Chương 754-757

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 754: Lần “chuyển nhượng” quan trọng nhất của Lam Vũ
Edit: Kha | Beta: Mei
Một tuần nhanh chóng trôi qua, nhờ sự hợp tác của Trương Tân Kiệt và Lâm Kính Ngôn, Mưu Đồ Bá Đạo quả nhiên nắm trùm trong cuộc chiến giành BOSS. Tiếc là mấy công hội khác chỉ có thể gato với những công hội được các đại thần chuyên nghiệp giúp đỡ. Dù sao họ đã báo sếp hết rồi, BOSS vẫn phải tranh giành, cướp được hay không cũng phải cố hết sức trong hai tháng hè. Các công hội câu lạc bộ cũng đã quen với cảnh này, chẳng qua bây giờ Mưu Đồ Bá Đạo chỉ mạnh hơn chút thôi.
Những công hội câu lạc bộ khác cũng không phải không được các tuyển thủ chuyên nghiệp giúp đỡ. Như Lư Hãn Văn của Lam Khê Các vẫn luôn mạnh mẽ và chăm chỉ, cậu thiếu niên này như có nguồn sinh lực tràn trề, thất bại thảm hại cũng không dập tắt ý chí chiến đấu của cậu. Trải qua một ngày có thắng có thua, qua ngày hôm sau cậu vẫn sẽ hào hứng gào thét cổ vũ sĩ khí của những thành viên trong công hội.
Bên Trung Thảo Đường lại có tuyển thủ Lưu Tiểu Biệt. Đây cũng là một kẻ nổi tiếng về tốc độ tay trong giới chuyên nghiệp, nhưng khả năng khống chế tốc độ tay của phe địch lại quỷ khốc thần sầu đến vậy, ưu thế này không được phát huy triệt để. Vai trò của cậu nhóc tài năng này cũng thiên về chiến đấu hệt như Lư Hãn Văn, Trung Thảo Đường tuy được cậu ta giúp đỡ cũng không chiếm được ưu thế gì trước bậc thầy chiến thuật như Trương Tân Kiệt.
Đồng dạng là một công hội giàu mạnh lâu đời, Gia Vương Triều vẫn không bị quên lãng cho dù chiến đội đã bị loại. Chẳng qua sức cạnh tranh chỉ ở tầm trung, lại không có biểu hiện nào nổi bật.
Còn về tân quán quân, thành tích trong tuần qua của công hội Luân Hồi không tốt lắm, tiếp tục giữ vững danh hiệu tân quán quân gây tụt mood nhất. Ngoài ra, nguồn tin hành lang cho biết đoàn tinh anh 1 và 2 của họ thường xảy ra mâu thuẫn, quan hệ không mấy tốt đẹp. Không ít hội dụ người của công hội khác đã đánh hơi được và manh nha hành động.
Bên cạnh đó, không thể không nhắc đến chiến đội khá nổi trội Hô Khiếu. Tuyển thủ mới gia nhập Đường Hạo vô cùng chịu khó, thường xuyên chui vào game hỗ trợ đoàn đội. Lại thêm cậu tân binh được giải người mới xuất sắc nhất mùa này, Triệu Vũ Triết cũng liên tục chơi nổi trong game.
Nhưng kẻ gặt hái được nhiều nhất vẫn là Mưu Đồ Bá Đạo. Những tuyển thủ thuộc quyền trợ giúp của mấy công hội khác không thể onl 24/7, xác suất đi làm hệt như tỷ lệ BOSS random. Chỉ mình hai tên Bá Đồ này không ngại khó, ngày ngày có mặt chẳng khác gì nhân viên của mấy dịch vụ cày thuê.
Tuy Mưu Đồ Bá Đạo làm người hoang mang, nhưng kẻ nổi trội nhất vẫn là Diệp Tu và liên minh bốn công hội. Những người này vốn dĩ không xứng làm đối thủ của những công hội lớn, chẳng ngờ giữa chừng chợt đâm bang, trở thành kẻ chiến thắng trong tuần qua bên cạnh Mưu Đồ Bá Đạo.
Ban ngày là Mưu Đồ Bá Đạo, ban đêm là liên minh bốn công hội, nói chung chỉ có nhiêu đó gương mặt thân quen.
