Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Diệp Trường Phi bị lời nói của Phù An An làm cho giật mình.Cái gì gọi là "anh cố lên"?Phản ứng của Phù An An khác với những người bạn gái trước đây của hắn ta.Diệp Trường Phi cẩn thận quan sát vẻ mặt Phù An An, khóe miệng hơi hơi nhếch lên—— có chút thú vị.Khi trời nhá nhem tối, bọn họ bắt đầu hành trình trở về.Hoạt động "cá lớn nuốt cá bé" của Diệp Trường Phi khiến thu hoạch hôm nay rất khágiả.Tòa nhà chính quyền thành phố đã chất lên một núi vật tư, ngoài lương thực và nhuyếu phẩm hàng ngày, còn có một số đồ trang sức bằng vàng và châu báu ngọc thạch.Diệp Trường Phi rất hào phóng yêu cầu cấp dưới của mình chia tất cả những châu báunày ra. Lũ lụt mới qua hơn có hai mươi ngày nên sự yêu thích của mọi người đối vớithứ này vẫn chưa giảm xuống

Những thuộc hạ lấy được vàng và châu báu đều nở nụ cười trên môi, chân thành cảmơn ông chủ đã mang theo bọn họ làm giàu, ngay cả một số tân binh vừa mới đượctuyển cũng nhanh chóng hòa nhập vào tập thể.Buổi tối càng tốt hơn khi được sắp xếp cho một bữa ăn ngon.Lần này, Diệp Trường Phi không có một mình mở bếp nhỏ, mà là bưng ly rượu đứnglên, cùng mọi người chia sẻ niềm vui khó có được này."Cảm ơn ngươi đã tin tưởng Diệp mỗ ta, chỉ cần mọi người cùng nhau nỗ lực trongnhững ngày tới, nhất định có thể vượt qua lần nguy cơ này.""Chúng tôi tin vào Diệp ca!" Diệp Trường Phi vừa mới dứt lời, lập tức liền có người phụhoạ hắn ta, có thể nói là đám người này đối với hắn cực kỳ tin tưởng. Việc lừa gạt NPC,khống chế tâm lý con người này, Diệp Trường Phi đã làm tới quen tay quen chân.Đại lão trong trò chơi quả nhiên rất mạnh, Lưu Thiên cảm thấy rằng cái giá để bảo vệmạng ngày hôm đó tiêu không oan uổng một chút nào, hai lần chơi trước anh ta đâucó thể thư giãn và tận hưởng trò chơi như bây giờ.Phù An An đi theo sau một nhóm người gật gù theo nhưng lời nói của Diệp Trường Phigiống như gà mái già cục tác bên tai Phù An An, không có gì đi vào tâm trí của cô đượcbởi vì cô đang đặc biệt thèm cái giò heo hun khói ở trên bàn.Diệp Trường Phi nhìn Phù An An ngồi ở trong góc, vẫy tay gọi cô: "Tiểu Hoa muội, lạiđây đi."Lưu Điền nghe tiếng vội vàng đứng lên, rất có mắt nhìn tình hình mà đem chỗ ngồicủa mình nhường lại "Diệp ca?"

Phù An An đi sang ngồi xuống.Diệp Trường Phi khẽ mỉm cười, phất phất tay: "Không có việc gì, mọi người ăn cơm đi."Phù An An nghe nói như thế hai mắt tỏa sáng, đũa chỉa thẳng đến cái giò heo hun khóingày giữa bàn ăn. Miếng đầu tiên phải hiếu kính cho đại ca ở bên cạnh "Diệp ca, anhnếm thử đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net