Chap 5: Hãy sống thật tốt, Mikasa!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Bà chủ, bà chủ ơi!

Tiếng cô hầu gái thúc giục cô. Mikasa mơ màng thức giấc, cô dụi mắt và quen đi cái ánh sáng chói chang ấy 

- Sáng rồi sao?

- Dạ, thưa bà 

- Cô...

Khoan đã có điều gì đó không đúng! Rõ ràng đêm tân hôn cô cùng hắn cự cãi rồi sau đó uống rượu giao môi, tại sao cô vẫn còn sống cơ chứ? Còn hắn, hắn đã biết biết chuyện gì sao?

- Bà mới tỉnh dậy, nghỉ ngơi cho khỏe. Ông chủ tôi dặn không cho bà ra ngoài nhiều tránh cho bà ngã bệnh. 

- Thằng khốn không chết sao?

- Chết gì cơ, thưa bà?

Không lẽ, thứ rượu mà cô đưa hắn không hề có độc?  Mikasa hơi ngỡ ngàng, tâm trạng hơi lo lắng hoang mang. Anh ta biết cô hạ độc với chính hắn rồi sao? Cả cô và hắn đều uống chung rượu đó, sao chỉ mỗi cô trúng độc?

- Tôi đã ngất bao lâu rồi?

- Dạ chắc khoảng 1 tuần 

- Hắn có biểu hiện gì bất thường lúc tôi đang ngất không?

- Dạ, ông chỉ mời bác sĩ đến để chữa bệnh cho bà. Hơn nữa chỉ dặn chúng tôi chăm sóc bà thật chu đáo. Hơn nữa, bác sĩ bảo thai của bà đã được 6 tuần tuổi rồi 

- Cái gì? Tôi...đang...mang thai

Sững sờ với câu nói ấy. Cô...không thể nào, rõ ràng đã có biện pháp tránh thai an toàn. Hơn nữa cô mấy tháng nay đâu có biểu hiện gì bất thường về sức khỏe, chẳng mệt mỏi hay nôn mửa. Chuyện gì đang xảy ra vậy?

- Dạ bà, lúc bà ngất chúng tôi mới phát hiện. Tôi chỉ nghe mấy người kia nói về cái độc gì đó trong bà nên đã nhờ người hút chất độc ra để không nguy hiểm đến đứa bé 

- Dù sao đi nữa, cũng chúc mừng phu nhân. Mong người sớm sinh quý tử đầu lòng! Tôi xin phép

Mikasa chẳng tin vào mắt mình, rõ ràng đêm đó cô đã bỏ độc rồi mà? Tại sao hắn lại không trúng độc cơ chứ? Bây giờ có cả đứa trẻ này trong bụng, cô biết làm sao đây? 

- Em lại có lỗi với anh rồi! Em đã thất hứa rồi

Niềm đau lòng ấy chẳng nguôi ngoai với số phận thiếu nữ ấy. Chẳng trả được thù lại mang thêm gánh nặng trên vai, sao chúng xuất hiện lúc này chứ?

Hoàng hôn buông xuống, Mikasa vẫn lờ người bên góc giường. Giọt nước mắt trên còn động trên má, cô đã khóc quá nhiều. Người cũng gầy đi không ít, buổi tối lúc nào chẳng hay. Người đến lúc nào cũng chẳng biết 

Levi nhìn cô, ánh mắt cũng đôi chút đồng cảm. Chuyện anh phát hiện cô bỏ độc để chết cũng không phải là điều gì quá khó khăn, lòng anh lại càng vui hơn khi cô đang mang thai. Ta nói người mẹ khi có đứa bé sẽ dễ có tính nổi giận, hay giận rồi buồn chồng

- Ăn gì chưa?

- Mày vẫn chưa chết sao thằng nhãi? Mày hả lòng chưa?

- Anh đang vui khi em có thai, đừng để anh phải mất hứng. Sắp hết một năm rồi mà em vẫn chưa chịu thay đổi tính, phu nhân à!

- Thằng chó!

Chát

Lại thêm một bat tay giáng xuống. Đã không biết bao nhiều lần cô bị đánh, bị chồng bạo hành. Cô vẫn ấm ức chịu đựng, thế sao lần này lại đau đớn như vậy

- Đừng hành động ngu ngốc như vậy. Mất con anh không chịu trách nhiệm đâu!

- Vậy mày giết con mày đi, chúng là thứ nghiệt chủng gớm ghiếc tao từng thấy. Lũ ác quỷ, Levi Ackerman mày là con ác quỷ, con ác quỷ. Có giỏi thì mày giết tao đi, giết tao đi 

- Làm sao giết em được, Mikasa. Bởi vì anh rất yêu em!

- Khốn nạn...

Anh vén vài ngọn tóc hơi rối ấy sang một bên. Bắt lấy cái tay mà ôm chầm lấy mình, phả nhẹ hơi nam tính vào tai. Mikasa hơi lạnh sống lưng!

- Anh sẽ không để em và con đau khổ thêm lần nữa! Em nên quên đi quá khứ và sống trong thực tại, đây là lần cuối cùng anh nhắc nhở em điều đó. Vì anh chưa chắc rằng chúng là con anh...nên hãy sống thật tốt!

Mikasa có chút bối rối, đôi mắt đỏ ngầu và khóc. Đừng như vậy có được không? Không lẽ trong mắt anh ta, cô là dạng con gái rẻ tiền để mọi người chà đạp sao?

- Chăm sóc phu nhân thật tốt. Mang chút đồ ăn tẩm bổ, để cô ấy nghỉ ngơi 

- Dạ rõ!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net