Chương 28: Nghiệp hỏa tội nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi và Shiina di chuyển một cách thản nhiên trên cầu thang lên đỉnh núi, không có bất cứ ai canh gác hay ma pháp ngăn chặn. Xâm nhập quá dễ dàng khiến tôi thấy bất an.
"Yonsetsu tự tin đến mức không thèm canh chừng luôn sao?"
"Cũng không hẳn, có thể họ cho rằng bạn của anh là Nghiệp hỏa tội nhân và đang chờ đồng bọn tới cứu."
"Nghiệp hỏa tội nhân?"
"Đó là một tổ chức bí ẩn muốn đánh cắp thứ được cất giấu trong Thánh địa này, có điều em cũng không biết đó là gì."
"Rắc rối nhỉ, thế lỡ chúng ta bị hiểu lầm thì sao?"
"Khỏi lo, có thứ này rồi."
Shiina vừa cười vừa chỉ vào chiếc bông tai.
"Đây là Bông tai Kakushi dùng để che giấu ma lực, còn anh thì vốn không có ma lực. Cho nên hai chúng ta sẽ không thể bị phát hiện."
"Mà sao cô lại hứng thú với Dragon Core vậy? Hồi ở Machinatura chả có ai thèm quan tâm đến nó."
"Chuyện dài lắm, xong việc em sẽ kể cho."
"Được rồi, bí mật vào cứu cậu ta thôi."
Hai chúng tôi đã đến khu rừng bao quanh một dãy nhà, chỉ cách điện thờ trên đỉnh hơn trăm bậc thang nữa. Lúc dịch chuyển đến đây tôi và Brit đã xuất hiện ở khu vườn trước điện thờ, phía dưới vẫn còn hai khu nhà nữa. Khu nhà chính gồm bốn dãy nhà quây thành hình vuông, còn gần đó là một tòa tháp nhỏ hơn nhưng cao đến năm lầu.
"Đó là tháp âm dương, nơi chỉ có Đại trưởng lão được bước vào."
"Thế thì chắc cậu ta bị nhốt bên khu nhà này rồi."
Tôi vừa nói vừa để ý tay mình đang chạm phải gì đó mềm mại. Quay lại nhìn mới phát hiện ra thứ này trông như một chùm lông, nhưng nó bay lơ lửng và tỏa ra ánh sáng nhẹ. Bỗng nhiên Shiina chụp lấy tay tôi rồi vụt chạy.
"Nguy rồi, đó là Linh vĩ."
Một tiếng hú vang lên khắp khu rừng, cái đuôi bay thẳng về phía chúng tôi. Thấy vậy, Shiina liền đổi hướng chạy về phía khu nhà, tôi cũng theo ngay sau.
"Cứ tưởng chỉ có Fuyu, ai ngờ Haru cũng ở đây."
"Là ai thế?"
"Một trong Yonsetsu, cô ta rất giỏi về trận pháp."
"Xem ra chuyến này khó khăn rồi."
Hai chúng tôi tông cửa xông vào. Bên trong dãy nhà là một hành lang dài và rộng, sàn và cột đều làm bằng gỗ. Chính giữa là một khu vườn trải sỏi bao quanh một tảng đá lớn. Chúng tôi vừa chạy vừa mở hết những cánh cửa hai bên nhưng tất cả đều trống trơn. Qua khỏi cánh cửa lớn trong căn phòng đối diện cổng vào là một hành lang khác, bao quanh khu vườn sỏi khác, chính giữa là một cây bonsai. Sau khi kiểm tra toàn bộ khu nhà này, chúng tôi lại phát hiện ra một hành lang bao quanh một khu vườn sỏi khác, lần này chính giữa là một cột đèn bằng đá.
"Sao có vẻ chỗ này rộng hơn nhìn từ bên ngoài."

