Chương 11: Kẻ tay trong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Carabella, đội phó đội hắc nguyệt, đang cải trang và ngồi trong một quán rượu phía bắc đảo Lawless. Cơ hội này không thể bỏ qua được nên cô đánh liều tới đây. Sau khi nhận chỉ thị từ chủ nhân thông qua Noir, cô đã xâm nhập vào Công quốc Everis để thực hiện một nhiệm vụ vô cùng khó khăn, đó là lấy mẫu máu của Đại công tước.

Kế hoạch của Carabella là gây náo loạn tại một sự kiện, sau đó lợi dụng tình hình mà ra tay. Nhưng ma pháp bộc phá mà Carabella chuẩn bị lại không đủ mạnh để làm Đại công tước bị thương. Vì vậy, cô quyết định sẽ tăng gấp ba hỏa lực và chuẩn bị tấn công lần hai, bất ngờ lại có lệnh mới. Chủ nhân yêu cầu cô phải thủ tiêu đặc phái viên của Vương quốc Elveni và tăng thêm căng thẳng giữa hai quốc gia. Thế là Carabella lợi dụng Sid, một tên tội phạm đang bị giam tại Catalon để gài bẫy. Nhưng cô không ngờ mục tiêu lại có thể trốn thoát khỏi trụ sở đội hắc nguyệt dễ dàng như vậy.

"Tất cả chỉ tại con Mona kém cỏi đó." Carabella vừa nghĩ vừa uống cạn ly nước.
Cô đến đảo Lawless này để phòng trường hợp xấu nhất xảy ra, đó là tên Sid để lộ thông tin về giao dịch bí mật giữa cả hai. Có điều từ khi lên đảo, không hiểu sao Mona bắt đầu chú ý đến cô nhiều hơn, nên mãi mà không lẻn đi được. May mắn là hôm nay có một quý tộc từ Pegolas đến gặp Mona, cô gái này rất xông xáo và đòi tham gia truy bắt tên tội phạm đang trốn trên đảo, khiến Mona không biết phải xử lý thế nào. Nhân cơ hội này, Carabella lẻn đi gặp Sid để đảm bảo hắn không để lộ bí mật, chỉ có người chết mới không hé răng mà thôi.

Ở phía bên kia đường, một thanh niên xuất hiện. Cậu ta nhìn quanh như thể quan sát xem có bị ai bám theo không rồi nhanh chóng bước vào quán rượu. Không nói chuyện với bất cứ ai, cậu ta đi thẳng đến chiếc bàn trong cùng, chỗ Carabella đang chờ và ngồi xuống.
"Tôi không nghĩ bây giờ gặp nhau là ý hay đâu." Sid nói.
"Đừng lo, đây sẽ là cuộc gặp cuối cùng."
Carabella vừa nói vừa dùng ma lực truyền xuống dưới đất. Cô gái này có một ma pháp độc bản là [Fiery Magna], khiến cho ma lực trở nên bất ổn định và dễ phát nổ. Chỉ cần hữu hình hóa ma lực thành một viên bi nhỏ, nó sẽ trở thành một quả bom, một viên cũng đủ để thổi bay cả quán rượu rồi. Nhưng kỳ lạ thay, Carabella không thể tập trung ma lực được, chúng cứ phân tán vô định hình. Cô còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì Sid liền lấy ra một chiếc găng tay kim loại và đấm thẳng vào cổ cô. Tuy kịp đỡ đòn, nhưng toàn thân cô ngay lập tức bay vào tường, lực tác động khiến Carabella tạm thời không nói được. Đúng lúc này, hai bóng người từ chiếc bàn gần đó lao tới và tìm cách khống chế Carabella. Không sử dụng được ma pháp do không nói được, Carabella liền ném ra vô số viên bi nhỏ, vừa chạm xuống đất, chúng sáng lên rồi phát nổ.
Một âm thanh lớn vang lên, một nửa quán rượu đã bị thổi bay. Áo choàng của hai người bí ẩn bị cháy, họ liền cởi bỏ, hai khuôn mặt thiếu nữ lộ ra, một tóc vàng và một tóc đỏ.
"Sao bảo cô ta không thể hữu hình hóa vũ khí mà?" Cassiopia hỏi.
"Đúng vậy mà, chắc chắn hiện tại cô ta cũng như chúng ta, không thể tập trung ma lực." Rosa trả lời.
"Vậy vụ nổ vừa rồi là sao?"
Từ một góc còn nguyên vẹn của quán rượu, Sid chạy đến và nói:
"Xem ra chúng ta tính sai rồi, có vẻ cô ta có thể tích trữ những viên bi ma lực đó mà không cần hữu hình hóa mỗi lần sử dụng."
"Thế thì mau hóa giải [Dispersion Field] đi không thì chúng ta chết chắc." Cassiopia nói với Rosa.
Ngay lập tức, Rosa đặt tay xuống mặt đất, đúng lúc đó, một viên bi bay về phía ba người. Viên bi phát nổ, Sid và Rosa bị văng ra xa, chỉ có Cassiopia kịp dùng bốn viên pha lê để giảm áp lực. Từ trong khói bụi, Carabella bước ra, trên tay đầy những viên bi, cô nói:
"Sid Fata, thỏa thuận của chúng ta kết thúc, giờ ngươi sẽ phải chết."

