Chương II: Sự giác ngộ của pháp sư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trung tâm của đấu trường Celica • Eliete hiện ra một khu rừng rộng lớn.

Trên mặt nước xanh mát, có sương mù và hương thơm cây cỏ nồng nặc.

Địa hình nhấp nhô khiến khu rừng này giống như sóng biển.

Ngoài ra, có một đường kẻ được vẽ bằng ánh sáng huyền ảo ở trung tâm, hai đầu phía đông và tây của đấu trường, có ba con đường lớn.

“Sensei... trận đấu hôm nay là gì?”

Lumia nhìn ra sân đấu từ khán đài và hỏi Glenn.

“À, đây là một cuộc đấu tấn công và phòng thủ rất hiếm gặp.”

Glenn khoanh tay trước ngực và trả lời:

“Đầu tiên, hai đội được chia thành hai bên tấn công và phòng thủ, họ được triển khai ở hai phía đông và tây. Em có thấy hai đường kẻ ở phía đông và phía tây kia không? Hai đường đó là tuyến phòng thủ của cả hai đội. Nói một cách đơn giản, chỉ cần bất kỳ tuyển thủ nào của bên tấn công xuyên thủng hàng phòng ngự của bên phòng thủ, họ sẽ có được một điểm. Và sang vòng tiếp theo, hai bên sẽ đổi lại và trận đấu sẽ lại bắt đầu. Sau khi, hai bên hoàn thành một hiệp tấn công và một hiệp phòng thủ, thì sẽ coi như là một hiệp hoàn chỉnh. Sau đó lại tiếp tục lặp lại. Sau 12 hiệp, đội có số điểm cao hơn sẽ giành chiến thắng.”

“Tất nhiên, hai đội có thể bỏ qua quy tắc tấn công và phòng thủ và tấn công trực tiếp vào các tuyển thủ của đối phương. Ngoài ra, còn có một quy tắc đặc biệt cho trận đấu tấn công và phòng thủ này. Ngay cả khi pháp sư chính mất khả năng chiến đấu, trận đấu vẫn sẽ tiếp tục.”

Eve nói thêm.

“A... bởi vì hai đội đều có thời gian hồi phục đúng không ạ?”

“Đúng vậy. Miễn là pháp sư chính phục hồi khả năng chiến đấu trở lại, trận đấu vẫn sẽ tiếp tục. Ngược lại, nếu pháp sư chính không thể phục hồi, trận đấu sẽ kết thúc. Và nếu các pháp sư phó mất khả năng chiến đấu và bị『 loại 』thì điều đó cũng không ảnh hưởng đến diễn biến trận đấu.”

“Quy tắc của trận đấu này thật sự rất nghiêm ngặt...”

“Un. Dù sao quy tắc này được tạo ra dựa trên thời chiến ngày xưa, khi pháp sư lần đầu tiên xuất hiện trên chiến trường.”

Sau khi Lumia lo lắng thì thầm, Glenn tiếp tục nói thêm.

“Thời đó có rất ít pháp sư, chỉ cần pháp sư đối phương đột phá được phòng tuyến, cho dù chỉ có một người thì quốc gia chắc chắn sẽ bị đẩy đến bờ diệt vong. Đó là lý do tại sao quy tắc này được tạo ra.”

“........!”

Lumia một lần nữa cảm thấy bất an về sự nguy hiểm tiềm tàng của ma thuật.

“Sisti, liệu có vấn đề gì không... Nếu phải làm theo quy tắc này... có thể sẽ có chiến thuật làm pháp sư chính bị thương nặng đến mức không thể lấy lại sức trong thời gian hồi phục...?”

“Có thể.”

Eve nhẹ nhàng trả lời.

