Chương 23: Blackreef

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa bắt đầu trở nên nặng hạt, sóng liên tiếp tạt vào mạn tàu, gió xoáy từng cơn mạnh đến mức có thể cuốn bay bất cứ thứ gì. Chiếc Red Prominence vẫn băng băng lướt qua cơn bão. Trên boong tàu, một lá chắn ma pháp hình cầu được dựng lên, những người bên trong đều không hề bị ướt.
"Maria, có cần tốn sức vậy không? Mấy hạt mưa này thì có sao đâu." Thana nói.
"Phải đó, chị đã phải dùng ma lực để lái tàu rồi còn gì." El'qido cũng lên tiếng.
"Không sao đâu, Blackreef là nơi địa hình nguy hiểm, dễ bị phục kích, cẩn thận vẫn hơn."
Blackreef là một tập hợp nhiều hòn đảo nhỏ, xung quanh có nhiều vách đá cao, nên đường vào nơi này trở thành một điểm mai phục tự nhiên. Lại thêm mưa bão mịt mù, khiến cho Maria không thể quan sát xung quanh, vì vậy cô cảnh giác cao độ và cho tàu từ từ tiến về phía trước. Bỗng nhiên, El'qido la lớn:
"Có kẻ tấn công từ phía trên!"
Cả nhóm vội ngước lên nhìn, một bộ giáp đen từ vách đá gần đó nhảy thẳng xuống boong tàu, làm gẫy một cột buồm. Tất cả ngay lập tức hữu hình hóa vũ khí và thủ thế, trong khi bộ giáp không có hành động gì. Antonio nhanh chóng nhận ra đây là kẻ mình đã từng giao chiến một năm trước, cậu xông lên tấn công phủ đầu. Không ngờ đối phương vẫn đứng im như tượng, trúng một nhát chém, nón giáp rơi xuống. Lúc này Antonio mới nhận ra bộ giáp hoàn toàn trống rỗng, bên trong chứa đầy bi ma lực.
"Tất cả mau rời tàu!"
Dù đã cố hết sức để cảnh báo cho đồng đội nhưng vẫn không kịp. Antonio vừa nói hết câu thì bộ giáp phát nổ. Red Prominence bị phá nát thành trăm ngàn mảnh vụn, bảy người trên tàu bị thổi bay xuống biển. Mưa gió dần che khuất những gì còn lại của con tàu màu đỏ.

Bị lay mạnh, Antonio bất ngờ tỉnh lại. Cậu nhanh chóng nhận ra mình đang ngồi trong một hốc đá kế bờ biển, cùng với Jihan ở bên cạnh.
"Thiếu hiệp không sao chứ?"
"Vâng. Còn anh."
"Tại hạ vẫn ổn. Nhưng chúng ta đã bị tách khỏi nhóm rồi."
"Biết làm sao được, hắn tấn công bất ngờ quá mà."
"Không biết tiểu thư Maria có ổn không."
Antonio đứng dậy và nhìn ra ngoài, mưa to che khuất hầu hết tầm nhìn của cậu, nhưng nhìn kỹ thì vẫn có thể thấy được một tòa tháp màu đen ở phía xa. Tòa tháp này không nằm trên mặt đất mà lơ lửng trên cao, phía dưới có ba sợi xích khổng lồ nối với ba công trình trên mặt đất.
"Có vẻ đó chính là tháp Trimare, sào huyệt của Tyrant."
"Xem ra để lên đó cần xâm nhập vào căn cứ ở dưới đất."
"Anh có cách nào không?"
Jihan không trả lời mà chỉ tay về một vị trí gần đó, nơi hai bóng người đang di chuyển giữa mưa.

"Quyết định vậy đi."
