Phiên ngoại 1: Tuần trăng mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau màn cầu hôn, chúng tôi đã nhanh chóng tiến tới hôn nhân một năm sau đó. Địa điểm của tuần trăng mật chúng tôi đó chính là Hàn Quốc, bởi vì tôi muốn được một lần trải nghiệm xem các nước châu Á như thế nào. Bọn tôi chỉ được nghỉ phép một tuần vì công việc ở bệnh viện còn khá nhiều.

Vì chúng tôi di chuyển bằng xe tốc hành- phương tiện của phù thủy- nên chỉ mất khoảng hai tiếng là đã đến nơi. Trước khi lên xe chúng tôi vẫn phải bị kiểm tra hộ chiếu nếu ra nước ngoài- khá giống với giới Muggle.

Tôi chưa bao giờ đặt chân đến châu Á cả. Hàn Quốc đúng là một quốc gia xinh đẹp. Chúng tôi đã tham quan tất cả các thắng cảnh nổi tiếng của thành phố Seoul như Cảnh Phúc Cung, công viên Yeouido, sông Hàn, hồ Soekchon,... Vì đang là mùa anh đào nên hoa nở khắp mọi nơi, xung quanh hồ là hàng trăm cây anh đào nở rộ thơm ngát. Đây là lần đầu tôi được thấy hoa anh đào nên không khỏi thích thú, nhất định phải chụp hình lại.

Chúng tôi còn cùng nhau đi bộ lên núi Namsan thăm quan tháp N Seoul. Chúng tôi viết 2 chữ cái đầu tiên của tên mình lên ổ khoá rồi bấm vào một hàng rào.

Ban đêm chúng tôi lại cùng kéo nhau đi chợ Myeongdong. Tôi đã mua hai bộ Hanbok về làm kỉ niệm. Sau đó chúng tôi còn vòng quanh các hàng quán thử những món ăn đặc sản như bánh gạo cay, kimbap, cơm trộn,... ăn mãi mà vẫn còn thèm. Sau này có về lại Anh chắc chắn tôi sẽ lùng những nhà hàng Hàn Quốc ăn tiếp mới được.

Đó là những thắng cảnh của Muggle. Trước khi đến đây, cậu hướng dẫn viên trên xe chúng tôi đã chỉ cách để có thể vào được làng phù thủy ở Hàn Quốc, cũng như Hẻm Xéo,... ở Anh vậy.

Đường vào Doduhyong- tên làng- khá xa. Chúng tôi phải bắt xe buýt rồi ngồi tàu điện ngầm mất một tiếng mới đến nơi. Đó là một vùng nằm ở ngoại ô Seoul. Chúng tôi bước vào một cửa hiệu bán đồ cũ nhỏ, bỗng một bà lão từ đâu xuất hiện sau lưng chúng tôi làm tôi suýt nữa trụy tim. Bà ấy cất giọng hỏi tiếng Anh theo đúng chất âm Hàn. "Có phải cô cậu muốn vào Doduhyong?"

"Vâng ạ." Tôi trả lời.

"Vậy theo tôi!" Nói rồi bà lão dẫn bọn tôi vào sâu bên trong cửa hàng rồi chỉ một bức tường cũ kĩ. "Đi qua đó là sẽ đến."

Chúng tôi gật đầu cảm ơn bà rồi cùng nắm tay đi xuyên qua bức tường. Ngay lập tức trước mặt chúng tôi liền hiện ra một cảnh tượng nhộn nhịp.

Hóa ra nơi đây cũng không khác Hẻm Xéo mấy, nhưng có một điều là Doduhyong mang được nét truyền thống rất đậm chất Hàn với những ngôi nhà cổ. Ngoài vợ chồng tôi cũng còn có khá nhiều các pháp sư phù thủy Tây khác ghé thăm. Chúng tôi vào trong một quán rượu dùng thử Soju. Chủ quán là một ông lão chắc cũng đã hơn bảy mươi mặc đồ truyền thống. Ông ấy chợt nhìn tôi hồi lâu rồi trầm giọng hỏi bằng tiếng Anh khá chuẩn. "Nhìn mặt cô hơi quen nhỉ? Có phải cô đến từ Anh?"

"Dạ." Tôi đáp.

"Ừm...ta nghĩ là trông cô có những nét khá giống Hermione Granger!" Ông lão nhìn tôi hồi lâu nữa rồi nói tiếp.

