Chương 169 - 170 - 171

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nước trong bồn tắm đã chuẩn bị xong, hơi nước bay mịt mù, Lôi Tu buông Trang Dịch, một tay đỡ thân thể Trang Dịch, tay kia linh hoạt cởi bỏ nút áo Trang Dịch, sau đó chậm rãi cởi xuống.

Da thịt trắng nõn ẩn giấu bên trong quần áo, cùng với xiêm y rơi xuống mà lộ ra, Trang Dịch cảm giác khuỷu tay cùng lòng bàn tay Lôi Tu vuốt ve thân thể mình, lực đạo không nặng không nhẹ giống như xuyên thấu qua mảng da thịt kia mang theo dòng điện rất nhỏ tê dại truyền khắp cả người, cậu đã gần lộ ra toàn bộ, tầm mắt Lôi Tu giống như thực chất hóa, đưa mỗi tấc da thịt toàn thân Trang Dịch đều thu vào đáy mắt, cho dù không đối diện với Lôi Tu, Trang Dịch cũng có thể cảm nhận được tầm mắt nóng cháy kia của hắn.

Rơi sâu vào tu luyện hai ngày, Trang Dịch mới tỉnh lại còn có chút chậm chạp, lúc này cuối cùng cũng nhớ đến dục vọng của ma thú nhà mình đối với bản thân. Tuy rằng Trang Dịch cũng không bài xích loại cảm giác này, nhưng xích lỏa dựa ở trên người Lôi Tu như vậy, bị Lôi Tu gắt gao nhìn chằm chằm, Trang Dịch vẫn cứ cảm thấy mất tự nhiên.

Cậu giả vờ giống như cái gì cũng không hiểu, hờ hững quay mặt đi đánh giá phòng tắm.

Mặt gương đối diện rõ ràng chiếu ra hình ảnh hai nam nhân.

Chẳng biết khi nào Lôi Tu lại cao lớn hơn một chút, nếu một mình Trang Dịch đứng thì sẽ cảm thấy là một nam nhân thanh lãnh tuấn tú, cậu cao gần một mét tám, khung xương cân xứng, đường cong cơ bắp tuyệt đẹp, không mảy may có chút gầy yếu nào, nhưng mà lúc này chặt chẽ đứng cùng một chỗ với Lôi Tu, dưới hình thể lớn hơn cậu tròn một vòng của Lôi Tu, Trang Dịch trở nên có vẻ đặc biệt gầy gò.

Trang Dịch nhìn thân thể trắng chói mắt của mình ở trong gương, tạo thành đối lập rõ ràng so với quần áo màu đen của Lôi Tu, cậu đang định giục Lôi Tu thả mình vào trong nước, kết quả ngay sau đó, Trang Dịch đột nhiên chú ý tới mặt mình.

Không thấy trận pháp.

Trang Dịch sửng sốt, nhanh chóng nâng mắt nhìn về phía mặt Lôi Tu, vậy mới phát hiện, trận pháp trên mặt Lôi Tu không biết cũng bỏ đi từ lúc nào.

Bởi vì trận pháp là Trang Dịch bố trí, dùng hồn lực của Trang Dịch làm năng lượng liên tục duy trì trận pháp, bởi vậy mấy tháng trước, lúc hai người ở cùng nhau, có khi trận pháp trên mặt mất tác dụng, Lôi Tu sẽ nhân cơ hội này cùng Trang Dịch trao đổi hồn lực, chờ sau một đêm bọn họ tu luyện, ngày kế tiếp trận pháp trên mặt Lôi Tu sẽ lại khôi phục.

Trung bình cứ cách vài tuần Trang Dịch sẽ lại nhìn mặt Lôi Tu một lần, hôm nay mới từ trong tu luyện tỉnh lại đã nhìn thấy khuôn mặt vốn có của Lôi Tu, nhất thời không kịp phản ứng không đúng chỗ nào.

Mãi cho đến lúc này cậu nhìn thấy khuôn mặt mình cũng khôi phục dáng vẻ lúc đầu, mới ý thức được trong hai ngày cậu hôn mê, chỉ sợ đã xảy ra chuyện vượt qua dự tính của cậu.