Sau khi bám đuôi mục tiêu, Antonio và Jihan di chuyển về phía kiến trúc gần đó. Tòa nhà này có dạng tứ diện, bên ngoài không có cửa sổ hay ban công, phần chóp là một khuyên tròn to gắn với xích khổng lồ. Thoáng nhìn qua thì không thấy lối vào, nhưng sau khi phát hiện đám lâu la đi xuyên tường, cả hai nhận ra cửa vào đã bị ma pháp ảo ảnh che mất.
"Làm sao đây? Hay là cứ xông vào?"
"Thiếu hiệp nói cứ như Mashiro vậy."
"Thật à?"
"Xin cứ giao cho tại hạ."
Nói xong, Jihan biến mất không để lại dấu vết gì. Đây là ma pháp độc bản của Jihan, [Invisible Wind], cho phép anh ta trở nên vô hình trong một thời gian ngắn. Tuy nó không xóa được mùi hay tiếng động, nhưng trong cơn bão này thì đó không phải vấn đề. Hai tên lâu la khác đến gần và hướng về một vị trí trên tường. Chúng vừa tiến sát tường thì Jihan xuất hiện sau lưng và đánh gục cả hai. Antonio nhanh chóng đến chỗ Jihan, lấy trang phục của chúng rồi bước vào trong.
Qua khỏi bức tường, hai người họ đã sẵn sàng chiến đấu, nhưng bên trong không có một ai. Antonio nhìn tới nhìn lui, xung quanh họ là vô số những bức tường màu đen cao và rộng, sắp xếp như một mê cung. Cả hai tiếp tục bước đi để không bị lộ, họ di chuyển vô thức theo lối đi đã sắp xếp sẵn, bỗng nhiên một giọng nói vang lên:
"Không cần giả bộ nữa đâu, hai kẻ xâm nhập kia."
Ngước nhìn lên cao, cả hai thấy một quả cầu lửa màu xanh đen đang bắn xuống. Antonio nhanh chóng nhảy né, trong khi Jihan được gió xoáy bảo vệ nên không hề bị cháy. Thấy vậy, cô gái có mái tóc màu ngọc bích nói với kẻ mặc đồ thuyền trưởng đang cùng đứng trên bờ thành một bức tường:
"San Maro, chúng là kẻ mà Tyrant nói phải không?"
"Không, kẻ đó mạnh hơn chúng nhiều."
"Chán thế!"
"Đừng chủ quan, Lona. Chúng cũng khá mạnh đấy."
Antonio cởi bỏ lớp cải trang, rồi hữu hình hóa bộ giáp màu tro. Cậu nhìn qua phía Jihan ra hiệu rồi lao tới một bức tường, dùng nó làm điểm tựa để bật lên tấn công. Không ngờ khi đặt chân lên, cậu mới nhận ra đó chỉ là ảo ảnh. Đúng lúc đó, ba quả cầu lửa khác bay tới, nhưng Jihan kịp thời xuất hiện để vô hiệu hóa chúng.
"Thiếu hiệp, phải giải trừ ảo ảnh trước đã."
"Nhờ anh đó."
Jihan tra thanh katana vào vỏ, sau đó hơi cúi người xuống và hít thật sâu, sau đó xuất kiếm và chém thành một vòng cung rộng. Hầu hết những bức tường đen đều bị chém trúng, tường giả nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại chục bức là thật. Không chậm trễ, Antonio di chuyển đến bức tường gần nhất rồi nhảy lên, sau đó phóng sang vị trí của Lona và San Maro. Một đường kiếm chém xuống, nhưng bị đao của San Maro cản lại.
"Vui quá đi!"
Lona vừa cười vừa nhảy xuống khỏi bức tường. Trong khi đó, xung quanh San Maro hiện ra vô số khói trắng, bay về phía Antonio. Cảm thấy thấy nguy hiểm, cậu nín thở để không hít phải chúng, nhưng đối phương lao đến tấn công liên tiếp, khiến Antonio không giữ được và phải hít vào. Hắn liền nói:
"Hít phải [Diffusal Mist] của ta rồi thì hết dùng ma lực nhé."
