Review "Paradise Reality" của Aliciel

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Aliciel

Thể loại: fantasy

Link: không tìm được link gốc

---------------

Cảm nhận và góp ý cho truyện Paradise Reality của bạn Vân Anh Dương, hay còn gọi là Aliciel. Truyện này thì xuất hiện từ lâu rồi và cũng là một trong những bộ fantasy hiếm hoi có bối cảnh rộng và lớn, đòi hỏi sự đầu tư của người viết. Chắc nhiều bạn trong đây cũng biết tác phẩm này. Điều đáng tiếc nhất là bạn tác giả đã nghỉ và ngừng viết. Cơ mà hôm nọ bạn có add mình, chúng ta cũng trò chuyện, cũng nói nhiều thứ, và có vẻ như bạn khá ngạc nhiên khi mình biết bạn là ai dù đã đổi tên :v. Bạn đang trong quá trình viết lại và lên ý tưởng mới cho truyện nên cần vài lời khuyên từ bộ cũ Paradise, cơ mà khung chat thì bé mà cũng có vài thứ cần nói, nên mình viết thành bài vậy :v. Vì truyện đã ngừng nên mình thiên về cảm nhận hơn, kỹ thuật thì vừa phải vì cũng không biết bạn còn ý định viết Paradise nữa hay không. Có gì thì mình nói hết, bạn xem cái nào hợp thì dùng nhé :D. Mình đọc truyện của bạn lâu rồi, nay xem lại có chỗ nào đáng nói thì bàn thôi.


Về nội dung truyện: truyện nói về thể loại game nhập vai tên là Terra Somniare, nằm trong dự án phát triển thực tế ảo gọi là Paradise Reality của một tập đoàn công nghệ nổi tiếng trên thế giới. Từ dự án Paradise Reality, người ta đã phát triển một trí tuệ nhân tạo (AI) có khả năng tạo dựng một thế giới ảo, đem lại cho người chơi những cảm quan sống động không khác gì thế giới thực từ môi trường, cảm xúc, tương tác vật lý, hóa học. Dù người chơi chỉ cần ở yên một chỗ và sử dụng một dụng cụ đăng nhập trò chơi nhưng những trải nghiệm phiêu lưu thật sự. Truyện tập trung vào một nhân vật chính tên là Silva, một anh chàng công tử có nhiều vấn đề với gia đình giàu có ngoài đời thực, còn trong game anh ta là một thằng cha Dark Elf chuyên đi đồ sát người chơi khác :v. Nội dung truyện sơ sơ là thế. Cái này mình cần nói rõ một chút. Trước mình nói không đọc truyện game hay võng du, nhưng Paradise Reality là trường hợp khác bởi vì trong truyện có chứa nhiều yếu tố có thể phát triển thành văn học, thay vì là một truyện chuyên về game. Bản thân tác giả có nói mình viết Light Novel nhưng mình cảm thấy nó không giống lắm, vì không có quả Light Novel nào dài khủng khiếp vậy cả :v. 14 chương của bạn dài như là Quyển 1 truyện của mình ấy :v.


Ở phần nội dung, tác giả làm tốt việc dẫn dắt người đọc vào thế giới game, cụ thể ở đây là thành phố Freyr City của tộc Elf (tác giả dùng hầu hết tiếng Anh nên mình để nguyên vậy). Đây là lý do mình đọc truyện bạn thay vì bỏ qua như khi gặp các truyện võng du hay thế giới ảo khác. Xét về các điểm mạnh thì tác giả có thể mạnh trong việc tả chi tiết cũng như nét đặc trưng phong cảnh của vùng đất đó, nếu người đọc có hứng thú tìm hiểu những khái niệm mới lạ thì sẽ đọc tiếp để khám phá thế giới này. Ngoài ra thì tác giả không ngại tả chiến đấu :v, có thể nói là tả chiến đấu khá nhất trong số các tác giả mình từng gặp. Tất nhiên mình không so sánh với các tác giả trước do thể loại truyện cũng như bối cảnh khác nhau, nhưng đại khái là tốt nhất vì từ lúc mở đầu trận đánh tới lúc kết thúc, bút lực vẫn tốt và không có sự hụt hơi khi bắt đầu những trường đoạn chiến đấu khác.