“Đấu trường này về cơ bản có một kết giới bảo vệ. Những tuyển thủ vào đó sẽ không thể nhận những vết thương chí mạng, bất kể họ nhận được bất kỳ thương tổn nào trong quá trình thi đấu. Mặc dù vậy, việc chết người là điều không thể tránh khỏi. Lễ hội ma thuật là một cuộc thi nguy hiểm như vậy.”

“.........”

“Nhưng tình huống như vậy cực kỳ hiếm gặp. Dù sao thì trận đấu này cũng có thời gian để hồi phục. Trừ khi khả năng hồi phục đạt đến giới hạn, không thể tiếp tục chiến đấu trong hiệp tiếp theo. Nếu như quá tập trung tấn công pháp sư chính, thì sẽ chỉ tạo cho các tuyển thủ khác cơ hội ghi bàn và đẩy bản thân đến bờ tuyệt vọng. Có một điều chắc chắn là việc tập trung đánh bại pháp sư chính trong trận đấu này không phải là một quyết định khôn ngoan.”

“Un, bất kể có như thế nào, chúng ta chỉ có thể tin tưởng vào mèo trắng.”

“Un. Sistine chắc chắn làm được.”

Re=L cũng nhẹ nhàng gật đầu đồng ý với Glenn.

Ngay lúc này—

“Đúng vậy! Bất kể đối phương dùng chiêu gì, Sistine đều có thể dễ dàng giành được chiến thắng!”

“Sistine là đối thủ truyền kiếp của tôi. Tất nhiên cậu ấy không thể gặp rắc rối ở mức độ này!”

“Anou... mình thực sự rất muốn nói câu này, Wendy, cậu đang quá ảo tưởng rồi đấy...”

“Im đi, Teresa!”

“Nhưng... mình có linh cảm rằng Sistine nhất định sẽ ổn.”

“Anou, un... Mình chỉ mong mọi người không ai bị thương...”

Kash, Wendy, Teresa, Cecil và Lynn, những người ngồi ở hàng ghế phía sau, cũng bàn luận không ngớt.

“Thật là... bọn tôi thì đang lo són vó đây, mấy đứa này vô tư thật đó...”

“Không sao đâu, Sensei. Re=L và em sẽ chịu trách nhiệm bảo vệ các học sinh của thầy. Thật ra, đây cũng là nhiệm vụ của chúng em. Phải không? Re=L.”

“Un. Không thành vấn đề.”

Nghe những lời đảm bảo của Elsa và Re=L, Glenn liếc nhìn các học sinh với vẻ mặt sững sờ, rồi nhìn xuống đấu trường bên dưới.

Sistine đã chọn phía tây làm trận địa của mình, cô nhanh chóng đưa ra chỉ thị cho đồng đội của mình.

Có lẽ cô đã phân tích một chút tình hình.

(...Đúng vậy... bây giờ... điều duy nhất chúng ta có thể làm là tin em ấy...)

Glenn nghĩ vậy, lặng lẽ theo dõi học sinh của mình.

──Cùng lúc đó.

Được bao quanh bởi những khu rừng rậm rạp, tuyến phòng thủ phía tây chiếu lên ánh sáng xanh.

“Trong nửa đầu của hiệp một... Đầu tiên, phía tây của chúng ta sẽ làm bên phòng thủ. Chúng ta nên phòng thủ như thế nào đây?”

Sau khi Lize đặt câu hỏi, Sistine suy nghĩ một lúc và nói:

“Nếu có thể, em muốn thăm dò một chút đội Nhật Luân Quốc trước... dù sao, trong trận đấu trước họ vẫn chưa thể phát động tấn công ngay... Levin, kết quả sao rồi? Liệu kết giới phòng thủ có thể thiết lập được ở đây không?”

“Được, có thể thiết lập một kết giới phòng thủ ở đây.”

Levin đã trả lời câu hỏi của Sistine một cách dễ dàng.