Toàn bộ trận pháp phụ cận triệu hoán sư biến mất không thấy, dùng cảm ứng cực mạnh của Trang Dịch đối với dị ma, lúc trước không phát hiện bất cứ khí tức nào của dị ma ở trong Ellen, hơn nữa trên đường quay về đảo ma thú, nhìn thấy đảo ma thú bị đốt trọi, Trang Dịch cũng có phán đoán cơ bản về thắng bại của trận đại chiến với dị ma này, mà Bạch Hạc trở lại tranh phong ngật thổ với Lôi Tu, bởi vậy có thể thấy được tuy rằng đều không nhìn thấy đội săn ma và hồn sư Ellen, nhưng nhất định không gặp chuyện gì.

Lúc trước Trang Dịch mệt đến hoảng, tính toán nghỉ ngơi đàng hoàng chỉnh đốn một chút rồi lại thảo luận chuyện ba ngày này với Lôi Tu, nhưng mà lúc này nhìn thấy trận pháp trên mặt mình biến mất, nghĩ đến che giấu với đội săn ma lúc trước, Trang Dịch vô thức hơi nhíu mày, quên đi sự ngượng ngùng khi xích lỏa dựa vào Lôi Tu.

Lôi Tu vẫn luôn nhìn Trang Dịch chằm chằm, Trang Dịch biến hóa cảm xúc hắn tự nhiên cũng nhìn thấy, hiểu được Trang Dịch đang rối rắm cái gì, Lôi Tu lập tức thấp giọng nói ra chuyện xảy ra ngày ấy.

Trang Dịch nghe xong, ngẩng đầu vẻ mặt phức tạp nhìn khuôn mặt mình trong gương.

Sau giải thi đấu hồn sư, Trang Dịch vẫn luôn dùng thân phận hồn sư hai hệ chiến ngự đứng ở trước mặt mọi người, một khi người đội săn ma biết cậu ra từ hệ phụ hồn của Ellen, thân phận hồn sư ba hệ của cậu tự nhiên cũng bị biết được.

Triệu hoán sư đã sớm trở thành lịch sử, một số người không cố gắng đi nghiên cứu đoạn chuyện cũ từ trăm nghìn năm trước kia căn bản không rõ hồn sư ba hệ có ý nghĩa như thế nào, nhưng Trang Dịch cũng không dám bởi vậy mà sơ suất. Hồn sư bình thường không hiểu những thứ này, nhưng những hồn sư xuất thân gia tộc hoặc tuổi già bác học lại không hẳn sẽ không duy trì kiêng kỵ với triệu hoán sư như trước.

Hiện giờ Trang Dịch mười chín tuổi, cậu lớn lên ở Trang gia, di vật triệu hoán sư cũng bị cha mẹ cậu để lại cho Trang Tuyền, tuy rằng không rõ tình hình lúc đó, nhưng căn cứ điểm ấy, đại khái có thể phỏng đoán ra lúc trước cha mẹ Trang Dịch vứt bỏ cậu, là bất đắc dĩ.

Có gì có thể làm cho hồn sư ba hệ mạnh mẽ chạy trối chết, duy nhất có thể đó là Hồn điện vẫn đang đuổi bắt triệu hoán sư.

Mấy năm qua Trang Dịch vẫn luôn cố gắng che giấu thân phận của mình, mãi cho đến mới đây đại chiến dị ma bùng nổ, dị ma dời đi lực chú ý của Hồn điện, triệu hoán sư cũng trở nên không quá nguy hiểm, Trang Dịch từng cân nhắc muốn nói chuyện của mình cho đội săn ma, lại chung quy không hạ được quyết tâm.

Hiện giờ nghe Lôi Tu nói, Trang Dịch đã buông lỏng một hơi, lại có chút không yên.

"Đội săn ma nghe xong... có phản ứng gì? Còn có Ellen..."

"Tuy rằng rất ngạc nhiên, nhưng mà cũng khôi phục lại rất nhanh." Lôi Tu nói, "Không có ai lắm lời, Ellen không có người phát hiện ngươi."

Trang Dịch có chút mất hồn mất vía gật đầu, Thượng Thanh Vân là ở năm thứ tư tuyên bố chuyện Tưởng Tuyên là triệu hoán sư, đời này tuy rằng Trang Dịch thay đổi rất nhiều chuyện, nhưng phương hướng phát triển của toàn đại lục lại không có gì thay đổi.

