#12. Let go

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác phẩm: [TaeBaek] Let go

Tác giả: Hyeon Ahn (EXO_Now_Speaking)

Thể loại: đam mỹ, fanfiction, oneshot, ngược, GE,...

Tình trạng: 1 chương – Finished.

Người review: Lynn Lynn (Linhkyn)

Giới thiệu:

Chúng ta cùng buông bỏ cuộc sống này để đến với những điều tốt đẹp hơn nhé!


Taehyung đã trả giá cho quyết định bồng bột của mình.

Mở đầu câu chuyện khá bình lặng và khó hiểu, chỉ vỏn vẹn trong tám câu thoại:

"Baekhyun, cùng rời khỏi nơi này thôi. Họ không chứa chấp em và anh đâu."

"Taehyung, em nói gì vậy?"

"Đến giờ phút này anh lại không dám bước đi cùng em sao?"

"Bỏ anh ra, xin em đấy, bỏ ra!"

"Nếu đã đến bước này, xin hãy tha thứ cho em."

"Taehyung, nếu như chúng ta nhất quyết phải làm như vậy, ít nhất hãy để anh bảo vệ em."

"Rầm"

"Hạnh phúc nhé, Taehyung."

"Không! Baekhyun!"

Ngắn gọn, tối nghĩa. Bạn không miêu tả chi tiết những thứ họ phải đối mặt như thế nào nhưng bấy nhiêu thôi cũng đã đủ để người đọc cảm nhận. Nói thật ban đầu nội dung truyện không làm cho mình ấn tượng lắm đâu, nhưng khi đọc đến kết rồi, mình chỉ có thể gõ icon (.-.) .

Còn gì đau đớn hơn khi trải qua một thế giới tràn đầy hi vọng, khi thu hết can đảm cùng nhau đối mặt với khó khăn phía trước thì lại nhận ra tất cả chỉ là một ảo tưởng xinh đẹp.

Truyện của bạn không chỉ để đọc một lần, gợi ý của kết cục vốn được bạn cẩn thận đặt trong từng lời thoại không mấy nổi bật của Baekhyun, cũng thả trong những suy nghĩ, hành động của từng nhân vật mà khi đọc lại lần thứ hai, tìm kiếm ý nghĩa của chúng, cảm giác rất phê :v

Bạn đã thành công trong việc khai thác tâm trạng mâu thuẫn của Taehyung, suy nghĩ dẫn từ trực tiếp sang gián tiếp đều vô cùng tự nhiên, không tạo cảm giác cứng nhắc hay miễn cưỡng. Lời văn của bạn chậm rãi, từ ngữ lãng mạn, rất phù hợp với thể loại lẫn nội dung truyện. Nói chung, về bên ngoài mình không có gì để bắt bẻ cả.

Còn về bên trong? Nội dung diễn biến của câu truyện không có gì nổi bật, nhưng ở phần kết thúc, bạn đã làm cho mình vô cùng bất ngờ. Đây chính là thể loại mình rất thích, vừa mộng vừa ảo, tình cảm vượt qua bản thân, vượt qua cả sinh mệnh đặt người yên lên trên tất cả.

Baekhyun không nói gì nhiều, lời thoại của anh rất đơn giản, chẳng giống suy nghĩ dày đặc, tâm trạng nghẹn kín trăm bề của anh tí nào. Mà anh chủ yếu dùng hành động để bộc lộ tình cảm của mình dành cho Taehyung, trao mạng sống của mình cho cậu.

Không thể không nói, cách bạn xây dựng và miêu tả nhân vật rất đặc sắc. Chỉ trong một chương, một chuỗi diễn biến ngắn gọn đã có thể khai thác toàn bộ nhân vật.

Một Baekhyun ấm áp, sẵn sàng vì người mình yêu mà hi sinh tất cả. Nếu hỏi anh có sợ hãi không? Có hối hận không? Đáp án là có. Anh có sợ hãi, anh có phân vân.

"Mày hi sinh nhiều quá, nhưng người ta chẳng thèm quan tâm gì cả."

Nhưng cuối cùng anh lại không hối hận.

Baekhyun không cần hồi đáp, thứ anh cần chỉ đơn giản là người mình yêu được hạnh phúc, hạnh phúc thay cả phần của anh. Dù rằng hạnh phúc ấy không do anh mang lại. Một nhân vật vô cùng cao cả nhưng cũng rất thực tế.

Sau đó là Taehyung bề ngoài hoạt bát, ngoan ngoãn thức chất nội tâm yếu đuối, không ngừng mâu thuẫn giữa nắm và buông. Cậu muốn đến gần anh lại sợ anh vì mình mà thương tổn, cậu muốn rời khỏi anh nhưng "Đoạn tình cảm này như bộ phận đã gắn thật chặt vào cơ thể từ lâu, giờ phải trực tiếp cầm dao chặt đứt, cậu có chút không cam lòng.". Rồi cậu tự ngược bản thân mình, vô tình dày vò trái tim anh khiến người ta vừa tức giận vừa thương tiếc.

Có một chi tiết làm mình rất mâu thuẫn. Chính là đoạn Taehyung kết thúc sinh mệnh của mình.

Sinh mệnh của cậu là do Baekhyun trao tặng, hy vọng cậu có thể thay mình sống hạnh phúc. Nhưng cậu lại lựa chọn vứt bỏ nó. Vứt bỏ mạng sống, vứt bỏ cuộc sống của mình lẫn của anh.

Đây là biểu hiện của sự ích kỷ, vì một suy nghĩ của bản thân mà phá đổ hết sự đánh đổi của Baekhyun.

Nhưng mà! Mình lại không thể ghét Taehyung được!

Mình cảm thấy, hành động như vậy mới đúng là Taehyung, mới đúng với tình yêu của cậu dành cho anh. Dù cho khả năng gặp lại Baekhyun mỏng manh như thế nào cậu vẫn muốn đánh cược. Hy vọng được đến bên anh, được nói lời xin lỗi, được nói lời cảm ơn.

Nhưng nó vẫn ích kỷ!

Nhưng nó đúng!

Nhưng nó ích kỷ!

Nhưng nó đúng!

Nó...

Ai ôi cái não lão hóa của tôi orz.

Chỉ trong một chương ngắn, truyện của bạn đã làm người đọc vô cùng ấn tượng, từ giọng văn cho đến nội dung.

Riêng cái kết chung lại khiến mình cảm thấy hoang mang. Rốt cuộc hình ảnh Baekhyun trước khi Taehyung nhắm mắt là thật hay lại là một cái ảo ảnh do cậu tạo ra?

Cơ mà mình thấy, này chỉ là tùy người nghĩ thôi. Riêng mình hi vọng đây chính là hình ảnh thật, ở một nơi nào đó hai người thực sự sống hạnh phúc, vẽ ra một Happy Ending.

Nhìn chung, nội dung truyện của bạn không có gì để chỉnh sửa cả, logic rất tốt, ý tưởng càng tốt. Mình không có kinh nghiệm về nhận xét giọng văn lắm nên không thể đi vào phần này, nhưng bản thân mình thấy văn phong của bạn rất ổn, rất phù hợp với truyện.

Cuối cùng, cảm ơn bạn đã ghé qua team và chúc truyện của bạn có nhiều lượt bình chọn và quan tâm hơn nha. Moa moa đa -3-


Nếu được chấm điểm mình sẽ chấm: 8/10

Tạm gác vấn đề công việc qua một bên đi, cá nhân mình rất muốn hỏi tác giả một câu: Rốt cuộc ai nằm trên? O.o 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC