Chương 9: Cuộc bắt giữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ba ngày lênh đênh trên biển, Cassiopia đã tới được Catalon, thủ đô của Công quốc Everis. Nhận lệnh từ Arch Warden, cô đã điều tra về kẻ điều chế ra loại huyết hương mới xuất hiện gần đây, qua nhiều đầu mối đáng tin cậy, Cassiopia tìm đến đây để gặp Sharko, một chuyên gia về ma dược.
Bước vào thành phố, đập vào mắt cô là một sự phân chia giai cấp rõ rệt. Trên đường, những người ăn mặc sang trọng đi lại với dáng vẻ đầy ngạo mạn, trong khi những người ăn mặc xuề xòa thì phải vừa đi vừa cúi đầu, không dám nhìn lên. Một thanh niên lạ mặt có mái tóc màu tím nhạt lại gần Cassiopia và hỏi:
"Tiểu thư đi du lịch một mình sao? Cần người hướng dẫn không? Rẻ lắm, chỉ tốn ba đồng vàng thôi."
"Đưa tôi đến thư viện thành phố." Cassiopia búng một đồng vàng về phía kẻ lạ mặt.
"Tên tôi là Sid, xin mời đi lối này."
Hắn nhanh nhẩu đi trước mở đường, Cassiopia vừa đi theo vừa nói:
"Thành phố này có vẻ phân chia rạch ròi quá nhỉ."
Sid liền chỉ tay về phía tòa lâu đài đồ sộ ở đằng xa, giữa vô số những căn nhà san sát nhau, tòa lâu đài sừng sững như một ngọn núi.
"Đó là nơi ở của Đại công tước, xung quanh là khu thuần huyết, còn phía bên đây là khu lai tạp. Tiểu thư đã thấy cách mà họ đối xử với nhau rồi đấy."
"Thuần huyết khác gì với lai tạp vậy?"
"Thật ra tôi không phải người Everis nên cũng không rõ nữa, nhưng nghe đồn là ban đầu Công quốc được thành lập bởi năm gia tộc, cho nên con cháu của họ là thuần huyết, còn mấy gia tộc khác thì bị xem là lai tạp."
"Vậy Đại công tước cũng đồng thuận với việc phân biệt đối xử này sao?"
"Chính xác thì ngài ấy không đứng về phía nào cả, nhưng do các Awaken bên thuần huyết đều rất mạnh và luôn giữ vững an ninh nên cũng không ai ý kiến gì."

Cả hai đi qua một cây cầu, từ đây là khu thuần huyết. Khung cảnh bất ngờ thay đổi, khác với hình ảnh nghèo khổ từ nãy đến giờ, đường phố và nhà cửa ở đây đều được xây dựng từ vật liệu cao cấp. Người đi đường số đông đều mặc đồ quý phái, chỉ thấp thoáng vài bóng người mặc đồ cũ, có lẽ họ là lai tạp.
Dừng chân trước một tòa nhà khá lớn được trang trí hoa lệ bằng một bức tượng người đọc sách, Sid nói:
"Chào mừng đến với thư viện thành phố, thưa tiểu thư."
Cassiopia không trả lời và búng một đồng vàng cho hắn. Sid chụp lấy rồi thắc mắc:
"Thỏa thuận là ba đồng mà nhỉ?"
"Chờ tôi quay ra đã."
Cassiopia vừa trả lời vừa tiến vào trong thư viện, Sid đứng yên tại chỗ và chỉ biết thở dài. Vào trong rồi, Cassiopia vô cùng bất ngờ, thư viện không có một ai, mặc dù tất cả đồ đạc vẫn còn nguyên hiện trạng. Cảm thấy nghi ngờ, cô liền tiến đến cửa sổ và nhìn ra ngoài, không thấy bất cứ ai đi lại, cả Sid cũng biến đâu mất tiêu. Còn đang mải suy nghĩ thì một tiếng nổ vang lên, cùng với nó là ngọn lửa khổng lồ nuốt chửng một nửa thư viện. Tất nhiên với Cassiopia thì vụ nổ này không có gì nguy hiểm, một lá chắn ma lực bao phủ khắp người khiến cô hoàn toàn vô sự. Nhận ra mình đã bị gài bẫy, Cassiopia ngay lập tức rời đi, nhưng mới được vài bước, một cái bóng lao về phía cô. Cảm nhận được nguy hiểm, Cassiopia hữu hình hóa ma lực thành một chiếc quạt xếp, cô xòe quạt ra, bốn viên pha-lê xuất hiện, cản lại thanh kiếm đang chém xuống. Kẻ tấn công lùi lại, cô ta có mái tóc đen và đôi mắt đỏ thẫm, mặc một bộ cảnh phục đen.