Nhưng ngoài việc cướp được số BOSS xấp xỉ Mưu Đồ Bá Đạo, trong tuần qua, Diệp Tu cũng được rape xác Hại Người Không Mệt nhiều lần. Ngoại trừ acc chính Hại Người Không Mệt, acc clone Mạc Bạch, còn phát hiện thêm một acc khác tên Bạch Mạc, đúng tinh thần thỏ khôn có ba hang. Hại Người Không Mệt lần lượt mở ba acc trong trận chiến cướp BOSS quy mô lớn này, hễ bị Diệp Tu bắt gặp là xác định. Có lúc đách hiểu vì sao chết, có lúc hiểu rồi mới chết, nhưng sau khi chết có hiểu biết xong cũng đoán ra được lí do chết thiếu hiểu biết lúc nãy.
Hại Người Không Mệt khổ vờ lờ, thu hoạch tuần này giảm đến đáng thương. Hắn không ngờ thế lực hiện tại của Diệp Tu đã bành trướng quá sức tưởng tượng, không phải chỉ coi chừng vài người là có thể thoát được. Hại Người Không Mệt không thể phân rõ ai thuộc phe Diệp Tu nữa, dù hắn có dùng acc nào ló mặt vào trận chiến cướp BOSS cũng bị người kéo tới đập.
Hại Người Không Mệt quả thật muốn hỏi Diệp Tu mày muốn tao sống sao. Có điều chết mấy bữa rồi vẫn không gặp được nhân vật của Diệp Tu, câu hỏi cũng đành ghim đấy.
Một tuần trong game là vậy, kỳ chuyển nhượng ngoài game cũng xảy ra không ít vụ giao dịch, nhưng nhân vật quan trọng nhất vẫn là Lâm Kính Ngôn và Đường Hạo. Tiêu Thời Khâm cũng là một nhân vật có tiếng, nhưng lại gia nhập Gia Thế, không hề liên quan đến mùa giải tiếp của Liên minh, sau khi bị mắng chơi ngu cũng không ai quan tâm đến hắn sống chết ra sao.
Tin Vinh Quang trong hè đa phần đều quay quanh vấn đề chuyển nhượng, đủ loại tin đồn và suy đoán nồng nặc mùi gây war. Nhưng chủ đề hot nhất tuần này vẫn là đoán xem danh tính vị tuyển thủ cầm chi phiếu 10 triệu ký giấy gia nhập với chiến đội Bách Hoa, trở thành người thao tác của nhân vật gánh team – Bách Hoa Liễu Loạn.
 Chẳng qua sau khi Trương Giai Lạc giải nghệ, Liên minh vẫn không có chuyên gia đạn dược nào đạt được trình độ giống như hắn. Mà người có thể trở thành át chủ bài của một đội, ngó quanh cũng không ai đủ sức. Cứ như vậy, sự lựa chọn trở nên thu hẹp hơn. Trịnh Hiên của Lam Vũ, Thẩm Vạn Hà của Hoàng Phong, Cát Triệu Lam của Hư Không đều là những lựa chọn tốt. Chẳng qua bọn họ vẫn còn thua kém đại thần Trương Giai Lạc. Làm át chủ bài của một đội ư? Những tuyển thủ kể trên có khả năng vượt trội gây shock nào sao? Thậm chí nhiều người còn cho rằng, hiện giờ Liên minh không có chuyên gia đạn dược nào đủ trình càn quét tất cả, chẳng thà Bách Hoa cho Trâu Viễn một năm cơ hội, ít ra Trâu Viễn đã quen thuộc hoàn cảnh và kỹ thuật của Bách Hoa. Mùa giải trước cũng vì Đường Hạo quá mạnh mẽ, làm thay đổi chiến thuật của Bách Hoa, nên địa vị át chủ bài của Trâu Viễn mới không được xác định. Mùa giải này cứ củng cố địa vị của Trâu Viễn, tập quen suốt một giải đấu thì chưa chắc sẽ thua bất kỳ tuyển thủ nào mua về.
