Review Đồ lộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Đồ lộ của Kim Bính với Tưởng Tốn và Hạ Xuyên còn được biết với tên Con đường vấy máu hay Mặt trời không lặn ở phía Tây. Mỗi tên đều có thể đại biểu cho một tầng ý nghĩa cuả nội dung trong tác phẩm.
    Người sống ở hoàn cảnh nào, gặp phải việc gì, có mục đích gì... sẽ có cách nhìn khác nhau, dẫn đến hành động trực tiếp khác nhau.
     Với Hạ Xuyên, nếu hắn không mắc phải căn bệnh, hắn có thể khởi bước dấn thân vào con đừơng này ?! Trong hành trình cuả mình, thông qua tình yêu Hạ Xuyên càng giữ vững đựơc niềm tin và kiên trì vào tín ngưỡng cuả mình. Con đường Hạ Xuyên đi, đã làm thức tỉnh cũng như đem lại niềm tin, sức sống, và nhận lại sự tương trợ cuả Tưởng Tốn, Cao An, Trương Nghiên Khê,...một cô gái có một gia đình không hạnh phúc, phải trả giá cho sai lầm trong tuổi trẻ; một phóng viên và một nghiã công nhiệt tình thời tuổi trẻ, nhưng cũng bị mài mòn và phải thoả hiệp với hiện thực. Cuộc gặp gỡ sau mười năm cuả họ xác định con đừơng họ phải đi đó chính là Đồ lộ, và tương lai sẽ chính là Mặt trời không lặn phiá Tây.
   Năm đó vì cứu Trác Văn, Vương Vẫn Sơn đã làm một việc mà dù cho hắn có hối hận suốt đời vẫn không qua được lương tâm. Vương Vẫn Sơn đi sai để nỗi khổ riêng của hắn trở thành nỗi khổ chung của người khác. Nếu năm đó chỉ một mình Trác Văn mất đi, biết đâu sẽ không có những số phận như của Tùng Tùng cũng như Hạ Xuyên... Nhưng có lẽ không có Vương Vẫn Sơn thì với tập đoàn Đức Thăng họ vẫn sẽ có những người khác. Như vậy, cuộc sống họ đi chính là Con đường vấy máu.
Có người nói rằng trong các tác phẩm cuả Kim Bính, cô ấy thấy hay và thích nhất là Đại đánh cuộc. Nhưng với tôi, khi đọc Kim Bính thì những vật bình dị, ở tầng lớp bình dân mới là những nhân vật cuốn hút. Đại đánh cuộc với nam, nữ chính hay ngay cả tâm lý nam phụ người đọc có thể gặp đâu đó trong các tác phẩm về tổng tài hay cường thủ hào đoạt khác. Với Đồ lộ quá trình phát sinh tình cảm cuả Tưởng Tốn và Hạ Xuyên tương đối thô, giống một số tác phẩm Âu Mỹ. Tuy nhiên hành xử cuả cả hai tương đối hợp lý với tính cách và hoàn cảnh sống trong xã hội của họ.
Tình yêu trong Đồ lộ không hoa mỹ, lãng mạn, nhưng nếu nói ấn tượng đầu tiên khi đọc Đồ lộ chính là sự lãng mạn, huyền bí của Minh Hà trấn, quê của Tưởng Tốn và cũng là bối cảnh đầu tiên Hạ Xuyên gặp Tưởng Tốn. Một trấn nhỏ trên núi cao, là điểm du lịch nhưng lại khoác lên mình vẻ tĩnh lặng của một trấn thời cổ đại, tách biệt xã hội nhốn nháo bên ngoài. Những con đường khúc khuỷu chìm trong mây, biệt thự cổ bao quanh trúc, ... Đây là trấn tôi muốn đến thăm nhất sau Hà Diệp trấn của Lão phòng củ mùa xuân.
Tôi đọc đựơc một bài nhận xét đánh giá Đồ lộ là tác phẩm tình yêu hay của Kim Bính. Nhưng với tôi Đồ lộ cũng như một số tác phẩm khác của Kim Bính, để lại ấn tượng sâu chính là tính nhân văn, các vấn đề xã hội được nêu lên. Lần gặp đầu tiên bé Tùng Tùng chỉ làm tôi cảm thấy đáng thương. Lần gặp thứ hai, tôi đã khóc và bị ám ảnh với số phận của bé. Đọng lại mãi trong đầu tôi sau tác phẩm kết thúc là hình ảnh Tùng Tùng ngồi đưa mặt vào ống kính, nhìn hai cẳng chân to kỳ dị của mình, cất tiếng nói cho mọi người biết vì sao bé có số phận như vậy, và còn có những người như bé, như bạn bé, như Hạ Xuyên. Tiếng nói cuả Tùng Tùng là tiếng nói cuả những nạn nhân có số phận yếu ớt, tầng lớp thấp bé trong xã hội. Tùng Tùng muốn ra ngoài chơi, muốn mang giày, muốn nhìn trời xanh... nhưng mọi người chỉ có thể thấy video Tùng Tùng trên mạng với câu hỏi :
- Mùa đông đã qua, mùa xuân ở nơi đâu ?