"Tôi là Mona Garnet, đội trưởng đội hắc nguyệt. Nhân danh Đại công tước Everis, cô bị bắt vì tội phá hủy thư viện thành phố. Đừng chống cự vô ích."
"Tôi không phải thủ phạm, cơ mà chắc cô không tin đâu nhỉ."
Cassiopia hiểu là nếu kẻ chủ mưu đã giăng bẫy thì có nói gì cũng vô dụng, nhưng nếu đánh với cô ta thì chuyện sẽ càng thêm phức tạp, trước mắt cứ giải thích rõ xem sao đã. Cái quạt xếp biến mất, Cassiopia đưa tay lên ra hiệu đầu hàng, ngay lập tức, bốn binh sĩ tiếp cận và khóa chặt tay cô bằng còng vô hiệu hóa ma lực. Sau đó, Mona trực tiếp áp giải Cassiopia về trụ sở đội hắc nguyệt.

Nằm trên con kênh ranh giới giữa khu thuần huyết và khu lai tạp là một tòa nhà kiên cố. Tòa nhà ba tầng nhưng chỉ có khoảng mười cửa sổ và chỉ có một cửa ra vào. Tại một căn phòng trên tầng cao nhất, Mona đang thẩm vấn Cassiopia.
"Vậy ý cô là kẻ tên Sid này đã lên kế hoạch cho tất cả mọi chuyện sao?" Mona hỏi với vẻ mặt bán tín bán nghi.
"Đúng vậy, hắn đã tiếp cận ngay khi tôi xuống tàu, xem ra mục tiêu là bất cứ ai lần đầu đến Catalon chứ không nhất thiết phải là tôi." Cassiopia trả lời.
Không thể để lộ thông tin về nhiệm vụ, cô quyết định che giấu thân phận của mình. Sau khi nghe Mona thông tin, Cassiopia đã nắm được tình hình. Thủ phạm đã gây ra một vụ nổ cách đây một tuần, tại vườn hoa thành phố, sau đó để lại lời nhắn là tuần này sẽ cho nổ thư viện. Xem ra kẻ chủ mưu đã nắm rõ lịch di chuyển của Cassiopia và đặt bẫy sẵn.

"Vấn đề là cấp dưới của tôi báo cáo chỉ thấy một mình cô đi vào thư viện, cô giải thích việc này như thế nào.
"Cô có chắc có thể tin tưởng tất cả mọi người trong đội của mình không? Nếu thủ phạm muốn đổ tội cho tôi, chắc chắn kẻ đó đã khống chế được đội hắc nguyệt rồi."
"Đừng nói vớ vẩn nữa, cô không làm tôi lung lay được đâu, tôi tin tưởng tất cả cấp dưới của mình." Mona đập bàn và nói.
"Vậy chỉ còn cách bắt tên Sid và khiến hắn khai ra tất cả thôi."
"Đó là nếu hắn thực sự tồn tại."
"Đừng lo, tôi chưa hoang tưởng đến mức đó đâu."
Cassiopia lật đổ chiếc bàn ở giữa hai người, trong khi Mona đang bất ngờ, những lọn tóc của Cassiopia bất ngờ trở nên cứng như đá, chúng giống như các mũi khoan, phá nát chiếc còng đang khóa tay cô. Mona ngạc nhiên nói:
"Không thể nào, cô đâu có sử dụng được ma lực!"