Xuất hiện nhiều ý kiến đa chiều cũng là vì chiến đội Bách Hoa vẫn không có hành động cụ thể nào. Chuyện chuyển nhượng thường phải tiên hạ thủ vi cường. Đắn đo mãi có khi sẽ không còn lựa chọn, cầm 10 triệu cũng không xài được. Bởi một tuyển thủ chỉ có cơ hội chuyển đội một lần trong kỳ chuyển nhượng. Giả sử tuyển thủ được Bách Hoa chọn bị một chiến đội khác nhanh chân giành trước, thì trong cả mùa hè cũng không còn cơ hội nhắm đến tuyển thủ đó nữa. Chiến đội Bách Hoa không lộ tin chuyển nhượng, cũng không định củng cố địa vị của Trâu Viễn. Chuyện này làm fan lo sốt vó, không ít người lại nhớ tới cựu đội trưởng Trương Giai Lạc.
Trương Giai Lạc giải nghệ khá bất ngờ, không một ai cảm thấy trình độ của hắn đã đến lúc phải từ bỏ. Trương Giai Lạc là kẻ kỳ cựu gia nhập giải đấu chuyên nghiệp vào mùa thứ hai, năm nay tròn 25 xuân xanh. Tuy cũng thuộc hàng “quá đát” trong giới e-Sport, nhưng đó cũng không phải độ tuổi không gắng gượng được nữa. Nhất là từ khi Liên minh phát triển, chiến thuật và đấu pháp không ngừng đổi mới, tuyển thủ lớn tuổi càng có nhiều đường sống hơn. Lâm Kính Ngôn gia nhập Bá Đồ, Hàn Văn Thanh hô to khẩu hiệu tranh giải, hai vị lão tướng này đều gia nhập sớm hơn tuyển thủ năm hai như Trương Giai Lạc, vì sao họ có được hùng tâm tráng chí ấy, Trương Giai Lạc trẻ hơn lại không thể tái xuất lần nữa chứ?

Đây vẫn chỉ là sự kỳ vọng của fan, người đoàn già đoán non, chứ bên câu lạc bộ Bách Hoa vẫn không làm gì khác.
Tuần thứ hai của mùa hè chuyển nhượng không có nhân vật tiếng tăm nào. Trái lại, phía chiến đội Lam Vũ chợt đề bạt một thành viên từ trại huấn luyện, mùa giải sau sẽ trở thành tuyển thủ chính thức của chiến đội Lam Vũ: Lư Hãn Văn.
Người mới không có tiếng tăm gì hẳn sẽ không thu hút nhiều sự chú ý, nhưng chiến đội Lam Vũ lại vì cậu tân binh này mở họp báo, còn bảo đây là lần “chuyển nhượng” quan trọng nhất mùa giải mới của chiến đội Lam Vũ. Giọng điệu tự tin phách lối như vậy gây tò mò cho vô số người.
Cánh nhà báo tìm hiểu xong liền giật mình.
Lư Hãn Văn chỉ mới 14 tuổi, nếu đăng ký trở thành tuyển thủ chính thức sẽ lập nên kỷ lục mới trong hạng mục tuyển thủ gia nhập Liên minh Chuyên nghiệp trẻ tuổi nhất.
Trước kia Vinh Quang chuyên nghiệp quản lý chuyện tuổi tác rất nghiêm, yêu cầu phải là người đủ 18 tuổi, đủ năng lực hành vi dân sự, có khả năng thực hiện trách nhiệm dân sự độc lập mới được. Ngày đó Liên minh chịu ảnh hưởng từ hoàn cảnh xã hội lúc bấy giờ, đấu game không được nhiều người coi là nghề nghiệp đàng hoàng, tuyển thủ chuyên nghiệp càng bị người ta coi như thứ ăn hại. Trong hoàn cảnh ấy mà còn dụ dỗ trẻ vị thành niên làm tuyển thủ, trễ nải chuyện học của người ta còn dễ bị ném đá hơn.
Trải qua mấy năm Liên minh Chuyên nghiệp Vinh Quang phát triển kéo theo ngành e-Sport đi lên mạnh mẽ, nghề này đã được nhiều người tiếp nhận hơn, không còn bị coi là mầm mống tai họa, người ta dần đối đãi nó như mấy môn thể thao bóng đá hay bóng rổ thông thường. Liên minh cũng không ngừng sửa đổi những điều khoản đặc biệt, tuổi tác cuối cùng không còn là điều kiện hạn chế của tuyển thủ. Chẳng qua, tuyển thủ chuyên nghiệp mới 14 tuổi như Lư Hãn Văn quả thật là chuyện gây giật gân.
