Chương 97

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bất quá, bọn họ thực sự là một con dê béo lớn.Phù An An nghĩ về đạo cụ không gian của cô ấy và tầng hầm của biệt thự.Thật đáng tiếc khi con dê to béo này cũng không thể đảm bảo đủ nguồn không khí.Phó Ý Chi đương nhiên cũng ý thức được vấn đề này. Hai người mang theo một thùngdầu, Phù An An đạp xe đến xếp hàng sau hàng dài.Bây giờ, mọi người còn tính là giàu có một chút, đội ngũ xếp hàng dùng dầu đổi khôngkhí không dài như bên đội ngũ bình thường nhưng vẫn rất nhiều người. Lúc này, đồ vậtcủa mọi người đều không dám để rời tay.Các đồ vật tốt nói chung như xăng, bình bơm không khí, chai nhựa và thậm chí cả xeđạp đã biến mất ngay khi chúng không còn trong tầm tay.Giống như Phù An An và Phó Ý Chi đẩy một chiếc xe đạp mang theo bốn bình khí vàmột thùng dầu nhỏ, đó là trang bị tiêu chuẩn của một tên nhà giàu địa phương. Cáiloại mà khiến bạn nhìn thấy là muốn cướp ngay. Nhưng đây là đồn cảnh sát nên bọnhắn vẫn còn chút e ngại.

Đương nhiên, vẫn có người nhịn không được, không tự chủ được vươn tay, "Tiểu muộimuội, bình khí này có bán không? Ra giá cho tôi đi."Tại một giây trước khi hắn đụng tới bình không khí, tay của hắn đã bị Phù An An chặnlại."Có lời gì thì nói đừng có mà đụng vào."Trong mấy ngày huấn luyện đặc biệt vừa qua, Phù An An cũng học được một chút tưthế mặt lạnh như băng của Phó Ý Chi, "không bán"Người đàn ông ngượng ngùng trở lại trong đội ngũ, khúc nhạc dạo ngắn này như lànsóng nhỏ đi qua.Một lúc sau, cuối cùng cũng đến lượt họ. Người phụ trách tiếp nhận thùng dầu, nhanhchóng bơm đầy bình khí cho hai người. Phù An An cẩn thận quan sát máy nén khí, nókhông lớn lắm và hoạt động rất đơn giản.Đem bình không khí đặt ở trên kệ bằng sắt, máy móc kêu một hồi ầm ầm sau đó trị sốtrên bình không khí liền đến số cao nhất. Cô có thể sủ dụng nó sau khi đọc kỹ một lầnhướng dẫn sử dụng, chẳng có chút hàm lượng kỹ thuật nào."Tôi không ngờ chiếc máy đó lại đơn giản như vậy. Đáng lẽ chúng ta phải mang mộtchiếc về nhà nếu biết sớm hơn". Sau khi đi ra, Phù An An có chút tiếc nuối nói với PhóÝ Chi.Lúc này đằng sau họ đã có nhiều người bí mật đi theo. Chỉ có hai người mà còn mangtheo nhiều đồ tốt như vậy. Bị người theo dõi cũng là việc mà hai người bọn họ đã đóntrước được .

Phó Ý Chi nhìn ba người chặn đường phía trước với vẻ mặt thờ ơ."Nếu không muốn chết thì giao ra bình khí cùng xe đạp ra!"Ba người đàn ông này là một tổ đội tạm thời. Đồ đạc của họ đã bị cướp ngay sau khi họra khỏi đồn cảnh sát, vì vậy họ phải học hỏi từ những tên cướp đó và nhắm mục tiêuvào những người khác.Thế giới bây giờ là như vậy, cá lớn nuốt cá bé, cá bé ăn tôm nhỏ, tôm nhỏ... xứng đángbị ăn.Phó Ý Chi lui về sau một bước, thản nhiên nói: "Phù An An.""Ừm.""Đã đến lúc kiểm tra kết quả rèn luyện mấy ngày nay của cô rồi.""Hả?" Phù An An sửng sốt."Đi lên." Phó Ý Chi nói ngắn gọn sau đó đẩy Phù An An lên phía trước.Phù An An không thể tin được – người ta chỉ là một cô gái nhỏ yếu đuối thôi mà!"Ngươi đúng là một tên tiểu bạch kiểm, không thấy ngại khi mình là nam nhân sao."Tên cướp có chút khinh thường, vươn tay muốn bắt lấy Phù An An."Dù sao ngươi cũng sắp chết, sao không đi theo huynh đệ ta đi. Nhìn khuôn mặt xinhđẹp của ngươi, các huynh đệ của ta sẽ cho ngươi chết trong sung sướng."Ba -- mặt của hắn ta bị quất lệch sang một bên. Phù An An xoa xoa tay có chút sảngkhoái. Trên mặt người đàn ông bị đau rát, nổi giận đùng đùng nhìn về phía Phù An An.

"Ngươi đây là đang tự tìm đường chết!" Người đàn ông xông đi lên muốn bắt lấy cônhưng Phù An An lại linh hoạt như một con cá. Mấy ngày nay huấn luyện ma quỷkhông phải là làm không công .Phù An An đã học được thật nhiều kỹ xảo cách đấu ở chỗ Phó Ý Chi, đối phó với mộtngười đàn ông là dư xài."Các ngươi còn đứng tại chỗ làm gì hả? Không biết đi đến giúp đỡ sao?" Người đàn ôngăn lỗ vốn từ chỗ Phù An An, liền kêu hai tên đồng bọn của mình


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net