“Chỉ là, về tổng thể, thiết kế của đấu trường lần này rất dễ phân tán ma lực. Cho dù kết giới được tạo ra, cùng lắm cũng chỉ có thể phát huy một chút sức mạnh. Trừ khi đối thủ không đủ ma lực, nếu không thì rất dễ bị phá vỡ. Tôi nghĩ tập trung tạo kết giới phòng thủ không phải là quyết định thông minh.”

“Un, ra vậy... Vì kết giới không phải là phương án tối ưu, nên không thích hợp thực hiện chiến thuật phân tán lực lượng ra ngoài trinh sát, việc này quá mạo hiểm.”

Sistine phác họa địa hình trong đầu cô.

“Nếu phân chia theo địa hình và khu vực, chiến trường này có thể được chia thành ba khu vực: trung tâm, cánh phải và cánh trái... vậy chúng ta sẽ chia một đội ba người và một người sẽ là chỉ huy chiến thuật, mỗi đội sẽ chịu trách nhiệm về khu vực chiến đấu của mình. Sau đó, phát động tấn công ba đường đó cùng lúc, một là vừa để gây áp lực ở ba cánh, hai là để không cho đối phương dễ dàng tiến lên và tôi sẽ chịu trách nhiệm bảo vệ tuyến phòng thủ cuối cùng.”

“...Sắp xếp như vậy đúng là rất hợp lý. Tuy rằng khó triển khai, nhưng chúng ta chắc chắn có thể làm được. Dù sao lúc trước chúng ta cũng đã luyện tập hàng ngàn lần trong trại huấn luyện.”

Lize gật đầu hài lòng với nhận định của Sistine.

“Bây giờ hãy quyết định đội trưởng chịu trách nhiệm chỉ huy ở mỗi chiến trường. Trung tâm là Levin, cánh trái là Lize-senpai, và cánh phải là Gibul.”

“Un, không thành vấn đề.”

“...Ừm.”

“!”

Levin hất tóc lên một cách đắc thắng, còn Lize nghiêm nghị gật đầu.

Còn Gibul thì hơi mở to mắt, cậu khá ngạc nhiên khi biết mình sẽ được thăng chức lên làm trưởng nhóm.

“Sức mạnh của một pháp sư, khả năng phán đoán tình huống, sự linh hoạt trong tư duy... mình đã đưa ra phán đoán tổng thể dựa trên những điều kiện trên... cậu có tự tin làm được không? Gibul.”

“...Hừ, tất nhiên là được.”

Trước sự xác nhận của Sistine, Gibul quay đầu hừ một tiếng.

“Tiếp theo, là dựa trên sự cân bằng giữa chuyên môn cá nhân và đội ngũ... Maria và Heinkel gia nhập nhóm Levin.”

“V, vâng! Cứ giao cho em!”

“Đã hiểu.”

“Collett và Francine gia nhập mhóm Lize-senpai.”

“Ohhhhh! Hai chúng ta cùng đội với Lize-senpai!? Được đó!”

“Ha ha ha ha! Có vẻ như nhóm của chúng ta là mạnh nhất !?”

“Mặc dù hai người có sức mạnh, nhưng đáng tiếc là cái đầu hai người hơi thiếu linh hoạt, vì vậy hai người nhất định làm theo chỉ dẫn của Lize-senpai! Cuối cùng, Jinny và Gile đã gia nhập nhóm Gibul.”

“...Ok~”

“Hừ.”

Sau khi chia nhóm xong, Sistine hít một hơi thật sâu và đưa ra thông báo cuối cùng:

“Bảo vệ tuyến phòng thủ cuối cùng và việc dò tìm kẻ thù, tôi sẽ đảm nhiệm. Khi dò tìm kẻ thù tôi sẽ dễ dàng nắm bắt tình hình trên chiến trường, sau đó sử dụng phép thuật liên lạc để đưa ra chỉ thị cho các trưởng nhóm... Mọi người có đồng ý không?”

Mọi người im lặng gật đầu và đồng ý với sự sắp xếp của Sistine.