Tại buổi họp báo hôm ấy, mọi người rốt cuộc nhìn thấy tuyển thủ trẻ tuổi nhất trong lịch sử Vinh Quang. Nét trẻ con vẫn còn hiện rõ trên gương mặt, cơ thể và giọng nói, nhưng cậu ta lại không hề căng thẳng khi đối mặt với giới truyền thông, hỏi gì đáp nấy, muốn nói gì thì nói, chỉ phong thái này đủ bỏ xa người đứng đầu Liên minh hiện nay Chu Trạch Khải cả cây số. Cánh nhà báo lão luyện cũng nhìn ra Lư Hãn Văn không hề được huấn luyện chuyên môn gì, đấy chính là tính cách của nhóc ta. Mà bọn họ lại rất có thiện cảm với người tích cực chủ động, song tuyển thủ chuyên nghiệp vẫn cần thể hiện năng lực của mình hơn là khả năng ăn nói.
Tiếc rằng thời điểm khai mạc mùa giải sau vẫn còn khá lâu, ngay cả khi nó bắt đầu, một tuyển thủ nhỏ tuổi cũng khó có cơ hội được ra sân, có khi còn phải ngồi ở hàng ghế dự bị suốt cả mùa giải. Hơn nữa vẫn còn rất nhiều tân binh được dẫn dắt, chiến đội Vi Thảo chẳng phải có một tuyển thủ XXX không hề được tham gia thi đấu suốt mùa giải trước hay sao?
Đáng thương cho Kiều Nhất Phàm, bị người ta so sánh với tân binh của Lam Vũ mà ngay cả tên cũng không được nhớ rõ, chỉ nhớ mang máng là XXX nào đó. Bởi trong mắt nhiều người, tân binh của chiến đội Vi Thảo chỉ có mỗi Cao Anh Kiệt. Còn cậu tân binh của chiến đội Lam Vũ này thì sao? Trước đó không hề có tiếng tăm gì, tuy Lam Vũ đã lớn giọng tuyên bố sự gia nhập của cậu ta, nhưng lại không hề tiết lộ bất kỳ thông tin cụ thể nào, cánh nhà báo còn chả biết tên nhóc này chơi nghề gì.
Đây chính là thiên tài mới của Vinh Quang ư?
Ai nấy đều tràn ngập mong đợi với mùa giải sắp tới.
Chương  755: Tân binh xuất sắc
Edit: Dưa | Beta: Hà
Lư Hãn Văn…
Người ngoài giới hay giới truyền thông đều chỉ biết chút ít về thằng nhóc này, chứ thực lực ra sao thì mù tịt. Còn nhóm Diệp Tu đã nhiều lần chứng kiến thực lực của Lư Hãn Văn trong game, nhưng bởi vì liên tục ăn hành trong đoàn chiến nên đám Trần Quả cũng không coi trọng lắm. Diệp Tu ngược lại đánh giá cậu nhóc khá cao, khi nhìn thấy tin tức phía Lam Vũ, hắn chỉ dùng vẻ mặt quả-nhiên-là-thế nói rằng: “Thằng nhóc này sẽ làm tất cả mọi người kinh ngạc.”
“Vì Kiếm Ảnh Bước tám ảnh của nó à?” Trần Quả cười nói. Cô chơi cùng Diệp Tu nên cũng được mở mang tầm mắt. Nếu là trước kia, người tạo ra được tám ảnh sẽ khiến cô giật mình, nhưng giờ theo lời Diệp Tu, liền biết ngay tám ảnh này chỉ đủ để hù dọa cô, chứ xét trong giới chuyên nghiệp thì sơ hở trăm chỗ, chỉ tương đương với bốn ảnh mà thôi.
“Đừng thấy nó thường xuyên ăn hành ở đây mà coi thường, đây là game online, khác với thi đấu chuyên nghiệp.” Diệp Tu nói. Hắn đã quá quen với Trương Tân Kiệt và Lâm Kính Ngôn, chỉ biết là đối thủ chứ không chú ý mấy. Trong khoảng thời gian này, hắn giành sự chú ý cho Lư Hãn Văn của Lam Vũ nhiều hơn. Diệp Tu có ấn tượng sâu sắc với độ liều của nhóc ta, thậm chí còn từng có ý chèo kéo. Tuy nhiên giờ rõ ràng không còn cơ hội nữa rồi. Chiến đội Lam Vũ cũng quyết đoán thật, cho một thằng bé mười bốn tuổi vào thẳng đội hình chính thức.