Tối hôm qua, sau một ngày lang thang dò tìm hàng quý trong đống đồ bỏ đi mà mấy con tàu mới chở đến, Sid Fata lên đường quay về. Với một kẻ sinh ra trên đường phố ở đảo Lawless như cậu, nhà chính là thiên đường. Sid là thành viên của hội Scavengers, những người chuyên lượm lặt đồ bỏ đi từ khắp nơi trên thế giới, sau đó tái chế chúng rồi bán lại cho giới quý tộc hoặc những kẻ lắm tiền. Công việc ngày đói ngày no này lại là nghề nghiệp hợp pháp duy nhất trên đảo Lawless. Tại hòn đảo này, hoặc là trồng ma thảo, hoặc trở thành lính đánh thuê, các cô gái trẻ đẹp nếu may mắn thì có thể trở thành tình nhân cho những gã quý tộc ở Catalon, còn không thì tương lai chỉ là một màn đêm tăm tối.
Trước mặt Sid là một ngôi nhà cũ, tuy có hai tầng nhưng lầu trên cùng đã cực kỳ xuống cấp, không thể ở được nữa. Cậu vừa bước vào thì có gần chục đứa trẻ chạy ra đón.
"Anh Sid về rồi!"

"Mừng anh đã về!"
"Kẹo! Nhiều kẹo quá!
"Hoan hô!"
Tụi nhóc vừa nhảy nhót vừa chia nhau túi kẹo, Sid đi vào trong nhà, một người đàn ông lớn tuổi đang vá một chiếc áo nhỏ, có lẽ là của nhóc nào đó.
"Lúc nào ta cũng là người sau cùng biết con tới cả."
Sid ngồi xuống đối diện ông rồi nói:
"Cha đưa con làm cho, mắt cha giờ sao mà nhìn rõ được."
"Ta còn nhìn thấy con tức là mắt ta vẫn còn tốt."
Ông vừa nói vừa nở một nụ cười phúc hậu. Sid lấy từ trong người ra một túi nhỏ và đặt lên bàn. Nghe tiếng những đồng vàng leng keng, người đàn ông hỏi:
"Số tiền này ở đâu ra? Scavenger không thể kiếm được nhiều vậy trong vài ngày."
"Cứ xem như con gặp may đi."
"Sid, ta biết con không làm việc xấu, nhưng đừng làm gì nguy hiểm đấy."
Sid đứng dậy cúi chào rồi cười và nói:
"Con là kiểu khi thấy nguy hiểm sẽ chạy trước mà."
Dứt lời, cậu chạy ra ngoài sân và chơi với lũ nhóc.

Đêm đó, sau khi tạm biệt tụi trẻ con, Sid lang thang đến một khu vắng người gần bến cảng. Chỗ này là một nhà kho bỏ hoang, xung quanh hầu như không có ai, cậu lên tiếng hỏi:
"Khi nào cô mới chịu lộ diện đây?"

