Chap 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeon JungKook không cho Park Chaeyoung dọn đi, cô tạm thời cũng liền không dọn.

Mỗi ngày Park Chaeyoung đều trôi qua rất vui vẻ. Cô còn chuyển vào nhà Jeon JungKook không ít đồ vật, nào là mua thêm đồ gốm, bình hoa, còn ở trên ban công trồng các loại hoa.

Park Chaeyoung gần đây nhận một dự án là sửa chữa lại một ngôi biệt thự, ngoại trừ muốn sửa chữa lại toàn bộ bên trong biệt thự thì phần ngoài cùng bố cục hoa viên cũng muốn một lần nữa thiết kế lại.

Ngôi biệt thự này nằm ở ngoại ô phía nam thành phố B, từ phong cảnh cho đến bầu không khí đều vô cùng tốt, bầu trời xanh thẳm, vạn dặm không mây.

Nghe nói chủ nhân ngôi biệt này ngày thường không có việc gì thì sẽ tới ở nơi này nghỉ ngơi. Nhưng mà nơi này dường như đã lâu không có người ở, bây giờ vào ở thì không được tốt lắm, lúc này bọn họ mới nghĩ đến tìm người thiết kế lại.

Đối phương có lẽ đã từng thấy qua những thiết kế của Park Chaeyoung, lần này bọn họ thuê cô với giá rất cao.

Người nhận dự án này là đàn chị của Park Chaeyoung. Sau khi ký hợp đồng, Park Chaeyoung liền đưa ra bước đầu của phương án thiết kế. Đối phương không có ý kiến gì vì thế ước định thứ tư dẫn người tới khảo sát.

Bởi vì có công việc, Park Chaeyoung ngày hôm sau phá lệ dậy thật sớm, Jeon JungKook đang cầm ly lấy nước lúc quay đầu lại nhìn thấy Park Chaeyoung từ trong phòng đi ra anh khẽ nhướn mày. "Mặt trời mọc từ hướng Tây rồi sao."

Park Chaeyoung mơ mơ màng màng đi tới lấy cái ly trong tay Jeon JungKook uống một ngụm, cô ục ục uống hết một ly nước đầy, uống xong rồi liền đem ly nước nhét trở lại tay Jeon JungKook rồi xoay người đi phòng tắm rửa mặt.

Jeon JungKook ngày thường ra cửa sớm, Park Chaeyoung hôm nay mới có dịp cùng anh ăn sáng. Sau khi kết thúc bữa sáng hai người cùng nhau ra cửa.
Gần tới tháng 10 cho nên thời tiết đã không còn nóng, vào sáng sớm thậm chí còn có một chút lạnh. Park Chaeyoung hôm nay mặc một cái áo gió mỏng màu đen, bên trong là áo sơ mi trắng, chân mang giày cao gót, tóc cuốn lên.

Kang Chun ở tiểu khu cửa chờ Jeon JungKook, xa xa liền thấy Park Chaeyoung đang kéo cánh tay Jeon JungKook cùng nhau đi ra ngoài.

Không biết hai người đang nói chuyện gì mà Park Chaeyoung cười đến rất là vui vẻ, trong đôi mắt của Jeon JungKook cũng tràn đầy ý cười.

Kang Chun xa xa nhìn hai người bọn họ, chỉ cảm thấy hai người này quả thực quá xứng đôi, đi ở trong đám đông nổi bật đến không lẫn vào đâu được. Quả là một đôi trai tài gái sắc.

Chờ hai người tới trước mặt, Kang Chun liền chào hỏi. "Jeon tổng."

Sau đó lại mỉm cười với Park Chaeyoung. "Park tiểu thư."

Park Chaeyoung đã lâu không thấy Kang Chun, cười nói: "Kang trợ lý, đã lâu không gặp, trông anh lại đẹp trai hơn rồi nha."
Kang Chun bị dọa nhảy dựng lên, theo bản năng lập tức nhìn Jeon JungKook. Quả nhiên, Jeon JungKook đang híp híp mắt nhìn anh ta, như là đang đánh giá anh ta có phải hay không thật sự đẹp trai.

Kang Chun sợ hãi, trong lòng kêu rên. "Park tiểu thư...cô không biết bạn trai của cô rất dễ ăn dấm chua sao! Ngàn vạn lần không cần ở trước mặt ngài ấy khen người đàn ông khác a!"