"Dạ. Sao ông lại biết má con ạ?" Tôi ngạc nhiên hỏi.

"Cô là con gái cô Granger à? Thảo nào... " Nói rồi ông ấy vỗ tay hai tiếng, tức thì hai chiếc ly từ đâu bay đến chỗ bọn tôi ngồi, theo sau là rượu.

" Sao lại có thể không biết được. Ngày đó bộ ba bao gồm má cô cùng với Harry Potter và Ron Weasley là nổi tiếng khắp tứ phương trong thế giới phù thủy mà. Ngoài cậu Potter là vang danh vì giết được Voldermort ra thì má cô cũng nổi tiếng thứ nhì vì sự thông minh và gan dạ tại thời điểm đó đấy ! " Ông ấy lấy thuốc trong bao châm hút rồi nói.

Ông phả ra một làn khói rồi nói tiếp. " Vào cái năm loạn lạc đó... năm 1998, lúc Voldermort đang tích cực triệu tập lực lượng cho trận chiến cuối cùng ở Hogwarts. Đã có nhiều kẻ ở đây cũng có Dấu hiệu Hắc ám, chúng lũ lượt âm mưu trốn khỏi Hàn để đến phục tùng hắn. Ta từng là những người ngăn chặn bọn chúng. Nãy giờ quên giới thiệu, ta là cựu thần Sáng Yoo Seung Hoon. "

"Còn con là Rose ạ ! " Tôi vui vẻ bắt tay ông lão. Ông ấy cũng là một người khá gần và rất nhiệt tình. Mặc dù thỉnh thoảng phải tiếp khách nhưng xong xuôi ông ấy lại đến bên bàn kể chuyện xưa cho chúng tôi. Tôi dần bị cuốn hút vào những câu chuyện của ông.

" ...Sau trận chiến danh sách các Tử thần thực tử tham gia đều bị lệnh truy nã ở khắp các quốc gia phòng trường hợp họ trốn ra nước ngoài. Ta không nhớ hết được nhưng có rất nhiều các gia tộc thuần chủng nổi tiếng ở Anh cũng bị liệt kê vào như Malfoy... Còn ở đây hình như chỉ có họ Kim thôi... " Ông Yoo vừa nhắc tới 'Malfoy' thì Scorpius liền lập tức ngẩng đầu lên.

" Ồ, nãy giờ tôi quên để ý tới cậu, cậu là... "

"Chồng con ạ !"  Tôi nhanh nhảu nói, tay lập tức ôm chặt cánh tay Scorpius. Tôi vui vẻ ngã đầu lên vai anh. "Ảnh tên là Scorpius... "

"Con tên Scorpius ạ ! " Tôi đang nói lưng chừng thì anh liền chen ngang không cho tôi nói nốt tên anh.

" Ừm... Mà cái gia tộc Malfoy đó bị truy nã hàng đầu cũng đúng. Tại vì đứng đầu là lão Lucius Malfoy ấy chính là thuộc hạ thân cận của Voldermort, ngoài ra còn có chị dâu họ Bellatrix Lestrange của lão nữa. Trong lúc còn chiến tranh chính thuộc hạ của lão đã đi qua các nước dụ dỗ người ta theo hắc ám. Nghe nói về sau cậu con trai lão cũng thành Tử thần thực tử, một điều không đáng ngạc nhiên chút nào. Nhưng bây giờ thì khác rồi, họ không còn là gì nữa cả sau khi phe hắc ám bại, lại ở ẩn lâu như vậy nên dần dần cũng không ai truy nã nữa... "

Chúng tôi ngồi lại nghe ông Yoo kể chuyện suốt cho đến ráng chiều. Bụng tôi đã bắt đầu đói cồn cào nên quyết định tạm biệt ông rồi đi kiếm cái gì ăn.

Trên đường về chúng tôi có ghé vào một cửa hàng vật dụng ma thuật và mua một chiếc gương bát quái. Chủ cửa hàng bảo cái gương này có thể chống lại được mọi loại bùa chú. Trong trường hợp không có đũa phép thì hãy lấy nó đỡ, chắc chắn câu thần chú đó sẽ tác dụng ngược lại lên người ếm. Nghe cũng hay ho nên tôi muốn mua về thử.

