1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới tán cây hoa anh đào nở rộ, một chàng trai niên thiếu nói với đàn anh khóa trên :"Em thích anh, xin hãy làm người yêu em."

Đàn anh khóa trên - Isagi Yoichi cười nhạt khi nghe lời tỏ tình từ một đứa con trai kém tuổi mình, anh khinh miệt :"Không, tôi không thích cậu và hơn nữa là tôi kinh tởm mấy loại gay như cậu lắm."

"Nhớ lấy câu nói này của anh, chính tay Itoshi Rin tôi sẽ biến anh thành một thằng rên rỉ dưới thân tôi." Đôi mắt hắn chẳng khác gì dã thú, câu nói phát ra cùng âm điệu của sự khao khát chiếm lấy không thể không làm Isagi lùi bước...

Reng reng!!

Nghe tiếng chuông, Isagi nhanh chóng bật dậy trên chiếc giường ngủ của mình. Mặt anh đẫm mồ hôi và tiếng thở gấp, anh nhìn sang đồng hồ một cách mệt mỏi rồi đưa tay tắt báo thức.

Lại là giấc mơ này...Đã bao năm trôi qua rồi chứ?  Isagi ôm đầu suy nghĩ. 

Đúng là như vậy, bây giờ anh đã hai mươi bốn tuổi tức là lời tỏ tình của thiếu niên năm ấy trôi dạt đã bảy năm rồi. Kể từ ngày hôm đó đến giờ anh luôn phải mơ đến thiếu niên dưới tán cây anh đào cùng câu nói đe dọa, việc đó khiến anh mất ngủ hằng đêm.

Anh đặt đôi chân xuống sàn nhà lạnh lẽo vào sáng sớm, lê lết đi vệ sinh cá nhân. Sau đó anh khoác lên mình một bộ suit xanh đen, xách cặp táp và mở cửa đi đến công ty. Công ty anh khá gần nhà nên đi mấy bước là tới. 

Anh là một trưởng phòng giỏi và còn có thể thăng chức vào đầu tháng sau, đối xử với nhân viên tốt là thế nhưng nếu ai đó biết thời học sinh anh đã buông lời cay nghiệt với Rin thì bọn họ nhìn anh với con mắt sao đây nhỉ?

Hoa anh đào nở rộ ngày ấy là điều đẹp nhất đối với mọi người nhưng với Rin thì lại là anh, ngày cuối cùng còn được học chung trường, hắn đã lấy hết can đảm để nói lời yêu ấy vậy mà anh lại xé nát tim hắn một cách tàn nhẫn. Hôm sau đến trường, Isagi không biết chuyện Rin đi du học mà cứ tự dằn vặt bản thân vì mình mà hắn thôi học.

Hứa hẹn ngày gặp lại sẽ xin lỗi cậu, Rin.

Cuộc sống mấy năm qua của anh cũng không dễ dàng gì khi sống mà cứ như có một dây xích vô hình trói chặt sự tự do của mình. Anh thở dài một hơi, gạt bỏ vòng suy nghĩ qua một bên tập trung vào công việc trước mắt.

Năng suất làm việc của anh rất tốt nên đến giờ tan làm anh không cần tăng ca mà chỉ xách cặp đi về. Dạo bước trên con đường quen thuộc, tranh thủ đang rảnh, anh mở điện thoại lướt newsfeed cập nhật thông tin.

Mải mê lướt điện thoại, anh không hề biết mình đang là con mồi trong tầm ngắm của thợ săn. Một người mặc áo hoodie đen tay cầm gậy bóng chày từ từ đến gần anh, không chút do dự vung gậy hết lực đập vào đầu Isagi. Anh bất tỉnh.

'Hoodie đen' ngồi xổm xuống cạnh anh, nở một nụ cười điên loạn :"Haha chào anh yêu, Rin của anh về rồi."

***

Isagi khó khăn mở đôi mắt, khung cảnh trước mắt anh mờ nhòe và đầu anh đau nhức không thôi. Anh định đưa tay xoa đầu mình nhưng có cái gì đó không cho tay anh di chuyển.

Hả...Mình bị trói? Mình bị bắt cóc á?!

Anh được đưa đến một căn phòng chứa đồ, ngồi trên sàn nhà với đôi tay bị xích làm anh không yên phận vùng vẫy, có vẻ như tiếng leng keng của các móc xích va vào nhau đã thu hút ai đó đến, ánh sáng ở ngoài len lỏi qua khe cửa được mở ra làm Isagi nheo mắt. Anh không thể nhìn thấy được là ai, anh chỉ biết người đó đang tiến lại gần mình.