"Không đâu, em nghĩ chúng ta đã rơi vào ma pháp trận rồi."
"Từ khi nào cơ?"
"Em cũng không rõ, nhưng Haru có một ma pháp độc bản tên là [Spirit Maze], có lẽ cô ta muốn cầm chân chúng ta đến khi Đại trưởng lão tới."
"Nguy rồi, vậy phải mau thoát ra thôi."
"Anh có cách gì không?"
Tôi liền đưa bàn tay phải lên và nói:
"Tôi chỉ dựa vào nó mà thôi, chắc chuyên gia như cô sẽ biết gì đó phải không?"
Shiina nở một nụ cười bí hiểm rồi trả lời:
"Tất nhiên rồi!"
Cô gái nói xong liền nới rộng cổ áo, sau đó vạch tà áo sang hai bên, để lộ khe ngực và một vết bớt kỳ lạ màu đỏ.
"Cách của cô là dùng mỹ nhân kế?"
"Đồ ngốc! Đây là Long ấn của em, anh hãy dùng Dragon Core hấp thụ ma lực của nó đi."
"Bằng cách nào? Tôi có biết đâu."
Shiina liền chụp lấy tay phải của tôi rồi đặt lên vết bớt, một cảm giác mềm mại khó tả, tuy không phải lần đầu tôi chạm vào ngực con gái nhưng không hiểu sao vẫn thấy lạ lùng. Có điều Dragon Core thì khác, nó nóng lên một cách kỳ lạ rồi chui ra khỏi tay tôi. Giật mình tôi nhìn sang Shiina thì thấy cô ấy đang rên, cơ thể run lên từng hồi. Thấy vậy tôi ngay lập tức rụt tay về, đúng lúc đó giọng nữ từ trong Dragon Core vang lên:
"Phát hiện ma lực thuần khiết. Kích hoạt Dragon Engine."
Một luồng sáng màu cam tỏa ra, nuốt chửng hai chúng tôi và cảnh vật xung quanh.

Haru đang đứng canh chừng trên một ngọn cây gần khu nhà. Cô đã bẫy được hai kẻ xâm nhập nên không cần làm gì nữa, việc còn lại cứ để Đại trưởng lão và ba người kia lo. Haru tuy thuộc Yonsetsu nhưng cô luôn tự ti về khả năng của mình, không giống ba người kia  thiên về chiến đấu, Haru rành về ma pháp khống chế hơn. Có điều nãy giờ không nghe thấy tiếng động gì, không lẽ hai kẻ đó đã bỏ cuộc rồi sao. Vừa định nhảy lên nóc nhà để kiểm tra thì một luồng sáng màu cam lan rộng, Haru phải nhảy qua mấy cái cây để tránh.
"Gì vậy nhỉ?"
Cô vừa tự hỏi vừa tiếp cận khu nhà, nhưng chưa kịp ra khỏi khu rừng thì tay lại bị thứ gì đó giữ lại. Bị dừng đột ngột khiến Haru phải đổi hướng, đúng lúc này ba cái bóng màu đen nhảy tới và tấn công. Haru không hề bất ngờ mà liền hữu hình hóa hai vòng tròn sắc bén  và đáp trả, khiến ba kẻ tấn công bị văng ra.
"Các ngươi là Nghiệp hỏa tội nhân?"
Chúng không trả lời mà tiếp tục lao lên tấn công, Haru vừa đỡ đòn vừa nghĩ:
"Rõ ràng chỉ là người bình thường, tại sao chúng không bị ảo ảnh của [Pollum Wind] khống chế?"
Một tên không kịp né đòn nên trúng phải nhát chém dọc thân, nhưng thứ tuôn ra không phải máu mà là một chất lỏng màu đen. Haru nhanh chóng nhận ra.
"Đây là... Hắc huyết!"
Ngay lập tức chất lỏng màu đen hóa thành hàng chục con rắn, lao tới quấn lấy Haru. Hai bóng đen còn lại không bỏ lỡ cơ hội, một từ phía trước, một từ đằng sau, đâm thẳng hai lưỡi dao vào ngực cô gái.