Bởi vì họ tự tin... đội hình này là mạnh nhất.

“...Được rồi, bắt đầu thôi. Chúng ta nhất định phải giành chiến thắng!”

“...Vậy? Cậu định làm gì đây, Sakuya-san?”

Mặt khác.

Các tuyển thủ của Thiên Đế Âm Dương đến từ Nhật Luân Quốc, cũng đã tổ chức cuộc tiến công ở phía đông.

“Tôi muốn chia toàn đội thành ba nhóm và tiến công vào ba khu vực lớn.”

“Nhưng vấn đề là, đối phương chắc chắn cũng sẽ áp dụng đội hình tương tự, đúng không? Tôi không nghĩ sức chiến đấu tổng thể của hai bên có thể dễ dàng ước lượng đâu. Chúng ta chắc chắn sẽ không thể ghi điểm trước khi thời gian kết thúc.”

“Không sai... vậy nên chúng ta sẽ tùy theo tình hình mà ra tay.”

Sakuya đáp lại Shigure với một nụ cười nhẹ nhàng.

“Hãy cố gắng giành điểm ưu thế trước, tức là giành chiến thắng trong vòng này.”

“Sakuya-san, cậu có muốn đích thân ra trận không? Quả thực, điều này không...”

Có vẻ như không chỉ có Shigure nghĩ như vậy.

Vẻ mặt của mọi người xung quanh có chút bất an.

Họ đều biết Sakuya mắc bệnh tim và không muốn cô phải chịu quá nhiều gánh nặng.

“Đừng lo lắng cho tôi. Khi lễ hội phép thuật bắt đầu, tình trạng thể chất của tôi rất tốt. Tôi nhất định sẽ thắng trận đấu này. Xin hãy cho tôi mượn sức mạnh của mọi người.”

“Được rồi, vì Sakuya-san đã nói vậy vậy thì hãy làm đi.”

Shigure nghĩ thầm trong lòng:『 Dù sao, chỉ cần vào thời khắc mấu chốt, mình sẽ sử dụng bí thuật đó... một ma thuật bí truyền mà ngay cả Sakuya-san cũng không biết... 』

“...Trận đấu sắp bắt đầu rồi. Lên thôi mọi người!”

Cứ như vậy—

Hai đội dàn hàng ra vạch trắng ma thuật ở trung tâm.

Ngay sau đó, giữa sự cổ vũ cuồng nhiệt của khán giả, những quả pháo sáng báo hiệu cho trận đấu bắt đầu được bắn khắp đấu trường Celica • Eliete——

Ngay khi trận đấu bắt đầu, hai đội phía Đông và phía Tây bắt đầu hành động.

Phía đội Đế Quốc áp dụng chiến thuật vừa tấn công vừa phòng thủ, chủ động tiến lên đánh phủ đầu về phía đội đối phương.

Đội hình ở trung tâm do Levin dẫn đầu, đội bên cánh phải do Lize dẫn đầu, đội bên cánh trái do Gibul dẫn đầu, ba đội được bố trí thành hai hàng song song, đồng thời gây áp lực về phía đông.

『 Levin! Đội của cậu đang di chuyển hơi nhanh! Hay duy trì phù hợp với tốc độ ở hai cánh! Nếu các cậu mất liên lạc, chắc chắn đối phương sẽ lợi dụng sơ hở này! 』

Và Sistine, người đang một mình canh giữ căn cứ, liên tục đưa ra những chỉ dẫn thông qua phép thuật liên lạc.

“Này, tôi sẽ không phạm phải sai lầm ngớ ngẩn như vậy đâu... mà thôi kệ, tạm thời tôi sẽ nghe cậu vậy.”

Cứ như vậy, đội phía tây giảm tốc độ tiến công về đội phía đông.

