Quá Khứ Tội Lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tâm sự của t/g: Đúng như lời hứa, chap này là quá khứ của Isagi.
Isagi lúc 5 tuổi:
"Bố mẹ sẽ luôn bảo vệ con, Yoicchan>3" Bố mẹ cậu hiền từ nói. "Oaaaa con cảm ơn bố mẹ!!" Isagi cười tít cả mắt, chạy lại ôm bố mẹ, 2 người cười khúc khích khi thấy sự dethuong này.
Isagi 7 tuổi:
"Bố ơi? Mẹ ơi? 2 người đi đâu rồi?" Isagi không chú ý đến cái xác đầy máu be bét trước mặt mình, em chỉ nhìn quanh căn nhà thơ bé. Những người hàng xóm nhận thấy được sự ngây thơ, họ đã chạy sang ôm chặt em vào lòng, họ chỉ gượng cười rồi nói: "Bố mẹ con đã đi 1 nơi rất xa, xa đến tận chân trời rồi." Họ vừa khóc vừa nói. "Thế bố mẹ cháu bao giờ về ạ?" Để đáp lại sự ngây thơ của Yoichi, một bác hàng xóm nhẹ nhàng nói với giọng trầm ấm: "Sẽ rất lâu đấy, con ở tạm với các bác nhé?" Yoichi chần chừ 1 lúc rồi cũng đồng ý.

Isagi 13 tuổi:
"Cháu lại để các bác bận tâm rồi.. Cháu xin lỗi.." Isagi cầm bó hoa đứng trước những ngôi mộ của những người hàng xóm, những người đã tận tụy chăm sóc cậu đến khi họ chết. Cậu đặt bó hoa xuống dưới, cố gượng cười, rồi khóc trước ngôi mộ, tiếng khóc thảm thiết vang lên..
Isagi 14 tuổi: (bây giờ)
"Mình cô đơn quá.. Ở 1 mình thì thật là chán.. Hay nhận nuôi 1 em bé về nhỉ.. Có em bé ở cùng sẽ vui hơn nhiều.." Isagi chần chừ một lúc rồi cũng quyết định. "Được! Quyết tâm rồi!"
                                        END
Tâm sự của t/g: Vừa viết vừa khóc uhuhu huhu:(


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net