Chưong 150

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Vậy thì tại sao cô lại quen thuộc với sòng bạc và quán bar như vậy?" Cường ca nhìn vềphía Phù An An. Mặc dù cô đã cứu anh ra nhưng cô gái này con mẹ nó quá bất thườngrồi. Một thân một mình dám đến chợ đen mua vũ khí. Còn biết những con quái vật đó.Chỉ đi vào quán bar kia có một lần mà còn quen thuộc nơi đó còn hơn anh ta."Tôi có quen thuộc lắm đâu, chỉ là tôi có thói quen khi đến một nơi xa lạ sẽ sớm mộtchút tìm ra một con đường hầm ngắn nhất để chạy trốn mà thôi."Phù An An mắt nhìn bộ dáng tìm tòi nghiên cứu của Cường ca, trả lời "dù sao tôi cũngchỉ là một cô gái lẻ loi đến chỗ anh mua vũ khí nha. May mà gặp anh là người hiệpnghĩa, nếu như gặp một tên hắc lão đại không tuân thủ theo quy cũ thì làm sao bâygiờ. Làm chuyện gì cũng cần chừa một con đường lui cho mình, anh nói có phải haykhông?"Với lời giải thích này, anh thực sự đồng ý. Cường ca hừ một tiếng, có chút có chút tựhào. Anh ta đã đi trên con đường này nhiều năm như vậy, anh ta là một người giữ chữtín đáng tin cậy, đó là lý do tại sao rất nhiều người sẵn sàng đi theo anh ta."Nói cho tôi biết, cô muốn tôi cảm ơn cô như thế nào?" Anh Cường hỏi. Phù An An xoay vô lăng về phía trước, "Tôi chỉ muốn một hoặc hai xác chết của conquái vật đó. Muốn xem những thứ xâm nhập vào cơ thể con người này là cái gì. Biếtngười biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng đó."Nghe vậy, anh Cường im lặng một lúc, "Có thể tôi biết nó ở đâu, đi theo tôi đi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net