Chương 3: Manh mối mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm hôm đó, phía bắc khu gốc cây của Mythdrasil ồn ào không ngớt, mọi người ai cũng biết có xung đột, nhưng vì là trận chiến giữa các Awaken nên không ai dám lại gần. Ngay cả những lính gác sở hữu ma pháp cao cấp cường hóa cơ thể cũng chỉ có thể đứng từ xa quan sát. Giữa khói bụi mịt mù, người ta trông thấy một bóng đen to lớn đổ ầm xuống đất.

"Xem ra mọi chuyện đều đúng như suy đoán của cậu."
"Ngài quá khen. Nếu họ không tới hỗ trợ thì cậu ta đã gặp nguy rồi."
Tôi đang ngồi trong Đại Mộc Cung, đối diện với tôi chính là người đứng đầu vương quốc Elveni, một trong các Omen với danh hiệu Law of Nature, Astrea Chrysta.

Truyền thuyết kể rằng thế giới này được tạo ra bởi sáu vị thần, họ được gọi là các Entity. Khi một Awaken lĩnh hội được quyền năng từ các Entity, họ sẽ có những năng lực vượt trội hơn Awaken. Những người đó được gọi là các Omen. Pendogra hiện có sáu Omen, và người phụ nữ này là một trong số họ.

Thật ra sau khi rời khỏi quán nước lúc chiều, tôi đoán Antonio cũng đã nắm thông tin và sẽ tiến hành đột nhập điều tra, vậy nên đêm đó, tôi đã gửi một lá thư cho Jarmine, để xác nhận xem hắn là chủ mưu hay chỉ là một quân cờ. Quả nhiên, cá đã đớp mồi, vừa nhận được thư, hắn liền đi kiểm tra kho chứa, tôi bám theo và quyết định rung cây nhát khỉ. Sau khi tấn công và truy đuổi, tôi phát hiện hắn dùng ma pháp để phát tín hiệu về phía bắc, biết là tiếp viện của hắn sắp tới, tôi ngừng truy lùng mà ghé quán trọ của nhóm Antonio, nhờ Aurelia và Melissa báo Antonio hỗ trợ tôi bắt thủ phạm.

Nhưng sau đó tôi lén đột nhập vào phòng riêng của Arch Warden và cố tình để bị phát hiện, rồi khai là đồng bọn đang đột nhập nhà riêng của Jarmine. Chỉ huy và phó chỉ huy đội cận vệ khi biết đồng phạm của tôi là một Awaken thì ngay lập tức rời đi.

Giờ thì hai chỉ huy đội cận vệ sẽ bị Aurelia và Melissa cầm chân, còn Antonio sẽ xử lý đám quân tiếp viện của Jarmine. Khi tất cả mọi người tập trung vào hai vụ náo loạn, tôi sẽ lẻn vào gặp Arch Warden và dò hỏi thông tin về Elbri.

Nhưng chuyện không dễ dàng như vậy, khi gặp mặt, Astrea nhanh chóng nhận ra tôi là ai do Elbri đã từng kể về tôi với bà ấy, cho nên tôi đành phải kể lại tất cả sự việc, từ thân phận của Antonio đến âm mưu của Jarmine. Nghe xong, Astrea lệnh cho đội cận vệ ngay lập tức truy bắt Jarmine và đồng bọn.

"Elbri mất tích từ mười ngày trước, sau đó cậu được triệu hồi, rồi giờ thì đến vụ việc huyết hương này, không lẽ tất cả chỉ là trùng hợp ư?"
"Vì vậy nên tôi mới tìm Elbri để hỏi mà, nhưng ngài cũng không có manh mối nào sao?"
"Phải, con bé không nói gì mà đột ngột biến mất, ta cũng đã cho người đi tìm nhưng chưa có kết quả."
"Rất cảm ơn thông tin của ngài, tôi xin cáo lui."
"Có vẻ cậu đã nhận ra được điều gì rồi, có thể cho ta biết không?"
Không hổ danh người đứng đầu vương quốc, bà ta ngay lập tức nhận ra ý đồ của tôi.
"Tôi thấy thời điểm Elbri mất tích cũng chính là lúc huyết hương bắt đầu xuất hiện, vì vậy tôi sẽ điều tra theo hướng đó."
"Xem ra mắt nhìn người của Elbri không tầm thường, mong cậu sớm tìm ra con bé."
Astrea bình thản mỉm cười, không hề có một chút lo âu. Thấy vậy tôi liền hỏi:
"Ngài không lo lắng sao?"
"Ta biết rõ nhất năng lực của con bé mà."
"Tôi xin phép hỏi thêm một câu."
"Cậu cứ hỏi."
"Đã xuất hiện kẻ kế thừa của Archlord chưa?"