Thế nhưng, dù Lam Vũ không ký hợp đồng thì Diệp Tu cũng khó mà ra tay với Lư Hãn Văn, bởi vì mười bốn tuổi vẫn là trẻ vị thành niên. Lam Vũ có thể ký hợp đồng với thằng bé là vì sau khi e-sport dần được công nhận, Liên minh đã quy định bằng văn bản rằng, trường hợp như Lư Hãn Văn được coi là vận động viên, có thể trình lên bộ Lao Động và cơ quan ban ngành có liên quan phê chuẩn. Nhưng phải là câu lạc bộ được đăng ký chính thức trong Liên minh như Lam Vũ mới thuận lợi được chấp thuận, chứ với bên Diệp Tu lại là một vấn đề vô cùng nan giải.
Giờ thì hay rồi, Lam Vũ dứt khoát nâng đỡ Lư Hãn Văn, Diệp Tu cũng đỡ phải suy nghĩ nhiều, hắn khá là coi trọng thằng nhóc có tố chất chuyên nghiệp này.
“Đại thần! BOSS!” Đúng lúc này Bạch Khê Lưu Cảnh gửi tin nhắn tới, Chiêu Hoa công hội phát hiện ra BOSS hoang dã xuất hiện.
“Có những công hội nào tới rồi? Mưu Đồ Bá Đạo tới chưa?” Mọi người vừa vội vàng chạy qua vừa hỏi. Mưu Đồ Bá Đạo đương nhiên là người họ quan tâm nhất. Giờ Trương Tân Kiệt hợp tác với Lâm Kính Ngôn, Mưu Đồ Bá Đạo trở nên khó nhằn, không chuẩn bị cẩn thận thì không xong.
“Tạm thời còn chưa thấy, nhưng người của Trung Thảo Đường và Lam Khê Các tới cả rồi.” Bạch Khê Lưu Cảnh gửi tin từ tiền tuyến về.
Đám Diệp Tu nhanh chóng chạy tới chỗ BOSS, liền thấy người của Mưu Đồ Bá Đạo đã đến nơi, nhưng chỉ đứng ở một bên quan sát chứ không vội xông lên, còn Trung Thảo Đường và Lam Khê Các đang đánh nhau túi bụi ở phía BOSS.
“Mưu Đồ Bá Đạo đang bày trò gì thế?” Diệp Tu cẩn thận quan sát, Mưu Đồ Bá Đạo cũng không bố trí thế trận gì mà chỉ đứng đấy nhìn thôi. Đội ngũ bốn công hội vốn đã quen coi Mưu Đồ Bá Đạo là đối thủ cạnh tranh chính, thấy Mưu Đồ Bá Đạo không cục cựa gì cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng của Diệp Tu bước khỏi đội ngũ, đi vài bước về phía Mưu Đồ Bá Đạo, người chơi của Mưu Đồ Bá Đạo lập tức trở nên căng thẳng, vội vàng chỉnh đốn đội hình chờ lệnh. Phía Diệp Tu coi Mưu Đồ Bá Đạo là đối thủ cạnh tranh chủ yếu, Mưu Đồ Bá Đạo chẳng lẽ không coi bọn họ là đối thủ khó nhằn nhất sao? Dạo gần đây ai cũng biết Diệp Tu dùng pháp sư chiến đấu Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng, hơn nữa toàn cầm đầu đi gài bẫy người khác, giờ thấy tên này bước ra, Mưu Đồ Bá Đạo đồng loạt cho rằng đối phương sắp manh động, vội vàng triển khai thế trận sẵn sàng nghênh địch. Nhờ đội phó chiến đội dẫn dắt, khả năng tác chiến đoàn đội của Mưu Đồ Bá Đạo gần đây cũng tiến bộ kha khá.
Ngờ đâu nghe thấy Diệp Tu hô lên: “Làm gì căng thế? Trương Tân Kiệt đâu? Kêu cậu ta ra đây.”