Nếu như Trang Dịch không nhớ lầm, hiện tại hồn sư Hồn điện đã chuẩn bị sử dụng truyền tống trận đã nghiên cứu nhiều năm, tuy rằng chưa hoàn thiện, nhưng đã có thể dùng, truyền tống trận xuất hiện làm cho dị ma cảm nhận được nguy cơ, lập tức đẩy nhanh tốc độ tấn công, chiến hỏa giữa dị ma cùng nhân loại cũng lan tràn đến trong lục địa, đến lúc đó hồn sư nhân loại ốc còn không mang nổi mình ốc, cho dù thân phận triệu hoán sư nhạy cảm, nhưng tốt xấu cũng là nhân loại... Qua nửa năm nữa, hắn là có thể đường đường chính chính đứng trước mặt mọi người. "Tuy rằng đội săn ma không có thương vong, nhưng cũng có không ít người bị thương nhẹ đang dưỡng thương, còn có một phần đang ở chung với hồn sư Ellen, lần này Ellen tổn thất nặng nề, học viện đang sửa sang lại danh sách thương vong, không ít người trong đội cũng đi giúp đỡ. Vừa rồi ta đã nói chuyện ngươi tỉnh cho đội săn ma, một lúc nữa bọn họ sẽ lại đây thăm ngươi, có vấn đề gì giải quyết một lượt là được." Lôi Tu nhẹ giọng nói xong, đưa tay xếp chỉnh tề tóc Trang Dịch.

"Ừ." Trang Dịch thấp giọng đáp lời, ánh mắt còn có chút mê mang.

Đầu ngón tay Lôi Tu đan xen giữa mái tóc đen mềm, đuôi tóc buông trên vai nhẹ nhàng ma sát thân thể xích lỏa, thân thể Trang Dịch theo bản năng run lên, không biết là do tóc bị động, hay là bởi vì đứng lỏa trong chốc lát bị gió thổi lạnh.

Lôi Tu nhìn làn da Trang Dịch nổi lên da gà nho nhỏ, hắn liền một tay ôm lấy thắt lưng Trang Dịch. Nhiệt độ cánh tay nóng cháy cùng làn da hơi lạnh của Trang Dịch đụng nhau, cảm xúc mãnh liệt nhất thời làm cả hai người đều cứng người, ngay sau đó, Lôi Tu lập tức ôm lấy thân thể Trang Dịch, khuỷu tay vòng qua chân Trang Dịch, sau đó nhẹ nhàng thả cậu vào trong nước.

Trong chớp mắt làn nước ấm áp thấm đẫm toàn thân kia, da thịt mệt mỏi trên toàn thân truyền ra cảm giác căng căng chua xót, suy nghĩ của Trang Dịch lập tức bị kéo trở về, cậu tựa đầu vào thành bồn tắm, nhịn không được ngửa đầu hít sâu một hơi, từ trong cổ họng phát ra tiếng thở dốc trầm thấp.

Thanh niên vừa mới trưởng thành phát ra tiếng vang trầm thấp còn mang theo giọng mũi, trong thanh âm trong suốt mang theo vài phần mềm mại mê người, Trang Dịch vừa hoàn toàn thả lỏng thân thể, nghe được thanh âm của mình, nhất thời sửng sốt, lập tức phục hồi tinh thần, phản xạ có điều kiện nhìn về phía Lôi Tu ở bên cạnh.

Lôi Tu đang gắt gao nhìn chằm chằm Trang Dịch, nhìn dòng nước trong suốt ướt đẫm thân thể Trang Dịch, lướt qua da thịt trắng nõn, lúc Trang Dịch ngửa đầu phát ra âm thanh câu nhân, dục vọng trong mắt Lôi Tu bùng lên cao giống như ngọn lửa vậy, mãnh liệt lộ ra trong chỗ sâu dưới đáy mắt, hắn đối diện với Trang Dịch, không chút che giấu truyền tâm tình của mình lại cho Trang Dịch.