"Việc đó ta không thể trả lời."
Nghe vậy, tôi cúi chào rồi nhảy ra khỏi cửa sổ.

Sáng hôm sau, đường phố tấp nập trở lại, việc Tam hoàng tử của Centopia đã đánh bại kẻ chủ mưu buôn lậu huyết hương được bàn tán xôn xao. Đương nhiên danh tính cũng như thân phận Dark elf của Rhahim đều không được công khai.
Tôi đang ngồi cùng với nhóm Antonio trong phòng dành cho thượng khách tại Đại Mộc Cung.
"Tất cả đều là kế hoạch của anh phải không?" Antonio hỏi.
"Chỉ có một phần thôi. Tôi cứ tưởng cậu có thể dễ dàng giải quyết cứu viện của hắn chứ."
"Không ngờ là tên đó lại mạnh như vậy, đúng là không thể xem thường Dark elf được."
Aurelia liền lên tiếng:
"Nhưng tên đó chỉ là một cô nhi do Jarmine nuôi từ nhỏ, không phải là người do kẻ chủ mưu đến."
"Vấn đề là Jarmine đã bị kẻ nào đó thủ tiêu khi tên Rhahim mất kiểm soát, giờ chúng ta không còn manh mối gì cả." Antonio thở dài.
Qua hành động của Jarmine khi đọc bức thư giả tôi gửi, chắc chắn có kẻ đứng sau, nhưng hắn chỉ là một quân tốt thí, từ chuyện phát điên rồi tự sát này, xem ra kẻ chủ mưu có sẵn phương án nhằm không để lộ bất kỳ manh mối nào. Nhận ra một điểm đáng nghi, tôi hỏi Antonio:
"Đã biết huyết hương được vận chuyển vào Elveni bằng cách nào chưa?"
"Vẫn chưa, họ nói là cần điều tra thêm."
"Vậy còn các thương nhân mà hắn muốn tước giấy phép kinh doanh?"
"Tổng cộng có mười một người, hắn đã chuẩn bị sẵn hết tất cả giấy tờ rồi."
Antonio vừa nói vừa lấy ra một tờ giấy ghi tên mười một thương nhân. Đọc xong, một suy nghĩ nảy ra trong đầu tôi.
"Phải điều tra thêm xem sao. Mọi người cứ nghỉ ngơi đi nhé." Tôi nói rồi đứng lên và rời đi.

Cả ba đều ngớ người nhìn tôi ra khỏi phòng, Antonio thở dài rồi nói:
"Anh ta lần nào cũng vậy, cứ hành động mà chẳng bao giờ giải thích."

Xem xong thông tin về mười một thương nhân suýt bị tước giấy phép, tôi nhận ra họ có một điểm chung. Đó là tất cả đều đang buôn hàng hóa từ Frostmoore đến Cộng hòa Unity, xem ra kẻ chủ mưu muốn độc quyền đường giao thương đó. Dù gì vụ việc lần này cũng khiến chúng cảnh giác hơn rồi, vì vậy tôi cần hành động thật nhanh, trước mắt phải đến Frostmoore trước, còn Cộng hòa Unity thì để sau. Tôi bước vào chi nhánh Thương hội ở Mythdrasil và liếc nhanh qua bảng giới thiệu đoàn hộ tống, thấy cái mình muốn tìm, tôi liền giật tờ giấy xuống rồi đem đến bàn tiếp tân.
"Xin chào, tôi có thể giúp gì cho quý khách ạ?"
"Vâng, tôi là thương nhân buôn rượu, tôi muốn thuê đoàn hộ tống này trên đường đến Frostmoore."
Vừa nói, tôi vừa đưa tờ giấy cho cô gái tiếp tân.
"Tôi hiểu rồi, quý khách muốn khởi hành khi nào ạ."
"Ngay trong tối nay."
"Vậy phiền quý khách để lại thông tin liên hệ, tôi sẽ báo cho đoàn hộ tống ngay."
Tối nay sẽ tổ chức tiệc cảm ơn dành cho Antonio, thời điểm đó rời đi là phù hợp nhất, tuy hơi có lỗi nhưng tôi không thể mang theo một hoàng tử khi đi điều tra bí mật được. Xong việc, tôi liền ghé vào xưởng rượu gần đó để mua hàng, phải nhập vai tốt danh tính giả của mình chứ.