Park Chaeyoung căn bản không biết được suy nghĩ của hai người đàn ông bên cạnh mình, một người còn rất cao hứng.

Kang Chun sợ tới mức cũng không dám nói chuyện. Anh ta chỉ biết cúi đầu, hận không thể tàng hình.

Cũng may Jeon JungKook không đánh giá anh ta lâu lắm. Anh nghiêng người cùng Park Chaeyoung nói chuyện. "Ngồi xe của anh đi, trước đưa em tới chỗ làm."

Park Chaeyoung nói: "Không cần đâu dù sao hai chúng ta cũng không cùng đường, hơn nữa đàn chị của em lập tức sẽ tới đây."
Cô vừa mới nói xong thì nghe thấy một tiếng gọi. "Chae Chae."

Cô theo nhìn về phía phát ra giọng nói thì nhìn một chiếc màu đỏ dừng ở ven đường.

Park Sooyoung hạ cửa sổ xe thò đầu ra. "Đi thôi Chae Chae."

"Ai, em tới ngay." Park Chaeyoung quay đầu lại đối với Jeon JungKook nói. "Em đi nhé."

Jeon JungKook ừ một tiếng, ánh mắt rất sâu nhìn cô, nói: "Buổi chiều chờ anh, anh sẽ tới đón em."

Park Chaeyoung cười, gật đầu. "Được."

Cô rất muốn hôn Jeon JungKook một cái, nhưng là Kang Chun và đàn chị đều ở đây cô không có mặt mũi, nói xong liền xoay người đi về phía xe của đàn chị.

Cô ngồi vào ghế phụ ở bên cửa sổ mỉm cười vẫy tay với Jeon JungKook.

Jeon JungKook nhìn cô đi xa mới thu hồi tầm mắt lập tức đi lên xe.

Trên xe, Park Sooyoung liền có chút kinh ngạc.

Cô ấy bất ngờ hỏi: "Chae Chae, người vừa rồi là bạn trai của em sao?"
Park Chaeyoung cười cười, ừ một tiếng.

Park Sooyoung nói ra lời tự đáy lòng. "Lớn lên thật đẹp trai."

Cô ấy dừng lại một lát rời nhớ tới cái gì đó. "Hình như chị đã từng gặp qua người này ở đâu đó thì phải?"

Park Sooyoung dọc theo đường đi đều suy nghĩ, suy nghĩ nửa ngày cho tới lúc tới địa điểm làm việc thì trong đầu đột nhiên linh quang vừa động, cả kinh nói: "Trời ạ! Có phải là tổng tài tập đoàn Jeon thị không! trước đó không lâu chị giống như xem qua cuộc phỏng vấn của anh ta!"

Cô ấy có chút kích động, lúc dừng xe một chân dẫm mạnh phanh xe, Park Chaeyoung theo quán tính thiếu chút nữa đâm về phía trước. May mà cô thắt dây an toàn.

Trong cái tiểu khu này tất cả đều là biệt thự, nhưng bởi vì ở phía nam cho nên số người ở đây cũng không nhiều. Người mua biệt thự ở đây cũng chỉ dành cho ngày cuối tuần nghỉ ngơi.
Lúc Park Chaeyoung cùng Park Sooyoung đến thì có một người phụ nữ đang chờ các cô tới khảo sát.

Park Chaeyoung đi vào bên trong nhìn một vòng sau đó đi lên lầu ba. Từ tầng một cô chậm rãi xem lên cao.

Cả ngày, Park Chaeyoung cùng đàn chị đều ở chỗ này. Sau khi khảo sát xong liền bắt đầu thảo luận phương án thiết kế.

Park Chaeyoung từ trên lầu xuống dưới, đang muốn tìm đàn chị nhưng mới vừa ra phòng khách liền nhìn thấy một người đàn ông từ bên ngoài đang tiến vào.

Người đàn ông vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Park Chaeyoung, cả người anh ta đều sững sờ.

Park Chaeyoung cũng sửng sốt một chút.

Lee Taemin đột nhiên kích động, bước nhanh tiến lên phía trước. "Chae Chae...như thế nào là em!"

Park Chaeyoung nhàn nhạt liếc hắn một cái, ừ một tiếng. "Tôi tới đây xem tình trạng hiện tại của ngôi biệt thự."