Trang Dịch nghe tiếng hít thở trở nên dồn dập của Lôi Tu, lại nhìn ánh mắt hắn, làm gì còn có chuyện không hiểu, cậu lúng túng quay đầu đi chỗ khác giả vờ như không thấy được biểu cảm của Lôi Tu, cúi đầu nói: "Ngươi đi ra ngoài trước đi, ta --"

Trang Dịch còn chưa nói dứt lời, Lôi Tu đột nhiên cúi xuống hôn lên môi cậu, câu nói kế tiếp của Trang Dịch bị ngăn chặn giữa môi lưỡi của hai người, chỉ còn lại có thanh âm mơ hồ không rõ cùng với tiếng vang do đầu lưỡi quấn quanh phát ra.

Môi Trang Dịch vì hai ngày không có nước vào mà hơi khô nứt ra, thậm chí môi dưới còn bị xé vỡ, mùi máu tươi nhàn nhạt truyền vào trong khoang miệng, Lôi Tu dùng đầu lưỡi mềm nhẹ liếm lên vết thương trên môi Trang Dịch, sau đó từ vết thương đi vào, đầu lưỡi đảo qua hàm răng, cuối cùng cùng đầu lưỡi Trang Dịch giao triền cùng với nhau.

Cảm giác trong cổ họng Trang Dịch phát ra tiếng vang nhỏ vụn, càng kích thích Lôi Tu dò xét vào sâu hơn, cẩn thận đảo qua mỗi chỗ trong khoang miệng Trang Dịch, bởi vì hôn quá sâu, không chỉ có nước bọt giao triền phát ra tiếng "chậc chậc", còn có chất lỏng không kịp nuốt xuống chảy ra theo khóe môi Trang Dịch.

Thẳng đến khi hôn Trang Dịch gần không thở nổi, Lôi Tu mới miễn cưỡng buông cậu ra, môi Trang Dịch bị Lôi Tu đột nhiên mút vào sưng đỏ lên, đặc biệt vết thương ở giữa môi dưới kia, đỏ chói, cùng với khuôn mặt trắng nõn hình thành đối lập mê người rõ ràng.

Lôi Tu nhìn dáng vẻ Trang Dịch dựa vào bên cạnh bồn tắm thở dốc, dục vọng áp lực rất lâu không khống chế được hội tụ ở bụng, bộ vị thô cứng giữa hai chân chống lên một hình dạng.

Nhắc mới nhớ, hắn cùng với Trang Dịch đã mấy tháng không thân mật, tuy rằng buổi tối thường xuyên ngủ cùng một chỗ, Lôi Tu nhân cơ hội này ngẫu nhiên làm chút động tác nhỏ ăn đậu hũ, nhưng bởi vì hồn sư đội săn ma ở ngay bên cạnh, thực lực mấy người Mạc Vi An, Trương Thừa Lạc lại đều cao hơn Trang Dịch, Lôi Tu, thanh âm hơi lớn một chút không chừng sẽ bị nghe thấy. Biện pháp duy nhất ngăn cách cảm ứng của bên ngoài đối với bọn họ chính là để Trang Dịch bố trí một trận pháp tinh vi, nhưng Trang Dịch cực kỳ bị động trong phương diện này, cậu không có khả năng sẽ chủ động làm trận pháp để cho Lôi Tu ăn cậu.

Như vậy dẫn đến kết quả chính là Lôi Tu nghẹn thật lâu, hôm nay cuối cùng cũng tìm được cơ hội tắm rửa cho Trang Dịch, tự nhiên sẽ không chịu bỏ qua.

Vì thế, không đợi Trang Dịch bình tĩnh lại, Lôi Tu một tay chống thành bồn tắm, nhỏ vụn hôn dọc từ gò má Trang Dịch xuống dưới, dừng trên cổ cậu, tay kia của Lôi Tu lại nhịn không được đưa vào trong nước, quấn quýt cùng ngón tay dài nhỏ của Trang Dịch trong chốc lát, sau đó theo tay Trang Dịch hướng lên trên, cuối cùng dừng trên điểm đỏ trước ngực Trang Dịch.