Ở mặt kỹ thuật thì ta bỏ qua mọi thứ về lặp từ, câu không gọn hay quá dài (chuyện bình thường khi mới làm quen thể loại này, bạn không phải người đầu tiên, cũng không bao giờ là người cuối cùng). Chỉ có vài điều, một là sang chương hẫng. Cái này xảy ra ở chương 1 và 2 khi giới thiệu về nhân vật Dark Elf, cái này thuộc một lỗi gọi là "hiệu ứng quá tải". Hiệu ứng quá tải từng xảy ra trước đây với truyện Thánh Chiến khi ở truyện đó, tác giả sử dụng Chương 2 với một lượng thông tin khổng lồ để giới thiệu thế giới. Tất nhiên hai bên hình thái thể loại khác nhau, nhưng Paradise Reality có mắc một lỗi tương tự là quá tải về hệ thống game. Đáng ra ban đầu, người đọc nên đồng hành cùng một tân thủ khám phá thế giới thì ở đây, họ phải đồng hành cùng một nhân vật đã học được rất nhiều kỹ năng, chưa kể các ngôn ngữ chuyên biệt ngành game mà nếu không phải mình từng chơi game nhập vai r thì sẽ không hiểu gì. Và đặc biệt là các chỉ số -_-, mình thực sự hãi khi đọc phần này. Xin được thành thật với bạn là phần Chương 2 đó, lần đầu tiên mình bỏ qua, lần này đọc mình cố gắng đọc nhưng cũng không thể tải nổi. Có lẽ do mình không hợp. Nhưng thông qua trận chiến đầu Chương 2 và sử dụng thủ pháp gián tiếp để giới thiệu nhân vật Dark Elf xuất hiện cuối Chương 1, nó thực sự rất cồng kềnh. Giá như bạn gói lại trận chiến trong một đoạn nhỏ và chuyển sang Dark Elf luôn, hiệu ứng sẽ hay hơn nhiều. Nhưng mà bạn "tham" quá thành ra bị sượng, tham cái gì mình nói sau.


Và có một vấn đề khác về sự chuyển đổi thời gian. Trong truyện, việc quay lại khoảng thời gian trước khi sự việc hay diễn biến diễn ra khá nhiều. Có cái thì được như ở chương mà Dark Elf tỉnh dậy sau khi nhừ đòn bởi một đứa con gái, cơ mà phần hồi tưởng lại phân đoạn chiến đấu phải nói là rất dài. Có cái chưa tốt như ở phân đoạn giữa Dark Elf và Ruvy, chỗ đó mình bị lẫn lộn về mặt không gian thời gian khá nhiều, hồi trước đọc gần như phải căng mắt ra xem thời điểm đó là thời điểm như thế nào. Cái lỗi này ở đây có lẽ do tác giả khi đó mường tượng truyện như một cuốn phim và sử dụng cách flashback – quay về thời điểm cũ khá nhiều. Sử dụng rải rác thì được, nhưng ở mật độ cao trong 14 chương này thực sự gây vấn đề. Vì đây không phải thể loại truyện hiện sinh hay tâm lý nên việc sử dụng nó cần được cân nhắc, khi nào viết lại hoặc viết mới thì bạn chú ý nhé.


Vậy thì vấn đề ở đây là gì? Thực ra khi đọc, mình để ý tác giả có sự chuyển biến, hình như là do nhận được góp ý từ độc giả. Trong chương 1 và 2, tác giả mô tả cảnh chiến đấu cũng như xử lý cảnh vật rất chi tiết nhưng vô hồn. Sang Chương 3 và về sau, câu chuyện dần đổi khác khi tác giả không sử dụng quá nhiều kỹ năng, thần chú hay hệ thống game nữa mà tập trung nó thành một câu chuyện mang tính fantasy hơn, những kỹ năng hay điểm chỉ số lướt qua và càng ngày mờ nhạt. Từ Chương 3, truyện bắt đầu có hồn hơn hẳn, nhưng lại vướng vào một thứ là sự níu kéo của thể loại game. Không có chỉ số, không điểm kinh nghiệm, không uống máu tu mana bú lắc cắn đan đắp phù thì không ra game được. Thành ra tác giả bị giằng co. Đôi lúc tác giả rất muốn biến cả thế giới này trở thành fantasy thật, chủng tộc thật, vùng đất thật, nghĩa là muốn sáng tạo một vũ trụ chứ không còn mang mác game nữa, nhưng vì sự giằng co bên trên mà không biết nên tiến triển thế nào.