Mưu Đồ Bá Đạo xua như xua ruồi, khắp cả Vinh Quang, người của Mưu Đồ Bá Đạo đều không coi hắn là người, đây là thằng cha họ ghét nhất.
Tuy nhiên Trương Tân Kiệt cũng nhận được tin rất nhanh, Vọng Sơn Vân Vụ từ từ đi ra khỏi dòng người.
“Lão Lâm đâu?” Diệp Tu hỏi.
“Ha ha.” Trương Tân Kiệt cười không nói. Đánh nhau bao nhiêu ngày nay, nhân vật lưu manh của Lâm Kính Ngôn vẫn lẩn trốn như chạch, Trương Tân Kiệt sao có thể tiết lộ nhân vật Lâm Kính Ngôn dùng cơ chứ.
“Mấy cậu chưa hành động là có âm mưu gì thế?” Diệp Tu hỏi rất thẳng thắn.
“Nhìn rõ rồi tính.” Trương Tân Kiệt nói.
“Nhìn cái gì cơ?” Đây mới chính là điều Diệp Tu muốn hỏi. Nếu đối phương thực sự có âm mưu gì, chả lẽ còn trông chờ đối thủ nói cho hắn biết à? Mưu Đồ Bá Đạo cắm chốt ở đây, thoạt nhìn đúng là đang quan sát, Diệp Tu vừa hỏi vừa chuyển góc nhìn nhân vật theo Vọng Sơn Vân Vụ, rất nhanh đã rõ Trương Tân Kiệt đang nhìn cái gì.
Ở hướng kia, giữa cuộc hỗn chiến của Lam Khê Các và Trung Thảo Đường, hai kiếm khách đang quyết chiến kịch liệt, ánh sáng chớp lóe, kiếm khí tung hoành, rõ ràng vượt qua trình độ người chơi bình thường.
“Tên nhóc Lam Vũ kia là Lư Hãn Văn mà hôm nay họ vừa tuyên bố kí hợp đồng chính thức phải không?” Trương Tân Kiệt ám chỉ một trong hai kiếm khách đang quần nhau – Lưu Vân của công hội Lam Khê Các. Xem ra Lư Hãn Văn chưa từng nhảy ra chào hỏi trước mặt Trương Tân Kiệt bao giờ, cho nên mãi đến hôm nay Trương Tân Kiệt mới rõ thân phận của cậu.
“Ừ, một tân binh rất tài năng.” Diệp Tu trầm trồ.
Còn người còn lại của Trung Thảo Đường, hai người đều không nói gì, nhìn thao tác nhanh như ngựa hoang thoát cương kia, tất nhiên là Lưu Tiểu Biệt của chiến đội Vi Thảo.
Lư Hãn Văn so đấu với vị tuyển thủ chủ lực đặc biệt này lại không hề kém cạnh. Trong lúc hai người giao chiến, ngoại trừ có trị liệu giúp hồi máu thì không còn ai khác hỗ trợ tấn công.
Diệp Tu và Trương Tân Kiệt đứng nhìn, người chơi hai phe cũng bu lại nhìn. Giờ Trần Quả rốt cuộc cũng tin rằng cô đã đánh giá thấp Lư Hãn Văn. Có thể đánh ngang tay với kiếm khách chủ lực của chiến đội Vi Thảo, trình độ của Lư Hãn Văn cũng không giống một thằng nhóc mười bốn tuổi vừa gia nhập giới chuyên nghiệp. Trình độ như vậy, cộng thêm việc nó vừa mới phá kỉ lục độ tuổi nhỏ nhất, nhất định sẽ mang đến cho giới chuyên nghiệp nhiều điều bất ngờ.
“E là Lưu Tiểu Biệt sắp thua rồi.”
Nhân vật của Diệp Tu và Trương Tân Kiệt đang đứng cách nhau một đoạn xem hai kiếm khách quyết đấu, chợt nghe có tiếng nói xen vào giữa. Hai người chuyển góc nhìn, thì nhìn thấy một nhân vật lưu manh đang đứng đó.
“Lão Lâm, ông cuối cùng cũng chịu chui ra rồi à?” Diệp Tu chọc ngoáy.
“Tí nữa đổi tài khoản, ông vẫn chả biết là ai.” Lâm Kính Ngôn nói.