Luồng sáng màu cam biến mất, tôi và Shiina mới nhận ra tất cả khung cảnh nãy giờ chúng tôi thấy đều là giả. Chỗ này là một khu nhà giam kín cổng cao tường, bốn phía chỉ toàn song sắt. Chính giữa là một cây cột to, Brit đang bị trói vào đó.

"Ê này! Cậu không sao chứ?"
"Anh đến cứu người này hả?"
"Phải, vì tôi cậu ta mới bị kẹt trong vụ này, giúp tôi cởi trói cho cậu ấy đi."
"Nhưng cậu ta đâu có bị trói."
Tôi vội kiểm tra mới phát hiện ra là Shiina nói đúng, Brit không bị trói nhưng lại vòng tay ra phía sau và ôm lấy cây cột. Dù chúng tôi có gọi hay lay thì cậu ta cũng không phản ứng.
"Vậy là sao nhỉ?"
"Cậu ta đã trúng phải ma pháp khống chế rồi, phải hạ kẻ dùng phép thì mới hóa giải được."
Đột nhiên có tiếng động từ bên ngoài, chúng tôi vội chạy ra và trông thấy một cô gái đang đối phó ba bóng đen trong rừng. Tuy nhìn không rõ nhưng có thể thấy cô gái đang bị thất thế.
"Cô ta là Haru, người sở hữu ma pháp khống chế mạnh nhất trong Yonsetsu."
Shiina vừa dứt lời thì hai bóng đen đã hợp sức tung đòn chí mạng vào ngực cô gái.
"Cô ta bị hạ rồi."
"Không dễ vậy đâu."
Cơ thể Haru sau khi bị đâm thì biến thành vô số những cánh hoa, cuốn theo gió tạo thành một bức màn nhiều màu sắc. Từ trong những cánh hoa, một cặp vòng bay ra chém hai bóng đen thành nhiều mảnh, rồi quay trở lại tay chủ nhân, cô gái đang đứng giữa cơn lốc cánh hoa.
Chúng tôi còn chưa hết ngạc nhiên thì Haru đã lao tới và ném một chiếc vòng về phía Shiina, nhưng cô ấy kịp thời đá nó văng sang một bên. Hai đứa vội vàng chạy vào trong khu nhà giam rồi đến chỗ cây cột ở chính giữa.
"Làm sao đây? Chúng ta không thể hạ nổi cô ta."
"Chỉ còn một cách thôi."
Shiina vừa nói vừa vạch cổ áo ra.
"Nhưng tôi chưa biết cách điều khiển năng lực đó."
"Lúc nãy khi chạm vào Long ấn của em, anh đã muốn hóa giải ma pháp trận đúng không? Vậy bây giờ hãy thử nghĩ muốn dịch chuyển khỏi đây xem sao."
"Nhưng dịch chuyển khỏi đây thì đi đâu."
"Cứ nghĩ đến nơi xa nhất đi! Mau lên, không còn thời gian đâu!"
Tôi vội đặt tay lên ngực Shiina, Dragon Core vừa sáng lên thì Haru phá cửa xông vào. Trong nháy mắt, luồng sáng màu cam hiện ra và đưa ba chúng tôi biến mất.

Sau khi rời khỏi Blackreef, con tàu Bless Pearl đưa cả nhóm về Centra. Mất một tuần di chuyển bằng đường biển trên một tàu thương buôn, Jihan cũng đã quay trở về quê nhà Milenia. Tại bến cảng ngoại ô thành phố Yangdou, tay linh gác vừa lắc đầu vừa trả lại giấy thông hành cho hai lữ khách.
"Đại trưởng lão đã có lệnh không cho bất cứ ai ngoài tộc nhân Kitsune được vào thành, phiền hai vị tuân theo."
"Đã có chuyện gì vậy?"