Lee Taemin giống như đặc biệt cao hứng, nói: "Nghe mẹ anh nói thuê người thiết kế lại ngôi biệt thự này cho nên bảo anh tới đây nhìn xem, không nghĩ tới người đó lại là em."

Park Chaeyoung ừ một tiếng, trên mặt không có biểu tình. "Phòng ở tôi đã xem xong rồi, một tuần sau sẽ giao phương án chính thức cho bên anh, sau khi bên anh xem xong nếu không thành vấn đề chúng tôi có thể cho công nhân tiến hành sữa chữa bất cứ lúc nào."

"Được...được, em xem mà làm là được." Lee Taemin nói: "Em không cần cho anh xem, cứ dựa theo ý em mà làm."

Nói xong anh ta nhìn nhìn đồng hồ. "Đã 6 giờ, buổi tối cùng nhau ăn một bữa cơm đi, nhiều năm như vậy không gặp."

"Không cần, tôi còn có việc phải đi trước." Park Chaeyoung nói xong liền vòng qua Lee Taemin đi ra ngoài.

Vừa lúc đàn chị từ hậu viện đi ra, nhìn thấy Park Chaeyoung cùng Lee Taemin ở phía sau, cô ấy sửng sốt rồi hỏi Park Chaeyoung. "Xem xong rồi sao?"
Park Chaeyoung ừ một tiếng. "Chúng ta đi thôi."

Park Sooyoung gật gật đầu, quay đầu lại cùng Lee Taemin chào hỏi một tiếng liền cùng Park Chaeyoung đi ra ngoài.

Ra khỏi tiểu khu, Park Sooyoung nói: "Người vừa rồi có phải là người đã theo đuổi em hồi đại học tên Lee Taemin không? "

Park Chaeyoung ừ một tiếng, có điểm phiền lòng.

Lúc học đại học có không ít người theo đuổi Park Chaeyoung, nhưng Lee Taemin xem như là người theo đuổi lợi hại nhất, hơn nữa truy đến cao điệu, cơ hồ nháo đến mọi người trong trường học đều biết.

Thực ra, Park Chaeyoung lúc ấy cảm thấy rất phiền cũng rất bối rối, cô không dưới một lần cự tuyệt Lee Taemin.

Cô không thích anh ta.

Chính là Lee Taemin không nghe, vẫn như cũ làm theo ý mình mà theo đuổi cô, làm cho mọi người đều biết.

Sau này không biết chuyện này như thế nào lại truyền tới tai mẹ Lee Taemin.
Lee Taemin là phú nhị đại, sau lưng lại có người mẹ cường thế.

Cô còn nhớ rõ, năm ấy mẹ Lee Taemin tìm tới cảnh cáo cô, bảo cô không cần dụ dỗ con trai bà ta, nói loại con gái như cô bà ta đã thấy rất nhiều, lúc nào cũng chỉ biết nhìn chằm chằm vào tiền nhà bọn họ, bảo cô đừng bao giờ đánh chủ ý lên gia đình bà ta, bởi vì nhà bà ta tuyệt đối sẽ không chấp nhận cô... vân...vân...

Park Chaeyoung lúc ấy nghe được vẻ mặt mộng bức, rất tức giận, cô tức giận tới nỗi đứng bật dậy rồi nói với bà ta. "Vậy thật sự là quá tốt, cầu xin ngài quản giáo con trai nhà mình thật tốt, bảo anh ta không cần quấn lấy tôi! Còn có, không phải mỗi người đều nhìn trúng tiền của mấy người."

Người phụ nữ kia thường ngày phỏng chừng đều là bị người xung quanh nịnh nọt, lần đầu nhìn thấy có người dám tỏ thái độ với mình, bà ta giơ tay liền cho cô một cái tát.
Cái tát kia cũng không dùng lực mạnh, nhưng mà đối với một người chưa từng bị đánh như Park Chaeyoung thì làm sao có thể chấp nhận được, cô lập tức giơ tay dùng lực đánh trả bà ta hai bạt tai, thẳng đến khi khuôn mặt người phụ nữ kia đỏ bừng, ngốc ở đàng kia.

Từ đó về sau Park Chaeyoung luôn không có hảo cảm với những gia đình giàu có, đặc phiền.

