o3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Chào buổi sáng Chaeyoung'

'Chúng ta hẹn nhau 9h?'

'Muộn tí thôi em bỏ qua nha,hôm qua Jimin hơi mệt'

Park Jimin chết tiệt cùng tên quản lí của anh ta đã đến muộn 30 phút.Cái nết làm việc của người nổi tiếng là như này sao?

Không khí trong xe tĩnh lặng đến khó chịu.Park Jimin chỉ chăm chăm nhìn vào điện thoại mà không hề chú ý tới sự xuất hiện của tôi.Cũng không mở miệng ra chào tôi một câu.Đôi lúc tôi cũng nghĩ hay Park Jimin bị thối mồm?Vì lần nào gặp anh ta cũng không chào tôi.

'Hôm nay tôi có gì lạ lắm à?'

Đang suy nghĩ vu vơ giọng nói của Park Jimin cất lên lôi tôi về thực tại.

'Không...không có'

'Thế sao cứ nhìn tôi mãi thế?'

Tôi im lặng không trả lời,bối rối quay mặt nhìn qua cửa kính.

Tôi không biết là cảm xúc gì nhưng mỗi khi Jimin nhìn tôi,tôi lại có cái cảm giác gì đó lạ lắm.Nó cứ bồi hồi rồi rối rắm nói chung là tôi như biến thành người khác khi được Park Jimin nhìn.Cái cảm giác đấy nó rất giống với cái cảm giác lần đầu tôi được nhìn thấy Park Chanyeol-mối tình đầu của tôi.

'Sao không trả lời' tưởng chừng Park Jimin đã quên nhưng anh lại cất tiếng.

Bịa đại một lí do tôi ấp úng trả lời

'Thấy anh chăm chú xem điện thoại nên...tôi tò mò chút thôi' 

'Có gì để tò mò?'

'Tôi cảm thấy tôi dường như không tồn tại nên muốn xem thứ gì trong đó mà thu hút anh đến thế'

'Muốn xem không?'

Park Jimin chìa điện thoại ra ý muốn tôi cầm lấy.

'Tôi hết tò mò rồi'

Vừa dứt câu anh ta nắm lấy tay tôi rồi đặt điện thoại của anh ta vào lòng bàn tay tôi.Bất ngờ trước hành động của anh ta.Tim tôi mất kiểm soát đập mạnh,tay tôi không tự chủ được bỗng chốc run lên.

'Như này thì có hơi...'

'Có sao đâu,ngại gì chúng ta là người yêu mà'

'Nếu muốn có thể cài face id ở máy tôi'

Chaeyoung lắc đầu lia lịa,rồi đưa lại điện thoại cho anh.Park Jimin không nói gì nhưng nét cười nơi khoé miệng hiện lên thấy rõ.

Park Jimin hôm nay lạ thế?Không giống Park Jimin mà cô từng tiếp xúc trước đó.



⋆⋆⋆⋆⋆





mỗi truyện đều là công sức mình bỏ ra,nên mình mong nếu mọi người đã đọc thì đừng tiếc gì tặng mình 1 vote vì nó không tốn tiền và cũng như mình cảm thấy được độc giả của mình trân trọng những tác phẩm mình viết ra.mình cảm ơn mọi người đã ủng hộ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net