Nước trong bồn tắm vừa vặn lan khắp ngực Trang Dịch, theo mặt nước lay động, hai điểm trước ngực Trang Dịch bị nước ấm tô điểm trơn bóng, lúc thì bị nước bao trùm, lúc thì lại toát ra khỏi mặt nước lộ ra trước mặt Lôi Tu, như ẩn như hiện câu dẫn ánh mắt Lôi Tu, hắn vừa mới nhìn khắp toàn thân Trang Dịch, sớm đã bị nơi này hấp dẫn.

Ngón cái vòng quanh điểm đỏ, một chút một chút ấn lên đầu mút đang dần dần nổi lên phản ứng, toàn thân Trang Dịch bị hơi thở của Lôi Tu bao bọc, môi cùng tay Lôi Tu đều không ngừng đốt lửa trên thân thể cậu, là nam tính đã trưởng thành, nhu cầu đối với dục vọng của Trang Dịch cũng mãnh liệt hơn trước kia không ít, lúc này tuy rằng thân thể còn rất yếu ớt, nhưng hồn lực trong cơ thể đã bắt đầu khởi động, cơ bắp tê mỏi được hồn lực kích thích đang dần khôi phục sức mạnh, trong quá trình này, tay Lôi Tu xoa nắn đè ép ở bên ngoài làn da, loại cảm giác vừa mệt mỏi vừa thoải mái này, không chỉ làm Trang Dịch không thể từ chối, còn không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp.

Cậu thở hồng hộc, mím chặt môi, dục vọng khó nhịn làm Trang Dịch nâng cằm ngửa đầu ra phía sau, lại không chút nào biết rằng độ cong cổ duyên dáng đã hoàn toàn lộ ra.

Lôi Tu phát hiện, dưới sự xoa nắn của hắn, Trang Dịch vô thức vặn vẹo thân thể, thấy Trang Dịch đang cố gắng ép lại phản ứng của cơ thể, Lôi Tu cũng không nóng nảy, hắn vươn đầu lưỡi liếm dọc từ cổ Trang Dịch xuống bên dưới, thậm chí còn lúc có lúc không gặm cắn xương quai xanh cùng bả vai Trang Dịch một chút.

"Đủ rồi Lôi Tu..." Cảm giác tay Lôi Tu từ đầu vú cậu dời xuống, muốn đụng đến nơi đã hơi có phản ứng ở bụng dưới, Trang Dịch vội vàng ngăn Lôi Tu lại.

Cậu đã không phải lần đầu tiên cùng Lôi Tu thân mật giải tỏa dục vọng cho nhau như vậy, biết được nếu để cho Lôi Tu tiếp tục làm, chỉ sợ sẽ mất mặt bắn ra trong bồn tắm mất, Trang Dịch nhanh chóng đưa tay cản lại Lôi Tu.

Lôi Tu ngẩng đầu nhìn Trang Dịch một lát, trên môi hắn còn lóe chút thủy quang, là vệt nước dính từ trên da Trang Dịch, đầu lưỡi đảo qua răng môi liếm nước vào trong miệng giống như đang ám chỉ, thẳng cho đến khi Trang Dịch bị nhìn chằm chằm đỏ bừng mặt, Lôi Tu lúc này mới gật đầu, bàn tay đụng đến bụng Trang Dịch lui lại đến vị trí an toàn, hắn bắt đầu cẩn thận tắm rửa cho Trang Dịch.

Chương 170

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến vài tiếng lèo xèo nho nhỏ non nớt.

Trang Dịch lập tức nghe ra là tiếng sóc con, cậu quay đầu nhìn xuống cửa, ngẩng đầu ra hiệu cho Lôi Tu ra ngoài xem một chút xảy ra chuyện gì.

Lôi Tu giống như không nghe được tiếng động ngoài cửa, chuyên chú nhìn chằm chằm thân thể Trang Dịch, đôi tay ở trong nước vuốt ve làn da mềm nhẵn, sau đó theo chân Trang Dịch đi xuống, hơi hơi nâng chân phải Trang Dịch lên, tìm được bắp chân cứng đau của cậu, bắt đầu xoa nắn.

"Ưh..."

Cảm giác vừa đau vừa chua xót đánh úp lại, Trang Dịch gần như có chút mất khống chế phát ra tiếng, cậu nghĩ muốn rút chân lại, Lôi Tu nhanh chóng phát hiện ý đồ của cậu, lập tức kéo lại: "Nhân lúc nước nóng xoa bóp một chút, khôi phục nhanh hơn."