Ai ngờ cô bây giờ lại nhận làm việc cho bọn họ.

Park Chaeyoung đối với Park Sooyoung nói: "Em sẽ vẽ bản thiết kế, đến lúc thi công em liền mặc kệ."

Park Sooyoung thực xin lỗi, nói: "Lúc chị nhận dự án này cũng không biết đó là nhà Lee Taemin, bằng không..."

"Này có cái gì, có ai không muốn kiếm tiền chứ, nên nhận thì cứ nhận. Chẳng qua em cùng Lee gia có chút quen biết, không tiện gặp mặt nhiều." Park Chaeyoung nói.

"Bởi vì Lee Taemin sao?"
Park Chaeyoung lắc đầu, "Không phải, là em từng động tay chân cùng mẹ Lee Taemin."

"A" Park Sooyoung cả kinh nói.

Park Chaeyoung: "Em tát bà ta hai bạt tai."

"..." Park Sooyoung cả kinh đôi mắt đều trợn tròn.

Hai người từ tiểu khu đi ra, trong lúc chờ Park Sooyoung đi lấy xe thì di động Park Chaeyoung vang lên.

Là Jeon JungKook gọi tới, nhận được cuộc gọi của anh tâm tình Park Chaeyoung cũng tốt lên. "Alô."

Giọng nói Jeon JungKook truyền đến. " Em đang ở đâu?"

Park Chaeyoung nói: "Còn ở nơi này đâu."

"Chờ anh hai phút, anh lập tức tới liền."

Lúc này Park Sooyoung tới gọi Park Chaeyoung lên xe.

Park Chaeyoung đi qua, hơi cong lưng, cười tủm tỉm nói với cô ấy. "Chị đi về trước đi, Jeon JungKook sẽ tới đón em."

Park Sooyoung lập tức cười, "Được nha, có bạn trai bản thân liền thay đổi."

Park Chaeyoung cười, nói: "Chị lái xe chậm một chút, chú ý an toàn."
"Được, chị đi đây, gặp lại em sau."

"Ân, gặp lại sau."

Park Sooyoung đi rồi, không chờ hai phút, Jeon JungKook liền lái xe lại đây.

Xe ngừng ở trước mặt cô, Park Chaeyoung cao hứng tiến lên, ngồi lên ghế phụ.

Jeon JungKook chờ cô thắt xong dây an toàn, mới hỏi: "Đói bụng không? "

Park Chaeyoung thắt đai an toàn, rất ủy khuất nói: "Đói, từ lúc 4 giờ bụng đã bắt đầu kêu lên."

Jeon JungKook bị cô chọc cười, anh lái xe lên đường, nói: "anh đã đặt sẵn nhà hàng, bây giờ chúng ta liền tới đấy."

Park Chaeyoung mệt mỏi một ngày, là thật đói bụng.

Bữa tối ăn rất nhiều, lúc về nhà còn chưa có tiêu hóa hết.

Cô căng bụng trực tiếp nằm trên sofa, Jeon JungKook cởi âu phục rồi đem cô bế lên, sau đó đặt cô ngồi trên đùi, nói: "Mới vừa ăn xong đừng nằm."

Park Chaeyoung đôi tay thuận thế ôm cổ Jeon JungKook, cô nhìn anh, có điều muốn nói lại thôi.
Jeon JungKook đã nhìn ra, hỏi: "Làm sao vậy?"

Park Chaeyoung lắc đầu, cô cười đôi mắt cong cong, nói: "Không có gì, chính là cảm thấy anh rất tuấn tú."

Jeon JungKook nhìn cô một cái, trong mắt cười như không cười, trái tim cô đập thình thịch, cô nhịn không được tiến tới gần hôn anh, lại bị Jeon JungKook đảo khách thành chủ hôn lấy.

Đem cô áp trên sofa, hôn đến cô thở không nổi, cô ôm cổ Jeon JungKook cười, nhẹ nhàng thở dốc nói: "Em muốn về nhà một chuyến vào ngày Quốc Khánh."

Jeon JungKook đem cô từ trên sofa bế lên, đi vào phòng ngủ của cô, "Đi mấy ngày?"

Park Chaeyoung nói: "Bốn ngày, em đã vài tháng không trở về, lần này muốn trở về chơi với ba mẹ, ông bà nội cùng với ông bà ngoại."
____________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net