chap 6 : đến lâu đài băng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nối tiếp chap trước

Guy : đừng có chưa j là đuổi tôi đi như thế chứ(✿^‿^)

Ri thì ngồi lên giường và nhìn guy với ánh mắt anh ta đã phá giấc ngủ của tôi thì đừng có mà nói lí. Guy thấy vậy đành ngậm ngùi ngồi vào ghế


Nó na ná giống vậy nha:v bạn cứ tưởng tượng đi:))

Chủ tịch thì ko thèm để í guy nữa mà từ tốn chỉnh lại chỗ ngủ của mik và nằm xuống. Guy nhìn quanh thế nơi ở của rimuru ko tệ

Guy : chỗ này của cô đẹp đó có cả chỗ ngắm cảnh nữa, cô thích ngắm cảnh à

Rimuru : uh, bầu trời đẹp bao la mà, dành cả đời nhìn nó cũng ko chán

Nói chuyện một hồi cùng với guy thì cũng chiều rồi nhưng chủ tịch vẫn lười như ngày nào nên đã nằm lăn ra ngủ. Rimuru quay lưng về phía khác chùm kín lại để kệ guy nói đang ngồi đó nhìn ri:))

Rimuru : tên này nhìn j nhìn lắm thế ┐( ̄ー ̄)┌ ( suy nghĩ)

Guy thì cứ vậy nhìn ri. Một lúc sau thì chủ tịch ngủ để kệ mối nguy hiểm ở đó:^

Guy thấy rimuru ngủ thì định rời đi thì guy thấy rimuru đang thở nhanh và.....
/HẮT XÌ!/
Guy quay lại và nghĩ /ốm ư/

Phù~
Hazz chắc là ko về đc rồi ( nở một nụ cười ko thân thiện:)) )

Hôm sau

Rimuru tỉnh lại thấy chán có cái khăn ướt, ngồi dậy nhìn quanh thì thấy guy đang ngồi kế nhìn ri hết hồn

Suy nghĩ của ri: tên này sao vẫn còn ở đây! Ciel hôm qua có chuyện j sảy ra vậy

//ciel// hôm qua ngài bị ốm và guy đã chăm sóc cho ngài hôm qua
Suy nghĩ của ri : vậy sao,làm ta hết hồn

Rimuru : anh vẫn chưa đi à?

Guy : tôi ở lại đợi cô tỉnh

Rimuru : để làm j?

Guy : đòi công(^▽^)

Rimuru : tôi cũng có nhờ anh chăm tôi đâu

Chỉ tịch nhà ta nói với vẻ mặt mệt mỏi

Guy : cô cũng kì quá đi

Rimuru : thôi đc r anh muốn công j nói đi

Guy : cái j cũng đc hả

Rimuru : ko

Guy : vậy cô cho tôi ở lại đây đi

Rimuru ngỡ ngàng

Rimuru : này tôi có nghe nhầm ko

Guy : cô ko nghe nhầm đâu

Rimuru : cái này ko đc

Guy : tại sao

Rimuru : chỗ tôi ko nuôi nổi

Guy : vậy cô sang lâu đài băng của tôi ko

Rimuru : lâu đài băng?

Rimuru : um...

Guy thấy rimuru chần chừ thì chốt hạ một câu

Guy : tôi bao nuôi cô đến đó 3 bữa một ngày

Rimuru nghe vậy thì nói

Rimuru : tính cả cháng miệng

Guy : đc

Rimuru : chốt

Guy : vậy đi thôi

Rimuru : từ từ tôi sắp xếp đồ

Rimuru : tôi ko muốn bỏ đồ tôi lại đâu
____________________

Đến lâu đài băng rimuru cũng ko quá bất ngờ vì giờ rimuru đang lạnh đến phát run lên từng đợt guy cũng nhận thấy điều đó

Rimuru :'' ciel tại sao ta lại thấy lạnh thế ''

//ciel// vì giờ ngài gần như chở thành người bình thường nên lạnh cũng trả có j lạ cả

Rimuru :" vậy ư "

Trong lúc rimuru đang nói chuyện với ciel thì guy nhìn ri rất chăm chú. Guy thấy vẻ mặt đang suy nghĩ của ri thì hỏi

Guy : này

Nghe guy nói rimuru cũng ngước đầu lên

Rimuru : hả

Guy : cô có chuyện j à

Rimuru : ko có j chỉ đang suy nghĩ mấy vc thôi

Guy : ồ vc j thế có thể cho ta bt ko

Nhìn guy

Rimuru : ko

Nói xong rimuru đi vào lâu đài

Tua~

Sau khi cất đồ rimuru cũ đã thấy đói nên đi ra khỏi phòng. Vì ko bt đường nên đi 1 lúc rimuru đi lạc luôn

Rimuru tình cờ đẩy cửa đi vào căn phòng và thấy guy đang gồi uống trà và ăn bánh

Guy nghe thấy tiếng cửa mở thì quay lại thấy ri đẩy cửa bước vào

Guy : cô làm j ở đây vậy

Rimuru : tôi bị lạc đường

Rimuru nói xong thì guy cười cười và ra hiệu cô có thể ngồi vào cái ghế bên trước mặt,ri thấy vậy cũng đi lại và ngồi vào tiện tay lấy cái bánh trên bàn cho vào miệng ăn

Guy : tại sao cô lại đi lạc

Rimuru : tôi thấy đói nên đi kiếm đồ ăn nhưng ko bt đường nên đi lạc

Guy : ồ

À mik quên nói là ri cũng đã thay đồ mùa đông dầy nha

Guy thấy ri mặc kính và dầy như vậy thì cười , ri thấy guy cười lền liếc guy một cái

Rimuru : anh nhìn tôi cười cái j

Guy : ko tôi nhìn cô cười vì cô quá đẹp đẹp mê hồn

Rimuru đang ăn thì hết hồn nghĩ "cái tên này bị ung não hả nhớ trước anh ta có vậy đâu chắc là do đây là thế giới song song

Rimuru đang cố chấn an bản thân

Rimuru : anh bị ước vô não à

Guy : ko tôi nói thật đấy cô đẹp đến mức tôi muốn cô là của riêng tôi

Rimuru :....
____________

Hi mn và mik cũng h mik cũng đăng tiếp bộ truyện tiếp đây.

Và đáng lẽ là mik sẽ đăng sớm hơn 2 tuần nhưng mik lười quá nên quên mất

Thế là mik tính đến 14 thì đăng nhưng mik lại quên nên h mới đăng:))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net