Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văn án số 1:

Tuổi học trò vui tươi và hồn nhiên, nhưng anh lại bị những rung động đầu đời làm cho bối rối. Thứ tình cảm trẻ con ấy đã khiến thiếu niên lạnh lùng là anh làm một việc điên rồ, viết thư tình cho em. Sau đó là những chuỗi ngày chờ đợi... chờ đợi...

Thời thanh xuân lặng lẽ trôi qua, thời niên thiếu ấy cũng chìm vào quên lãng, chỉ có em vẫn ở trong tâm trí anh. Gặp lại em sau bao nhiêu năm xa cách, thứ tình cảm trẻ con giờ đã lớn dần trong lòng anh. Bức thư ngày nào, chắc em chẳng còn nhớ, nhưng anh vẫn còn vấn vương...

Bức thư kẹp trong trang sách, chẳng thể nào đến được với em, nhưng thật may ông trời đã cho anh gặp lại em lần nữa, để yêu em, để ở bên em, để nói với em rằng: Gặp em là điều đẹp đẽ nhất...

Văn án số 2:

Khi đi hiến máu, cô nhìn thấy chữ ký trên danh sách hiến máu rất đẹp, và cô bị mẫu chữ ký đó thu hút, do quá rảnh rỗi cô vơ lấy tờ giấy nháp bên cạnh và mô phỏng lại, vì thế mà lúc đó có một nam sinh anh tuấn quay lại lấy di động bỏ quên bỗng nhiên sững lại như chợt có suy nghĩ gì đó, nheo mắt hồ nghi nhìn cái tên cô đã viết... Có lẽ đó là tên anh ta.

Sau vài lần gặp gỡ tình cờ, cuối cùng lại gặp anh trong buổi gặp gỡ học sinh cũ của trường trung học.

Lúc ra về, lão đại của khoa ngoại giao, anh chàng cơ trí mà khiêm tốn, nghiêm chỉnh mà chín chắn đó rất lịch sự nho nhã nói một câu, "Anh đã từng viết cho em một bức thư, em còn nhớ không?" Rất lâu sau đầu óc An Ninh vẫn còn hỗn loạn, điều anh nói có nghĩa là... Cô đã từng từ chối Từ Mạc Đình?

Mọi người thường hay lãng phí những năm tháng thanh xuân của mình khi còn trẻ, chỉ hy vọng rằng khi quay đầu nhìn lại, sẽ không thấy hối tiếc...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net