“Ông càng ngày càng bỉ ổi.” Diệp Tu ngậm ngùi.
“Chiến thuật phải thế.” Lâm Kính Ngôn nói.
Trương Tân Kiệt không để ý cuộc trò chuyện của hai người, chỉ đáp lời câu nói vừa nãy của Lâm Kính Ngôn: “Đúng, nếu không có trị liệu, Lưu Tiểu Biệt có thể đã thua rồi.”
“Tên nhóc tân binh này lợi hại đấy.” Lâm Kính Ngôn nói.
“Tầm vóc chủ lực.” Trương Tân Kiệt nói.
“Mới mười bốn tuổi.” Diệp Tu nói.
“Chúng ta còn tán dóc đến bao giờ?” Lâm Kính Ngôn hỏi.
“Cũng đến lúc rồi.” Diệp Tu vừa dứt lời, mâu của Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng đã đâm thẳng về phía lưu manh của Lâm Kính Ngôn. Ai ngờ Lâm Kính Ngôn cũng đã phòng bị từ trước, nhân vật sử dụng Quăng Ném, muốn thừa cơ chộp lấy chiến mâu của Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng.
Quăng Ném là kĩ năng loại chống đỡ, so ra còn trên cơ mấy loại kĩ năng bắt lấy như Viên Vũ Côn. Diệp Tu tất nhiên không thể dễ dàng bị áp chế như vậy, liền vội vàng hủy bỏ kĩ năng. Lâm Kính Ngôn cũng lập tức biến chiêu, ném một nắm cát qua. Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng của Diệp Tu nhảy lên, xoay 360 độ, vừa vặn né được nắm cát, đồng thời chiến mâu thuận thế tung ra một chiêu Bá Toái. Lâm Kính Ngôn vội vàng nhảy lùi về phía sau, né thành công.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, hai nhân vật đã quần nhau mấy hiệp, tiết tấu cực nhanh. Đám kì cựu như họ, ý thức luôn đi trước thao tác, tốc độ tay có thể không nhanh, nhưng biến hóa thì càng nhanh.
Hai người chiến đấu trực diện đều không chiếm được lợi, Lâm Kính Ngôn định cười ha ha nói gì, thì đột nhiên nhìn thấy một đốm sáng trong tầm nhìn. Gã cúi đầu ngó thử, một cái bật lửa đang bừng cháy chả biết rơi bên cạnh chân gã từ lúc nào!
Lâm Kính Ngôn hãi hùng, vội vàng bỏ chạy. Nhưng bật lửa đã rơi tận nơi, tốc độ Nhiệt Cảm Phi Đạn không thể chậm hơn động tác nhân vật. Lâm Kính Ngôn vừa nhảy được một nửa, đạn đã bay tới, nổ tung thành đám mây hình nấm. Lâm Kính Ngôn gắng sức khống chế nhân vật, nhưng vẫn bị quay mấy vòng trên không trung.
Diệp Tu sao có thể chờ gã rơi xuống đất, nắm chắc thời cơ tiếp tục xông lên.
Nhưng Trương Tân Kiệt cũng đã ra tay, vừa hồi máu cho lưu manh của Lâm Kính Ngôn vừa ném Thuật Thôi Miên về phía Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng.
Thuật Thôi Miên yêu cầu phải đứng đối diện nhân vật, không có tác dụng sau lưng, có điều chiêu này không có vật hữu hình như Ném Cát, việc né tránh khó hơn nhiều. Nhưng Diệp Tu kinh nghiệm đầy mình, vừa thấy Vọng Sơn Vân Vụ cầm thập tự đung đưa như lắc chuông đã lia góc nhìn qua, trong khi cú rung chuông ấy còn chưa kịp hoàn thành.
Nhưng rõ ràng Trương Tân Kiệt không cho rằng có thể dùng kĩ năng này khống chế Diệp Tu. Bọn họ ra chiêu nhiều lúc chỉ muốn ép đối thủ chuyển góc nhìn trong chớp mắt, sau đó nhân lúc đối phương không nhìn mình nữa thì tung kĩ năng khác. Trương Tân Kiệt lúc này lập tức quăng ra Ngọn Lửa Thần Thánh.
Đáng tiếc muốn dùng thủ đoạn này đối phó với Diệp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#reup