Về Hiểu Tinh Trần: Tình yêu cuộc sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Vương Hạo Hiên (diễn viên đóng vai Tiết Dương) từng nói: "Trên thế giới này chỉ có một loại chủ nghĩa anh hùng chân chính. Đó là sau khi nhìn rõ được thực tế của cuộc đời, ta vẫn cứ yêu nó một cách cuồng nhiệt." Chợt nghĩ, chẳng phải câu nói này thật dành cho Hiểu Tinh Trần hay sao?

Từ khi được Bão Sơn Tán Nhân đưa về núi, nhận làm đồ đệ, tới năm mười bảy tuổi xuống núi, anh vẫn chưa hiểu hết bụi trần. Mang tấm lòng vẹn nguyên nhiệt tình với cuộc sống, anh xuống núi, mong muốn giúp đời độ thế, hoài bão lập một đạo quán bất luận xuất thân của môn sinh. Cố chấp tin vào lẽ phải, anh quyết định giúp Thường Bình tra án Thường gia năm mươi mạng, đưa kẻ chủ mưu lên Kim Lân Đài. Nhưng anh chưa đủ trải đời để hiểu rõ những tơ vò trong cuộc đời không chỉ có hai màu trắng đen.

Đời đã dạy anh một bài học về chính nó bằng cách quá đau lòng. Thường Bình, kẻ anh nhiệt tình giúp đỡ, lật lọng xin anh bỏ đi tất cả. Tiết Dương, tên sát nhân anh bắt về chịu tội, tàn sát đạo quán của anh, hại tri kỉ của anh mất đi đôi mắt. Cái giá quá đắt anh phải trả để nhìn thấu cuộc đời.

Nếu nói Tinh Trần giúp Thường Bình năm đó là ngây thơ do chưa rành thế sự, vậy sau bao tổn thương không lành anh vẫn chọn yêu cuộc sống, tin vào người, thì gọi là gì? Thánh mẫu ư? Tôi gọi đó là sự dũng cảm, là "chủ nghĩa anh hùng chân chính". Bi kịch khiến anh nên đa nghi, anh lựa chọn tin tưởng. Đau thương khiến anh nên rơi lệ, anh lựa chọn mỉm cười. Giữa bao đường lựa chọn có thể vây mình trong bóng tối u uất, anh chọn sống trong ánh dương sáng ngời, tiếp tục yêu đời, không vì sự gai góc của nó mà phủ nhận vẻ xinh đẹp vốn có. Có thể chọn lựa như vậy, phải là người dũng cảm, nghị lực và lạc quan biết bao!

Nhưng đời như đứa trẻ đùa dai, nếu không kéo được đạo trưởng xuống vực thẳm thì quyết không buông!

Một lần nữa, anh nhận ra mình lại quá tin vào sự tốt đẹp của thế gian này. Nhận kẻ thù là bạn tốt, nhầm bạn tốt thành kẻ thù, tay vấy máu người vô tội, ba năm ấm ấp chỉ là một hồi kịch vì sự "nhàm chán" của ai. Lần này, cuộc sống đẩy anh đến ranh giới cuối cùng. Anh có thể chọn tiếp tục sống mà chẳng thể tin ai, không thể tin thế giới này vẫn còn sự tốt lành, sống mà phần đời sau chìm trong bóng tối, đánh mất sơ tâm, đánh mất chính mình. Nhưng anh đã không, anh chọn an giấc ngàn thu.

Lúc con người ta nghĩ đến cái chết cũng là khi họ yêu sự sống hơn bao giờ hết. Lựa chọn tự sát không phải vì họ chán sống, mà trái lại, họ rất yêu cuộc sống, khát vọng hạnh phúc nhưng bế tắc, tuyệt vọng vì nhận ra không cánh cửa nào dẫn đến hạnh phúc còn được mở ra nữa.

Cả đời Hiểu Tinh Trần dường như được tính bằng sai lầm nối tiếp sai lầm. Có lẽ anh đã sai khi xuống núi, khi tin vào cuộc đời như vậy. Anh không nên giúp Thường Bình, chẳng nên cứu Tiết Dương. Niềm tin anh đặt vào thiếu niên vô danh là một sai lầm khiến anh phải trả bằng cả tính mạng. Và cuối cùng, dường như anh đã sai... khi rút kiếm tuyệt mệnh, để ai bồi táng trăm mạng Nghĩa thành.

"Ngươi chẳng làm nên chuyện gì cả, thất bại thảm hại, ngươi gây nên tội thì phải chịu, tự ngươi chuốc lấy!"

Không phải đâu! Xin anh đừng tin vào lời mạt sát của kẻ đang trong cơn giận quá mất khôn!

Trong khoảng hai mươi mùa xuân ngắn ngủi của cuộc đời, anh đã làm được những điều đẹp đẽ mà ít ai có thể: đưa một tội phạm quỷ tài về chịu tội, dũng cảm nhận về mình tổn thương như một sự trả giá công bằng, can đảm tin một người xa lạ, nhiệt tình yêu cuộc sống sau bao đắng cay, và – tuyệt vời nhất – trừng phạt thích đáng một con quỷ dữ, và tìm về trong hắn một phần thiện lương ở chiếc kẹo nắm chặt trong cánh tay đứt lìa.

Đôi tay bị vấy bẩn, nhưng trái tim vẫn trong sáng sạch sẽ thuở ban sơ. Trải qua bão giông, trái tim ấy vẫn kiên cường với nhịp đập hướng về trần thế. Anh đã yêu cuộc sống này kể từ khi chưa biết rõ về nó, vẫn yêu khi bị đời vùi dập đến tang thương, vẫn yêu kể cả khi bị bức đến giới hạn tuyệt vọng.

Tôi tin rằng sẽ không có độc giả nào trách cứ anh. Tình cảm của chúng tôi với anh chỉ có sự yêu mến và cảm phục!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net