“Tuy rằng quyền tấn công thuộc về đội phía đông, thể nhưng tiền tuyến của mình cũng có thể rời khỏi phòng tuyến... thuận lợi nhất chính là khai chiến ngay trong phòng tuyến bên đối phương!”

Khi đội tiền tuyến ngày càng tiến sâu về phía đông, Sistine ở phía sau tiền tuyến cũng từ từ tiến lên.

Sistine liên tục mở rộng kết giới dò tìm kẻ địch, trong đầu chiếu toàn bộ khu vực đấu trường và vị trí của các đồng đội, tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát. Cô cẩn thận phân tích tình hình trận chiến.

Sau đó, dưới sự chỉ huy và điều động của Sistine... đội Levin ở trung tâm và một trong những đội ở phía đông cuối cùng đã nổ ra trận chiến——

“Hừ... Chỉ đến mức này thôi sao? Nhật Luân Quốc.”

“Mm──!? < Sợi Thủy Linh >!”

“< Lửa Sấm Sét >!”

“——< Mau Nghe Lệnh >!”

Ba pháp sư của Nhật Luân Quốc đọc thần chú về phía Levin.

Tay họ bắn ra thủy pháo và lôi điện cực mạnh.

Đây là một đòn tấn công phối hợp với nước và sét.

Để đối phó đòn tấn công vòi rồng trong phạm vi như vậy là cả một vấn đề, những câu thần chú phản công thông thường rất khó để hoá giải.

Ba người của đội Nhật Luân Quốc tin rằng, đòn tấn công này có thể nuốt chửng Levin, nhưng—

“Hóa ra chiêu thức này cũng giống như câu niệm chú đồng bộ của chúng tôi... một người chịu trách nhiệm bổ sung hỏa lực, một người chịu trách nhiệm bóp cò, thông qua việc niệm chú đồng bộ, tạo ra đòn tấn công với tốc độ cao... Thật đáng khâm phục. Tuy nhiên—"

Sau khi Levin khẽ niệm chú, cậu dùng ngón tay cắt đứt Thủy Lôi.

Xoẹt!

Dòng thủy lôi bị cắt làm đôi hoàn toàn không gây ra bất kỳ thiệt hại nào, và biến mất trong không khí——

“C, cái gì...!? Phép thuật của chúng ta...!?”

“Xin lỗi vì đã『 phân giải 』phép thuật của các bạn mà không được phép.”

Levin tao nhã cúi đầu.

“Các bạn quá tập trung vào tốc độ kích hoạt, nhưng lại không quá khắt khe trong việc xếp chồng ma thuật. Việc hoá giải này còn dễ hơn là cắt một chiếc bánh sandwich. Và—“

“Ngay lúc này! < Lôi Điện >─ < Phát Thứ Hai >! < Phát Thứ Ba >!”

Maria bước ra từ phía sau, sử dụng ba phát liên tiếp ‹ Black Magic ›【 Dòng Điện Xung Kích 】——

“< Hồng Liên Sư Tử • Phẫn Nộ Cuồng Nộ • Mau Gầm Lên Đi >!”

Heinkel lạnh lùng sử dụng ‹ Black Magic ›【 Hơi Thở Bùng Nổ 】.

Hành động của đội Nhật Luân Quốc bị hạn chế bởi Maria, họ gần như bất lực khi đối mặt với ‹ Black Magic ›【 Hơi Thở Bùng Nổ 】của Heinkel.

“Mm──!?”

Họ buộc phải bỏ chạy khỏi phạm vi tấn công.

──Bùm! Bùm!

Những vụ nổ kinh ngạc và những cột lửa phóng lên từ trung tâm khu rừng.

“Woo... Cái tên Levin này... sao hắn có thể mạnh đến vậy...!?”

“Đây có phải sức mạnh ma thuật của đế quốc Arzano nổi tiếng...!?”

“Ma thuật của chúng ta đã bị hắn giải quyết dễ dàng!”