San Maro lao tới tiếp tục tấn công, trong khi đó Jihan đã kịp tiếp cận Lona. Anh không hề chần chừ mà ngay lập tức tung chiêu, nhưng Lona bị chém trúng liền biến thành một ngọn lửa xanh đen. Lúc này Antonio và San Maro từ trên cao cũng nhảy xuống, Jihan liền quay sang yểm trợ cho đồng đội. San Maro đỡ đòn không kịp nên bị đẩy lùi về phía chân tường, nhưng hắn liền nói [Silence Curse]. Một vòng ma lực đen bất ngờ tỏa ra, khiến Antonio và Jihan bị quét trúng, cả hai nhanh chóng lùi về nhưng không thấy chuyện gì xảy ra cả.
"Thiếu hiệp..."
Jihan vừa mở miệng thì một cơn đau chạy qua ngực, khiến anh gục xuống. Thấy vậy, San Maro cười và nói:
"Cứ nói tiếp đi rồi tim ngươi sẽ nát bét."
Ngay sau đó, vô số tường đen lại hiện ra, nhưng lần này chúng đầy gai nhọn. Các bức tường bắt đầu ép lại vị trí của cả hai, nên họ tấn công để phá chúng. Không ngờ khi vũ khí vừa chạm vào ảo ảnh, một ngọn lửa xanh đen bùng lên và phát nổ.
"Cẩn thận nha, nóng lắm đó." Lona vừa nói vừa chạy đến chỗ San Maro.
Cô ta có hai ma pháp độc bản, [False Illusion] chỉ tạo ra ảo ảnh thường, trong khi [Lethal Illusion] sẽ phát nổ nếu ảo ảnh bị phá hủy. Vô số tường gai tiếp tục tiến về phía Antonio và Jihan, không thể chạy thoát cũng không thể tấn công chúng, cả hai chỉ biết đứng nhìn.
Đúng lúc đó, từ sau lưng San Maro và Lona, một bóng người hiện ra. Khi kịp nhận ra thì đã quá trễ, một đòn [Fire Arc] chém ngang, khiến cả hai gục xuống. San Maro quay lại nhìn, mặt hắn ngạc nhiên tột độ khi thấy Antonio không mặc giáp.
"Sao có thể..."
"À, may là [Purified Flame] của tôi có thể hóa giải [Diffusal Mist] của ông, còn anh ta thì không cần dùng ngôn thuật để kích hoạt ma pháp."
San Maro trợn tròn mắt rồi trút hơi thở cuối cùng, Lona cũng đã chết. Antonio chạy đến chỗ Jihan và nói:
"Chúng ta phối hợp ăn ý thật."
"May mà thiếu hiệp nhanh trí dùng kiếm khắc xuống đất."
"Nếu [Invisible Wind] không dùng cho đồng đội được thì hai chúng ta nguy thật rồi."
"Phải, Thâm Hải Đoàn quả là không thể xem thường."
"Chúng ta đi tiếp thôi."

Không yên ắng như ở chân tháp bên kia, South và El'qido đang trực tiếp tấn công ở phía bên này. Sau khi bị dạt vào bờ, hai chàng trai trẻ tuổi phát hiện ra tay chân của Tyrant đang tập trung trong tòa nhà tứ diện gần đó. Không cần kế hoạch gì phức tạp, cả hai xông thẳng vào trong, hạ gục bất cứ ai cản đường. Tất nhiên đám lâu la thì sao cản nổi hai Awaken, chỉ một lúc sau cả hai đã lên được tầng trên cùng.
"Thật tình, ta ghét nhất là lũ đàn ông ồn ào."

Ngồi trên một chiếc ngai cao mấy mét, cô gái có mái tóc xanh xám tỏ vẻ khó chịu, đứng kế bên là một người mặc đồ hầu gái, tóc, mắt và môi đều tím ngắt. South tỏ ra cảnh giác, nhưng El'qido bước lên và nói:
"Khỏi nhiều lời, tụi này cũng chẳng muốn dây dưa đâu."