Trang Dịch nghĩ đến dáng vẻ mình bị Lôi Tu ôm lúc nãy, cảm giác đó vô cùng mất tự nhiên, lúc này Lôi Tu không chỉ thay cậu xoa bóp, còn có hồn lực mơ hồ xuyên qua làn da truyền vào, trải qua khống chế chuẩn xác, lực lôi điện tê tê phối hợp xoa bóp, quả thật có thể khôi phục càng nhanh, chẳng qua... cảm giác làm người ta vừa thoải mái lại khó chịu kia càng thêm sâu sắc.

Trang Dịch cắn chặt răng không phát ra âm thanh kỳ quái, nhưng có khi Lôi Tu ấn lên một số điểm, cậu một chút không chú ý vẫn cứ không nhịn được hừ ra tiếng.

Tiếng "chi chi" mềm mềm ở bên ngoài kia không biết đã dừng lại từ lúc nào, giống như cẩn thận nghe động tĩnh bên trong, sau một lúc, vài tiếng cào cửa truyền đến, giống như tiếng móng vuốt nhỏ đang cào cào vậy, thấy trong phòng tắm vẫn không có chút đáp lại như trước, tiếng cào cửa nhanh chóng biến thành tiếng gõ cửa nặng nề, giống như một cái búa nặng đang không ngừng đập vào cửa gỗ, ngoại trừ cái đó, ngẫu nhiên còn có thể nghe thấy vài tiếng hạc kêu vui sướng khi người gặp họa.

Sóc con ở bên ngoài làm ra động tĩnh lớn như vậy, Trang Dịch tự nhiên là nghe được, nhân lúc Lôi Tu muốn đổi xoa bóp chân khác cho hắn, Trang Dịch nói: "Cái kia..."

Lôi Tu gần như là vừa nghe thấy Trang Dịch mở miệng liền lập tức quay đầu lại nhìn cậu.

Bị đôi mắt Lôi Tu gắt gao nhìn chăm chú, bên trong còn có dục vọng chưa tiêu tan đang tràn ra, Trang Dịch dường như có loại ảo giác rằng Lôi Tu sẽ nhào lên đem cả người cậu ăn vào trong bụng bất cứ lúc nào, ma thú biểu đạt cảm xúc cùng dục vọng thường thường mạnh mẽ hơn nhân loại nhiều, huống chi Lôi Tu không có chút tính toán giấu giếm nào, ánh mắt trần trụi như vậy làm cho Trang Dịch thấy áp lực tăng lên gấp đôi.

Cậu gần như là phản xạ có điều kiện cúi đầu, kết quả vừa quét mắt một cái liền nhìn thấy bộ vị đang nổi lên phản ứng ở nửa người dưới của Lôi Tu. Dưới cái nhìn chăm chú của Trang Dịch, bộ vị nổi lên lại căng lớn lên một chút, dục vọng bị vây ở trong quần quả thực là đang hung ác kêu gào muốn được thả ra, cổ họng Trang Dịch căng chặt, dưới sự ảnh hưởng của Lôi Tu, cảm giác khô nóng bị đốt lên vốn còn chưa lui hết của cậu lại nhảy lên cao một lần nữa, bộ phận phía dưới hơi hơi cứng lên.

Lôi Tu chú ý tới Trang Dịch biến hóa, tiếng thở dốc trở nên dồn dập hơn một chút, bàn tay vốn đang xoa bóp cẳng chân Trang Dịch hơi hơi dùng sức, nâng một chân Trang Dịch lên, bộ vị giữa hai chân lộ mở ra ở dưới nước, Lôi Tu lấn người đè lên Trang Dịch, thanh âm bởi vì dục vọng mà mang theo vài phần khàn khàn: "Ngươi còn chưa nói cho ta, con sóc con kia là chuyện gì xảy ra..."

