HẠ ĐỎ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tựa sách: Hạ Đỏ

Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh

"Tôi thẫn thờ cầm bó cỏ trên tay, lòng rưng rưng xao xuyến. Đã có lần tôi nói với Út Thêm tôi thích nhất cỏ may. Tôi thích cỏ may bởi vì cỏ may mọc đầy trên lối đến nhà Út. Út Thêm không biết con trai thành phố ưa nói xa xôi bóng gió. Nó tưởng tôi thích cỏ may thật. Nên bây giờ ngớ ngẩn gửi cho tôi. Những ngày qua, cỏ may bám đầy gấu quần tôi còn không gỡ hết, nó gửi theo làm gì cho cỏ may đâm đau nhói trái tim tôi."

Đây là phần trích đoạn mình tâm đắc nhất. Nó mang nỗi buồn man mác bởi nỗi day dứt không nói nên lời, như tình yêu trong lòng cậu bé 16 tuổi chưa thể cất lên mà đã vụt tắt khi biết người con gái nó thương mãi không thuộc về nó. 

Nội dung về chuyện tình đơn phương của Chương, cậu trai thành phố 16 tuổi về Hà Xuyên nghỉ hè. Cậu được gặp họ hàng mình cũng như quen biết Thơm và mối tình với Út Thêm. Bên cạnh những trò nghịch phá của đám trẻ con thì ta được biết thêm một mặt khác về những đứa trẻ vùng quê. Hoa phượng được gọi là hoa học trò nhưng với đám trẻ quê có lẽ chúng còn không được đi học, không biết nghỉ hè là mùi vị như thế nào. Và có lẽ tâm hồn của họ bình thản hơn người thành thị xô bồ lắm tâm tư, "tuổi thơ của những đứa trẻ ở làng Hà Xuyên dường như kéo dài vô tận." Mở ra một góc nhìn mới hơn về làng quê thời bấy giờ.

Một lần nữa bác Ánh tiếp tục đưa ta vào không gian bình dị nơi có những con suối, bờ tre, hàng tre dài hun hút đầy ắp tiếng chim hót. Chưa bao giờ tôi thất vọng về khung cảnh mà bác miêu tả, đặc biệt là cảnh quê, bác tài nhất là biết cách đưa con người ta quay về chốn quê hương bình yên đầy thơ ấu mà. Và mọi lần câu chuyện tình bác kể vẫn là câu chuyện buồn. Nàng Thơm thầm thương chàng Chương mà khóc nhòe cả má, chàng Chương viết thư cho Út Thêm mà nào có hay cô nàng không biết chữ. Út Thêm vẫn luôn trong sáng và hồn nhiên, chỉ có chàng Chương, từ mùa hạ ấy đã đánh mất sự thơ ngây của mình.

23/03/20

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#review