Trong phòng họp kín của Đại Mộc Cung, trên chiếc bàn hình chữ nhật dài, Astrea đang ngồi chính giữa, hai bên bàn là Pristine và Tatari.
"Kẻ tên là Rhahim đó quả thực rất mạnh, nếu đấu tay đôi thì thần không phải đối thủ." Tatari nói.
"Tại sao một Dark elf nguy hiểm như vậy trốn trong vương quốc bao lâu nay mà không ai hay biết?" Pristine tiếp lời.
Astrea nhìn ra cửa phòng, một thiếu nữ elf khác bước vào, cô có mái tóc vàng sẫm uốn thành nhiều lọn cùng đôi mắt xanh biếc, mặc một bộ váy liền thân màu trắng, tay cầm một chiếc quạt xếp màu bạc, từng bước đi toát lên vẻ thanh tao.
"Điều tra đến đâu rồi, Cassiopia."
"Thưa Astrea đại nhân, đã tìm ra tất cả đồng phạm của Jarmine, tuy nhiên chúng chỉ biết nhận lệnh, hoàn toàn không biết gì về kẻ chủ mưu thực sự."
"Vậy có cách nào khác không?"
"Nếu ngài cho phép, thần sẽ điều tra theo hướng khác."

"Tức là không tìm kẻ cung cấp nữa?"
"Vâng, thần sẽ tìm ra kẻ đã điều chế loại ma dược này, chắc chắn không nhiều người đủ khả năng làm được việc đó."
"Cứ làm vậy đi."
"Vậy thần xin cáo lui."
Cassiopia rời khỏi phòng, Pristine và Tatari cũng đi theo. Astrea nhắm mắt lại và suy nghĩ rồi tự nói với mình:
"Xem ra lại sắp có biến cố rồi."

Giữa không khí tưng bừng của thành phố, tại một quán rượu nằm ở góc khuất của khu gốc cây, một cô gái elf đang ngồi chung bàn với một kẻ mặc áo choàng đen trùm kín cả mặt mũi. Tuy không ai đủ năng lực để nhận ra, nhưng bao quanh họ là một kết giới được dựng lên từ ma pháp độc bản. Cô gái nói:
"Chủ nhân không ra lệnh gì sao? Nếu cần tôi sẽ giết tên hoàng tử đó ngay trong đêm nay."
"Chủ nhân lệnh cho cô phải bí mật rời khỏi đây, Astrea đã cho người đi điều tra rồi. Hãy đi về phía Tây, sẽ có người liên lạc."
Cô gái elf đứng dậy và ném cốc nước sang một bên, cái cốc vừa chạm vào tường kết giới thì dừng lại hệt như thời gian đang bị ngưng đọng vậy.
"Thế còn cái chết của em trai tôi thì sao, chủ nhân chỉ xem nó như một quân tốt thí thôi ư?"
Kẻ mặc áo choàng điềm tĩnh trả lời:
"Cô chiến đấu vì em trai mình, hay là vì tộc Dark elf."
Cô gái elf không trả lời, khuôn mặt cô vẫn đầy tức giận và đau buồn. Sau khi ngồi lại xuống, cô đặt tay lên giữa bàn. Kẻ mặc áo choàng đưa tay đặt lên trên tay cô, trong nháy mắt, cả hai biến mất vào một làn sương đen. Lúc này, chiếc cốc mới rơi xuống đất khiến chủ quán giật mình không hiểu tại sao.

Trời chuyển tối, bữa tiệc đã bắt đầu, ánh sáng tỏa khắp các khu khiến Mythdrasil trông như được gắn đầy đèn nháy. Tôi đang dắt hai con ngựa chở theo mười thùng rượu mới mua lúc chiều đến điểm hẹn. Đến nơi, một cô gái mặc áo choàng chạy đến chỗ tôi và hỏi:
"Xin chào, anh là Mashiro?"
"Chính là tôi."
"Tôi là Aria. Đoàn trưởng đoàn hộ tống Deco, rất mong được chiếu cố."
"Tôi cũng vậy."
"Chúng ta xuất phát chứ?"
"Đi thôi."
Trong nháy mắt, cô gái nhảy lên ngựa và phi đi. Aria trông nhỏ hơn tôi nhưng toát lên một khí tức không hề tầm thường, mái tóc màu tím nhạt được buộc kiểu hai đuôi, đôi mắt cũng màu tím đầy sắc bén. Thật ra tôi thuê hộ tống chỉ để nhập vai thương nhân giả, đoàn chỉ có một người thì càng ít gây chú ý, nhưng đi cùng một cô gái đẹp thế này thì hơi khó ẩn mình rồi. Cứ thế, cả người và ngựa khuất dần rồi biến mất trong gió tuyết.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net