Ở bên trên mình có nói tác giả "tham" trong việc tả cảnh chiến đấu. Cái này k phải bạn mắc mà chính mình đã từng mắc. Nói cho cùng ra, truyện bạn gần giống với truyện mà mình từng viết cách đây hơn 10 năm trc tên là Diêm Đế (cũng là bộ đầu tiên mà mình kiếm được tiền từ viết). Khi đó mình cũng như bạn lúc viết Paradise là tả rất chi tiết, rất kỹ càng, hành động âm thanh đủ cả, rất khác so với những bộ kiếm hiệp tiên hiệp bắn chưởng bùm bùm ở cùng thời điểm ấy :v. Nhưng sau này khi đọc lại, mình cảm giác cái đó không những dài dòng mà nó còn vô hồn, bởi vậy mình bỏ lối viết ấy và chuyển sang cách viết khác. Vậy nên khi tác giả coi lại Paradise thì cảm giác cái gì đấy cợn cợn trong việc mô tả chiến đấu này. Bạn thể hiện điều đó khá rõ khi muốn chuyển sang cuộc sống đời thực của Dark Elf, những phân đoạn có tiến trình tình cảm lẫn tâm lý, bắt đầu từ việc Ruvy muốn đi theo thằng cha đồ sát. Tuy vậy, cũng vì cái mác game mà bạn bị tắc và rất khó xử lý, mà nếu xử lý thì lại không ra ý mình.


Và đây là điều cuối cùng. Có lẽ tác giả bỏ dở Paradise vì một lý do là truyện không "sống", hoặc có sống cũng rất ít. Cái này là vấn đề cao cấp không chỉ riêng fantasy mà truyện nói chung, bạn thuộc dạng có tiềm năng nên sẽ hiểu mình đề cập cái gì. Có lẽ nguyên nhân khiến bạn nghỉ viết truyện này và đầu tư lại là do khi đọc lại những chương đầu, các chương đánh đấm và các chương mô tả tâm lý, bạn cảm giác có cái gì không thực sự ổn trong cách mô tả thế giới. Mình nhận ra cái này ở Chương 2 khi bạn mô tả thành phố Freyr City, nó đẹp, nó rất chi tiết, nhưng nó không "sống" mà chỉ có các con chữ mô tả. Bạn thì rõ ràng là fan Chúa Nhẫn nên rất hâm mộ cách mô tả của bố già Tôn Kiên (khu rừng Mirkwood cũng từ đó mà ra :v), cơ mà cái bạn thiếu chính là cốt lõi của thủ pháp mô tả chi tiết đó. Sau này bạn đã nhận ra sự thiếu sót ấy nên bắt đầu từ chương 10, bạn bắt đầu so sánh, dùng nhiều phương thức mô tả hơn qua năm giác quân nên cảnh tượng dần có hồn, trước đấy chỉ da thịt thôi. Và có lẽ bạn cũng nhận ra điều bất ổn trong sự tồn tại của thế giới này, bao gồm việc các thành phố, khu rừng, ngọn núi, chúng ở đây như thể một cách lập trình và tự xuất hiện, tự tồn tại. Vậy nên khi sang khoảng Chương 8, 9 bạn bắt đầu lưu tâm hơn đến lịch sử cũng như đặc trưng của các địa danh như kiến trúc, một phần thiểu số văn hóa. Tuy vậy, vấn đề game vẫn là mấu chốt, thể loại và nội dung bị vênh nhau, thành ra muốn xử lý khá là mệt.


Tựu chung vấn đề là vậy, hơi tiếc cho một tác phẩm thuộc dạng đồ sộ như Paradise Reality. Dù vậy thì việc nghỉ cũng là cần thiết cho tác giả, bởi vì nếu đi tiếp truyện đó thì sẽ nảy sinh nhiều vấn đề. Cho nên khâu lựa chọn nội dung cũng là phần quan trọng. Điều nữa do tác giả mang thiên hướng văn học chứ không phải viết cho vui nên việc nghỉ cũng là điều dễ hiểu. Hy vọng là thời gian tới có thể giúp bạn được điều gì đó trong việc tạo ra một tác phẩm fantasy :v. Vài lời vậy thôi, bạn có thể tham khảo. Thân! :D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#review