Nói xong, cậu giang cánh bay lên chỗ kẻ địch, nhưng từ dưới sàn, nước bắt đầu bay lên, tạo thành một lá chắn. Vừa chạm vào, một luồng điện chạy qua người El'qido, cậu lảo đảo và vội đáp xuống.
"Chúng ta chưa làm quen mà, ta là Rum, còn đây là Phyllia."
"Cô chính là kẻ cầm đầu ở đây?" South chạy tới chỗ El'qido.
"Phải, chỉ cần chạm được vào ta thì xem như các ngươi thắng."
Rum giơ tay phải lên và nói [Sky Aquarium], nước từ dưới sàn tràn ra rồi bay lên lơ lửng giữa không trung, lấp đầy cả căn phòng.
"Chỉ có vậy thôi sao." El'qido đứng dậy.
"Đừng có hấp tấp."
"Cứ xem tớ đi."
El'qido cúi xuống lấy đà rồi bắn lên, cậu dùng hai thanh kiếm cong chém những quả cầu nước cản đường. Nhưng chỉ vậy là không đủ, nước từ xung quanh bắt đầu tập trung lại, khiến El'qido không phá kịp nữa. Không còn cách nào, cậu quyết định bay lên cao hơn nữa, bỗng nhiên một tia sét phóng xuống làm cậu tê liệt.
Thấy đồng đội gặp nguy, South dùng [Stone Crater] tạo ra một cột đá rồi chạy lên cao để đỡ. Đúng lúc đó, Phyllia hiện ra giữa cả hai, một quả cầu sét từ tay cô ta bay về phía hai người rồi phát nổ. Bị văng xuống đất, El'qido và South nhanh chóng đứng dậy thủ thế, giờ họ mới nhận ra phía trên cao của căn phòng đã bị một lưới điện bằng ma lực bao phủ.
"Không thể tin nổi, sao cô ta có nhiều ma lực đến vậy."
"Thế nên tớ mới bảo cậu đừng hấp tấp mà."
"Nhưng tớ vẫn nghĩ tấn công trực diện là cách phù hợp nhất, kẹt trong đây càng lâu càng bất lợi, chưa kể tớ lo cho mọi người lắm."
Nghe vậy, South thở dài rồi nói:
"Được rồi, tớ sẽ mở đường, cậu chuẩn bị đi."
South hữu hình hóa hai chiếc găng, rồi nhảy lên cao tiếp cận Phyllia. Cậu ta đấm hết sức nhưng đối phương đã dựng lá chắn bảo vệ, tuy nhiên từ dưới mặt đất, hơn chục khối đá lao lên và khóa chặt mục tiêu.
Còn El'qido từ đằng sau tập trung ma lực bằng [Brewing Storm], sau khi Phyllia bị khống chế, cậu nói [Thunder Drive]. Hóa thành một luồng điện màu đen, El'qido bay đến chỗ Rum trong nháy mắt, lưỡi kiếm cong đang chuẩn bị kề cổ cô ta thì một âm thanh chói tai vang lên. Sau đó, vô số tia sét màu tím phóng ra khắp phòng khiến South và El'qido không né được, ngay cả Rum cũng bị trúng đòn.
Khối đá to từ từ vỡ ra, Phyllia xuất hiện với một vẻ ngoài khác hẳn. Đôi mắt và mái tóc cô ta phát sáng, cơ thể tỏa ra đầy ma lực màu tím.
"Các ngươi làm sao thắng nổi Banshee bão tố chứ."
Rum lảo đảo đứng dậy rồi đá vào El'qido đang gục trên cầu thang, khiến cậu lăn xuống. South cố gắng dựng một phiến đá để đỡ lấy bạn mình. Nhưng ngay sau đó, Phyllia từ trên cao bay xuống đạp một chân lên lưng cậu, sau đó bàn tay cô ta biến thành một lưỡi dao, nhắm thẳng cổ mục tiêu chém xuống.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net