Đây là ma pháp độc bản [Crystallization] của Cassiopia, cô có thể tinh thể hóa bất cứ thứ gì, nhưng phải mất một khoảng thời gian nhất định. Lúc ở thư viện, trước khi đầu hàng, cô đã sử dụng nó lên những lọn tóc của mình, giờ chúng đã đủ độ cứng để phá còng. Trong nháy mắt, Mona hữu hình hóa ma lực thành một thanh đại kiếm và xông tới, nhưng Cassiopia đã kịp vung quạt lên, bốn viên pha-lê lại hiện ra, nhưng lần này chúng kẹp chặt vào chân Mona. Nhân lúc Mona không di chuyển được, Cassiopia liền chạy về phía cửa sổ và dùng [Crystallization] lên những thanh song sắt. Trong lúc đó, Mona đặt bàn tay lên lưỡi kiếm và nói [Blood Steel], máu chảy ra từ vết cắt sáng lên khiến toàn bộ thanh đại kiếm biến thành màu đỏ thẫm, chỉ một đường kiếm, cả bốn viên pha-lê vỡ tan. Cassiopia vừa quay lại nhìn thì Mona đã chém tới, cô nhanh chóng né được nhưng phải ngay lập tức lùi lại. Mona liền di chuyển ra phía cửa sổ để chặn đường thoát và la lên:
"Phạm nhân có ý định bỏ trốn, phong tỏa trụ sở ngay lập tức!"
"Rõ!"
Từ phía ngoài, tiếng bước chân rầm rập áp sát phòng thẩm vấn. Cassiopia không hề tỏ ra bất ngờ, cô còn cười mỉm và nói:
"Không ngờ cô là một người dễ tin như vậy."
Dứt lời, Cassiopia vẩy quạt xuống chân, lúc bấy giờ Mona mới nhận ra một phần sàn nhà đã bị tinh thể hóa. Trong nháy mắt, phần nền vỡ vụn, Cassiopia nhảy xuống căn phòng phía dưới. Mona đuổi theo ngay nhưng không kịp, Cassiopia đã đục một lỗ trên vách và trốn thoát, Mona hiểu ra hành động tinh thể hóa song sắt lúc nãy chỉ để đánh lạc hướng, cô ta thừa sức phá tường trong tích tắc. Nhìn theo bóng đen đang chạy về hướng khu lai tạp, Mona ra lệnh:
"Đuổi theo ngay! Bằng mọi giá phải bắt được cô ta."

Đi dọc theo bờ kênh một lúc là ra đến cửa biển, tại đây, một cô gái trùm áo choàng đen đang ngồi trên một con thuyền nhỏ, có vẻ đang chờ ai đó. Đêm đã xuống, một làn sương mù phủ kín toàn bộ Catalon, từ vị trí của cô gái chỉ có thể nhìn thấy trong bán kính hai mươi mét. Chợt nghe có tiếng động, cô quay người lại, từ đằng xa, Cassiopia đi tới.
"Cô thoát được rồi sao?" Cô gái nói.
"Ừ, chuyện nhỏ ấy mà, chúng ta đi thôi."
"Đi đâu bây giờ?"
"Đảo Lawless, tôi đã đưa cho tên đó hai đồng vàng bị tinh thể hóa, dựa theo dấu vết ma lực, hắn vừa mới lên đảo."
Cô gái không nói gì mà truyền ma lực vào viên thủy ma thạch ở đuôi thuyền, một luồng sóng từ dưới nước bắt đầu đẩy thuyền đi. Cassiopia lấy ra một túi đá xanh, cô tinh thể hóa chúng rồi ném từng viên xuống biển.
"Cô làm gì vậy?"
"Để lại dấu vết cho đội hắc nguyệt."
"Tại sao?"
"Tôi có cảm giác kẻ cài bẫy đang ẩn mình trong lực lượng này."
"Nhưng có nguy hiểm không? Tôi nghe đồn Mona Garnet rất mạnh."
"Đừng lo, tôi đã thử đấu với cô ta rồi, không mạnh bằng cô đâu, Rosa."
Gió biển thổi mạnh khiến mũ áo choàng của cô gái tuột xuống, lộ ra mái tóc và đôi mắt đỏ như lửa. Chiếc thuyền nhỏ từ từ biến mất trong làn sương mù giữa đại dương mênh mông.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net