Tùng Tùng với câu nói này đã đưa Đồ lộ vào danh sách tác phẩm yêu thích của tôi. Đúng như Kim Bính đã nói, mỗi tác phẩm cần phải có một chủ thể để làm sợi dây xuyên suốt thể hiện nội dung nổi bật cuả tác phẩm. Chinh đoạt chiến với phá án ma tuý, Tương tư Hữu Thời với số phận tỷ tỷ... với Đồ lộ thì chính là chấp niệm của Hạ Xuyên. Tín ngưỡng hắn mang theo, điều hắn luẩn quẩn trong lòng trong suốt mười năm, điều hắn muốn làm trước khi chết là:
- Muốn làm một sự có nghĩa.
Hạ Xuyên muốn trước khi hắn 35 tuổi, vấn đề ô nhiễm môi trường 10 năm trước phải được sáng tỏ.
    Nhân vật bình thường sống trong xã hội bình thường của Kim Bính đều có sức sống mãnh liệt và ở họ ta thấy dù cho không thiện lương nhưng vẫn còn nhân tính, không hoàn hảo nhưng đó mới là con người của hiện thực xã hội. Đọc tác phẩm Kim Bính cảm thấy rất thoải mái, cảm xúc rất tự nhiên. Cuộc sống trong tác phẩm trôi rất bình thường nhưng không nhàm chán. Ta sẽ thấy rằng con người xung quanh ta, con đường ta đi mỗi ngày, quán ăn ta tình cờ thấy đều có số phận riêng, đằng sau đều có câu chuyện riêng. Ai không vui mừng khi tình cờ thấy Hạ Xuyên, Tưởng Tốn và quán Tiamo trong Tương tư Hữu Thời, nghẹn ngào phát hiện tình cảnh xuất hiện cuả tam ca và Chu Diễm trong Trời đất cách sợi dây thừng, gật gù với bóng dáng thấp thoáng của Dương ca trong Chinh đoạt chiến, Tương tư Hữu Thời, mừng vui khi biết Trương Nghiên Khê và Cao An thành đôi trong Sinh đồ.... Mỗi nhân vật phụ trong tác phẩm của Kim Bính đều để lại ấn tượng cho người đọc, không biết do tác giả xây dựng các nhân vật này mang đầy đủ tính cách không xuất hiện mờ nhạt bên nhân vật chính, hay do thoát ly tác phẩm này họ trở thành nhân vật chính trong tác phẩm khác. Nhưng không thể phủ nhận, gặp họ trong tác phẩm khác với câu chuyện của riêng mình, tôi vẫn sung sướng khi thấy Kim Bính không cho tôi vào thế giới quá lạc lõng với những con người quá xa lạ. Ở đây nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn biết đời sống cuả nhân vật tôi thích và đôi khi biết thêm những bí mật của họ.
Như Kim Dung đã tạo ra võ lâm cho các hiệp khách của ông. Kim Bính cũng tạo ra xã hội liên kết trong tác phẩm của mình. Không xuất thân Giang Nam thị, Lô Xuyên hội không phải nhân vật cuả Kim Bính. Hạ Xuyên là soái ca qua đường trong Tương tư Hữu Thời, tam ca là người mù trong nạn lụt Trời đất cách sợi dây thừng, người yêu A Trang là bạn bác sĩ tâm lý trong Tương tư Hữu Thời...
Tôi từng nghĩ nghệ thuật vị nghệ thuật mới tốt. Nhưng giờ đây tôi nghĩ, nghệ thuật vị nhân sinh cần thiết cho chúng ta trong xã hội ngày nay.
Tôi vừa biết những tác phẩm đời đầu của làn sóng phim truyền hình Hàn Quốc là những tác phẩm lên tiếng về vấn đề ung thư trong xã hội Hàn Quốc lúc bấy giờ nên lúc nào nam hay nữ chính đều chết vì mắc bệnh máu trắng. Ai lúc đó chắc cũng bực mình lắm, nghĩ hết ý tửơng kịch bản sao mà phim nào của Hàn Quốc cũng kết thúc như vậy. Ngoài ra, tôi từng xem một truyện viết rất hay của Mỹ và được biết là viết cho Hội đoàn phụ nữ nào đó của Mỹ, để cổ vũ phụ nữ bị bạo hành vươn lên.
Mọi ngừơi xem ngôn tình để đựơc sống trong thế giới tốt đẹp, để cảm nhận được giá trị cuả tình yêu, để rút ra điều tâm đắc cho riêng mình... Các tác phẩm của Kim Bính dù mô tả hơi hiện thực so với các tác phẩm ngôn tình khác, nhưng thật sự không quá đen tối, nó làm người đọc có quyền suy nghĩ hướng tới tương lai ấm áp hơn. Mọi người đừng bỏ qua Đồ lộ, hãy đến với Tùng Tùng và cho bé biết rằng:
"Mùa đông đã qua, mùa xuân đang đến".

CO, 4/8/2020
TrishBui

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net