[Hoàn] Tâm Ngứa - Thanh Cù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thể loại: đô thị, thanh xuân vườn trường, ngọt, sủng
Nhân vật: Lâm Cam, Chu Viễn Quang
Độ dài: ~70 chương

Trích đoạn nhỏ
1. Từ khi sinh ra tới giờ, Lâm Cam không sợ ai cả. Cho đến một ngày, mọi người phát hiện số lần gây chuyện của cô ngày càng ít ỏi.
Lâm Cam: "Gây chuyện không có ý nghĩa."
"Ý cậu là gì?"
Lâm Cam nhìn bóng dáng thẳng tắp của Chu Viễn Quang phía trước, nói từng chữ: "Vì có 'ánh nắng' rồi!"
* Lâm Cam trả lời日光 - [rìguāng] là ánh nắng, chơi chữ với tên 远光 - [yuǎnguāng]: Viễn Quang.

2. Ngày nọ, cô đang học ở thư viện cùng Chu Viễn Quang thì nhận được tờ giấy trả lời:
"Chớ khiêu khích anh, anh sẽ đau đầu phát sốt. Có lẽ em chỉ muốn nắm tay, nhưng thân thể em khiến anh dục hỏa đốt người."
Cô cho rằng anh chỉ là một chú mèo nhút nhát, không ngờ lại là một con sói đuôi dài.

Văn án
Mang bên mình số mệnh đơn độc, anh chưa từng cầu nguyện với thượng đế. Cho đến khi gặp Lâm Cam, anh lại trở thành người mộ đạo nhất.
Nói như vậy là bởi:
Nếu thượng đế ban cho anh "món đồ" gì, thì đó chỉ có thể là Lâm Cam.

Review
Thật lâu mới trở lại với chuyên mục này rồi vì dạo này mình lười đọc cực kì và cũng khó tính hơn lúc lựa truyện đọc nữa :'< Hi vọng là mọi người vẫn chưa quên chuyên mục này~

Tâm ngứa thật sự là một bộ truyện khiến cho mình yêu thích ngay từ những chương đầu tiên. Từ dáng vẻ quật cường của nữ chính, bộ dáng ngại ngùng của nam chính đối với nữ sinh vừa gặp đã yêu mình cho đến chiếc bánh mì nam chính đưa cho nữ chính mỗi buổi sáng hay bộ dạng ghen tuông của cả hai người.

Nói thế nào nhỉ, Lâm Cam là đại tỷ trong mắt mọi người, học hành cũng trâu bò mà đánh nhau cũng không kém trâu bò là bao. Về nguyên tắc, nam sinh ngoan hiền cao lãnh như Chu Viễn Quang sẽ không bao giờ chủ động đụng phải ổ kiến lửa này. Nhưng, vận mệnh chính là vận mệnh nha, không xoay chuyển được.

Không rõ là từ lúc nào, Chu Viễn Quang bắt đầu yêu thích dáng vẻ của cô nữ sinh suốt ngày nói thích mình, cảm thấy khó chịu khi cô không để ý tới mình. Chu Viễn Quang nhận định, là cô gái này, nếu không phải là cô ấy thì không phải là ai khác.

Tỏ tình bá đạo, ở bên nhau cũng bá đạo. Chu Viễn Quang khẳng định với giáo viên của mình, "Em và cậu ấy không ảnh hưởng đến học tập."

Vì lí do gia đình, Lâm Cam đã không thể hoàn thành lời ước hẹn cùng đỗ đại học với Chu Viễn Quang. Lâm Cam chỉ nói, "Nếu con đường phía trước cậu nhất định phải đi khiến tôi vấp ngã tới chệch lối, tôi hy vọng cách yêu thương của tôi không phải là liều mạng kéo cậu lại, nói rằng cậu không nên đi, không thể đi. Mà là chuẩn bị cho cậu một đôi giày bền bỉ nhất, chuẩn bị cho cậu chiêc ô chắn gió chắn mưa. Nói với cậu giao lộ thứ hai trơn trượt, con đường thứ năm có kẻ ăn trộm. Đừng mua bánh ga-tô ở ven đường, nói với cậu, mau về nhà có cơm chờ sẵn."

Mọi người thường nói, tình yêu tuổi học trò chẳng bao giờ có kết quả tốt, nhưng Chu Viễn Quang và Lâm Cam đã cho mọi người thấy, không có gì là không thể cả. Lâm Cam nói, "Em không cần thế giới nào tốt hơn anh nữa"

Một câu chuyện không phải về một tình yêu oanh oanh liệt liệt, chết đi sống lại, đi ngược cả thế giới; mà là một câu chuyện trải dài từ sân trường đến lễ đường, từ đồng phục đến váy cưới.

Mọi người hỏi mình có người thứ ba hay không? Có, cũng không ít. Thế nhưng, người thứ ba hoàn toàn là chất xúc tác trong câu chuyện này. Nếu như trong mắt họ đã có đối phương, nhiều hơn nữa cũng chẳng là vấn đề đâu ~

Bạn không cần một tình yêu oanh oanh liệt liệt, bạn chỉ cần một tình yêu cùng bạn thật lâu mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net