Khi người đó ngồi xuống, mặt đối mặt anh mới hốt hoảng nhận ra, đôi môi lắp bắp :"R-Rin...Cậu đang tính làm gì tôi vậy?"

Hắn phớt lờ câu hỏi của anh, hắn muốn là người khơi chủ đề :"Anh tỉnh lại lâu chưa?"

Anh quát lớn vào mặt hắn :"Trả lời câu hỏi của tôi!"

Nghe anh quát, hắn cũng lộ bản chất của mình. Phẫn nộ bóp chặt cằm của anh, giọng nói còn đọng lại chút kiên nhẫn :"Em hỏi anh tỉnh lại lâu chưa? Trả lời em."

Quả thật cái tính kiên cường của Isagi vẫn như hồi Cao trung, anh không hề vì hành động của Rin mà e dè sợ hãi, anh gằng giọng :"Tôi không có bổn phận phải trả lời cậu, tính ra tôi đã định xin lỗi khi gặp lại vậy mà cái chuyện hèn hạ cậu đang làm với tôi lại khiến tôi bay hết sạch tội lỗi."

"Chuyện hèn hạ sao?". Lúc này đây hắn điên tiết lên cả. "Anh có tư cách nói em hèn hạ sao? Bây giờ em sẽ cho anh biết ai là vua ở đây!"

Isagi còn chưa kịp đáp lại thì Rin đã nhanh chóng áp sát khóa đôi môi anh, hắn cắn mạnh vào môi anh đến khi máu tươi ứa ra mà mút lấy. Một nụ hôn đậm tanh mùi máu khiến Isagi như muốn nôn. Căn bản hắn đã cao to hơn anh nên việc đẩy ra là không thể, đến khi hắn hết hơi mà tự tách môi anh.

Anh thở hổn hển, mồ hôi từng giọt cứ thế mà chảy xuống :"Cậu bị điên à? Buồn nôn chết được."

Lấy tay quệt đi mật ngọt còn vương lại nơi khóe miệng, tiếp đến hắn không nói lời mà cởi thắt lưng. Cự vật đã kìm nén từ nãy giờ liền bật ra ngay trước mặt anh, hắn đưa cự vật lại sát miệng anh :"Bú đi."

Chứng kiến cái 'con sâu' to khỏe kia của hắn làm anh phải quay phắt qua một bên :"Đang làm cái trò kinh tởm gì vậy?"

Dường như hắn từ chối trả lời mọi câu hỏi của anh, hắn kiệm lời đến mức mà chỉ dùng hành động. Không nói không rằng một tay nắm đầu một tay ép anh mở miệng mà đút dương vật vào. "Dùng răng...là ngay lập tức con cặc của em sẽ được đưa cho miệng dưới của anh ăn đấy."

Đứng trước tình cảnh không còn đường lui, anh đành chịu đựng liếm láp cho hắn nhưng hắn chưa đủ thỏa mãn mà muốn anh nuốt chửng lấy dương vật của mình như một con chó gặm xương vậy. Hắn dùng hết lực mà nhấn đầu anh xuống, dương vật đâm sâu vào trong họng làm anh sặc sụa. Đến đây nước mắt anh đã rơi, tay ôm lấy cổ :"Tôi không thể, không thể bú nó."

Nắm chặt lấy tóc Isagi giật ngược ra sau, ép anh phải ngước lên nhìn thẳng vào mặt hắn :"Vậy thì cái lỗ của anh có thể."

Kĩ năng miệng trên của anh quá kém, chỉ liếm láp vài cái rồi sặc vì bị đâm vào cổ đã không thể làm Rin bắn ra. Chắc rằng miệng dưới của anh sẽ làm tốt hơn, bởi vì anh chỉ cần thả lỏng và rên rỉ như một thằng điếm. Việc còn lại hắn tự làm để thỏa mãn bản thân.

Nói là làm, hắn thoát y cho anh. Dạng chân anh ra, đặt một chân lên vai mình. "Mở mồm thì kêu em kinh tởm nhưng mà con cặc của anh cũng đang cửng lên đấy thôi? Còn cái lỗ chảy nước này đang xin em đâm vào."

Anh không thể làm gì hơn ngoài việc nài nỉ cậu dừng lại :"Cậu dừng lại đi mà, tôi không muốn, tôi không muôn bị đâm!"