Levin uy nghiêm đứng trong khu rừng rực lửa, các Âm Dương Sư của đội Nhật Luân Quốc vừa vất vả tấn công vừa kinh ngạc nhìn cậu.

“Hừ──“

Sau khi Levin vẫy tay với vẻ tự mãn, ngọn lửa xung quanh cậu ngay lập tức được dập tắt. Kỹ thuật hoa mỹ này khiến ba Âm Dương Sư run lên vì sợ hãi.

“Không ngờ, Levin-senpai tuyệt vời đến vậy!”

Maria nói chuyện với Levin một cách hăng hái.

“Bởi vì ánh hào quang của Sistine-senpai quá rạng rỡ, nên ánh hào quang của Levin-senpai hoàn toàn bị phai mờ! Nhưng bây giờ em đã bắt đầu kính trọng anh!”

“Anou... nhóc thật là người thẳng thắn...”

Maria vô cùng hồn nhiên, nhưng mặt Levin tái xanh khi nghe thấy điều đó.

“...Tiếp theo làm gì đây? Levin.”

Heinkel lầm bầm hỏi chỉ thị tiếp theo.

“Ừm, theo tình hình trận chiến... việc tiến sâu vào phòng tuyến của đối phương là điều tối kỵ. Tạm thời hãy sử dụng khu vực này làm cứ điểm. Nếu tiến quá sâu, chắc chắn chúng ta sẽ bị đánh ở hai bên sườn.”

Với tư cách là chỉ huy tiền tuyến, khả năng lãnh đạo của Levin cũng khá tốt.

Đội hình trung tâm do Levin dẫn đầu đã chiếm được lợi thế——

Mặt khác, tình hình ở cánh phải—

“< Taiyi God Sect · Qimen Dunjia · Liuren God Class >! Haaaaaaaaa──!”

“—Tsk!”

Lize sử dụng thanh kiếm để đối đầu với cô gái Âm Dương Sư đang tấn công bằng dao.

Cơ thể của Lize được bao phủ bởi áp lực gió của ‹ Black Magic ›【 Tật Phong Cước 】.

Ánh sáng tia điện phát ra từ tiếng va chạm kim loại liên tục.

Đột nhiên, Lize nhảy lùi lại—

Cô gái Âm Dương Sư giơ con dao trên tay hướng về phía Lize, cố gắng rút ngắn khoảng cách, nhưng—

“──!?”

Dường như nhận ra điều gì đó không ổn, cô ngay lập tức dừng lại.

Ngay lúc này—

Kaqiangqiangqiangqiangqiangqiang!

Trước mặt cô, vô số cột băng đột nhiên từ trên mặt đất trồi lên.

‹ Black Magic ›【 Mặt Đất Băng Giá 】.

Nếu cô không đạp phanh kịp thời, chắc giờ cô đã bị thương nặng.

“Ồ... ngay cả chiêu này cũng bị cậu『 nhìn thấu 』sao?”

Lize lắc thanh kiếm của mình. Cột băng bị gió cuốn sạch.

“Cái phép thuật được gọi là【 Thức Chiêm 】đó có thể dự đoán hành động tiếp theo của tôi... nó thực sự rất phiền phức.”

Nếu nhìn kỹ hơn, có một tấm gỗ hình bát giác kỳ lạ ở trên đầu của cô gái Âm Dương Sư.

“Ha... phiền phức là cậu mới đúng... kỹ năng ma thuật cùng với khả năng cận chiến quá hoàn hảo... cậu đã phát động câu thần chú đó từ khi nào...!? Tôi chưa từng thấy phương thức chiến đấu kiểu này!”

Lize mỉm cười.

Trong nháy mắt—

“Bùa Nổ——!”

“Mau! Xuất hiện đi— bầy tôi của ta!”

Các Âm Dương Sư đằng sau lần lượt tung ra các câu thần chú.