"Chúng tôi cũng không rõ."
"Nhưng đây là giấy thông hành đặc biệt của Frostmoore, tôi tin là Đại trưởng lão sẽ quan tâm đến đề nghị của chúng tôi."
Tay lính gác cười khẩy rồi trả lời:
"Vậy phiền các vị quay lại khi được Đại trưởng lão để tâm nhé."
Thương lượng không thành công, Jihan và Thana quay trở lại một quán trọ gần đó. Tuy chỉ là vùng ngoại ô nhưng bến cảng này tấp nập không thua gì những cảng biển lớn, tàu bè ra vào tấp nập. Có điều do chính sách phân biệt đối xử của tộc Kitsune nên hầu như không có thú nhân nào ở khu vực này. Hai người họ ngồi trong phòng nhìn ra trạm lính gác và quan sát.
"Quả nhiên là không ai được vào thành, xem ra đúng là đã có chuyện."
"Theo ý của tại hạ thì có lẽ Nghiệp hỏa tội nhân xuất hiện nên Yangdou mới rơi vào tình trạng này."
"Nghiệp hỏa tội nhân? Những kẻ đã đốt cháy Thần mộc? Tôi tưởng chúng đã bị tiêu diệt rồi."
"Chuyện đó thì không ai rõ, chỉ biết là tàn dư của chúng vẫn đang cố gắng cướp đi phần còn sót lại của Thần mộc đang được cất giữ trong Thánh địa âm dương."
"Mà Thần mộc là gì vậy? Cũng là cây to giống Mythdrasil à?"
"Theo sử sách ghi lại thì đó là cái cây đầu tiên trên thế giới, do một Entity hóa thành."
"Thú vị thật. Tôi cũng muốn được vào Đại Thư Viện một lần, sách mà tôi đọc có rất ít thông tin về Milenia."
"Vâng, nhất định đại hiệp sẽ không thất vọng."

Đêm hôm đó, khi đang ngủ Jihan bất ngờ tỉnh dậy. Thứ đánh thức anh là một âm thanh quen thuộc phát ra từ phía bờ biển. Jihan nhanh chóng nhảy ra khỏi cửa sổ và di chuyển về nơi âm thanh phát ra. Đó là một tiếng sáo trong trẻo và vang xa chất chứa nhiều cảm xúc, Jihan không lạ gì bởi vì chính anh đã tặng cây sáo này cho bằng hữu thân nhất của mình.
Trên vách đá cheo leo hiểm trở, một cô gái có mái tóc ngắn màu xanh tím đang thổi sáo. Jihan chợt nhận ra.
"Cô nương là..."
Trông thấy anh, cô gái dừng thổi và lễ phép cúi chào, hai mắt rớm lệ.
"Ngài đã trở về rồi."
"Không lẽ đêm nào cô nương cũng đến đây chờ tôi sao?"
"Vâng, tôi cũng không biết cách nào khác để tìm được ngài, xin ngài hãy cứu anh trai tôi và tộc Shizen."
"Đã xảy ra chuyện gì?"
"Tộc nhân bất ngờ nổi loạn và giam giữ anh trai tôi, họ bắt anh ấy phải giao ra Nanh Hyon."
"Vậy Shulan sao rồi?"
"Anh ấy trốn được vào trong Mê Thạch Động, nhưng lũ cầm đầu có một cổ vật để dò tìm, nên tôi nghĩ sẽ không được bao lâu nữa."
Jihan im lặng suy nghĩ mà không nói gì thêm, tuy rất muốn đi cứu bạn nhưng anh chưa biết phải nói với Thana thế nào. Đột nhiên có tiếng nói vang lên từ phía sau lưng.
"Còn chần chờ gì nữa! Lên đường thôi!"
"Thana đại hiệp."
Thana đang đứng ở phía đường lên mỏm đá, phía dưới là ba con ngựa đã được chuẩn bị sẵn. Cả ba người nhanh chóng lên đường và tiến về phía nam để đến rừng Shinrin, lãnh địa của tộc Shizen.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net