bổ sung máu nên thân thể có chút hư tổn.

Hệ thống tốt bụng giải thích, Huyên Huyên hít vào một hơi. Mở miệng vào chủ đề chính.

“Kanji đại nhân, ta tới đây vì cái khế ước liên hôn mà ngài đặt ra trước đây. Chưa có sự đồng ý của ta, ngài liền tự tiện đặt khế ước…”

Kanji hơi di chuyển bàn tay mục nát, chống lên cái cằm trơ xương của mình. Hai mắt đen sâu hun hút, khớp hàm khẽ mấp máy.

“Khi đó ngươi chưa sinh ra, ta làm sao mà hỏi ý kiến của ngươi?

Huyên Huyên: “……”

“Ngài biết ta chưa sinh ra, vậy tại sao còn đặt ra khế ước?”

“Ồh! Ta thích.” Kanji hứng thú mở miệng nói.

Lúc này Huyên Huyên thực sự sinh khí, cô muốn trói cái bộ xương mục nát kia, đem đi nấu cao cho xong đi. Tại sao trên đời này lại có loại người mặt dày, không một chút lí lẽ như vậy…

[…] Ký chủ, ta cảm thấy hắn tính cách lại rất giống cô.

“Câm câm Câm…”

[…] : “……”

“Ta không cần biết ngài thích hay không? Ta muốn lấy lại khế ước liên hôn. Ta muốn hủy bỏ hôn sự này…”

Hắn mơ hồ nhìn về hướng của Huyên Huyên, thực ra hắn hiện tại không nhìn rõ được gì. Ngoài thính lực còn tốt ra, thì mắt đã không còn nhìn rõ..

“Tiểu hài tử, ngươi nói chuyện với trưởng bối như vậy sao? Mảnh giấy rách đó ta đem đi lót hòm rồi…”

“Nói không chừng, tư lâu đã bị mối ăn đi…”

“Ngài…” Huyên Huyên tức giận, không nói lên lời…

“Ta đói, nếu ngươi cho ta uống máu.. ta sẽ suy xét tìm cái mảnh giấy rách kia…”

Kanji di chuyển cáng tay mục nát xoa xoa cái bụng hóp lại của mình. Hắn ngửi thấy mùi máu ngọt ngào ẩn chứa sức lạnh từ trên người cô phát ra..

Nói không chừng uống máu xong, hắn trở lại hình dạng ban đầu 2000 năm trước cũng không chừng…

“Hừ, tìm khế ước trước! Uống máu sau.” Huyên Huyên lớn tiếng nói.

“Ngươi không thấy ta già tới mức. Di chuyển không nổi, sức lực cạn kiệt. Thì làm sao tìm cho ngươi đây.”

“Hơn nữa ta hết máu rồi, có tìm ra cũng không thể giúp ngươi chứng nhận giải trừ khế ước…”

Huyên Huyên: “……”

“Lão cáo già.” Cô lẩm bẩm mắng thầm…

“Ừ! Quá khen… nhưng ta chưa có già…”

Huyên Huyên phồng má trợn mắt, mắng thầm 18 đời tổ tông nhà hắn. Còn thính hơn cả A Cẩu…

Cũng là Huyết tộc dòng máu cao quý, mà Thời Sâm anh tuấn như vậy. Tới lão già Kanji này, xấu xí còn mặt dày vô sĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net