Suốt đường về tôi thấy tâm trạng anh có vẻ khác đi, lúc nào cũng im lặng chứ không hay đùa giỡn với tôi. Vừa vào phòng khách sạn, anh đột nhiên ghìm tôi ở cửa hôn tới tấp.

"Chờ đã, phải đi tắm trước ! " Tôi chặn tay trước ngực anh, thở hổn hển nói.

Nhưng anh lại im lặng nhìn tôi một lúc lâu mới nói. " Anh đã sợ... "

"Hả ? " Tôi ngờ nghệch hỏi.

"Sợ gia đình em sẽ không chấp nhận anh vì cả ông nội, bố anh...nói chung là dòng họ anh đều từng làm điều xấu. " Anh đến ngồi bên giường nói.

"Nhưng anh không phải người xấu ! " Tôi đến ngồi cạnh anh. " Chuyện đã lâu rồi mà. Chẳng lẽ anh bị xúc động bởi mấy câu chuyện của ông Yoo đấy à ! "

"Ừ ! " Anh gật đầu thừa nhận. Anh hít mũi một cái rồi ôm chặt eo, dụi đầu vào bụng tôi.

"Merlin, anh trông vậy mà còn nhạy cảm hơn cả phụ nữ. Em lúc tới tháng còn chưa mùi mẫn bằng anh đâu ! " Tôi phì cười.

" Đừng buồn nữa. Thế tối nay đi ngủ sớm cho anh gặm nhấm nỗi buồn nhé ! " Tôi nói.

"Không, tắm xong tâm trạng anh chắc chắn sẽ tốt hơn ! " Anh nói rồi liền nhanh chân chạy vào phòng tắm. "Nhưng mà...em phải tắm với anh... " Anh lại ló đầu khỏi cửa, giương đôi mắt 'long lanh' với tôi.

"Em không tắm đâu ! " Tôi ngáp một cái rồi lăn ra giường ngủ, nhưng ai đó đâu chịu dễ dàng tha tôi.

"Anh không thể tự kì lưng được ! " Với lí do hết sức 'cùn', tôi không kịp trở tay liền bị anh vác lên mang vào phòng tắm.

'Hầy, đêm nay lại là một đêm không ngủ nữa rồi !' Tôi thở dài thầm nghĩ.

Ròng rã gần nguyên đêm, từ nhà tắm sang đóng đinh trên giường. Sáng hôm sau vì hôm qua 'hoạt động' quá sức nên cả tôi và Scorpius đến tận trưa mới tỉnh dậy. Cả người tôi ê ẩm nên Scorpius gọi thức ăn lên phòng. Đang ăn thì anh nói:

"Ăn nhiều vào để tối còn có sức nữa!"

Nói rồi còn nhoẻn miệng cười tà. Tôi thấy vậy liền muốn giơ chân lên đạp anh một cái nhưng lại nhức đến ứa nước mắt.

Tôi đành thu chân về lườm một cái ác liệt với gương mặt hả hê kia.

Cả ngày hôm đó chúng tôi chỉ ở trong khách sạn. Vì đã 'vận động' quá kịch liệt nên tôi được thoát hai ngày. Nhưng sau đó lại đâu vào đấy. Tới tối tôi lại bị tên kia hung hăng chiếm lấy. Thức dậy thì cả người rã rời.

Tôi xoay người nhìn người trước mặt mình. Khi Scorpius ngủ vẻ mặt lạnh lùng, kiêu ngạo kia hoàn toàn biến mất. Lúc này gương mặt anh đầy vẻ dịu dàng, ấm áp. Không biết đang mơ cái gì mà miệng hơi nhếch lên. Như cảm thấy cái nhìn gay gắt của tôi Scorpius liền mở mắt vòng tay ôm chặt tôi kéo vào lòng mình.

"Xem ra em vẫn còn dư năng lượng nhỉ? Không bằng mình cùng nhau 'hoạt động mạnh' tiếp đi"

Tôi trừng mắt nhìn anh. Cái tên này thật là... càng ngày càng lưu manh. "Này, anh là ngựa đấy à?!" Tôi rên rỉ.

Scorpius liền lật người lại hai tay chế trụ bên người tôi. "Ngựa còn 'làm việc' hơn anh nhiều, hay em có muốn thử giống chúng không?"

Trong đầu tôi liền báo hiệu đỏ. Lại tiếp tục nữa rồi!

Sau đó thì chúng tôi kết thúc tuần trăng mật, lại phải quay về làm việc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net