Ở đây anh là người không có tiếng nói, hắn là vua, hắn đã chiếu tướng anh ngay khi mang anh đến căn phòng này. "Anh chỉ cần cảm nhận từng nhịp đẩy của em thôi anh yêu." Nói thật nhìn anh cầu xin thì hắn càng nứng hơn mà thôi.

Hắn không nhịn nổi nữa, bỏ qua bước nới lỏng mà đâm thẳng vào tận cùng bên trong. Máu từ lỗ hậu của anh rỉ ra, anh đau đớn bật khóc, đôi bàn tay không thể làm gì mà chỉ biết tự bấu tay mình. Vách thịt anh cứ co thắt vì chưa thích ứng được. Anh siết chặt lấy dương vật không muốn cho Rin di chuyển.

Rin bực tức, vẻ mặt ngay lập tức lộ ra vẻ khó chịu :"Anh thả lỏng ra cho em, anh muốn chiếm con cặc của em cho riêng anh đấy à."

Đoán trước được là câu nói của mình vô tác dụng, hắn cúi xuống hôn môi anh. Cái lưỡi xảo quyệt nhanh chóng trà trộn vào khoang miệng mà khuấy đảo, hút hết mật ngọt. Nước miếng không biết của ai chảy dọc xuống cằm Isagi, nhân lúc anh đang phân tâm bởi nụ hôn cuồng nhiệt. Hắn nhẹ nhàng rút dương vật ra rồi lại dứt khoát đâm vào lút cán. Nước mắt anh lại tuôn ra nhiều hơn kèm theo đó là tiếng rên mà cả đời này anh cũng không nghĩ mình có thể thốt lên.

Hơi thở của cả hai hòa lẫn vào nhau, mỗi lần thúc vào thì tiếng rên lại vang khắp phòng. Không gian thật ám muội làm sao.

Isagi càng khóc lóc cầu xin thì Rin càng nhanh và mạnh hơn cả. Bởi vì hắn cảm thấy như mình thu phục được một con chó hoang, giờ nó chỉ biết nằm dưới thân mình mà khóc.

Isagi đau đớn không thôi, mỗi khi hắn thúc vào khiến bụng anh có cảm giác lạ lắm :"R-Rin à...Bụng tôi lạ lắm, nó âm ấm và nhức nhói."

"Là do anh đã ăn rất ngon miệng đó, anh đã thấy sướng chưa?"

Sướng ở đâu thì anh không rõ nhưng dù có thấy đau thì giọng anh vẫn phát ra âm thanh dâm đãng ấy. Anh không thể kiềm giọng lại được, có lẽ do người ở trên quá mãnh liệt làm đầu anh bắt đầu mê mang, phó mặc cho hắn sục mình mà chìm vào khoái lạc.

Anh đã không còn tỉnh táo, nước miếng cứ theo tiếng rên đó mà tràn ra khỏi miệng. Cái thứ 'nước ngọt' đó sao mà hắn lại dám phí phạm được? Hắn tiếp tục chiếm lấy môi anh, đảo lưỡi điên cuồng. Người anh như rực lửa, dương vật của anh cũng sắp không chịu nổi nữa.

"Tôi ra, tôi ra!"

Thứ tinh dịch ấm nóng bắn lên hết cả người anh, nhìn thấy người phía dưới quá gợi cảm. Hắn cúi xuống liếm hết tinh dịch anh, lần mò từ bụng mà hôn lên tận xương quai xanh, cái tay tinh ranh mà nghịch vú của anh. Bị hắn dắt mũi đến mức này, anh không thể không sướng phát điên.

Rin đã đang rất nhanh vậy mà lúc này đây hắn còn nhanh hơn nữa làm Isagi phải thè cả lưỡi ra mà thở. Có vẻ như hắn sắp ra rồi nên phải làm mãnh liệt đây mà.

Một tay giữ hông anh, tay kia hắn vuốt mái lên :"Em ra đây, anh nhận lấy hết tất cả nhé?"

Isagi lắc đầu, miệng không ngừng :"Đừng mà, ra bên ngoài đi, xin cậu...Tôi đau bụng mất."

Quá muộn rồi, người anh run rẩy, từ lỗ của anh chảy ra dòng tinh dịch nóng ấm. Hắn đã bắn vào trong. Bụng anh đã lạ lại càng lạ hơn, anh muốn rửa nó ngay bây giờ nhưng anh kiệt sức mà ngất ngay.

Hắn thấy anh ngất, đành trao cho anh một cái thơm má như ngụ ý: hôm nay anh vất vả rồi.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net