Một lá bùa nổ được yểm thêm ma thuật độc nhất của phương Đông có sức công phá cực lớn, và một lá bùa đã phong ấn thần thú sẵn trong nó, và sẽ được giải phóng ngay lập tức sau khi ném ra, đó là những đạo cụ ma thuật đầy rẫy mối đe dọa.

Tuy nhiên—

“Đừng hòng──!”

Thiên thần trắng của Francine <Malha> bay với tốc độ cao trong không trung như tên bắn, vung kiếm chém vụ nổ thành hai nửa——

“Kyaaaaaaaaaaaaaa──!”

Colette cũng phát động ma thuật, với nắm đấm bùng lên ngọn lửa, tóm lấy thần khuyển xuất hiện từ trên lá bùa được một nửa, trực tiếp thiêu nó thành tro.

“Lize-senpai! Để bọn em lo việc này!”

“Ahhh! Chị không cần phải lo lắng về chúng đâu!”

“Cảm ơn cả hai đứa.”

Sau khi nói một lời cảm ơn ngắn gọn, Lize lại nâng thanh kiếm về phía cô gái trước mặt mình.

“... Hừ, vì có hai đàn em giúp sức... tôi sẽ không để cho các cậu vượt qua đâu.”

“Hừ... tôi bây giờ không có thời gian chơi với cậu...!”

Cô gái đối đầu với Lize, nhiệm vụ của cô là làm suy yếu sức chiến đấu của đối thủ càng nhanh càng tốt, để tạo lợi thế cho đội của mình – Ma thuật【 Thức Chiêm 】mà cô sử dụng đã giúp cô giành được nhiều lợi thế khi cận chiến. Phép thuật này, có thể dự đoán các hành động tiếp theo của đối thủ, có thể phát huy sức mạnh vô hạn khi cận chiến.

Tuy nhiên, cô vẫn không thể giành được lợi thế. Cô vẫn không thể đánh bại Lize.

Mặc dù cô có thể dự đoán được nước đi tiếp theo của đối thủ thông qua bói toán, nhưng Lize thực sự rất giỏi trong việc chiến đấu. Cô có thể khéo léo tránh khỏi phạm vi tấn công chết người của cô. Ngay cả khi cô có thể nhìn được hành động tiếp theo của đối thủ cũng vô dụng.

Cận chiến là sở trường nhất của cô, cô chưa bao giờ phải chịu thất bại lớn như vậy.

Đối mặt với đối thủ là Lize, cô chỉ có thể nghiến răng khó chịu.

Tại chiến trường ở cánh phải—

“Aaaaaaaaaaaaaaa──!”

Một con quái vật khổng lồ phát ra tiếng gầm làm rung chuyển mặt đất.

Con quái vật trông khá giống một người khủng lồ.

Thân cao tầm 3 mét, tứ chi dày như khúc gỗ, cả cơ thể cứng như sắt thép.

Đặc biệt là khuôn mặt khủng khiếp và cặp sừng trên đỉnh đầu——

Đây là một con quái vật phương Đông có tên là『 Ghost 』.

Cánh tay dày cộp của con quỷ dùng sức nhấc cây gậy sắt khổng lồ lên, nó không ngừng vung vào con người nhỏ bé bên dưới.

Nếu là người bình thường, e rằng họ đã bị cây gậy của nó đập thành một đống thịt. Tuy nhiên—

Oanh──!

Một người nâng thanh đại kiếm cầm bằng cả hai tay.

“...Hừ, chỉ là hơi mạnh một chút thôi ... cố thêm chút là được...!”

——Đó chính là Gile.

Tất nhiên, tác động của cây gậy sắt truyền tới Gile thông qua thanh đại kiếm.

Tổn thương đối với cơ thể cậu chắc chắn không hề nhỏ.

Tuy nhiên, Gile vẫn đứng vững như không có chuyện gì xảy ra, đồng thời nhìn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#16 #roku