Review bản thảo "Trần triều thần chiến" của VietVo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Review cho bản thảo truyện "Trần triều thần chiến" của bạn VietVo. Bạn gửi bản thảo cho mình đã lâu nhưng đầu năm mình rất bận, đến giờ mới đọc được, mong bạn thông cảm. Thời gian qua mình thấy bạn đang kinh doanh theo hướng phát huy và bảo tồn các giá trị dân tộc, chúc việc kinh doanh thuận lợi và phát triển. Về phần review, mình sẽ cố gắng ngắn gọn do nội dung bản thảo này không khác biệt nhiều so với bản thảo cũ mà mình đọc hồi năm ngoái. Như thường lệ, bài review tập trung vào nội dung và kỹ thuật. Link phần review cũ nằm tại đây:


Về nội dung, truyện tập trung về Trần Nhật Duật và thời đại chống quân Nguyên của nhà Trần. Bối cảnh truyện bắt đầu vào lúc Nhật Duật thu phục Trịnh Giác Mật và những câu chuyện ma quỷ thần tiên xảy ra trên vùng miền ngược. Truyện thuộc dạng tiên hiệp – lịch sử. So với bản thảo cũ, nội dung hiện tại đã sáng sủa hơn rất nhiều do bỏ được các phần rườm rà không cần thiết, lời thoại đi đúng trọng tâm. Truyện có phần nào ảnh hưởng từ các bộ tiên hiệp Trung Quốc do chưởng phép với màu mè hơi nhiều, nhưng ít nhất là không có mấy cái "quang mang" với "lăng lệ", và việc đưa các hình tượng văn hóa của người Việt cổ và biến tấu chúng sao cho phù hợp là việc đáng ghi nhận. Mình chưa tìm thấy nhiều tài liệu về Cao Sơn phủ hay những món bùa phép của dân miền ngược, nhưng hy vọng là bạn đã có tài liệu và tìm hiểu kĩ càng.

Nhờ những thay đổi trong cách viết và giản lược, bản thảo lần này rõ ràng hơn rất nhiều, không bị rối như bản cũ. Các hành động, tình tiết diễn ra rành mạch và dễ hình dung, tất nhiên là cần thêm nhiều kỹ thuật viết khác để tạo gay cấn, nhưng như hiện tại là ổn. Duy chỉ có một việc hơi đáng tiếc là mạch truyện đánh đấm chiến đấu hơi nhiều, nên thành ra các nhân vật bị bỏ rơi phần nội tâm và những miêu tả xung quanh hành động của họ. Đã bảy chương nhưng Nhật Duật chưa có một diện mạo hoặc một tính cách cụ thể, bởi các hành đông của nhân vật mang tính bột phát thiên về bản năng nhiều hơn là một người lý trí, có tính toán, có cơ mưu (thời điểm này đã là Chiêu Văn Vương và được phái đi làm hoạt động ngoại giao). Về phần các nhân vật khác như hai sứ giả Cao Phủ và Bạch Nương, do thời lượng chiến đấu nhiều và đa phần họ là nhân vật chính nên cũng chưa khai thác được nhiều lắm. Hy vọng là khi truyện dài hơn, tác giả sẽ chú ý phần này. Có lẽ tác giả nên để dành thời gian cho các nhân vật nghỉ, đối thoại nhiều hơn, tập trung tình tiết hơn thay vì đánh đấm dày đặc như hiện nay. Giống như kiểu đọc truyện tranh chưởng Hồng Kong vậy, ban đầu hào hứng nhưng sau thì ngấy :v.

Về phần kỹ thuật. Do loại bỏ bớt những thứ rườm rà trong cách kể và lời thoại nên truyện đã tốt hơn nhiều. Hiện tại tác giả cứ giữ cách viết như thế này là được. Chỉ duy có một vài chỗ trong cách xưng hô của nhân vật, bạn cần để ý. Như trong truyện có đề cập dân tộc, như người Kinh và người Man. Cơ mà người Man thì có do nó sinh ra từ chữ "man di", còn chữ "người Kinh" thì e là vào thời đấy không có, vì chữ "người Kinh" độ khoảng vào thế kỷ 19 mới xuất hiện. Thứ hai, trong cách nói chuyện của Nhật Duật thì không dùng chữ "triều Trần" vì không ai xưng danh hiệu đó, sử dụng chữ "triều đình" là đủ. Thứ ba, việc gọi quân địch là "giặc Nguyên" cũng chấp nhận được, tuy vậy thì có một gợi ý nhỏ là người thời đó gọi quân Nguyên "quân Hồ" hoặc "rợ Hồ". Tác giả nên quan tâm hai ý trên, ý thứ ba có thể thay đổi hoặc không, tùy thuộc vào dụng ý hoặc cách viết của tác giả. Trong cách viết, tác giả dùng từ "cái" hơi nhiều: cái nhà, cái bản, cái nọ cái kia... làm mất tính văn chương nhiều, hãy giảm bớt nó xuống. Ngoài ra vào Chương 4, lúc đám người trong bản hô hào đòi thiêu chết Bạch Nương, lưu ý sử dụng các dấu "!" để tạo sức nặng cho lời nói, đỡ phải mô tả nhiều họ tức giận hay hung hãn thế nào.

Tổng quan là vậy, so với bản thảo cũ, phần này đã tiến bộ hơn rất nhiều. Tác giả có thể chưa đột phá nhưng thực sự là người nghiêm túc với việc viết. Hy vọng là bạn có thể post online ở đâu đó và theo bộ truyện cho đến khi kết thúc nó. Viết lách tốt. Thân!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#review