Ngay lập tức, một bóng đen mặc áo choàng xuất hiện sau lưng Sid, tay cầm kiếm kề sát cổ cậu. Một người khác bước tới và cởi mũ áo choàng xuống, cô ấy là Cassiopia.
"Nếu đã nhận ra, sao cậu không báo cho đội hắc nguyệt?"
"Bởi vì tôi có mục đích riêng khi đưa cô đến thư viện."
"Sao không nói trước khi đưa tôi vào bẫy?"
"Tôi cũng phải xem thử năng lực của cô cỡ nào chứ."
Sid vừa nói vừa búng một đồng vàng về phía Cassiopia, kẻ đứng đằng sau liền đạp vào chân rồi đẩy cậu té sấp mặt xuống đất. Cassiopia chụp lấy đồng vàng và nói:
"Không sao đâu, Rosa. Để cậu ta nói đã."
Nghe vậy, Rosa buông tay ra. Sid đứng dậy phủi đất trên quần áo rồi nói:
"Tôi không ghét mấy cô gái thô bạo đâu."
Rosa liền đưa kiếm lên, Sid vội đưa tay lên trước ngực ra vẻ chỉ đùa thôi.
"Vậy mục đích của cậu là gì?" Cassiopia hỏi.
"Tôi muốn tận diệt những kẻ đang khống chế đảo Lawless." Sid trả lời với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
"Chúng là ai?"
"Chuyện bắt đầu từ một năm trước, khi một nhóm người bí ẩn đến đây và đưa ra một đề nghị." Sid bắt đầu kể lại.
Một năm trước, những kẻ lạ mặt đã thỏa thuận với một phần người dân trên đảo về việc thực hiện thí nghiệm gì đó ở khu phía tây, đổi lại chúng sẽ cung cấp cho họ một loại ma dược mới, có tác dụng kích thích tăng gấp nhiều lần những loại hiện có. Ban đầu thì không ai để ý, nhưng dần dần một số bắt đầu tò mò, thế là chúng lệnh cho lính đánh thuê giết tất cả những ai dám đến gần khu vực thí nghiệm. Từ đó, không ai dám bén mảng đến khu phía tây của đảo nữa.
"Vậy Đại công tước không có hành động gì sao?" Cassiopia thắc mắc.
"Bởi vì Catalon cũng toàn người của chúng, cô biết ai là kẻ đã sai tôi gài bẫy cô không? Chính là đội phó đội hắc nguyệt, Carabella Viston."
"Xem ra tình hình tồi tệ hơn tôi tưởng."
Cassiopia trầm ngâm suy nghĩ, nhiệm vụ của cô là điều tra về kẻ tạo ra huyết hương, nếu bắt được Carabella thì sẽ có manh mối lớn.
"Được, chúng tôi sẽ giúp cậu."
"Thật sao? Cảm ơn rất nhiều! Tôi nhất định sẽ lấy lại tương lai cho hòn đảo này."
"Nhưng chúng tôi cần bắt sống Carabella."
"Thật ra, tôi đã tìm được thông tin về năng lực của cô ta." Sid nói rồi cùng bàn bạc đối sách với hai cô gái.

Giữa đường phố khu phía đông đảo Lawless, những tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tục vang lên. Một bên là Carabella dùng bi ma lực để tàn phá xung quanh, bên kia là Cassiopia và Rosa đang tìm cách tiếp cận, Sid vừa giữ khoảng cách vừa giúp người dân di tản.
Carabella không phải là một kẻ tử vì đạo, cô biết một mình đối phó với hai Awaken thì chẳng khác gì tự sát, việc tấn công điên cuồng này thật ra chỉ để che mắt, ngay khi có cơ hội, cô ta sẽ bỏ chạy ngay.
Thấy một nhóm thường dân bị chững lại do một ông già té ngã, Carabella ngay lập tức ném bi về phía họ. Ngay lập tức, Rosa nói [Whipblade Strike], thanh kiếm của cô liền tách ra thành nhiều lưỡi kiếm nhỏ, gắn với nhau bằng một sợi dây kim loại. Rosa dùng thanh roi kiếm quất viên bi ma lực bay lên cao khiến vụ nổ xảy ra trên không, kịp thời cứu nhóm thường dân trong gang tấc.
Nhận ra đây là cơ hội của mình, Carabella liền lấy ra hơn hai mươi viên bi ma lực và nói:
"Để xem các ngươi sẽ cứu được bao nhiêu, [Wildfire Rain]."
Dứt lời, tất cả những viên bi bay lên cao sau đó phân tán rồi rơi xuống, phạm vi ảnh hưởng rất rộng, cứ thế này thương vong sẽ nhiều vô kể. Nhân lúc này, Carabella bất ngờ bỏ chạy, Cassiopia chuẩn bị đuổi theo thì Rosa liền cản lại và nói:
"Cô hãy sử dụng [Shard Storm] để tinh thể hóa làm chúng không phát nổ được nữa, tôi sẽ có thể phá hủy trong một lượt."
"Nhưng bắt cô ta mới là nhiệm vụ của chúng ta mà."
"Không đâu, chúng ta cứu thế giới để làm gì nếu không còn ai sống sót chứ."
Nghe vậy, Cassiopia liền khựng lại vài giây, nhưng sau đó cô vung quạt lên và nói [Shard Storm], một luồng gió mang ma lực màu xanh lam cuốn lên cao. Cơn lốc xoáy tinh thể hóa tất cả những viên bi đang lơ lửng trên không trung, ngay sau đó, Rosa nhảy lên cao và nói [Hurricane Dance]. Thanh roi kiếm dài ra gấp đôi, xoay tròn theo nhịp điệu và động tác của cô gái, trở thành một tấm lưới quét sạch những viên bi ma lực trên bầu trời.
Sau khi tất cả người dân đã được an toàn, Cassiopia liền chạy theo hướng Carabella bỏ trốn khi nãy nhưng cô ta đã biến mất từ khi nào. Còn đang nghĩ xem tiếp theo phải làm gì, thì âm thanh xôn xao rộn lên xung quanh cô, mọi người bàn tán và chỉ trỏ lên trời. Cassiopia ngước lên nhìn, một quả cầu lửa khổng lồ đang từ từ rơi xuống vùng phía tây hòn đảo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net