Cách quá gần, khí nóng phun ra lúc Lôi Tu nói chuyện dừng trên vành tai cùng cái cổ đã phiếm hồng của Trang Dịch, Trang Dịch bị Lôi Tu dựa vào gần như vậy, gần như có cảm giác không thở nổi, hai tay vịn ở hai bên bồn tắm của cậu hơi dùng sức một chút, đáng tiếc cậu xem nhẹ một bên chân đang bị Lôi Tu nâng, đứng lên vội vàng, không chỉ không thành công, ngược lại còn nhanh chóng ngã trở lại.

Bọt nước trong suốt vẩy ra càng mạnh, bắn vào người Lôi Tu làm quần áo của hắn ướt nhẹp, lộ ra đường cong cơ bắp rõ ràng, kể cả dục vọng bị quần trói buộc giữa hai chân, hình dạng cũng hiện ra càng thêm rõ ràng.

Trang Dịch bất ngờ không kịp đề phòng đổ lại trong bồn tắm, còn chưa kịp phản ứng, Lôi Tu lại lập tức áp sát hơn, đôi mắt màu đỏ sậm sáng quắc đối diện cậu.

Trang Dịch nhìn Lôi Tu gần trong gang tấc, rõ ràng phát hiện sai biệt khí thế trên người hai người, Trang Dịch đành phải tạm thời không để ý âm thanh ngoài cửa, nói ra quá trình quen biết giữa cậu và sóc con cho Lôi Tu nghe.

"Tử Tinh Hoàng Điểu?" Nghe xong lời Trang Dịch nói, Lôi Tu hơi hơi nâng mi, ánh mắt lấp lánh, cũng không biết đang nghĩ đến ý nghĩ xấu gì, đáng tiếc Trang Dịch cúi đầu không nhìn thấy được.

Vì thế, Lôi Tu liền lại gần, dùng đầu lưỡi một lần lại một lần khiêu khích môi dưới của Trang Dịch, nhìn dáng vẻ Trang Dịch vừa định chú ý ngoài cửa, sau đó lại luôn bị hắn hôn môi kéo lực chú ý lại, Lôi Tu càng liếm càng mạnh, phát ra tiếng nước "chậc chậc chậc", giống như hận không thể làm cho hai cái bóng đèn bên ngoài nghe được vậy.

Thanh âm mập mờ bùng nổ bên tai, vành tai vốn đã đỏ bừng của Trang Dịch quả thực là muốn nhỏ ra máu, cậu né tránh muốn tách khỏi động tác càng ngày càng càn rỡ của Lôi Tu, Lôi Tu thấy thế, dừng động tác lại, có chút chua chua nói: "Con vật nhỏ kia tốt như vậy?"

"Cái gì?"

"Lần đầu tiên gặp mặt đã cho nó quà, lần thứ hai gặp thì ôm nó vào ngực, hiện giờ cùng một chỗ với ta, còn nghĩ tới nó!"

Trang Dịch sửng sốt, gần như là phản xạ có điều kiện nói: "Ta cũng từng ôm ngươi, cũng tặng ngươi đồ..."

"Theo ý của ngươi, ta với nó giống nhau?"

"Đương nhiên không phải ——" Trang Dịch còn chưa nói xong, Lôi Tu đột nhiên đè người xuống, một tay hắn còn đang vuốt ve bắp đùi Trang Dịch, tay kia trực tiếp đỡ gáy Trang Dịch, làm cho hai người dựa sát vào sít sao.

Hôn sâu còn điên cuồng hơn lúc trước, đầu lưỡi quét ngang trong khoang miệng, liếm mút qua mỗi chỗ niêm mạc nhạy cảm, không cho Trang Dịch bất cứ cơ hội nào kéo giãn khoảng cách giữa hai người, Lôi Tu đè lên Trang Dịch hung hăng hôn cho đủ, thẳng đến khi Trang Dịch bị hôn sắp không thở được nữa, lúc đó hắn mới thả mềm động tác, tinh tế thưởng thức khóe môi Trang Dịch, nhìn đuôi mắt Trang Dịch bởi vì hôn môi mà nhuộm lên màu hồng mê người, Lôi Tu ôm cả người Trang Dịch, một đường hôn xuống dưới.

Đầu lưỡi nóng như lửa thấm ướt liếm qua hầu kết của Trang Dịch, lại chậm rãi xẹt qua động mạch chủ, khi thì dùng hàm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net