Day 1: Cá tháng tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Thể loại: Soft-romance

Cảnh báo: Rất, rất, rất, RẤT, nhiều đường. :) )


_ Unnie.

_ Hm?

_ Em yêu chị.

Ji Hyo ngẩng phắt lên nhìn So Min. Đôi mắt nâu sẫm với hàng mi dài đóng lại rồi mở ra liên tục, một lần, hai lần, ba lần...cho đến khi So Min không thể chịu nổi biểu cảm ngơ ngác đó của chị gái mình nữa và phì cười.

_ Hôm nay là Cá tháng tư đó, unnie. _ Cô huých nhẹ tay chị, nhe răng cười tinh nghịch. _ Cá ngon không ạ?

_ ...Aish, con bé này. _ Cuối cùng cũng tiêu hoá xong chỗ thông tin, Ji Hyo vung tay gõ đầu So Min một phát. _ Làm chị hết hồn, cứ tưởng-

_ Tưởng gì ạ?

_ Tưởng là cô bị mấy ông kia dụ chơi trò gì bậy bạ chứ. _ Ji Hyo vừa nói vừa bắn cho mấy tên đàn ông ở đằng xa cái nhìn sắc lẹm, khiến họ tự động rụt cổ lại, lấm lét chuồn đi chỗ khác mặc dù ít nhất ba người trong số đó không hiểu vì sao chị lại lườm họ. _ Mà hôm nay đã là Cá tháng tư rồi cơ à?

_ Chứ chị nghĩ hôm nay là ngày mấy ạ?

_ 29 tháng 2.

So Min mở to mắt nhìn Ji Hyo. Đôi mắt nâu nhạt với hàng mi dài đóng lại rồi mở ra liên tục, một lần, hai lần, ba lần...cho đến khi Ji Hyo không thể chịu nổi biểu cảm ngơ ngác đó của em gái mình nữa và phì cười.

_ Cá ngon không em?

_ ...UNNIE!!!

So Min nhào xuống, quàng tay ôm chặt lấy Ji Hyo, vừa dụi mặt vào vai chị vừa kêu gào những tiếng bất mãn vì sự ranh ma ngoài dự đoán ấy trong khi chị cười lên những tiếng giòn tan và xoa đầu cô.

_ Cơ mà, tại sao em lại nghĩ ra trò này vậy?

Câu hỏi ngoài dự đoán của Ji Hyo khiến So Min cứng người. Cô mím môi, áp tai lên xương ức của chị, tận hưởng âm thanh đều đặn vang vọng bên trong thêm hai nhịp nữa, trước khi ngước lên, nhe răng cười với cô gái trong vòng tay mình.

_ Vì hôm nay là Cá tháng tư ạ!

_ ...???

Vì hôm nay là Cá tháng tư, đúng thế.

Vì hôm nay là Cá tháng tư, ngày mà tất cả mọi lời nói dối đều được tha thứ, nên cô mới có thể thoải mái bày tỏ tình cảm của mình với chị mà không sợ chị sẽ để tâm đến lời nói dối nhỏ nhặt ấy.

Một ngày nào đó cô sẽ nói lại điều cô hằng ao ước được nói mà không cần phải che giấu nó bằng lời nói dối của ngày Cá tháng tư nữa, nhưng bây giờ, chỉ cần được tiếp tục ôm chị, lắng nghe nhịp tim của chị và được chị dịu dàng xoa đầu như thế này thôi đã là quá đủ với cô rồi.

Có điều, do quá bận tâm vào việc hưởng thụ hơi ấm của người đó, So Min đã bỏ lỡ mất một điều, đó là khác với cô, có một người đang mong ước ngày Cá tháng tư trôi qua thật nhanh. Người đó đang âm thầm chờ đợi khoảnh khắc chuyển giao của ngày, khi tất cả những lời nói dối đều trở nên vô hiệu, để có thể nói với cô điều mà người ấy cũng đã che giấu suốt nhiều năm trời ròng rã.

Chị cũng yêu em.



_END_


(Sau khi mở đầu bằng một chương đầy đường, thì chương sau gánh xiếc sẽ bắt đầu lên sàn nhé. :))))))))) )


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net